Chương 47: Bạn ngồi cùng bàn lạnh tình quá khó ở (47)
Thất Phiến
26/12/2019
Editor: Sweetie_Daisy (Ninh)
Toàn thân Trình Thấm phát run, dưới sự tức giận, trực tiếp đi thẳng lên lầu, ngay sau đó là Ầm —— một tiếng! Tiếng đóng cửa cực lớn đủ để nói rõ lúc này cô ta có bao nhiêu giận dữ! Trong lòng của cô ta có bao nhiêu bất mãn!
Triệu Lôi Kỳ nhìn lên lầu, nhíu nhíu mày, trên mặt không vui, nhưng vẫn quay đầu lại làm vẻ mặt hòa ái mà giải thích cho Nhiễm Thất: "Hôm nay con bé đi công tác không thuận lợi lắm, không phải con bé đang nhắm vào cháu đâu, con gái đừng nên để trong lòng nha!"
Nhiễm Thất nhìn chằm chằm vào căn phòng kia của cô ta, trong mắt nhanh chóng xẹt qua một tia lạnh, nhanh đến nỗi khiến người ta không phát hiện ra. Cô quay đầu nhìn về phía bà, trên mặt mỉm cười mà trả lời: "Bác gái, cháu hiểu mà, thật ra cháu rất thích chị ấy đó!"
...
Đến bữa cơm, Triệu Lôi Kỳ một mực gắp đồ ăn cho Thẩm Mặc Hiên cùng Nhiễm Thất.
"Ăn nhiều thịt một chút, nhìn xem các con đã gầy thành bộ dáng gì rồi!"
"Rau cải cũng ăn một chút! Cái này rất tốt với đường ruột của các con!"
"Ăn một ít như vậy làm sao được! Ăn nhiều một chút! Không ăn rất lãng phí!"
"Con xem con gái người ta cũng ăn hết, nói như vậy con không ăn nổi sao?"
Nhiễm Thất nhìn ra, tuy rằng bà luôn luôn nói các con, nhưng ánh mắt của bà kỳ thật luôn đặt ở trên người Thẩm Mặc Hiên. Đột nhiên cô cảm thấy như vậy cũng rất tốt, có một người mẹ rất yêu thương hắn, sau khi cô đi rồi...Sẽ có người giúp cô chiếu cố hắn.
Trình Việt bị gạt sang một bên đã sớm có dự cảm là như vậy, ông lặng yên không tiếng động mà ăn cơm của mình!
Dù sao con trai phải nhanh chóng gả đi, đến lúc đó lão bà chỉ còn một mình ông thôi! Chẳng qua...Thật sự rất là ghen tỵ nha! Phải làm cho tiểu tử này nhanh chóng gả ra ngoài mới được!
So với bên kia, Trình Thấm đã không còn bình tĩnh như vậy rồi! Ngày xưa lúc ăn cơm, mẹ đều gắp đồ ăn cho cô ta một hai lần, để cô ta ăn nhiều một chút. Nhưng bây giờ...Bà cũng không liếc nhìn cô ta ở bên này! Trong lòng của Trình Thấm có chút ủy khuất, giống như là mẹ của mình bị người ta đoạt mất vậy!
Nhưng từ đầu đến cuối cô ta đã quên, hoặc là nói, cô ta một mực buộc chính mình không được nhớ: Triệu Lôi Kỳ không phải mẹ ruột của cô ta, mẹ ruột thân sinh của cô ta chẳng qua chỉ là tiểu thư của một cái gia tộc suy tàn trong kinh thành mà thôi!
Cô ta kiên quyết phản đối Thẩm Mặc Hiên kết hôn cũng là có nguyên nhân —— Vốn dĩ ba mẹ đều đã già, qua vài năm nữa, Trình thị sẽ đưa đến tay cô ta, đây vốn dĩ là đã nói ngay từ đầu!
Sản nghiệp đứng tên Trình thị phân bố rất rộng rãi. Hơn nữa trong nước vẫn là xí nghiệp lớn số một số hai. Vả lại bản thân lại là nhà quyền thế, của cải cực kỳ hùng hậu, quan hệ nhân mạch của các giới cũng rất nhiều. Cho dù cô ta không thể nào quản lý được công ty, nhưng chỉ bằng vào việc mượn những ưu thế này, cũng đủ để cho cô ta nhậm chức thật thoải mái!
Mà Trình gia cũng được xem như là danh môn quý tộc chân chính có giá trị, có tiền có quyền, cô ta có thể trở thành dưỡng nữ của Trình gia, đây đã là một chuyện mà bao nhiêu người đều hâm mộ đến!
Huống chi, còn muốn đem Trình gia đưa đến tay cô ta, lúc ấy cô ta nghe được tin tức này, đêm đó đã hưng phấn không ngủ được. Ngày hôm sau, thời điểm cô ta giả bộ vô tình mà nói ra những lời này, nhìn thấy ánh mắt lộ ra sự hâm mộ cùng ghen ghét của những danh môn quý nữ đối với cô ta, tuy rằng cô ta mặt ngoài bình tĩnh, giả vờ, nhưng mà thật ra trong lòng đã vui vẻ đến quên mình!
Nhưng hiện tại! Chết lại không chết, Thẩm Mặc Hiên lại quay trở về! Cô ta vẫn cho là người không chết mà trở về rồi! Lúc đó, mặc dù cô ta có chút vui mừng, cảm thấy lương tâm của mình có thể an ổn được một chút. Nhưng nghĩ lại, hắn mới thật sự là thái tử, mà cô ta chẳng qua chỉ là gà rừng, cô ta đã hận sao hắn không chết ở bên ngoài!
Lương tâm, áy náy thì tính cái gì! Dù sao lúc đó chân tướng chỉ có một mình cô ta biết rõ. Cũng bởi vì cô ta đem toàn bộ trách nhiệm đẩy lên đầu của những tên bảo tiêu kia, bọn họ cũng không có lời nào để nói, chỉ có thể gánh chịu cái tội danh này! Chỉ cần cô ta không nói, ai sẽ biết chứ?
Tuy rằng ba mẹ chưa nói phân chia tài sản như thế nào, nhưng xem thái độ này của mẹ, bản thân được chia tới 10% cũng xem như là tốt rồi! Hơn nữa, hiện tại hắn muốn kết hôn, nếu có con, vậy con của nữ nhân ti tiện kia khẳng định cũng sẽ được chia cổ phần của công ty! Đến lúc đó, chính mình có khả năng ngay cả 10% cũng không có! Điều này cô ta sao có thể cam tâm!
Nguyên bản, tất cả đều là của cô ta mới đúng mà...
Toàn thân Trình Thấm phát run, dưới sự tức giận, trực tiếp đi thẳng lên lầu, ngay sau đó là Ầm —— một tiếng! Tiếng đóng cửa cực lớn đủ để nói rõ lúc này cô ta có bao nhiêu giận dữ! Trong lòng của cô ta có bao nhiêu bất mãn!
Triệu Lôi Kỳ nhìn lên lầu, nhíu nhíu mày, trên mặt không vui, nhưng vẫn quay đầu lại làm vẻ mặt hòa ái mà giải thích cho Nhiễm Thất: "Hôm nay con bé đi công tác không thuận lợi lắm, không phải con bé đang nhắm vào cháu đâu, con gái đừng nên để trong lòng nha!"
Nhiễm Thất nhìn chằm chằm vào căn phòng kia của cô ta, trong mắt nhanh chóng xẹt qua một tia lạnh, nhanh đến nỗi khiến người ta không phát hiện ra. Cô quay đầu nhìn về phía bà, trên mặt mỉm cười mà trả lời: "Bác gái, cháu hiểu mà, thật ra cháu rất thích chị ấy đó!"
...
Đến bữa cơm, Triệu Lôi Kỳ một mực gắp đồ ăn cho Thẩm Mặc Hiên cùng Nhiễm Thất.
"Ăn nhiều thịt một chút, nhìn xem các con đã gầy thành bộ dáng gì rồi!"
"Rau cải cũng ăn một chút! Cái này rất tốt với đường ruột của các con!"
"Ăn một ít như vậy làm sao được! Ăn nhiều một chút! Không ăn rất lãng phí!"
"Con xem con gái người ta cũng ăn hết, nói như vậy con không ăn nổi sao?"
Nhiễm Thất nhìn ra, tuy rằng bà luôn luôn nói các con, nhưng ánh mắt của bà kỳ thật luôn đặt ở trên người Thẩm Mặc Hiên. Đột nhiên cô cảm thấy như vậy cũng rất tốt, có một người mẹ rất yêu thương hắn, sau khi cô đi rồi...Sẽ có người giúp cô chiếu cố hắn.
Trình Việt bị gạt sang một bên đã sớm có dự cảm là như vậy, ông lặng yên không tiếng động mà ăn cơm của mình!
Dù sao con trai phải nhanh chóng gả đi, đến lúc đó lão bà chỉ còn một mình ông thôi! Chẳng qua...Thật sự rất là ghen tỵ nha! Phải làm cho tiểu tử này nhanh chóng gả ra ngoài mới được!
So với bên kia, Trình Thấm đã không còn bình tĩnh như vậy rồi! Ngày xưa lúc ăn cơm, mẹ đều gắp đồ ăn cho cô ta một hai lần, để cô ta ăn nhiều một chút. Nhưng bây giờ...Bà cũng không liếc nhìn cô ta ở bên này! Trong lòng của Trình Thấm có chút ủy khuất, giống như là mẹ của mình bị người ta đoạt mất vậy!
Nhưng từ đầu đến cuối cô ta đã quên, hoặc là nói, cô ta một mực buộc chính mình không được nhớ: Triệu Lôi Kỳ không phải mẹ ruột của cô ta, mẹ ruột thân sinh của cô ta chẳng qua chỉ là tiểu thư của một cái gia tộc suy tàn trong kinh thành mà thôi!
Cô ta kiên quyết phản đối Thẩm Mặc Hiên kết hôn cũng là có nguyên nhân —— Vốn dĩ ba mẹ đều đã già, qua vài năm nữa, Trình thị sẽ đưa đến tay cô ta, đây vốn dĩ là đã nói ngay từ đầu!
Sản nghiệp đứng tên Trình thị phân bố rất rộng rãi. Hơn nữa trong nước vẫn là xí nghiệp lớn số một số hai. Vả lại bản thân lại là nhà quyền thế, của cải cực kỳ hùng hậu, quan hệ nhân mạch của các giới cũng rất nhiều. Cho dù cô ta không thể nào quản lý được công ty, nhưng chỉ bằng vào việc mượn những ưu thế này, cũng đủ để cho cô ta nhậm chức thật thoải mái!
Mà Trình gia cũng được xem như là danh môn quý tộc chân chính có giá trị, có tiền có quyền, cô ta có thể trở thành dưỡng nữ của Trình gia, đây đã là một chuyện mà bao nhiêu người đều hâm mộ đến!
Huống chi, còn muốn đem Trình gia đưa đến tay cô ta, lúc ấy cô ta nghe được tin tức này, đêm đó đã hưng phấn không ngủ được. Ngày hôm sau, thời điểm cô ta giả bộ vô tình mà nói ra những lời này, nhìn thấy ánh mắt lộ ra sự hâm mộ cùng ghen ghét của những danh môn quý nữ đối với cô ta, tuy rằng cô ta mặt ngoài bình tĩnh, giả vờ, nhưng mà thật ra trong lòng đã vui vẻ đến quên mình!
Nhưng hiện tại! Chết lại không chết, Thẩm Mặc Hiên lại quay trở về! Cô ta vẫn cho là người không chết mà trở về rồi! Lúc đó, mặc dù cô ta có chút vui mừng, cảm thấy lương tâm của mình có thể an ổn được một chút. Nhưng nghĩ lại, hắn mới thật sự là thái tử, mà cô ta chẳng qua chỉ là gà rừng, cô ta đã hận sao hắn không chết ở bên ngoài!
Lương tâm, áy náy thì tính cái gì! Dù sao lúc đó chân tướng chỉ có một mình cô ta biết rõ. Cũng bởi vì cô ta đem toàn bộ trách nhiệm đẩy lên đầu của những tên bảo tiêu kia, bọn họ cũng không có lời nào để nói, chỉ có thể gánh chịu cái tội danh này! Chỉ cần cô ta không nói, ai sẽ biết chứ?
Tuy rằng ba mẹ chưa nói phân chia tài sản như thế nào, nhưng xem thái độ này của mẹ, bản thân được chia tới 10% cũng xem như là tốt rồi! Hơn nữa, hiện tại hắn muốn kết hôn, nếu có con, vậy con của nữ nhân ti tiện kia khẳng định cũng sẽ được chia cổ phần của công ty! Đến lúc đó, chính mình có khả năng ngay cả 10% cũng không có! Điều này cô ta sao có thể cam tâm!
Nguyên bản, tất cả đều là của cô ta mới đúng mà...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.