Nắm Lấy Tay Nhau Là Định Mệnh

Quyển 1 - Chương 6: Xung đột

Nguyệt Dạ

08/01/2017

Trước cửa là hai cậu bé, một tóc đen dài, một tóc bạch kim.

Cậu bé tóc đen khoác một tấm áo chùng màu đen, trên áo chùng có thêu một đường hoa văn ngân ti hình dây trường xuân có lẽ là loại vải cao cấp, da cậu ta hơi tái, tóc màu đen mềm mượt. Mũi ưng lớn mắt màu đen tĩnh lặng như bầu trời không sao, không đẹp hoàn hảo nhưng lại có nét anh tuấn khó cưỡng lại. Môi mím chặt. Dáng người thon dài.

Còn cậu bé tóc bạch kim bên cạnh thì gương mặt cực kỳ hoàn hảo, đẹp đến khó cưỡng lại, cậu ta mặc bộ quần áo màu trắng bên ngoài khoác áo chùng màu lam, có thêu một đóa thủy tiên, hai người đi cạnh nhau, ai cũng có nét nổi bật riêng.

Khi hai người này bước vào, Harry đã có một sự xúc động không hề nhẹ, Là Severus và Lucius.

Bao lâu rồi cậu mới gặp lại anh, cảm giác của cậu lúc này rất vui nhưng nhanh chóng dùng Bế Quan Bí Thuật che dấu cảm xúc của mình.

Draco cũng nhìn hai người, trái tim cậu thoáng chốc đập mạnh, nhưng được Harry dạy Bế Quan Bí Thuật cậu cũng nhanh chóng bình ổn tâm trạng của mình.

Cả hai dời ánh mắt cúi đầu làm chuyện của mình.

Lucius và Severus khi bước vào cũng giật mình khi thấy hai cậu bé như thiên thần trong tiệm, nhìn quần áo và cử chỉ có thể thấy hai người cũng là quý tộc, nhưng Severus và Lucius hay đi dự các buổi tiệc cũng không nhìn thấy họ. Có lẽ là quý tộc của Muggle. Hai người chỉ nhìn họ một lát rồi dời mắt, nhìn người ta chằm chằm thật không quý tộc chút nào.

Harry tâm tư cậu lúc này rối như tơ vò, Severus người cậu yêu quý đứng đó nhưng cậu cảm giác rất xa,cậu chưa chuẩn bị để đối mặt với anh.

Bình ổn cảm xúc lại cậu im lặng làm chuyện mình nên làm, cậu biết Draco cũng xao động.

“Nào cậu bé xinh đẹp, đến lượt cháu…” Phu nhân Malkin nói với Harry rồi bước đến gần hai người vừa bước vào. “Chào Lucius, cháu đến may quần áo nhập học mới sao?”

“Vâng phu nhân, đây là bạn cháu. Cậu ấy cũng đến may đồng phục nhập học.” Lucius tao nhã nói.

“Được các cháu ngồi đợi một lát..”

Severus và Lucius bước đến hàng ghế ngồi chờ. Hai người vẫn còn bị vẻ ngoài của hai cậu bé kia làm cho kinh diễm. Đặc biệt là Lucius khi cậu nhìn thấy cái cậu bé tóc bạch kim kia cậu có bao nhiêu hoảng sợ.

Harry đang đo quần áo, cái thước đo chết tiệt vẫn đang vờn ngay eo cậu. Dù Severus ở đây cũng khiến Harry cực kỳ hắc tuyến, cậu nheo mắt nhìn cái thước đo.

Quần của Merlin, cậu muốn ném vào nó cả tá thần chú hắc ám.

Nhìn gương mặt đen như đáy nồi của cậu, Draco không nhịn được bật cười. Tiếng cười thiếu niên trong trẻo như chuông bạc.

“Harry, bình tĩnh chút nào. Mặt cậu đen quá rồi.”

“Thôi ngay Draco, cấm cậu cười nhạo mình. Ôi cái thước đo này muốn đo đến bao giờ.” Khi cái thước đo vờn xuống mông Harry lần thứ tư thì phu nhân Malkin bước ra nắm nó lại.



“Ôi đứa nhỏ, thật có lỗi. Cây thước này rất thích những cậu bé xinh đẹp.”

«Leng Keng»

Cửa lần nữa mở ra.

“Sev…” một giọng nói kinh hỷ vang lên, một cô bé tóc đỏ mắt xanh vui vẻ bước vào.

Severus ngẩng đầu lên thì thấy người bạn thanh mai trúc mã của mình, thì mỉm cười. “Lily…”

Là mẹ… Harry nhìn hai người đang thân thiết nói chuyện với nhau, dù gương mặt không cảm xúc, nhưng trái tim thoáng đau âm ỷ, anh vẫn vậy. Yêu mẹ tha thiết.

«Leng Keng»

Cửa lần thứ ba được đẩy vào, một cái đầu bù xù xuất hiện. sau đó là một cái đầu xoăn.

Ôi tất chân của Merlin là cha James Potter. Và cha đỡ đầu Sirius Black.

Sao lại vậy chứ….

Nhìn James đến làm quen với Lily… Ân cầu trời đừng có đánh nhau.“Chào cậu mình là James Potter, đây là bạn mình Sirius Black, cậu tên là gì vậy.” James bước đến đưa tay ra.

“Mình là Lily Evans, đây là Severus Snape và bạn cậu ấy, chào cậu.” Lily nhíu mày nhìn người đang làm quen.

“À, “Snivellus” và Lucius Malfoy.” James nói đầy ác ý khiến Lily nhíu mày càng chặt.

“Sư tử ngu ngốc.” Severus nhếch khóe miệng tặng cho James một nụ cười đầy khinh bỉ.

“Mày nói cái gì, đồ rắn độc.” James tức giận la hét.

Quá ồn ào. Khi Harry và Draco nói chuyện với Malkin phu nhân xong thì phía bên kia cũng bắt đầu lớn tiếng.

Lily: “Cậu nói gì hả, sao cậu dám sỉ nhục bạn của mình.”

James: “Lily, mình..”

Lily: “Đừng có gọi tên tôi thân thiết như vậy.” Câu nói này thành công khiến Severus thêm cười nhạo James. Lúc này thì Sirius chen miệng vào.

Sirius: “Cậu đang ỷ mình thừa kế gia tộc mà khinh người khác sao, cậu “Snivellus” Prince.”



Harry nhíu chặt mày, trong lòng càng thêm thất vọng với hai người thân ở kiếp trước của mình.

Lucius im lặng nãy giờ cũng nói vào. “Theo tôi được biết thì ngài Black đây cũng là con trưởng gia tộc đấy.”

Severus: “Ngu ngốc.” kèm một nụ cười nửa miệng.

James: “Câm miệng mày lại “Snivellus”.”

Khi Harry nhìn thấy James chỉ đũa phép về phía Severus theo bản năng Harry bước đến cầm lấy đũa phép đó lại, năm người giật mình nhìn Harry. Draco cũng bước đến.

Khi James muốn mắng Harry thì không để người đó nói gì Harry đã lên tiếng.

“Cậu nên dừng lại, đây là nơi công cộng còn rất nhiều người ở đây. Có chuyện nên dùng nói chuyện để giải quyết không phải dùng hành động như vậy.”

“Cậu là ai đừng có mà nhiều chuyện.” James cảm thấy cực kỳ tức giận, mặt đỏ bừng quát thẳng vào mặt kẻ nhiều chuyện.

Nhưng khi cả năm người nhìn kỹ người trước mặt thì họ càng giật mình khi thấy đôi mắt cậu, một đôi mắt màu tím nhạt với ánh lục cực kỳ xinh đẹp, nhưng thoáng chốc nó lại biến thành màu tím đậm với ánh lam. Draco nhíu mày,đôi mắt này chỉ khi Harry tức giận mới hiện ra.

“Tôi chỉ là một người sắp đến trường như cậu thôi nhưng xin cậu nên có tác phong của một người được dạy dỗ đàng hoàng một chút,tôi không có ý định chỉ dạy gì cậu nhưng nơi này là nơi công cộng cậu hiểu chứ, nếu ai đó bị thương thì sẽ ra sao. Tôi nghĩ cậu hiểu rõ.” Harry đang nói chuyện thì Draco cũng bước đến.

“Harry, đối với một người không lý lẽ, cậu cũng không cần phải nói nhiều.” Draco cũng nói vào.

Khi James còn muốn nói gì đó thì cửa lại lần nữa mở ra, một cặp trung niên bước vào, nhìn thấy cảnh tượng trong tiệm thì bước đến. Khi được mọi người kể lại thì hai người lập tức chỉ bảo con trai mình là James. Sau khi bắt James nói xin lỗi với Severus, Lily và Harry. Mặc dù James rất không tình nguyện.

Hai người dắt con trai về nhà dạy dỗ. James còn hậm hực, độc ác liếc về phía Harry.

Lily cũng bước lên nói tiếng cảm ơn với Harry.

“Cảm ơn cậu…”

Harry lắc đầu tỏ vẻ không có gì, sau đó cùng Draco bước nhanh ra ngoài, họ còn phải đi mua đũa phép. Hai người đi rất nhanh khiến ba người còn lại ngơ ngác, Lily thì hơi tiếc nuối.

“Quên mất hỏi tên hai người họ rồi. À một người tên là Harry thì phải”

Severus và Lucius thì không nói gì chỉ đứng đó. Họ cảm thấy hai người kia rất đặt biệt. Chỉ là không biết nên nói sao.

Hai người không hề biết rằng tương lai trái tim họ chỉ có hai người đó nắm giữ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nắm Lấy Tay Nhau Là Định Mệnh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook