Chương 12
Nịch Hải
15/11/2022
23.
Chọn ngành truyền thông, không phải chỉ vì kiếm tiền nhanh.
Cuộc chiến dư luận, những bài báo sai lệch nhằm gây sự chú ý, quảng cáo sai sự thật tràn lan để khán giả xem, những tưởng được kiếm lời nhưng kết quả lại bị coi là báo lá cải.
Đằng sau sự hỗn loạn ẩn chứa một mối quan hệ phức tạp về lợi ích.
Dư luận là một con dao, khi con dao cứa vào tim tôi có thể cảm nhận rõ ràng cảm giác đau đớn là như thế nào.
Tôi không phải là một kẻ hành hạ chính mình, cũng không phải là một người thấp cổ bé họng, tôi phải báo cáo một số chuyện.
Trải qua vô vàn khó khăn trong công ty truyền thông.
Không ngừng nhảy việc, không ngừng học hỏi các ngưỡng cửa.
Đi làm đến tận tờ mờ sáng, tôi chọn ở khu tập thể đông đúc cạnh công ty cho tiện và rẻ, khi tan sở về, lần nào tôi cũng chỉ có một mình.
Hay đi bộ một mình vào ban đêm, vì sợ nên tôi luôn để trong người một cây gậy gỗ để phòng thân.
Thời gian dài làm việc với máy tính, cho dù hoa mắt đến nỗi chảy cả nước mắt, tôi vẫn nhất quyết thay đổi bản thảo trong tay.
Sau khi bị sếp mắng vẫn có thể ngẩng cao đầu cười hết cỡ, cam đoan sẽ không bao giờ tái phạm lần nữa.
Những ngày tháng của tôi cứ thể đã trải qua như vậy.
24.
Cũng không phải là chưa từng gặp lại Hứa Gia Nhan.
Sau khi bạn cùng lớp đại học Lucy trở về nước, đã kích động gửi cho tôi một tin nhắn, nói rằng Hứa Gia Nhan đã thực sự trở thành một đại minh tinh, điều này không nằm ngoài dự kiến.
Cô ấy nói với tôi rằng Hứa Gia Nhan gần đây đã có rất nhiều cuộc họp báo để quảng bá cho bộ phim mới.
Tôi trả lời cô ấy rằng tôi xin lỗi, tôi và anh ấy đã chia tay, nhưng sau đó tay tôi vẫn không kiềm chế được mà tìm kiếm tin tức của anh ấy, hóa ra ở thành phố tôi đang ở cũng mở một cuộc họp báo của anh ấy.
May mà hôm đó trời mưa nhẹ, cứ tí ta tí tách, giống như tình ý không thể dứt.
Anh xuống xe, còn trợ lý cầm ô đen cho anh, tôi đang đứng trên ban công toà nhà cao tầng đối diện, mặc cho đám đông đang di chuyển, tôi vẫn có thể mơ hồ nhìn thấy góc mặt của anh.
Đây là khoảng cách của chúng tôi gần nhất trong nhiều năm nay.
Xung quanh toàn là sương mù và sương mù, còn tôi đang đợi anh ấy đi ra.
Rồi từ từ nhìn anh ấy đi xa, cho dù chúng tôi đang ở rất gần nhau.
Chọn ngành truyền thông, không phải chỉ vì kiếm tiền nhanh.
Cuộc chiến dư luận, những bài báo sai lệch nhằm gây sự chú ý, quảng cáo sai sự thật tràn lan để khán giả xem, những tưởng được kiếm lời nhưng kết quả lại bị coi là báo lá cải.
Đằng sau sự hỗn loạn ẩn chứa một mối quan hệ phức tạp về lợi ích.
Dư luận là một con dao, khi con dao cứa vào tim tôi có thể cảm nhận rõ ràng cảm giác đau đớn là như thế nào.
Tôi không phải là một kẻ hành hạ chính mình, cũng không phải là một người thấp cổ bé họng, tôi phải báo cáo một số chuyện.
Trải qua vô vàn khó khăn trong công ty truyền thông.
Không ngừng nhảy việc, không ngừng học hỏi các ngưỡng cửa.
Đi làm đến tận tờ mờ sáng, tôi chọn ở khu tập thể đông đúc cạnh công ty cho tiện và rẻ, khi tan sở về, lần nào tôi cũng chỉ có một mình.
Hay đi bộ một mình vào ban đêm, vì sợ nên tôi luôn để trong người một cây gậy gỗ để phòng thân.
Thời gian dài làm việc với máy tính, cho dù hoa mắt đến nỗi chảy cả nước mắt, tôi vẫn nhất quyết thay đổi bản thảo trong tay.
Sau khi bị sếp mắng vẫn có thể ngẩng cao đầu cười hết cỡ, cam đoan sẽ không bao giờ tái phạm lần nữa.
Những ngày tháng của tôi cứ thể đã trải qua như vậy.
24.
Cũng không phải là chưa từng gặp lại Hứa Gia Nhan.
Sau khi bạn cùng lớp đại học Lucy trở về nước, đã kích động gửi cho tôi một tin nhắn, nói rằng Hứa Gia Nhan đã thực sự trở thành một đại minh tinh, điều này không nằm ngoài dự kiến.
Cô ấy nói với tôi rằng Hứa Gia Nhan gần đây đã có rất nhiều cuộc họp báo để quảng bá cho bộ phim mới.
Tôi trả lời cô ấy rằng tôi xin lỗi, tôi và anh ấy đã chia tay, nhưng sau đó tay tôi vẫn không kiềm chế được mà tìm kiếm tin tức của anh ấy, hóa ra ở thành phố tôi đang ở cũng mở một cuộc họp báo của anh ấy.
May mà hôm đó trời mưa nhẹ, cứ tí ta tí tách, giống như tình ý không thể dứt.
Anh xuống xe, còn trợ lý cầm ô đen cho anh, tôi đang đứng trên ban công toà nhà cao tầng đối diện, mặc cho đám đông đang di chuyển, tôi vẫn có thể mơ hồ nhìn thấy góc mặt của anh.
Đây là khoảng cách của chúng tôi gần nhất trong nhiều năm nay.
Xung quanh toàn là sương mù và sương mù, còn tôi đang đợi anh ấy đi ra.
Rồi từ từ nhìn anh ấy đi xa, cho dù chúng tôi đang ở rất gần nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.