Chương 25: Nghiện vợ
Anne
16/09/2024
Trình Tú Dao và Lý Cảnh Thiên cuối cùng cũng đến được Úc sau gần 11 tiếng đi máy bay. Vừa đặt chân xuống Úc cô đã mệt lả quay về biệt thự Lý gia ở Úc. Nơi này khá nhỏ vì chỉ khi con cháu trong gia tộc nghỉ hè mới đến. Lý Cảnh Thiên nhìn cô rũ rượi ngủ trên xe không nỡ đánh thức cô nên đành bế cô vào nhà.
" Um"" Em ngủ đi"Anh bế cô lên giường, nơi này khá yên tĩnh, không có người giúp việc chỉ có hai người thôi. Cục bông nhỏ đang ngủ trên giường, Lý Cảnh Thiên xuống nhà tìm nước uống.
Cô cảm giác thiếu thiếu gì đó nên cũng đi xuống cùng anh, Lý Cảnh Thiên đang uống nước thì nhìn thấy cô vừa dụi mắt vừa đi tìm anh.
'"Anh"
-" Ơi, anh đây"
Anh đi đến bên cô
-" Sao em không ngủ?"
Cô đi đến ghế sofa rồi nằm dài trên ghế
-" Em thấy không quen"
Lý Cảnh Thiên đi đến bên cạnh cô, nhìn thấy khuông mặt ngáy ngủ của cô anh phì cười
" Mặt em dính hai chữ buồn ngủ to đùng kìa. Ngày mai chúng ta đi chơi, chúng ta đi biển St Kilda"" Thật sao?"" Ừm, anh nghe nói nơi đó có hoàng hôn rất đẹp"Anh bế cô lên lại phòng ngủ
" Anh đi ra ngoài một lát, em ngủ đi nhé"" Vâng"Cô dần dần chìm vào giấc ngủ còn Lý Cảnh Thiên mặc quần áo chỉnh tề đi ra ngoài, anh đến tìm Lăng Thành Vinh. Anh ta đến Úc cũng được một tuần rồi, chỉ để ngắm nhìn Tần Nhược Lam từ xa thôi nhưng mấy ngày nay anh không thấy Tần Nhược Lam ở đâu nữa. Tần gia cũng mất liên lạc với cô nên anh vô cùng lo lắng.
Tại một quán bar, hai người đàn ông đang nói chuyện, sự lo lắng hiện rõ trên mặt Lăng Thành Vinh.
" Vậy là cô ấy biến mất khỏi cuộc đời cậu?"" Ừm"" Hay cậu đổi xử với người ta tệ quá. Nhìn tôi với Tú Dao kìa, chuẩn bị làm ba mẹ được rồi"" Im đi, cậu thì biết cái gì. Cô ấy luôn thấy tự ti vì bản thân là con riêng, cô ấy luôn Cho rằng Tần gia chấp nhận cô ấy là đã quá nhân từ rồi...Nhược Lam của tôi..."Lăng Thành Vinh tức giận đập vỡ ly nước
-" Lát nữa tôi đền cho 100 cái ly"
Anh nói với phục vụ
" Tôi không giống cậu Lý Cảnh Thiên, tôi yêu có lý trí, Lăng Thành Vinh tôi chỉ yêu một người đó là Tần Nhược Lam thôi"" Rồi rồi, biết rồi"
Bên này Tần Nhược Lam vừa quay lại căn hộ của mình, cô sẽ bỏ trốn. Không liên quan gì đến Tần gia nữa, cô chỉ cần đứa trẻ trong bụng mà thôi. Tần Nhược Lam thu dọn hết mọi thứ, cô cùng với đứa bé trong bụng và 3 cái thẻ ngân hàng rời khỏi Sydney. Căn hộ ở Pháp cô cũng bỏ luôn, Tần Nhược Lam sẽ đến Đức. Bảo vệ được đứa bé trong bụng là điều duy nhất cô muốn bây giờ.
Lý Cảnh Thiên quay về nhà là gần nửa đêm, thấy cô đang ngủ ngon trên giường anh bất giác nỡ nụ cười. Nhanh chóng tắm rửa cho vơi mùi bia rượu rồi ra ngoài ôm vợ.
" Um, đau em"" Dao Dao, em có liên lạc được với Tần Nhược Lam không?"" Hửm? em..không"Mấy nay cô cứ tưởng Tần Nhược Lam bận nên không nghe máy nhưng tự nhiên anh hỏi câu này cô mới để ý. Khá lâu rồi hai người chưa nói chuyện
" Sao vậy?"" Lăng Thành Vinh bảo anh hỏi em thử, cậu ta cũng không gọi được cho Tần Nhược Lam"" Chắc là Nhược Lam bận thôi..mai em gọi cho cậu ấy là được"Cô ngáy ngủ nhìn anh
" Dao Dao"”Ha?Lý Cảnh Thiên nhào đến ôm hôn cô
" C-cái gì thế, tránh ra cho em ngủ"" Cục bông nhỏ, em dễ thương quá"" Hả? từ từ nhột quá"Thế là anh vờn cô cả tối, sáng sớm thức dậy người cô đau nhức vì tối hôm qua hai người lại làm chuyện đó. Nhìn Lý Cảnh Thiên vẫn đang ngủ say bên cạnh cô bực mình lấy gối đánh anh
-" Dậy, ai cho anh ngủ? Đau chết đi được, tên kia dậy mau"
Lý Cảnh Thiên giật mình tỉnh dậy
" Em định mưu sát chồng mình rồi đi lấy người khác hả?"" Anh thần kinh hả?"" Tối qua em ngủ ngon không?"
" Hỏi thừa. Đương nhiên là không. Đau lắm"." Anh xin lỗi..."Anh cố gắng an ủi cô nhưng xem ra là Trình Tú Dao đau thật nên cô không chấp nhận lời xin lỗi, cô bỏ vào phòng tắm
-" vợ à"
Anh chạy vào phòng tắm cùng cô, cô cau có quay sang nhìn anh. Lại gì nữa? Định đeo bám cô đến khi nào? Đi tắm cũng không tha...
-" Anh vào đây làm gì? Tránh ra cho tôi đi tắm"
Anh cứ làm phiền cô không cho cô tắm, quá bực mình Trình Tú Dao đẩy mạnh Lý Cảnh Thiên ra ngoài rồi đóng sầm cửa lại. Anh phì cười, nghe thấy tiếng chuông điện thoại anh có chút thắc mắc, ai lại gọi điện làm phiền vợ chồng người ta hạnh phúc vào sáng sớm chứ?
(-" Tổng giám đốc, phía tập đoàn TechNova cần điều chỉnh lại một số điều kiện hợp đồng ạ")
-" Chẳng phải đã đàm phán xong rồi sao? Nói với họ tôi bận rồi. Không chấp nhận được điều kiện thì huỷ hợp tác"
(-" Nhưng mà chủ tịch đã giao lại hạng mục lần này cho giám đốc rồi đó ạ")
Ông Lý lại làm khó anh rồi, mà nếu không giải quyết có khi ông Lý lại cách chức anh luôn, rồi lấy tiền đâu nuôi vợ thế là anh gõ cửa phòng tắm.
" Dao Dao, hôm nay anh đột nhiên vô việc bận đột xuất ở tập đoàn, chắc tầm buổi trưa mới về đưa em đi chơi được"" Vâng, anh đợi em một lát"Cô muốn về Hoa Viên của Chu gia để dọn dẹp một chút, cô bước ra ngoài với bộ váy hoa nhẹ nhàng.
-" Anh đưa em đến nhà dì nhé"
Lý Cảnh Thiên ngơ người, anh thấy hôm nay cô rất đẹp, váy hoa và hương thơm của mùi sữa tăm đang lan toả trong không khí, anh bước đến bên cạnh cô.
-" L-lại sao nữa? Em phải đến nhà dì đó"
Anh chỉ nhẹ nhàng ôm lấy thắt lưng cô rồi gục đầu vào vai cô, anh tham lam ngửi mùi hương trên cơ thể cô.
" Anh"" Em đẹp quá..."Cô vuốt ve tấm lưng của Lý Cảnh Thiên. Nếu có căn bệnh "nghiện vợ" chắc Lý Cảnh Thiên là bệnh nhân có triệu chứng nặng nhất.
" Um"" Em ngủ đi"Anh bế cô lên giường, nơi này khá yên tĩnh, không có người giúp việc chỉ có hai người thôi. Cục bông nhỏ đang ngủ trên giường, Lý Cảnh Thiên xuống nhà tìm nước uống.
Cô cảm giác thiếu thiếu gì đó nên cũng đi xuống cùng anh, Lý Cảnh Thiên đang uống nước thì nhìn thấy cô vừa dụi mắt vừa đi tìm anh.
'"Anh"
-" Ơi, anh đây"
Anh đi đến bên cô
-" Sao em không ngủ?"
Cô đi đến ghế sofa rồi nằm dài trên ghế
-" Em thấy không quen"
Lý Cảnh Thiên đi đến bên cạnh cô, nhìn thấy khuông mặt ngáy ngủ của cô anh phì cười
" Mặt em dính hai chữ buồn ngủ to đùng kìa. Ngày mai chúng ta đi chơi, chúng ta đi biển St Kilda"" Thật sao?"" Ừm, anh nghe nói nơi đó có hoàng hôn rất đẹp"Anh bế cô lên lại phòng ngủ
" Anh đi ra ngoài một lát, em ngủ đi nhé"" Vâng"Cô dần dần chìm vào giấc ngủ còn Lý Cảnh Thiên mặc quần áo chỉnh tề đi ra ngoài, anh đến tìm Lăng Thành Vinh. Anh ta đến Úc cũng được một tuần rồi, chỉ để ngắm nhìn Tần Nhược Lam từ xa thôi nhưng mấy ngày nay anh không thấy Tần Nhược Lam ở đâu nữa. Tần gia cũng mất liên lạc với cô nên anh vô cùng lo lắng.
Tại một quán bar, hai người đàn ông đang nói chuyện, sự lo lắng hiện rõ trên mặt Lăng Thành Vinh.
" Vậy là cô ấy biến mất khỏi cuộc đời cậu?"" Ừm"" Hay cậu đổi xử với người ta tệ quá. Nhìn tôi với Tú Dao kìa, chuẩn bị làm ba mẹ được rồi"" Im đi, cậu thì biết cái gì. Cô ấy luôn thấy tự ti vì bản thân là con riêng, cô ấy luôn Cho rằng Tần gia chấp nhận cô ấy là đã quá nhân từ rồi...Nhược Lam của tôi..."Lăng Thành Vinh tức giận đập vỡ ly nước
-" Lát nữa tôi đền cho 100 cái ly"
Anh nói với phục vụ
" Tôi không giống cậu Lý Cảnh Thiên, tôi yêu có lý trí, Lăng Thành Vinh tôi chỉ yêu một người đó là Tần Nhược Lam thôi"" Rồi rồi, biết rồi"
Bên này Tần Nhược Lam vừa quay lại căn hộ của mình, cô sẽ bỏ trốn. Không liên quan gì đến Tần gia nữa, cô chỉ cần đứa trẻ trong bụng mà thôi. Tần Nhược Lam thu dọn hết mọi thứ, cô cùng với đứa bé trong bụng và 3 cái thẻ ngân hàng rời khỏi Sydney. Căn hộ ở Pháp cô cũng bỏ luôn, Tần Nhược Lam sẽ đến Đức. Bảo vệ được đứa bé trong bụng là điều duy nhất cô muốn bây giờ.
Lý Cảnh Thiên quay về nhà là gần nửa đêm, thấy cô đang ngủ ngon trên giường anh bất giác nỡ nụ cười. Nhanh chóng tắm rửa cho vơi mùi bia rượu rồi ra ngoài ôm vợ.
" Um, đau em"" Dao Dao, em có liên lạc được với Tần Nhược Lam không?"" Hửm? em..không"Mấy nay cô cứ tưởng Tần Nhược Lam bận nên không nghe máy nhưng tự nhiên anh hỏi câu này cô mới để ý. Khá lâu rồi hai người chưa nói chuyện
" Sao vậy?"" Lăng Thành Vinh bảo anh hỏi em thử, cậu ta cũng không gọi được cho Tần Nhược Lam"" Chắc là Nhược Lam bận thôi..mai em gọi cho cậu ấy là được"Cô ngáy ngủ nhìn anh
" Dao Dao"”Ha?Lý Cảnh Thiên nhào đến ôm hôn cô
" C-cái gì thế, tránh ra cho em ngủ"" Cục bông nhỏ, em dễ thương quá"" Hả? từ từ nhột quá"Thế là anh vờn cô cả tối, sáng sớm thức dậy người cô đau nhức vì tối hôm qua hai người lại làm chuyện đó. Nhìn Lý Cảnh Thiên vẫn đang ngủ say bên cạnh cô bực mình lấy gối đánh anh
-" Dậy, ai cho anh ngủ? Đau chết đi được, tên kia dậy mau"
Lý Cảnh Thiên giật mình tỉnh dậy
" Em định mưu sát chồng mình rồi đi lấy người khác hả?"" Anh thần kinh hả?"" Tối qua em ngủ ngon không?"
" Hỏi thừa. Đương nhiên là không. Đau lắm"." Anh xin lỗi..."Anh cố gắng an ủi cô nhưng xem ra là Trình Tú Dao đau thật nên cô không chấp nhận lời xin lỗi, cô bỏ vào phòng tắm
-" vợ à"
Anh chạy vào phòng tắm cùng cô, cô cau có quay sang nhìn anh. Lại gì nữa? Định đeo bám cô đến khi nào? Đi tắm cũng không tha...
-" Anh vào đây làm gì? Tránh ra cho tôi đi tắm"
Anh cứ làm phiền cô không cho cô tắm, quá bực mình Trình Tú Dao đẩy mạnh Lý Cảnh Thiên ra ngoài rồi đóng sầm cửa lại. Anh phì cười, nghe thấy tiếng chuông điện thoại anh có chút thắc mắc, ai lại gọi điện làm phiền vợ chồng người ta hạnh phúc vào sáng sớm chứ?
(-" Tổng giám đốc, phía tập đoàn TechNova cần điều chỉnh lại một số điều kiện hợp đồng ạ")
-" Chẳng phải đã đàm phán xong rồi sao? Nói với họ tôi bận rồi. Không chấp nhận được điều kiện thì huỷ hợp tác"
(-" Nhưng mà chủ tịch đã giao lại hạng mục lần này cho giám đốc rồi đó ạ")
Ông Lý lại làm khó anh rồi, mà nếu không giải quyết có khi ông Lý lại cách chức anh luôn, rồi lấy tiền đâu nuôi vợ thế là anh gõ cửa phòng tắm.
" Dao Dao, hôm nay anh đột nhiên vô việc bận đột xuất ở tập đoàn, chắc tầm buổi trưa mới về đưa em đi chơi được"" Vâng, anh đợi em một lát"Cô muốn về Hoa Viên của Chu gia để dọn dẹp một chút, cô bước ra ngoài với bộ váy hoa nhẹ nhàng.
-" Anh đưa em đến nhà dì nhé"
Lý Cảnh Thiên ngơ người, anh thấy hôm nay cô rất đẹp, váy hoa và hương thơm của mùi sữa tăm đang lan toả trong không khí, anh bước đến bên cạnh cô.
-" L-lại sao nữa? Em phải đến nhà dì đó"
Anh chỉ nhẹ nhàng ôm lấy thắt lưng cô rồi gục đầu vào vai cô, anh tham lam ngửi mùi hương trên cơ thể cô.
" Anh"" Em đẹp quá..."Cô vuốt ve tấm lưng của Lý Cảnh Thiên. Nếu có căn bệnh "nghiện vợ" chắc Lý Cảnh Thiên là bệnh nhân có triệu chứng nặng nhất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.