Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Chương 767: Yêu vương đại nhân hắc hóa 46
Tg Tần Nguyên
19/08/2020
Edit: changee
Beta: Tinh Niệm
Nhân tiện mang Tiểu Hồng vẫn luôn ngốc ở trong không gian thả ra.
Nàng ăn viên kẹo sữa kia vào trong miệng.
Chậm rãi nhấm nuốt, vị ngọt hòa tan mùi máu tươi.
Chỉ là nàng không dừng lại, mà tiếp tục ăn từng viên một.
Giấy dầu bao lấy các viên kẹo, tản ra hương thơm ngọt ngào.
Cho đến khi trời sáng.
Bình minh lên.
Nàng nâng mí mắt giật giật, ngẩng đầu lên
"Tê tê tê tê tê"
Tiểu Hồng phun lưỡi rắn màu đỏ tươi, cúi xuống ở cánh tay Tô Yên cọ cọ.
Tô Yên im lặng cúi đầu
"Đi thôi."
Bước chân hướng tới đỉnh núi phái Thanh Sơn.
Tiểu Hồng phe phẩy cái đuổi, nhắm mắt theo sau Tô yên.
Cơ thể uốn lượn, trườn thành hình chữ S.
Bóng đêm đi qua, mặt trời mọc xua tan hắc ám.
Như là thắp sáng lên nhân tâm.
...........
Thời gian một năm rưỡi trôi qua.
Trong khoảng thời gian này, đã xảy ra rất nhiều đại sự.
Một năm trước Yêu Vương Yêu giới thay đổi.
Cứ nghe tân Yêu Vương là một con cự mãng hoàng kim, còn nghe nói hắn đạt được hắc ám Thánh Khí.
Không biết là thật hay giả.
Nhưng có một việc chắc chắn là sự thật.
Vị Yêu Vương tân nhiệm này thủ đoạn thực ác độc.
Tàn sát sạch sẽ Yêu Vương cũ cùng bộ hạ, huyết tẩy cả tòa cung điện.
Mà cùng nổi danh với thủ đoạn tàn bạo, tu vi của hắn cũng cực kì lợi hại.
Một đường đi tới, gặp Thần giết Thần, gặp Phật giết Phật.
Tập kết không ít thủ hạ.
Ong chúa, Tuyết lang được phong làm tả hữu hộ pháp.
Ngay cả tộc nhân xà thần bí cũng trở thành thủ hạ của hắn.
Toàn bộ Yêu giới đều phi thường nghe theo mệnh lệnh của vị tân nhiệm Yêu Vương này.
Nửa năm trước, tân nhiệm Yêu Vương đột nhiên hạ lệnh, bắt đầu tấn công các đại môn phái tu tiên.
Bắt đầu từ phái Ngọc Ly, rồi đến phái Thương Sơn, tiếp đến phái Ngọc Đỉnh, rồi từ từ đến phái Tuyết Hồ.
Thời gian nửa năm mà thôi, một đường hướng Đông, mười mấy môn phái đều bị tàn sát sạch sẽ.
Nếu không đầu hàng, một người tu tiên cũng không buông tha.
Ngoan độc, quả thực chính là ma quỷ.
Tư thế kia, như thể muốn giết hết toàn bộ tu tiên giới.
Người Tu Tiên giới mặc dù hận hắn đến ngứa răng, thề muốn giết chết ma đầu này.
Nhưng tâm vẫn hoảng.
Hắn quá cường thế.
Phái Tuyết Hồ, một trong ba đại Tu Tiên phái.
Năm vị trưởng lão cùng nhau hợp lực, thế nhưng cũng chưa quá trăm chiêu, đều bị hắn giết sạch sẽ.
Lại một đường hướng Tây.
Sau phái Thanh Vũ, đó là phái Thanh Sơn.
Một nơi hẻo lánh ở phái Thanh Sơn
"Hiện giờ, Tu Tiên phong vũ phiêu diêu*, nhân tâm hoảng loạn.
Có khả năng sẽ bị hủy diệt bất cứ lúc nào.
Yêu giới kiêu ngạo độc ác, một đường tiếp cận.
Trưởng lão, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?"
*phong vũ phiêu diêu: hỗn loạn
Trên chiếc ghế gỗ, Tô Yên một thân bạch y
"Ta không phải trưởng lão, không cần gọi ta như thế."
Khi nói chuyện, nàng nhéo một khối điểm tâm, đút cho mãng xà đầu tam giác bẹp có hoa văn đỏ đen.
Đại khái là vì có con rắn này.
Người vừa mới thi lễ trước mặt Tô Yên, nhịn không được lui lại mấy bước.
Nam tử kia lên tiếng
"Trưởng lão, bảo hộ phái Thanh Sơn, bảo hộ Tu Tiên giới là nhiệm vụ của mỗi người tu tiên nên làm.
Ở trong lòng đệ tử, ngài vĩnh viễn vẫn là trưởng lão đức cao vọng trọng*."
* đức cao vọng trọng: đức hạnh tuyệt vời
Tô Yên nghe hắn nói xong, mặt mày buông xuống, liếc mắt một cái.
Người nọ thấy Tô Yên chậm chạp không tỏ thái độ, cuối cùng nắm chặt cả hai tay
"Trưởng lão, xin hãy suy xét kỹ càng, đệ tử cáo lui."
Nói xong, lúc này mới đi ra ngoài.
Cho đến khi tên đệ tử kia rời đi, Tô Yên nháy mắt ho ra máu.
Sắc mặt càng ngày càng tái nhợt.
Từ túi không gian móc ra một viên đan dược, nuốt xuống.
Beta: Tinh Niệm
Nhân tiện mang Tiểu Hồng vẫn luôn ngốc ở trong không gian thả ra.
Nàng ăn viên kẹo sữa kia vào trong miệng.
Chậm rãi nhấm nuốt, vị ngọt hòa tan mùi máu tươi.
Chỉ là nàng không dừng lại, mà tiếp tục ăn từng viên một.
Giấy dầu bao lấy các viên kẹo, tản ra hương thơm ngọt ngào.
Cho đến khi trời sáng.
Bình minh lên.
Nàng nâng mí mắt giật giật, ngẩng đầu lên
"Tê tê tê tê tê"
Tiểu Hồng phun lưỡi rắn màu đỏ tươi, cúi xuống ở cánh tay Tô Yên cọ cọ.
Tô Yên im lặng cúi đầu
"Đi thôi."
Bước chân hướng tới đỉnh núi phái Thanh Sơn.
Tiểu Hồng phe phẩy cái đuổi, nhắm mắt theo sau Tô yên.
Cơ thể uốn lượn, trườn thành hình chữ S.
Bóng đêm đi qua, mặt trời mọc xua tan hắc ám.
Như là thắp sáng lên nhân tâm.
...........
Thời gian một năm rưỡi trôi qua.
Trong khoảng thời gian này, đã xảy ra rất nhiều đại sự.
Một năm trước Yêu Vương Yêu giới thay đổi.
Cứ nghe tân Yêu Vương là một con cự mãng hoàng kim, còn nghe nói hắn đạt được hắc ám Thánh Khí.
Không biết là thật hay giả.
Nhưng có một việc chắc chắn là sự thật.
Vị Yêu Vương tân nhiệm này thủ đoạn thực ác độc.
Tàn sát sạch sẽ Yêu Vương cũ cùng bộ hạ, huyết tẩy cả tòa cung điện.
Mà cùng nổi danh với thủ đoạn tàn bạo, tu vi của hắn cũng cực kì lợi hại.
Một đường đi tới, gặp Thần giết Thần, gặp Phật giết Phật.
Tập kết không ít thủ hạ.
Ong chúa, Tuyết lang được phong làm tả hữu hộ pháp.
Ngay cả tộc nhân xà thần bí cũng trở thành thủ hạ của hắn.
Toàn bộ Yêu giới đều phi thường nghe theo mệnh lệnh của vị tân nhiệm Yêu Vương này.
Nửa năm trước, tân nhiệm Yêu Vương đột nhiên hạ lệnh, bắt đầu tấn công các đại môn phái tu tiên.
Bắt đầu từ phái Ngọc Ly, rồi đến phái Thương Sơn, tiếp đến phái Ngọc Đỉnh, rồi từ từ đến phái Tuyết Hồ.
Thời gian nửa năm mà thôi, một đường hướng Đông, mười mấy môn phái đều bị tàn sát sạch sẽ.
Nếu không đầu hàng, một người tu tiên cũng không buông tha.
Ngoan độc, quả thực chính là ma quỷ.
Tư thế kia, như thể muốn giết hết toàn bộ tu tiên giới.
Người Tu Tiên giới mặc dù hận hắn đến ngứa răng, thề muốn giết chết ma đầu này.
Nhưng tâm vẫn hoảng.
Hắn quá cường thế.
Phái Tuyết Hồ, một trong ba đại Tu Tiên phái.
Năm vị trưởng lão cùng nhau hợp lực, thế nhưng cũng chưa quá trăm chiêu, đều bị hắn giết sạch sẽ.
Lại một đường hướng Tây.
Sau phái Thanh Vũ, đó là phái Thanh Sơn.
Một nơi hẻo lánh ở phái Thanh Sơn
"Hiện giờ, Tu Tiên phong vũ phiêu diêu*, nhân tâm hoảng loạn.
Có khả năng sẽ bị hủy diệt bất cứ lúc nào.
Yêu giới kiêu ngạo độc ác, một đường tiếp cận.
Trưởng lão, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?"
*phong vũ phiêu diêu: hỗn loạn
Trên chiếc ghế gỗ, Tô Yên một thân bạch y
"Ta không phải trưởng lão, không cần gọi ta như thế."
Khi nói chuyện, nàng nhéo một khối điểm tâm, đút cho mãng xà đầu tam giác bẹp có hoa văn đỏ đen.
Đại khái là vì có con rắn này.
Người vừa mới thi lễ trước mặt Tô Yên, nhịn không được lui lại mấy bước.
Nam tử kia lên tiếng
"Trưởng lão, bảo hộ phái Thanh Sơn, bảo hộ Tu Tiên giới là nhiệm vụ của mỗi người tu tiên nên làm.
Ở trong lòng đệ tử, ngài vĩnh viễn vẫn là trưởng lão đức cao vọng trọng*."
* đức cao vọng trọng: đức hạnh tuyệt vời
Tô Yên nghe hắn nói xong, mặt mày buông xuống, liếc mắt một cái.
Người nọ thấy Tô Yên chậm chạp không tỏ thái độ, cuối cùng nắm chặt cả hai tay
"Trưởng lão, xin hãy suy xét kỹ càng, đệ tử cáo lui."
Nói xong, lúc này mới đi ra ngoài.
Cho đến khi tên đệ tử kia rời đi, Tô Yên nháy mắt ho ra máu.
Sắc mặt càng ngày càng tái nhợt.
Từ túi không gian móc ra một viên đan dược, nuốt xuống.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.