Nấm Lùn Nghịch Ngợm

Chương 10: Bị Bắt Cóc

Lyn

11/01/2016

-A…a…a….đằng sau anh có cái gì kìa???-Nó hoảng hốt nhìn đằng sau hắn. Nghếch lên thành một nụ cười hoàn hảo, hắn cũng không vừa.

-Ôi..ôi...ôi...sợ quá...hình như đằng sau cô cũng có cái gì kìa...-Hắn giả bộ sợ hãi rồi chỉ chỉ về phía đằng sau nó.

-Anh đừng hòng dọa tôi...ha...ha...ha... dù đằng sau tôi có một tên to lớn, mặc áo đen, đeo kính đen, đi giày đen, mặt thì như con khỉ đột tôi cũng không sợ đâu...........ha...ha...ha....

-Vậy sao???-Anh mắt thoáng ánh lên vẻ thú vị.-Đưa cô ta đi.......

-Vâng.....-Tiếng nói vang lên sau lưng nó, có 2 người đàn ông co cao, mặc bộ vest đen, đeo kính đen, đi giày đen và khuôn mặt như con khỉ đột đã đứng trước mặt nó. Chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra nó đã bị ai đó bế xốc lên rồi bị ai đó đưa đi ngang nhiên trong khu siêu thị đông đúc. Miệng nó cứng lại, ánh mắt ngu ngơ thường ngày, đấu óc nó từ từ tiêu hóa những gì đang xảy ra,................ ‘nó bị bắt cóc rồi’.........1 giây.........2 giây.........3 giây...............

-A....a.....a....Các ông đang làm gì vậy??? Thả tôi ra, tôi đánh chết mấy ông bây giờ, thả tôi ra, tôi gọi cho anh hai tôi là mấy người không còn đường sống đâu....Ya...ya...ya...không thả à.......blap.....blap.......-Nó vùng vẫy trên vai một tên đô con.......

-Ồn ào chết được, chụp thuôc mê nó rồi đưa về, tôi về trước đây...-Hắn ngoáy ngoáy tai rồi đi về để nó một mình ở lại.......Tên đô con còn lại tẩm lượng thuốc mê vừa đủ vào chiếc khăn rồi chụp vô miệng nó......im lặng...im lặng..........nó chính thức bị bắt cóc....

Biệt thự GR (green rose)........

Chiếc cổng nhà mở to, chiếc lambogini đen phóng vào tự do…..Ném cho bảo vệ chiếc chìa khóa, hắn ung dung bước vào nhà. Hai tên đô con bắt nó cũng đi vào ngay sau hắn.

-Phòng ngay gần ban công và cửa sổ lầu 3, cảm ơn!!!-Nói một câu ngắn gọn mà súc tích hắn đi xuống lầu vào bếp tự rót cho mình một ly nước. Sau đó trở lên căn phòng bắt nó cùng với một chiếc máy ảnh….

Tách…tách…tách…Tiếng máy ảnh vang lên lia lịa trong căn phòng yên tĩnh. Cô người mẫu ngủ say như chết không biết rằng mình đang chuẩn bị phải chịu một điều khủng khiếp……0_0

-Hơ…hơ…anh hai ơi….em khát……..-Nó cuốn chăn nằm trên giường…, trông đáng yêu vô cùng. Dụi dụi mắt nó cảm thấy ngạc nhiên….Phòng màu xám, phòng nó màu trằng sữa cơ mà, trên giường drap mày đen cùng màu xám hơ hơ nhưng giường của nó màu trắng vả lại còn rất nhiều gấu bông trên đó, …..lăn qua………..lăn lại……..lăn tới……….lăn lui……….kết quả: chóng mặt *_*

-Đây là đâu vậy???-Nó ngồi dây, đầu đau nhức vô thức ánh mắt nhìn xung quanh và dừng lại trên một vật thể lạ có mái tóc màu hung đỏ, ánh mắt đen sâu thẳm……. “người ngoài hành tinh à”

-Cô đúng là vừa lùn vừa heo, ngủ đến giờ mới dậy!!!-Tiêng nói này……sao quen quá……..

-Anh….là ai…..???



-Hả……..cô bị chụp thuốc mê quá liều nên giờ bị mất trí???

Nó suy nghĩ và suy nghĩ…….Đúng rồi, nó đang đi mua đồ rồin phải lòng ‘em’ dây chuyền xinh xắn….gặp hắn và cuối cùng là bị bắt cóc…….

-Á, tên gió điên……….dám bắt cóc bổn cô nương……anh có ý đồ gì…-Nó nhớ ra, hét lên rồi bất giác đưa tay lên làm chữ X trước ngực.

Giật giật bên khóe mắt…

-Ha….ha….ha….cô đang nghĩ cái gì vậy???

-Nghĩ cái anh vừa nghĩ đấy!!!-Nó trả lời rành rọt.

-Cô…được lắm…..

-Đừng có mà đánh trống lảng, tại sao anh bắt tôi vào đây???

-Thấy cô xinh nên bắt thôi.

-Tôi không đùa……..

-Thôi được rồi…e hèm……Tôi bắt cô là vì muốn trừng phạt cô vì dám chơi xỏ tôi và để cho con mồi của tôi chạy thoát…….

-Ha…ha….ha….anh thật buồn cười, tôi làm theo năm điều Bác Hồ dạy ‘khiêm tốn, thật thà, dũng cảm’ dũng cảm, là dũng cảm đấy...mà anh cũng buốn cười, không thấy nhục à, cả đám đông du côn vậy mà đánh một đứa con trai yếu đuối, còn ra thể thống gì nữa chứ….blap…blap…..

-Nói xong chưa, mệt không???-Hắn ân cần hỏi han rồi đưa nó chai nước…

-Hộc….hộc…mệt, cảm …ơn…….



-Ừm không có chi, cô có chất giọng thật có tố chất…

-Ha…ha…ha…quá khen…quá khen…….

-Ừm…..mà tôi nghe nói, thì những ai ‘có tố chất’ giống cô dễ bị ế chồng lắm…

Mặt nó đen lại…..

-Anh nói cái gì vậ hả tên hâm kiaaaaaaaa……………

Chíp….chíp…..tiêng hét trời phú của nó lại được trỗi dậy…..chim chóc bay tán loạn, một số cô hầu phải đi cấp cứu……và nhiều và nhiều thiệt hại khác nữa…..

-Cô…..thật có tố chất………

-Tôi không đùa đâu, tôi muốn về nhà-Nó nói giọng dứt khoát…..

-Tôi không thích…..

-Anh….

-Tôi làm sao???

-Thật trơ trẽn…..

-Oh, giờ tôi mới biết luôn á. Mà tôi có cái này muốn cho cô coi này……-Nói rồi hắn ném cho nó xấp ảnh mới rửa.

-Cái gì đ….??? Anh sao anh dám…..-Tó tức muốn nổ ruột, hắn dám chụp lén nó lúc nó đang ngủ và tư thế hơi sexy.

-Tại sao tôi không dám. Một khi Trần Cao Phong này muốn gì thì phải có được cái đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Nấm Lùn Nghịch Ngợm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook