Chương 128: Bất An
Ý Phóng
26/11/2016
CHƯƠNG 128 : BẤT AN
Thấy Tiêu Thiên Dật, Viên Tử Hàm tâm tình so với Thượng Quan Mộc cũng không chỗ nào tốt hơn! Cậu hôm nay ra cửa nhất định là bất tri bất giác dẫm phải cứt chó, nếu không người chướng mắt này như thế nào sẽ trùng hợp như vậy, rất không hợp thời xuất hiện ở trước mặt hai người, hơn nữa không hề tự giác, vẫn cứ ngồi ở đối diện mình cùng Thượng Quan Mộc.
Hơn mười món ăn tinh xảo đã sắp đầy bàn, Viên Tử Hàm cùng Thượng Quan Mộc hai người đều không động đũa, mà cái người ngồi đối diện kia rất tự nhiên, đã bắt đầu động đũa .
Tối mai phải đi thu phục nữ quỷ kia , kết quả không biết, Viên Tử Hàm trong lòng vốn là rất quý trọng từng giây từng phút cùng Thượng Quan Mộc bên nhau, nhưng bây giờ bị Tiêu Thiên Dật khiến cho một chút hưng trí cũng không có , mà ngay cả ăn cơm cũng không muốn ăn, tức giận nhìn Tiêu Thiên Dật cái tên đầu sỏ gây nên này.
“Tiểu Hàm Hàm, các người như thế nào đều không ăn, hương vị chỗ này cũng không tệ lắm!”
Tiêu Thiên Dật ngừng động tác trên tay, cười tủm tỉm nói.
Tiêu Thiên Dật thốt ra lời này, Viên Tử Hàm nhịn không được tặng cho hắn một cái ánh mắt xem thường, quay đầu sang một bên không nhìn hắn, nhưng thấy rõ biến hóa trên mặt Thượng Quan Mộc.
Thượng Quan Mộc vẻ mặt không thay đổi, nhưng mày hơi chau lại, hai cánh môi mỏng mím thật chặt, đột nhiên mở miệng: ” Cậu, rốt cuộc muốn làm gì ?!”
Thanh âm nghiêm túc mà lạnh lùng, Thượng Quan Mộc tức giận, đương nhiên là bởi vì sự xuất hiện của Tiêu Thiên Dật
Tiêu Thiên Dật đem chiếc đũa đặt trên mặt bàn, đối với Thượng Quan Mộc bất đắc dĩ run run hai vai, trên mặt lộ vẻ vô hại cười: ” Cậu đường đường là một đại tổng tài, mời bạn học cũ một bữa cơm thôi, có nhất thiết phải nhỏ mọn như vậy “
Tiêu Thiên Dật, nhị đại gia, có cần thiết để cho người khác mời hắn ăn cơm! Nói ra, ai sẽ tin. Hắn không phải là thích cướp đồ của mình sao, ngày đó hai người gặp lại vẫn luôn như vậy. Cái gì hắn cũng có thể không so đo, nhưng Viên Tử Hàm, hắn Tiêu Thiên Dật không thể tơ tưởng.
Khí thế lạnh lùng trong mắt Thượng Quan Mộc, không làm cho Tiêu Thiên Dật sợ hãi, ngược lại càng thêm hưng phấn . Càng như vậy, Viên Tử Hàm, hắn thật sự nhất định phải giành được.
Bốn mắt nhìn nhau, sinh ra một luồng điện vô hình mà lại mãnh liệt, làn khói vô hình dâng lên, mà ngay cả Viên Tử Hàm cũng cảm nhận được ý tứ hàm xúc trong mắt hai người!
“Cơm cũng ăn rồi , anh cũng nên đi đi!”
Viên Tử Hàm vẫn luôn quan sát sắc mặt Thượng Quan Mộc, thấy hắn nhíu chặt mày, rất muốn đưa tay lên xoa xoa. Liền đối với Tiêu Thiên Dật ngồi thản nhiên bên kia phát ra mệnh lệnh trách cứ. Bởi vì mình ích kỷ, đã bỏ lỡ rất nhiều thời gian cùng Thượng Quan Mộc ở chung, tình huống lúc này, cậu không muốn gây thêm rắc rối.
Viên Tử Hàm lạnh giọng khiến Thượng Quan Mộc và Tiêu Thiên Dật cùng quay mặt nhìn cậu, trên mặt biểu tình khác nhau.
“Tiểu Hàm Hàm, cậu tại sao có thể tuyệt tình như vậy chứ, tốt xấu tôi cũng là ân nhân cứu mạng cậu, tốt xấu chúng ta cũng đã gần gũi qua da thịt…”
Tiêu Thiên Dật đối với Viên Tử Hàm lóe ra một ti ai oán, vẻ mặt ái muội, giống như Viên Tử Hàm chính là phụ lòng người. Viên Tử Hàm vừa nghe lời này, nhất thời chột dạ không thôi, liếc trộm Thượng Quan Mộc một cái, đối với ánh mắt ý vị thâm trường của hắn kia nhìn không ra vui hay giận, càng thêm chột dạ.
” Anh nói càn cái gì, đừng cố ý châm ngòi ly gián “
Viên Tử Hàm đột nhiên đứng lên, đưa tay chỉ vào Tiêu Thiên Dật vui sướng khi người gặp họa tức giận.
Thượng Quan Mộc đột nhiên đứng dậy, đưa tay nắm lấy bàn tay Viên Tử Hàm, vân đạm phong khinh nói “Chúng ta về nhà thôi!”
Viên Tử Hàm là hạng người gì Thượng Quan Mộc trong lòng tự nhiên rõ ràng, hắn hiện tại rời đi cũng không phải vì sợ Tiêu Thiên Dật, chẳng qua là không muốn đem thời gian quý giá của hai người lãng phí cùng người không liên quan mà thôi.
Viên Tử Hàm thấy vẻ mặt Thượng Quan Mộc cũng không giống như đang tức giận, ngược lại cũng nắm chặt bàn tay ấm áp của hắn, đi ra ngoài, trước khi đi không quên ném cho Tiêu Thiên Dật một cái ánh mắt cảnh cáo hung tợn.
Tiêu Thiên Dật không lên tiếng ngăn cản, nhưng bàn tay gắt gao nắm chằt, khớp xương rõ ràng có thể nghe thấy, Viên Tử Hàm nói cái gì hắn đều không để ý, hắn để ý chính là phản ứng của Thượng Quan Mộc, hắn thậm chí ngay cả một cái ánh mắt nhìn thẳng cũng không có cho mình, chẳng lẽ mình xấu xa như vậy, xấu xa đến mức khiến hắn khinh thường! Không, không thể, hắn mới là người nổi trội, Viên Tử Hàm cuối cùng cũng chỉ có thể thuộc về mình!
Ánh mắt âm trầm, nhìn thân ảnh hai người vui vẻ biến mất sau cánh cửa, ánh mắt mông lung, bưng chén canh lên húp một hơi cạn sạch.
Sau khi Viên Tử Hàm và Thượng Quan Mộc cùng nhau rời đi, hai người thủy chung đều không mở miệng nói chuyện.
Viên Tử Hàm ngồi ở bên cạnh, trong lòng vẫn còn có chút không yên. Liếc trộm nhìn Thượng Quan Mộc, bộ dáng nghiêm trang chững chạc, chẳng lẽ là vì lời nói đùa của Tiêu Thiên Dật khiến hắn tức giận sao?
” Em cùng Tiêu Thiên Dật đã thực sự gặp qua một lần, nhưng theo như lời hắn nói cái gì mà gần gũi da thịt đều là nói bậy, bọn em thật sự là trong sạch “
Theo lời Viên Tử Hàm nói, Thượng Quan Mộc rốt cuộc ngẩng đầu đối diện ánh mắt của cậu. Mỉm cười, Viên Tử Hàm giải thích với hắn xem ra cũng không phải là giấu đầu hở đuôi, cậu bây giờ càng lúc càng để ý đến ý kiến của mình .
“Anh biết, em không phải người có phẩm vị như vậy “
Không có phẩm vị! ? Viên Tử Hàm khóe miệng giật giật, nhìn không ra, nguyên lai Thượng Quan Mộc cũng rất độc địa. Hai người cũng không vì lời nói của Tiêu Thiên Dật mà sinh ra khoảng cách, ngược lại càng làm cho hảo cảm trong lòng Viên Tử Hàm đối với Thượng Quan Mộc tăng lên vài phần, vô luận phát sinh chuyện gì, Thượng Quan Mộc đều cùng mình đứng trên một trận tuyến.
Một ngày, cuộc sống tốt đẹp chỉ còn lại có một ngày. Hết thảy, cho nên sự tình tối nay có lẽ đều nên kết thúc . Có thể đây là một khởi đầu tốt đẹp, cũng có thể, đây là một khởi đầu bi kịch, Viên Tử Hàm không thể khẳng định, nhưng trong lòng cậu đương nhiên hy vọng, toàn bộ đều sẽ phát triển theo hướng tốt.
Ngày này Viên Tử Hàm cùng Thượng Quan Mộc cư nhiên cũng sẽ không đi làm, cửa phòng kia đóng chặt , căn bản là không biết bên trong phát sinh chuyện gì.
“Thượng Quan Mộc, anh có thể hay không đừng vô lại một chút”
Trong phòng Viên Tử Hàm truyền lại thanh âm tức giận.
Đêm qua vừa về nhà, hai người sau khi tắm rửa, Thượng Quan Mộc liền chiếm lấy giường mình, cả buổi tối vừa kéo vừa ôm, làm vô số trò. Được rồi , thấy anh ngày mai phải giúp tôi đi lấy phượng cách, tôi nhịn anh, nhưng thời gian trôi qua, hắn càng lúc càng không an phận , cuối cùng không hề ngoài ý muốn, Thượng Quan Mộc châm chọc Viên Tử Hàm, sau đó hai người đại chiến bảy lần, thẳng cho tới buổi sáng hôm nay mới xong việc.
Viên Tử Hàm ngủ thật say, nhưng thời gian tốt đẹp này còn không có duy trì được mấy giờ, Thượng Quan Mộc lại bắt đầu không an phận .
Đối mặt với vẻ giận dữ của Viên Tử Hàm, Thượng Quan Mộc không giận ngược lại cười, nghiêm trang chững chạc nói : “Tốt lắm. Bất quá anh ngược lại không thể ngờ được nguyên lai khẩu vị của Tiểu Hàm lại to lớn như thế, xem ra là thất trách của anh , đêm qua chưa thỏa mãn em “
Hai tay giơ lên, áp thân đè lên.
Viên Tử Hàm cảm thấy mình đây là đang tự thiêu, hơn nữa lại nói ra lời không có ý nghĩa như vậy. Bất quá Thượng Quan Mộc ồn ào như vậy cũng không tiêu trừ phần nào lo lắng trong lòng Viên Tử Hàm, tối nay, toàn bộ đều ở tối hôm nay.
“Tối nay chúng ta khi nào thì qua đó?”
Viên Tử Hàm trực tiếp hỏi, vẻ mặt vui đùa trên mặt Thượng Quan Mộc thu lại một chút, tuy nhiên thân mình cũng không có lui ra, đưa tay gõ trán Viên Tử Hàm nói ” Không sao “
Viên Tử Hàm lo lắng hắn biết, kỳ thật bản thân hắn trong lòng cũng không có bao nhiêu lo lắng, nữ quỷ kia đối với hắn mà nói cũng không có uy hiếp quá lớn, nhưng lúc này trong lòng hắn luôn có một loại dự cảm không tốt, tựa hồ sắp phát sinh chuyện trọng đại.
_____________
Thấy Tiêu Thiên Dật, Viên Tử Hàm tâm tình so với Thượng Quan Mộc cũng không chỗ nào tốt hơn! Cậu hôm nay ra cửa nhất định là bất tri bất giác dẫm phải cứt chó, nếu không người chướng mắt này như thế nào sẽ trùng hợp như vậy, rất không hợp thời xuất hiện ở trước mặt hai người, hơn nữa không hề tự giác, vẫn cứ ngồi ở đối diện mình cùng Thượng Quan Mộc.
Hơn mười món ăn tinh xảo đã sắp đầy bàn, Viên Tử Hàm cùng Thượng Quan Mộc hai người đều không động đũa, mà cái người ngồi đối diện kia rất tự nhiên, đã bắt đầu động đũa .
Tối mai phải đi thu phục nữ quỷ kia , kết quả không biết, Viên Tử Hàm trong lòng vốn là rất quý trọng từng giây từng phút cùng Thượng Quan Mộc bên nhau, nhưng bây giờ bị Tiêu Thiên Dật khiến cho một chút hưng trí cũng không có , mà ngay cả ăn cơm cũng không muốn ăn, tức giận nhìn Tiêu Thiên Dật cái tên đầu sỏ gây nên này.
“Tiểu Hàm Hàm, các người như thế nào đều không ăn, hương vị chỗ này cũng không tệ lắm!”
Tiêu Thiên Dật ngừng động tác trên tay, cười tủm tỉm nói.
Tiêu Thiên Dật thốt ra lời này, Viên Tử Hàm nhịn không được tặng cho hắn một cái ánh mắt xem thường, quay đầu sang một bên không nhìn hắn, nhưng thấy rõ biến hóa trên mặt Thượng Quan Mộc.
Thượng Quan Mộc vẻ mặt không thay đổi, nhưng mày hơi chau lại, hai cánh môi mỏng mím thật chặt, đột nhiên mở miệng: ” Cậu, rốt cuộc muốn làm gì ?!”
Thanh âm nghiêm túc mà lạnh lùng, Thượng Quan Mộc tức giận, đương nhiên là bởi vì sự xuất hiện của Tiêu Thiên Dật
Tiêu Thiên Dật đem chiếc đũa đặt trên mặt bàn, đối với Thượng Quan Mộc bất đắc dĩ run run hai vai, trên mặt lộ vẻ vô hại cười: ” Cậu đường đường là một đại tổng tài, mời bạn học cũ một bữa cơm thôi, có nhất thiết phải nhỏ mọn như vậy “
Tiêu Thiên Dật, nhị đại gia, có cần thiết để cho người khác mời hắn ăn cơm! Nói ra, ai sẽ tin. Hắn không phải là thích cướp đồ của mình sao, ngày đó hai người gặp lại vẫn luôn như vậy. Cái gì hắn cũng có thể không so đo, nhưng Viên Tử Hàm, hắn Tiêu Thiên Dật không thể tơ tưởng.
Khí thế lạnh lùng trong mắt Thượng Quan Mộc, không làm cho Tiêu Thiên Dật sợ hãi, ngược lại càng thêm hưng phấn . Càng như vậy, Viên Tử Hàm, hắn thật sự nhất định phải giành được.
Bốn mắt nhìn nhau, sinh ra một luồng điện vô hình mà lại mãnh liệt, làn khói vô hình dâng lên, mà ngay cả Viên Tử Hàm cũng cảm nhận được ý tứ hàm xúc trong mắt hai người!
“Cơm cũng ăn rồi , anh cũng nên đi đi!”
Viên Tử Hàm vẫn luôn quan sát sắc mặt Thượng Quan Mộc, thấy hắn nhíu chặt mày, rất muốn đưa tay lên xoa xoa. Liền đối với Tiêu Thiên Dật ngồi thản nhiên bên kia phát ra mệnh lệnh trách cứ. Bởi vì mình ích kỷ, đã bỏ lỡ rất nhiều thời gian cùng Thượng Quan Mộc ở chung, tình huống lúc này, cậu không muốn gây thêm rắc rối.
Viên Tử Hàm lạnh giọng khiến Thượng Quan Mộc và Tiêu Thiên Dật cùng quay mặt nhìn cậu, trên mặt biểu tình khác nhau.
“Tiểu Hàm Hàm, cậu tại sao có thể tuyệt tình như vậy chứ, tốt xấu tôi cũng là ân nhân cứu mạng cậu, tốt xấu chúng ta cũng đã gần gũi qua da thịt…”
Tiêu Thiên Dật đối với Viên Tử Hàm lóe ra một ti ai oán, vẻ mặt ái muội, giống như Viên Tử Hàm chính là phụ lòng người. Viên Tử Hàm vừa nghe lời này, nhất thời chột dạ không thôi, liếc trộm Thượng Quan Mộc một cái, đối với ánh mắt ý vị thâm trường của hắn kia nhìn không ra vui hay giận, càng thêm chột dạ.
” Anh nói càn cái gì, đừng cố ý châm ngòi ly gián “
Viên Tử Hàm đột nhiên đứng lên, đưa tay chỉ vào Tiêu Thiên Dật vui sướng khi người gặp họa tức giận.
Thượng Quan Mộc đột nhiên đứng dậy, đưa tay nắm lấy bàn tay Viên Tử Hàm, vân đạm phong khinh nói “Chúng ta về nhà thôi!”
Viên Tử Hàm là hạng người gì Thượng Quan Mộc trong lòng tự nhiên rõ ràng, hắn hiện tại rời đi cũng không phải vì sợ Tiêu Thiên Dật, chẳng qua là không muốn đem thời gian quý giá của hai người lãng phí cùng người không liên quan mà thôi.
Viên Tử Hàm thấy vẻ mặt Thượng Quan Mộc cũng không giống như đang tức giận, ngược lại cũng nắm chặt bàn tay ấm áp của hắn, đi ra ngoài, trước khi đi không quên ném cho Tiêu Thiên Dật một cái ánh mắt cảnh cáo hung tợn.
Tiêu Thiên Dật không lên tiếng ngăn cản, nhưng bàn tay gắt gao nắm chằt, khớp xương rõ ràng có thể nghe thấy, Viên Tử Hàm nói cái gì hắn đều không để ý, hắn để ý chính là phản ứng của Thượng Quan Mộc, hắn thậm chí ngay cả một cái ánh mắt nhìn thẳng cũng không có cho mình, chẳng lẽ mình xấu xa như vậy, xấu xa đến mức khiến hắn khinh thường! Không, không thể, hắn mới là người nổi trội, Viên Tử Hàm cuối cùng cũng chỉ có thể thuộc về mình!
Ánh mắt âm trầm, nhìn thân ảnh hai người vui vẻ biến mất sau cánh cửa, ánh mắt mông lung, bưng chén canh lên húp một hơi cạn sạch.
Sau khi Viên Tử Hàm và Thượng Quan Mộc cùng nhau rời đi, hai người thủy chung đều không mở miệng nói chuyện.
Viên Tử Hàm ngồi ở bên cạnh, trong lòng vẫn còn có chút không yên. Liếc trộm nhìn Thượng Quan Mộc, bộ dáng nghiêm trang chững chạc, chẳng lẽ là vì lời nói đùa của Tiêu Thiên Dật khiến hắn tức giận sao?
” Em cùng Tiêu Thiên Dật đã thực sự gặp qua một lần, nhưng theo như lời hắn nói cái gì mà gần gũi da thịt đều là nói bậy, bọn em thật sự là trong sạch “
Theo lời Viên Tử Hàm nói, Thượng Quan Mộc rốt cuộc ngẩng đầu đối diện ánh mắt của cậu. Mỉm cười, Viên Tử Hàm giải thích với hắn xem ra cũng không phải là giấu đầu hở đuôi, cậu bây giờ càng lúc càng để ý đến ý kiến của mình .
“Anh biết, em không phải người có phẩm vị như vậy “
Không có phẩm vị! ? Viên Tử Hàm khóe miệng giật giật, nhìn không ra, nguyên lai Thượng Quan Mộc cũng rất độc địa. Hai người cũng không vì lời nói của Tiêu Thiên Dật mà sinh ra khoảng cách, ngược lại càng làm cho hảo cảm trong lòng Viên Tử Hàm đối với Thượng Quan Mộc tăng lên vài phần, vô luận phát sinh chuyện gì, Thượng Quan Mộc đều cùng mình đứng trên một trận tuyến.
Một ngày, cuộc sống tốt đẹp chỉ còn lại có một ngày. Hết thảy, cho nên sự tình tối nay có lẽ đều nên kết thúc . Có thể đây là một khởi đầu tốt đẹp, cũng có thể, đây là một khởi đầu bi kịch, Viên Tử Hàm không thể khẳng định, nhưng trong lòng cậu đương nhiên hy vọng, toàn bộ đều sẽ phát triển theo hướng tốt.
Ngày này Viên Tử Hàm cùng Thượng Quan Mộc cư nhiên cũng sẽ không đi làm, cửa phòng kia đóng chặt , căn bản là không biết bên trong phát sinh chuyện gì.
“Thượng Quan Mộc, anh có thể hay không đừng vô lại một chút”
Trong phòng Viên Tử Hàm truyền lại thanh âm tức giận.
Đêm qua vừa về nhà, hai người sau khi tắm rửa, Thượng Quan Mộc liền chiếm lấy giường mình, cả buổi tối vừa kéo vừa ôm, làm vô số trò. Được rồi , thấy anh ngày mai phải giúp tôi đi lấy phượng cách, tôi nhịn anh, nhưng thời gian trôi qua, hắn càng lúc càng không an phận , cuối cùng không hề ngoài ý muốn, Thượng Quan Mộc châm chọc Viên Tử Hàm, sau đó hai người đại chiến bảy lần, thẳng cho tới buổi sáng hôm nay mới xong việc.
Viên Tử Hàm ngủ thật say, nhưng thời gian tốt đẹp này còn không có duy trì được mấy giờ, Thượng Quan Mộc lại bắt đầu không an phận .
Đối mặt với vẻ giận dữ của Viên Tử Hàm, Thượng Quan Mộc không giận ngược lại cười, nghiêm trang chững chạc nói : “Tốt lắm. Bất quá anh ngược lại không thể ngờ được nguyên lai khẩu vị của Tiểu Hàm lại to lớn như thế, xem ra là thất trách của anh , đêm qua chưa thỏa mãn em “
Hai tay giơ lên, áp thân đè lên.
Viên Tử Hàm cảm thấy mình đây là đang tự thiêu, hơn nữa lại nói ra lời không có ý nghĩa như vậy. Bất quá Thượng Quan Mộc ồn ào như vậy cũng không tiêu trừ phần nào lo lắng trong lòng Viên Tử Hàm, tối nay, toàn bộ đều ở tối hôm nay.
“Tối nay chúng ta khi nào thì qua đó?”
Viên Tử Hàm trực tiếp hỏi, vẻ mặt vui đùa trên mặt Thượng Quan Mộc thu lại một chút, tuy nhiên thân mình cũng không có lui ra, đưa tay gõ trán Viên Tử Hàm nói ” Không sao “
Viên Tử Hàm lo lắng hắn biết, kỳ thật bản thân hắn trong lòng cũng không có bao nhiêu lo lắng, nữ quỷ kia đối với hắn mà nói cũng không có uy hiếp quá lớn, nhưng lúc này trong lòng hắn luôn có một loại dự cảm không tốt, tựa hồ sắp phát sinh chuyện trọng đại.
_____________
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.