Chương 2
Lyn
05/01/2016
- Này, hồi nãy làm gì mà lâu vậy???- Hạnh vừa lái xe vừa hỏi.
- Thôi đừng nhắc nữa, nhắc đến là thấy tức….thế là nó ngồi kể lại cho cô chuyện lúc ở sân bay với ánh mắt rực lửa….
- Phụt…ha…ha…hâ….Tao nhịn không được ha..ha…ha –Hạnh phụt cười sau khi nghe nó kể- Quả không hổ danh là Trương Ánh Linh mà tao quen??? Bình thường tao thấy không đứa nào yên ổn được sau khi đụng vào mày mà!
- Mày nói vậy có ý gì???- Mặt nó đen lại, nói nó vậy là ý gì chứ, nó cũng thuộc dạng con gái hiền lành chứ bộ, sự hiền lành chỉ mình nó thấu hiểu…….Híc..híc….
- Ý gì, không hiểu à bấy bề, hazz…. Không hiểu mấy năm ở bên Hàn có được gì không mà hình như mày kém thông minh đi đó,Linh.-Hạnh còn cố sức chọc nó.
- Mày…mày được lắm. Chờ đi con – Nó hậm hực.
- Ha..ha..ha…a…a- Đang cười nghiêng, cười ngả thì Hạnh bị nó nhéo một cái đau phải biết – Con c-hó, tao đang lái xa đó, tao mà đâm vào đâu mày xuống gặp anh “diêm vương” đẹp trai thì đừng trách tao nhé!
Thế là trên đường Hà Nội, có một chiếc xe đắt tiền đi ngang qua, và ồn ào không thể tả. Chiếc xa chạy à không phải nói là phóng đi trên đường để lại làn gió lạnh.
Biệt thự LK-ngôi biệt thự sang trọng, màu trắng và xanh dương làm chủ đạo. Ngôi biệt thự theo phong cách Châu Âu cổ phối hợp với sự hiện đại càng làm cho ngôi biệt thự thêm nổi bật. Khuôn viên căn biệt thự rộng rãi, có một hồ bơi ở sân sau. Căn biệt thự còn có một vườn cây kiểng bắt mắt. Căn biệt thự được trang hoàng để đón một người rất đặc biệt.
Và sẽ không ai biết được rằng cái con người đặc biêt đó đang đấu võ mồm với cô lớp trưởng xinh xắn vạn người mê có khả năng sẽ….thua -_-.
KÉT……..két………két……..xoẹt……..
Chiếc xe phanh gấp làm đám lá trên đường bay loạn xạ. Mắt chữ A, mồm chữ O nó nhìn ngôi nhà thân yêu bao năm xa cách sao mà nó cảm thấy……….nản quá. Qua ngưỡng cửa này, qua sân này thì sẽ phải đối đầu với anh trai sát thủ.
- Sao vậy, xa nó mấy năm về thấy xao xuyến à?- Thấy nó đứng ngắm nhà mãi mà Minh Hạnh thấy ngán, đứng nắng chưa chán à, bà đây là mệt lắm rồi nhé.
Bỗng nó nở một nụ cười gian hết chỗ nói. Hạnh nhìn thấy nụ cười của nó mà lạnh sống lưng, gì thì gì chứ, chỉ có khoản võ mồm là cô giỏi hơn nó một xíu thôi (một xíu thôi ạ) còn khi mà nó đã nở nụ cười này thì chắc chắn………sẽ có một kế hoạch thú vị diên ra.
- Sao có chuyện gì nữa thế? –Cô cười cười nhìn nó mà đôi mắt như hiểu ra.
- Biết rồi còn hỏi. Sao, ý mày thế nào???-nó hì hì nói với con bạn thân.
- Tất nhiên là có rùi, có mày thì sẽ vui thui- Hạnh hào hứng.
- Mày….thui lại đây bàn kế hoạch – Nó kéo cô lại và bắt đầu thì thầm to, nhỏ, rồi cả hai đứa ngồi mà cười, nụ cười ……….đểu.
Thế là hai con nhỏ bắt tay vào thực hiện cái kế hoạch “ chào mừng mày- ngôi nhà yêu quý”. Hì hà hì hục cuối cùng tụi nó cũng chuẩn bị xong cho kế hoạch.
Nhẹ nhàng leo hàng rào vào biệt thự, hai đứa nó bắt đầu thực hiện cái kế hoạch đó.
-Rào cao nhỉ nhưng với cao thủ như chụy đây thì em không phải đối thủ hahaha….-Nó tự hào vỗ ngực.
- Thui, cho tao xin, ồn ào lộ bây giờ- Hạnh hốt hoảng nhìn quanh xong thở phào vì không có ai thấy tụi nó cả. Còn nó ngồi cười trừ.
Bỗng….
- Này, các cô là ai thế??-Một giọng nói chanh chua vang lên làm tụi nó giật mình.
- Ơ..t….tôi…là…là…-Nó và cô ấp úng làm cho cô gái người làm thêm nghi ngờ.
- Ăn trộm à? Theo tôi – giọng nói chanh chua ấy lại tiếp tục vang lên làm Hạnh tức điên. “Thấy mới lạ, cô ta là ai tại không biết Linh. Ai ai trong cái nhà này cũng bít nó mà nhỉ. Thui chuyện đó nói sau, cứu nó trước đã” Hạnh suy nghĩ liền đứng lên.
-Này, thả tôi và nó ra.
- Cô là ai mà dám chửi tôi, đi tôi dẫn cô lên quản gia coi cô còn nói như nào.-Cô người làm khó chịu chửi lại.
“Đúng là xui xẻo, cô ta đứng đây hồi nào vậy? Chưa thực hiện được kế hoạch đã phá sản rùi, xui hết biết.” Vừa thầm nghĩ nó vừa trưng bộ mặt phải nói là …….nước mắt, nước mũi tùm lum nhìn cô gái-Chị xinh đẹp, tha cho em đi, nha nha nha.
- Tha gì? Đi, đi cùng tôi đi – Cô ta quyết không chịu.
Đang đôi co bỗng hình bóng một người con trai xuất hiện…..ngáp ngắn ngáp dài.
- Có chuyện gì vậy???- Người con trai lười biếng hỏi, đó là một tên con trai có dáng người đẹp như người mẫu, mái tóc xám xuề xòa một cách cố ý, ánh mắt xanh lam hững hờ đẹp đến kì lạ.
- Dạ thưa cậu chủ, không có việc gì to đâu ạ. – Cô gái người làm thấy anh vờ khép nép đỏ mặt nói.
- Vậy thì xử lí đi đừng làm ồn ào.- Buông một câu hững hờ định bỏ đi thì giọng nói quen thuộc vang lên.
- Honey đừng nói quên người ta rồi nhé!!!-Giọng nói tinh nghịch pha chút trẻ con, đúng là nó.
End chap
................_________________.................
...... .....
Xin chào mọi người, em là thành viên mới, mỗi tuần em sẽ đăng 1 chap, mong mọi người ủng hộ. <3
- Thôi đừng nhắc nữa, nhắc đến là thấy tức….thế là nó ngồi kể lại cho cô chuyện lúc ở sân bay với ánh mắt rực lửa….
- Phụt…ha…ha…hâ….Tao nhịn không được ha..ha…ha –Hạnh phụt cười sau khi nghe nó kể- Quả không hổ danh là Trương Ánh Linh mà tao quen??? Bình thường tao thấy không đứa nào yên ổn được sau khi đụng vào mày mà!
- Mày nói vậy có ý gì???- Mặt nó đen lại, nói nó vậy là ý gì chứ, nó cũng thuộc dạng con gái hiền lành chứ bộ, sự hiền lành chỉ mình nó thấu hiểu…….Híc..híc….
- Ý gì, không hiểu à bấy bề, hazz…. Không hiểu mấy năm ở bên Hàn có được gì không mà hình như mày kém thông minh đi đó,Linh.-Hạnh còn cố sức chọc nó.
- Mày…mày được lắm. Chờ đi con – Nó hậm hực.
- Ha..ha..ha…a…a- Đang cười nghiêng, cười ngả thì Hạnh bị nó nhéo một cái đau phải biết – Con c-hó, tao đang lái xa đó, tao mà đâm vào đâu mày xuống gặp anh “diêm vương” đẹp trai thì đừng trách tao nhé!
Thế là trên đường Hà Nội, có một chiếc xe đắt tiền đi ngang qua, và ồn ào không thể tả. Chiếc xa chạy à không phải nói là phóng đi trên đường để lại làn gió lạnh.
Biệt thự LK-ngôi biệt thự sang trọng, màu trắng và xanh dương làm chủ đạo. Ngôi biệt thự theo phong cách Châu Âu cổ phối hợp với sự hiện đại càng làm cho ngôi biệt thự thêm nổi bật. Khuôn viên căn biệt thự rộng rãi, có một hồ bơi ở sân sau. Căn biệt thự còn có một vườn cây kiểng bắt mắt. Căn biệt thự được trang hoàng để đón một người rất đặc biệt.
Và sẽ không ai biết được rằng cái con người đặc biêt đó đang đấu võ mồm với cô lớp trưởng xinh xắn vạn người mê có khả năng sẽ….thua -_-.
KÉT……..két………két……..xoẹt……..
Chiếc xe phanh gấp làm đám lá trên đường bay loạn xạ. Mắt chữ A, mồm chữ O nó nhìn ngôi nhà thân yêu bao năm xa cách sao mà nó cảm thấy……….nản quá. Qua ngưỡng cửa này, qua sân này thì sẽ phải đối đầu với anh trai sát thủ.
- Sao vậy, xa nó mấy năm về thấy xao xuyến à?- Thấy nó đứng ngắm nhà mãi mà Minh Hạnh thấy ngán, đứng nắng chưa chán à, bà đây là mệt lắm rồi nhé.
Bỗng nó nở một nụ cười gian hết chỗ nói. Hạnh nhìn thấy nụ cười của nó mà lạnh sống lưng, gì thì gì chứ, chỉ có khoản võ mồm là cô giỏi hơn nó một xíu thôi (một xíu thôi ạ) còn khi mà nó đã nở nụ cười này thì chắc chắn………sẽ có một kế hoạch thú vị diên ra.
- Sao có chuyện gì nữa thế? –Cô cười cười nhìn nó mà đôi mắt như hiểu ra.
- Biết rồi còn hỏi. Sao, ý mày thế nào???-nó hì hì nói với con bạn thân.
- Tất nhiên là có rùi, có mày thì sẽ vui thui- Hạnh hào hứng.
- Mày….thui lại đây bàn kế hoạch – Nó kéo cô lại và bắt đầu thì thầm to, nhỏ, rồi cả hai đứa ngồi mà cười, nụ cười ……….đểu.
Thế là hai con nhỏ bắt tay vào thực hiện cái kế hoạch “ chào mừng mày- ngôi nhà yêu quý”. Hì hà hì hục cuối cùng tụi nó cũng chuẩn bị xong cho kế hoạch.
Nhẹ nhàng leo hàng rào vào biệt thự, hai đứa nó bắt đầu thực hiện cái kế hoạch đó.
-Rào cao nhỉ nhưng với cao thủ như chụy đây thì em không phải đối thủ hahaha….-Nó tự hào vỗ ngực.
- Thui, cho tao xin, ồn ào lộ bây giờ- Hạnh hốt hoảng nhìn quanh xong thở phào vì không có ai thấy tụi nó cả. Còn nó ngồi cười trừ.
Bỗng….
- Này, các cô là ai thế??-Một giọng nói chanh chua vang lên làm tụi nó giật mình.
- Ơ..t….tôi…là…là…-Nó và cô ấp úng làm cho cô gái người làm thêm nghi ngờ.
- Ăn trộm à? Theo tôi – giọng nói chanh chua ấy lại tiếp tục vang lên làm Hạnh tức điên. “Thấy mới lạ, cô ta là ai tại không biết Linh. Ai ai trong cái nhà này cũng bít nó mà nhỉ. Thui chuyện đó nói sau, cứu nó trước đã” Hạnh suy nghĩ liền đứng lên.
-Này, thả tôi và nó ra.
- Cô là ai mà dám chửi tôi, đi tôi dẫn cô lên quản gia coi cô còn nói như nào.-Cô người làm khó chịu chửi lại.
“Đúng là xui xẻo, cô ta đứng đây hồi nào vậy? Chưa thực hiện được kế hoạch đã phá sản rùi, xui hết biết.” Vừa thầm nghĩ nó vừa trưng bộ mặt phải nói là …….nước mắt, nước mũi tùm lum nhìn cô gái-Chị xinh đẹp, tha cho em đi, nha nha nha.
- Tha gì? Đi, đi cùng tôi đi – Cô ta quyết không chịu.
Đang đôi co bỗng hình bóng một người con trai xuất hiện…..ngáp ngắn ngáp dài.
- Có chuyện gì vậy???- Người con trai lười biếng hỏi, đó là một tên con trai có dáng người đẹp như người mẫu, mái tóc xám xuề xòa một cách cố ý, ánh mắt xanh lam hững hờ đẹp đến kì lạ.
- Dạ thưa cậu chủ, không có việc gì to đâu ạ. – Cô gái người làm thấy anh vờ khép nép đỏ mặt nói.
- Vậy thì xử lí đi đừng làm ồn ào.- Buông một câu hững hờ định bỏ đi thì giọng nói quen thuộc vang lên.
- Honey đừng nói quên người ta rồi nhé!!!-Giọng nói tinh nghịch pha chút trẻ con, đúng là nó.
End chap
................_________________.................
...... .....
Xin chào mọi người, em là thành viên mới, mỗi tuần em sẽ đăng 1 chap, mong mọi người ủng hộ. <3
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.