Chương 39: Quà của tôi
Bạch Tử Vy
29/03/2020
- Dương Minh tôi co món quà tặng cậu nè
- Tôi không cần
- Cậu chắc chắn là không cần chứ
- Chắc
- Bên trong này có thứ liên quan đến vị hôn thê yêu quý của cậu đấy
Dương Minh giật lấy món quà mở vội ra. Vừa nhìn thấy cậu thật sự bất ngờ. Lucy bắt đầu cười mội cách nham hiểm:
- Ay dô vị hôn phu của cậu lại đi hen hò bí mật với người con trai khác. Xem ra cậu ta không xem câu ra gì rồi
- Cô im đi
Dương Minh mặt đen ba vạch. Tay cầm chặt những tấm ảnh, rời đi vô cùng tức giận. Cậu tìm đến nhà Tử Vy để hỏi mọi chuyện nhưng lại được biết là cô đã không về nhà từ tối hôm qua. Ba mẹ cô thì có việc đang ở bên Pháp. Ở nhà chỉ nhận được một cuộc điện thoại nói cô rằng cô sẽ qua đêm tại nhà bạn.
Về phần của Tử Vy, cô bị bỏ lại trong căn nhà hoang ở ngoài thành phố nhưng lại không bị trói gì hết. Cô tỉnh lại thấy đầu choáng váng:
- Ui da đầu mình đau ghê
Cô đứng dậy bước đi loạng choạng tìm cách về nhà. Thật may mắn cho cô có thể về được đến nhà.
Sáng hôm sau như mọi ngày cô dậy và chuẩn bị đi học:
- Thưa cô chủ, hôm qua cậu Dương Minh có đến tìm cô
- Tìm tôi có chuyện gì không
- Cậu ấy bảo có chuyện cần gặp cô nhưng cô lại không có nhà
- Được rồi tôi sẽ đi hỏi cậu ta
Trên đường đi học như mọi lần cô gặp Dương Minh đi cùng đường với cô. Nhưng hôm nay thái độ của cậu ta khá là khác lạ không giống mọi ngày. Tử Vy vừa định gọi thì cậu đi thật nhanh tới trường như hai người chưa hề quen biết:" Dương Minh rốt cuộc cậu ta bị sao vậy"
- Tôi không cần
- Cậu chắc chắn là không cần chứ
- Chắc
- Bên trong này có thứ liên quan đến vị hôn thê yêu quý của cậu đấy
Dương Minh giật lấy món quà mở vội ra. Vừa nhìn thấy cậu thật sự bất ngờ. Lucy bắt đầu cười mội cách nham hiểm:
- Ay dô vị hôn phu của cậu lại đi hen hò bí mật với người con trai khác. Xem ra cậu ta không xem câu ra gì rồi
- Cô im đi
Dương Minh mặt đen ba vạch. Tay cầm chặt những tấm ảnh, rời đi vô cùng tức giận. Cậu tìm đến nhà Tử Vy để hỏi mọi chuyện nhưng lại được biết là cô đã không về nhà từ tối hôm qua. Ba mẹ cô thì có việc đang ở bên Pháp. Ở nhà chỉ nhận được một cuộc điện thoại nói cô rằng cô sẽ qua đêm tại nhà bạn.
Về phần của Tử Vy, cô bị bỏ lại trong căn nhà hoang ở ngoài thành phố nhưng lại không bị trói gì hết. Cô tỉnh lại thấy đầu choáng váng:
- Ui da đầu mình đau ghê
Cô đứng dậy bước đi loạng choạng tìm cách về nhà. Thật may mắn cho cô có thể về được đến nhà.
Sáng hôm sau như mọi ngày cô dậy và chuẩn bị đi học:
- Thưa cô chủ, hôm qua cậu Dương Minh có đến tìm cô
- Tìm tôi có chuyện gì không
- Cậu ấy bảo có chuyện cần gặp cô nhưng cô lại không có nhà
- Được rồi tôi sẽ đi hỏi cậu ta
Trên đường đi học như mọi lần cô gặp Dương Minh đi cùng đường với cô. Nhưng hôm nay thái độ của cậu ta khá là khác lạ không giống mọi ngày. Tử Vy vừa định gọi thì cậu đi thật nhanh tới trường như hai người chưa hề quen biết:" Dương Minh rốt cuộc cậu ta bị sao vậy"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.