Quyển 2 - Chương 41: Làm khách – nhận ra
Nguyệt Dạ
08/01/2017
“Harry, cậu đến rồi.”
Severus cười chạy đến nắm lấy tay Harry, còn nhớ sau khi trở về Anh quốc, Harry đã nhận được lời mời của phu nhân Eileen ngay sau đó, nên cậu cùng Draco và Alan liền đến thăm biệt thự Prince một lần, theo chân Severus đi tới đại sảnh, dọc đường đi, Harry lúc này mới quan sát biệt thự thật kỹ, lần trước quá gấp gáp khiến cậu không thể quan sát.
Lướt qua tường rào bọn họ có thể thấy rõ tòa thành phong cách cổ xưa tràn ngập dấu ấn thời gian. Nghe nói biệt thự Prince hình thành chỉ muộn hơn Hogwarts một chút, địa điểm ngay phía trên mảnh đất cũ của gia tộc thời sơ khai, nơi từng bị Muggle phá hủy.
Nhìn từ ngoài vào biệt thự Prince mang phong cách kiến trúc của thế kỷ 17, khuôn viên ngôi nhà rất rộng, bên cạnh biệt thự là một hồ lớn với đầy đủ các sinh vật huyền bí, kế đó là hai khu nhà kính dùng để nuôi trồng các loại thảo dược.
Trên cửa không có tay cầm, không có lỗ khóa, chỉ có gia huy gia tộc Prince trải rộng.
Cũng như Hogwarts, bên trong trang viên Prince trang trí rất nhiều áo giáp hạng nặng. Nơi này dường như không phải gia tộc độc dược nổi tiếng, ngược lại giống gia tộc kỵ sĩ ở Muggle.
Bên trong ngôi nhà, hành lang được chạm trổ với nhiều hình ảnh thảo dược xinh đẹp, họa tiết dây trường xuân màu xanh kết hợp với màu xanh ngọc của biệt thự khiến nó thêm đẹp mắt.
Dưới sự hướng dẫn của Severus, bốn người đi vào một hành lang dài, trên tường hai bên treo rất nhiều bức tranh, bức tranh có nữ có nam, bọn họ đa số đều rất tò mò nhìn nhóm người Harry. Cũng có một số người không có hứng thú đối với họ, vẫn tự bận rộn chuyện của mình như cũ. Bằng ánh mắt rất tốt của mình Harry thấy được những bức tranh không quan tâm đều đang điều chế dược hoặc chuẩn bị dược liệu. Cho dù là đã chết cũng muốn tiếp tục nghiên cứu độc dược, thật đúng là gia tộc độc dược ngàn năm nổi tiếng.
Severus đã dẫn bọn họ đi tới cuối hành lang. Có một cánh cửa, trên cửa cũng có bức tranh gia huy Prince thật lớn.
Cửa mở ra, bên trong không còn là khung cảnh bữa tiệc xa hoa Harry từng thấy nữa mà chỉ còn lại khung cảnh ấm áp của gia đình, gia đình Prince vẫn đang tràn ngập trong vui vẻ, bữa ăn trưa vẫn chưa được động vào, có lẽ ba người trong sảnh vẫn đang đợi họ.
“Harry, chào mừng cháu đến thăm biệt thự Prince.” – Eileen vui vẻ bước đến, trên gương mặt là tươi cười dễ nhận biết, hòa nhã, gần gũi, tất nhiên là tràn đầy mẫu tính.
“Cảm ơn lời mời của dì, Dì Eileen.” – Harry mỉm cười thân thiết nói.
“Nào, các cậu bé mau ngồi xuống dùng bữa trưa nào.” – gia chủ Prince, Kullever vui vẻ nói.
Tất cả nghe thấy ngoan ngoãn ngồi xuống dùng bữa.
…
Làm khách ở trang viên Prince rất vui vẻ, Harry khi thì cùng Severus chơi cờ phù thủy, khi thì cùng dì Eileen làm tráng miệng, Alan thì cùng chú Tobias đánh cờ vua, Draco có khi lại nói chuyện với ông Kullever về các sự kiện trong sách hay thần chú này nọ, hay sau đó Harry cùng theo Severus tham gia điều chế độc dược, cải biến gì đó.
Harry rất vui vẻ, có lẽ là vì được ở cạnh Sev, được hưởng sự ấm áp Sev ban tặng, được Sev yêu thương chiều chuộng, được lấp đầy trái tim lạnh lẽo. – Sev ước gì em có thể mãi mãi bên anh.
…Nhìn ý cười trong mắt Harry, Severus có một loại cưng chiều khó nhịn được, anh muốn chạm vào gương mặt cậu, chạm vào cánh môi phấn nộn kia, muốn ôm chặt cậu giữ cậu cho riêng mình, Severus biết suy nghĩ của mình kì quái nhưng anh không nghĩ gì khác hơn cả. Vì anh vẫn cứ nghĩ đối với Harry đó là tình bạn thân thiết như người nhà, như em trai của mình.
Thỉnh thoảng Severus vẫn nhớ lại mọi chuyện xảy ra trong năm nhất, nhớ bàn tay Harry vươn ra với anh, nhớ những lúc bị nhóm đạo tặc làm khó chính Harry giải vây cho anh, nhớ lúc Harry bay lượn trên bầu trời nụ cười trên môi luôn chân thật, nhớ đến đôi mắt ý cười luôn dành cho riêng anh,còn nhớ vòng tay ấm áp của cậu khi bảo vệ anh khỏi móng vuốt của người sói, anh nhớ rõ, khắc sâu mọi thứ trong tâm khảm.
Severus cũng nhận ra bản thân đang có tính chiếm hữu như thế nào, Severus không thích đám con gái cứ lén lút nhìn Harry, không thích Harry cười với ai khác, không thích Harry ôn nhu với ai ngoài anh, muốn Harry luôn trong tầm mắt anh, không muốn Harry được ai khác chạm vào… Severus vẫn đinh ninh đây là tình cảm anh em sâu sắc nhất. Anh muốn mạnh hơn để bảo vệ đứa em trai Harry của mình. Severus nghĩ như thế lại không biết rằng tình cảm của anh đã vượt qua phạm vi đó từ lâu rồi… chỉ là lúc này anh không nhận ra mà thôi.
…
Hôm nay, có một sự việc mà có lẽ cả đời này cả Severus và Harry đều không thể quên.
Ở hầm chế thuốc, Harry và Severus đang đều chế một loại dược khá khó khăn, khi đang tới bước cuối, Severus lại bốc nhầm số lượng gai nhím bỏ vào nồi, thật ra thì sai lầm này cũng không khiến nổ vạc chỉ là độc dược dâng lên bắn tung tóe ra ngoài, Harry lại gần vạc độc dược, thấy Harry sắp bị độc dược bắn trúng, Severus liền kéo tay Harry ra, loạn choạng thế nào Harry ngã về phía bàn ghi chép, Harry ngã xuống, Severus thấy vậy muốn kéo lại, nhưng sự thật là lực hút trái đất quá mạnh mẽ, cả hai cùng ngã xuống.
Harry cảm thấy môi mình bị đập mạnh, có gì đó lành lạnh ở trên đó, mở đôi mắt vì té mà nhắm nghiền lại, nhìn thấy người trước mặt là ai, Harry chấn kinh đôi mắt mở to, cảm xúc lành lạnh ở môi vẫn vậy, mũi ngửi được mùi hương thảo dược khiến mặt Harry thoáng chốc đỏ bừng. Mà người luống cuống như vậy không chỉ có Harry.
Severus ê ẩm người cảm nhận mình đè lên cái gì đó thật mềm mại, môi chạm vào thứ gì đó ấm ấm ngọt ngọt, nhìn lại thì thấy cả người mình đang đè lên Harry, môi đang chạm môi Harry, đôi mắt Harry đang mở to ngạc nhiên, nhưng Severus không thể không nói, xúc cảm rất không tệ. Ân, Harry rất thơm nữa. Nếu… tiến xa hơn thì thế nào…
Biết bản thân đang nghĩ gì Severus lập tức đứng bật dậy… Bối rối đỡ Harry đang ngơ ngác.
Merlin chết tiệt, mình đang nghĩ cái quái gì thế này. – Severus rủa xả bản thân. Sau khi hỏi Harry có bị sau không, nhận được cái lắc đầu không sao, Severus mới tung cửa khỏi hầm chạy trối chết.
Đưa tay chạm nhẹ vào môi, nhìn nơi Severus chạy đi, Harry cười nhưng đôi mắt ánh lên đau khổ, tim cậu thắt lại, quả nhiên… Severus rất ghét.
Harry mày là đang đợi cái gì…. đợi cái gì… đợi chờ anh ấy cho mày tình yêu sao… mày thật ngu ngốc, thật ngu ngốc…
…
Trong lúc Harry đau khổ, Severus đang tắm dưới làn nước lạnh, nhìn thứ phía dưới, Severus lắc đầu đôi mắt là sự hiểu rõ… cảm giác trái tim loạn nhịp, cảm giác cả người nóng như lửa, cảm giác từ lúc nào Harry đã đi vào tim anh , đi rất sâu….cảm giác vì sao không muốn ai chạm vào cậu ấy… anh bây giờ mới hiểu rõ…
Bất tri bất giác từ lúc nào… Anh đã yêu cậu, anh yêu Harry, yêu một cách sâu sắc.
Nhưng Harry là một người bình thường, cậu coi anh như bạn thân, còn anh lại có cảm xúc tệ hại này, anh lấy quyền gì, lấy quyền gì mà yêu cậu…yêu một người hoàn hảo như cậu chứ.
Dưới làn nước lạnh, nơi khóe mi Severus, một giọt lệ chảy xuống.
Severus cười chạy đến nắm lấy tay Harry, còn nhớ sau khi trở về Anh quốc, Harry đã nhận được lời mời của phu nhân Eileen ngay sau đó, nên cậu cùng Draco và Alan liền đến thăm biệt thự Prince một lần, theo chân Severus đi tới đại sảnh, dọc đường đi, Harry lúc này mới quan sát biệt thự thật kỹ, lần trước quá gấp gáp khiến cậu không thể quan sát.
Lướt qua tường rào bọn họ có thể thấy rõ tòa thành phong cách cổ xưa tràn ngập dấu ấn thời gian. Nghe nói biệt thự Prince hình thành chỉ muộn hơn Hogwarts một chút, địa điểm ngay phía trên mảnh đất cũ của gia tộc thời sơ khai, nơi từng bị Muggle phá hủy.
Nhìn từ ngoài vào biệt thự Prince mang phong cách kiến trúc của thế kỷ 17, khuôn viên ngôi nhà rất rộng, bên cạnh biệt thự là một hồ lớn với đầy đủ các sinh vật huyền bí, kế đó là hai khu nhà kính dùng để nuôi trồng các loại thảo dược.
Trên cửa không có tay cầm, không có lỗ khóa, chỉ có gia huy gia tộc Prince trải rộng.
Cũng như Hogwarts, bên trong trang viên Prince trang trí rất nhiều áo giáp hạng nặng. Nơi này dường như không phải gia tộc độc dược nổi tiếng, ngược lại giống gia tộc kỵ sĩ ở Muggle.
Bên trong ngôi nhà, hành lang được chạm trổ với nhiều hình ảnh thảo dược xinh đẹp, họa tiết dây trường xuân màu xanh kết hợp với màu xanh ngọc của biệt thự khiến nó thêm đẹp mắt.
Dưới sự hướng dẫn của Severus, bốn người đi vào một hành lang dài, trên tường hai bên treo rất nhiều bức tranh, bức tranh có nữ có nam, bọn họ đa số đều rất tò mò nhìn nhóm người Harry. Cũng có một số người không có hứng thú đối với họ, vẫn tự bận rộn chuyện của mình như cũ. Bằng ánh mắt rất tốt của mình Harry thấy được những bức tranh không quan tâm đều đang điều chế dược hoặc chuẩn bị dược liệu. Cho dù là đã chết cũng muốn tiếp tục nghiên cứu độc dược, thật đúng là gia tộc độc dược ngàn năm nổi tiếng.
Severus đã dẫn bọn họ đi tới cuối hành lang. Có một cánh cửa, trên cửa cũng có bức tranh gia huy Prince thật lớn.
Cửa mở ra, bên trong không còn là khung cảnh bữa tiệc xa hoa Harry từng thấy nữa mà chỉ còn lại khung cảnh ấm áp của gia đình, gia đình Prince vẫn đang tràn ngập trong vui vẻ, bữa ăn trưa vẫn chưa được động vào, có lẽ ba người trong sảnh vẫn đang đợi họ.
“Harry, chào mừng cháu đến thăm biệt thự Prince.” – Eileen vui vẻ bước đến, trên gương mặt là tươi cười dễ nhận biết, hòa nhã, gần gũi, tất nhiên là tràn đầy mẫu tính.
“Cảm ơn lời mời của dì, Dì Eileen.” – Harry mỉm cười thân thiết nói.
“Nào, các cậu bé mau ngồi xuống dùng bữa trưa nào.” – gia chủ Prince, Kullever vui vẻ nói.
Tất cả nghe thấy ngoan ngoãn ngồi xuống dùng bữa.
…
Làm khách ở trang viên Prince rất vui vẻ, Harry khi thì cùng Severus chơi cờ phù thủy, khi thì cùng dì Eileen làm tráng miệng, Alan thì cùng chú Tobias đánh cờ vua, Draco có khi lại nói chuyện với ông Kullever về các sự kiện trong sách hay thần chú này nọ, hay sau đó Harry cùng theo Severus tham gia điều chế độc dược, cải biến gì đó.
Harry rất vui vẻ, có lẽ là vì được ở cạnh Sev, được hưởng sự ấm áp Sev ban tặng, được Sev yêu thương chiều chuộng, được lấp đầy trái tim lạnh lẽo. – Sev ước gì em có thể mãi mãi bên anh.
…Nhìn ý cười trong mắt Harry, Severus có một loại cưng chiều khó nhịn được, anh muốn chạm vào gương mặt cậu, chạm vào cánh môi phấn nộn kia, muốn ôm chặt cậu giữ cậu cho riêng mình, Severus biết suy nghĩ của mình kì quái nhưng anh không nghĩ gì khác hơn cả. Vì anh vẫn cứ nghĩ đối với Harry đó là tình bạn thân thiết như người nhà, như em trai của mình.
Thỉnh thoảng Severus vẫn nhớ lại mọi chuyện xảy ra trong năm nhất, nhớ bàn tay Harry vươn ra với anh, nhớ những lúc bị nhóm đạo tặc làm khó chính Harry giải vây cho anh, nhớ lúc Harry bay lượn trên bầu trời nụ cười trên môi luôn chân thật, nhớ đến đôi mắt ý cười luôn dành cho riêng anh,còn nhớ vòng tay ấm áp của cậu khi bảo vệ anh khỏi móng vuốt của người sói, anh nhớ rõ, khắc sâu mọi thứ trong tâm khảm.
Severus cũng nhận ra bản thân đang có tính chiếm hữu như thế nào, Severus không thích đám con gái cứ lén lút nhìn Harry, không thích Harry cười với ai khác, không thích Harry ôn nhu với ai ngoài anh, muốn Harry luôn trong tầm mắt anh, không muốn Harry được ai khác chạm vào… Severus vẫn đinh ninh đây là tình cảm anh em sâu sắc nhất. Anh muốn mạnh hơn để bảo vệ đứa em trai Harry của mình. Severus nghĩ như thế lại không biết rằng tình cảm của anh đã vượt qua phạm vi đó từ lâu rồi… chỉ là lúc này anh không nhận ra mà thôi.
…
Hôm nay, có một sự việc mà có lẽ cả đời này cả Severus và Harry đều không thể quên.
Ở hầm chế thuốc, Harry và Severus đang đều chế một loại dược khá khó khăn, khi đang tới bước cuối, Severus lại bốc nhầm số lượng gai nhím bỏ vào nồi, thật ra thì sai lầm này cũng không khiến nổ vạc chỉ là độc dược dâng lên bắn tung tóe ra ngoài, Harry lại gần vạc độc dược, thấy Harry sắp bị độc dược bắn trúng, Severus liền kéo tay Harry ra, loạn choạng thế nào Harry ngã về phía bàn ghi chép, Harry ngã xuống, Severus thấy vậy muốn kéo lại, nhưng sự thật là lực hút trái đất quá mạnh mẽ, cả hai cùng ngã xuống.
Harry cảm thấy môi mình bị đập mạnh, có gì đó lành lạnh ở trên đó, mở đôi mắt vì té mà nhắm nghiền lại, nhìn thấy người trước mặt là ai, Harry chấn kinh đôi mắt mở to, cảm xúc lành lạnh ở môi vẫn vậy, mũi ngửi được mùi hương thảo dược khiến mặt Harry thoáng chốc đỏ bừng. Mà người luống cuống như vậy không chỉ có Harry.
Severus ê ẩm người cảm nhận mình đè lên cái gì đó thật mềm mại, môi chạm vào thứ gì đó ấm ấm ngọt ngọt, nhìn lại thì thấy cả người mình đang đè lên Harry, môi đang chạm môi Harry, đôi mắt Harry đang mở to ngạc nhiên, nhưng Severus không thể không nói, xúc cảm rất không tệ. Ân, Harry rất thơm nữa. Nếu… tiến xa hơn thì thế nào…
Biết bản thân đang nghĩ gì Severus lập tức đứng bật dậy… Bối rối đỡ Harry đang ngơ ngác.
Merlin chết tiệt, mình đang nghĩ cái quái gì thế này. – Severus rủa xả bản thân. Sau khi hỏi Harry có bị sau không, nhận được cái lắc đầu không sao, Severus mới tung cửa khỏi hầm chạy trối chết.
Đưa tay chạm nhẹ vào môi, nhìn nơi Severus chạy đi, Harry cười nhưng đôi mắt ánh lên đau khổ, tim cậu thắt lại, quả nhiên… Severus rất ghét.
Harry mày là đang đợi cái gì…. đợi cái gì… đợi chờ anh ấy cho mày tình yêu sao… mày thật ngu ngốc, thật ngu ngốc…
…
Trong lúc Harry đau khổ, Severus đang tắm dưới làn nước lạnh, nhìn thứ phía dưới, Severus lắc đầu đôi mắt là sự hiểu rõ… cảm giác trái tim loạn nhịp, cảm giác cả người nóng như lửa, cảm giác từ lúc nào Harry đã đi vào tim anh , đi rất sâu….cảm giác vì sao không muốn ai chạm vào cậu ấy… anh bây giờ mới hiểu rõ…
Bất tri bất giác từ lúc nào… Anh đã yêu cậu, anh yêu Harry, yêu một cách sâu sắc.
Nhưng Harry là một người bình thường, cậu coi anh như bạn thân, còn anh lại có cảm xúc tệ hại này, anh lấy quyền gì, lấy quyền gì mà yêu cậu…yêu một người hoàn hảo như cậu chứ.
Dưới làn nước lạnh, nơi khóe mi Severus, một giọt lệ chảy xuống.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.