Chương 34: Giằng Co
Ý Phóng
26/11/2016
CHƯƠNG 34 : GIẰNG CO
” Chị Nhã Nhã , chị họ “
Âu Tiểu Lan bị lời nói của Thượng Quan Mộc làm cho kích động, một câu cũng không thể phản bác . Cắn chặt đôi môi đỏ mọng, đem ánh mắt xin giúp đỡ nhìn về phía Giang Diễm Lệ cùng An Nhã đứng ở phía sau .
Theo ánh mắt Âu Tiểu Lan nhìn lại, Giang Diễm Lệ một thân váy hồng liền áo, hắn đã sớm nhận ra . Mà đứng ở bên cạnh cô ta là một cô gái toàn thân là một bộ váy dài màu trắng, tóc đen tự nhiên phiêu dật xõa xuống đôi vai mảnh mai, làn da trắng hồng, nét mặt mang rặng mây đỏ, ngũ quan tinh xảo thanh tú, liếc nhìn cô nàng một cái, liền giống như xuân phong nghênh diện, khí chất tao nhã thuần khiết.
Chị Nhã Nhã, An Nhã sao? Là cô gái Viên Tử Hàm tâm tâm niệm niệm . Cô nàng đích xác vẫn là rất có phong cách tư bản, Thượng Quan Mộc nhướng mày, nhìn không chớp mắt đánh giá An Nhã, thấy Viên Tử Hàm cùng mình ở chung, cô nàng sẽ là như thế nào nhỉ ? Mỏi mắt mong chờ nha.
An Nhã bước nhẹ nhàng, hướng phía Thượng Quan Mộc đi đến, trên mặt cũng từ kinh ngạc mà chuyển thành nụ cười thản nhiên.
“Tửu lượng của Tiểu Hàm vẫn luôn rất kém cỏi, lần này lại khiến anh thêm phiền toái rồi “
An Nhã lạnh nhạt cười nói, rất muốn cùng Thượng Quan Mộc làm bạn tốt mà tùy ý hỏi.
” Thật sự là rất kém cỏi “
Thượng Quan Mộc cúi đầu nhìn người đang nằm ở trước ngực đã muốn ngủ say, khóe miệng mỉm cười nói. Tiện đà ngẩng đầu nhìn thoáng qua An Nhã, con ngươi đen láy như đá quý không còn ôn nhu vừa rồi, đều bị khí tức lãnh đạm bao trùm, nhưng cũng bình tĩnh không dao động, nhìn không rõ suy nghĩ chân thực của cô ta.
Người đàn ông này sâu không lường được, An Nhã thấy rõ biểu tình trên mặt của hắn, trong lòng hơi lo lắng . Viên Tử Hàm đơn thuần thiện lương như vậy, làm sao có thể cùng người đàn ông như vậy cùng một chỗ chứ.
“Đây thật sự là đã làm phiền anh, tôi nghĩ anh cũng là người quá bận rộn, nếu không hôm nay liền để tôi đưa Tiểu Hàm về nhà cho “
” Cô đưa cậu ta về nhà?”
Thượng Quan Mộc nghe An Nhã nói xong, cười nhạo một tiếng . biểu tình của An Nhã, cũng đã hoàn toàn thể hiện ở trên mặt , bao gồm cả vẻ mặt lo lắng của Âu Tiểu Lan, còn có Giang Diễm Lệ đứng một bên hứng thú xem kịch vui, hắn tất cả đều rõ ràng, các cô nghiêm trọng như vậy, mình là một người bại hoại tội ác tày trời, mà Viên Tử Hàm chính là một chú cừu non bị mình lừa gạt đi.
An Nhã nhìn hắn cười nhạo, rất khó hiểu nhìn Thượng Quan Mộc, cũng không có dấu hiệu tức giận, chỉ là nhìn Viên Tử Hàm, thần sắc càng thêm lo lắng.
” Cô biết cậu ta ở đâu sao?” Thượng Quan Mộc hỏi lại.
Phỏng chừng chờ sau khi bọn họ đỡ lấy Viên Tử Hàm, còn quay lại hỏi mình chỗ ở của cậu ta đi! Hơn nữa, An Nhã bây giờ lấy thân phận gì đưa cậu ta về, theo hắn biết, sau khi cô ta cùng Lý Tử Kiến ở cùng nhau, vẫn là không có liên hệ gì với Viên Tử Hàm.
Trước kia coi như là bạn bè, bây giờ, ngay cả bạn bè cũng không tính!
“Xem ra anh cũng biết, vậy làm phiền Thượng Quan tổng giám nói cho chúng tôi biết, đây cũng không cần phải … lại làm phiền anh “
An Nhã trên mặt nụ cười như trước, nhưng trong lòng vẫn là bất an. Nụ cười trên mặt Thượng Quan Mộc quá mức quỷ dị , làm cho cả người cô đều không được tự nhiên. Từ miệng Âu Tiểu Lan cùng Giang Diễm Lệ biết được, quan hệ giữa hắn và Viên Tử Hàm không bình thường, cô còn không tin, nhưng hôm nay tận mắt nhìn thấy, mới phát hiện bọn họ nói quả thực không sai. Thượng Quan Mộc thích Viên Tử Hàm, vượt qua kiểu bạn bè thích nhau. Điểm này Thượng Quan Mộc ở trước mặt bọn họ không chút nào che dấu .
Thượng Quan Mộc đương nhiên sẽ không bởi vì vài ba câu của An Nhã mà đem Viên Tử Hàm đưa đến phía cô ta, mà An Nhã cũng là ánh mắt kinh ngạc nhìn thẳng hắn, cũng không từ bỏ ý định . Song phương giằng co, không nói một lời, hành lang to lớn như vậy không có chút động tĩnh, đáp lại chỉ là vài tiếng hô hấp của mọi người.
“Thượng Quan Mộc, tôi đau đầu, miệng tôi đau, toàn thân đều đau, ô ô, cái gì sinh nhật a, tôi không thích ngày sinh nhật “
Không hổ là khách sạn cấp năm sao, cách âm hiệu quả tốt đến kinh khủng, thanh âm Viên Tử Hàm tuy rằng mỏng manh, nhưng vẫn truyền rõ ràng tới lỗ tai mọi người.
Mọi người theo thanh âm của cậu, tầm mắt đều chuyển dời đến trên người cậu . Yên tĩnh dựa vào trong ngực Thượng Quan Mộc, sắc mặt ửng hồng, đôi môi phấn nộn đỏ mọng có chút hơi sưng, hai mắt nhắm nghiền , mà lời nói vừa rồi hoàn toàn là theo bản năng.
Đôi môi sưng lên đỏ tản mát ra một tia mê hoặc, nhưng đây cũng chỉ là nhằm vào Thượng Quan Mộc. Mà đối với ba cô gái trước mặt kia mà nói, nhưng là ác mộng . Ngay cả Âu Tiểu Lan không rành việc đời cũng có thể hiểu được, vừa rồi hai người đã xảy ra chuyện gì, đừng nói gì là An Nhã đã có bạn trai còn có Giang Diễm Lệ đã kết hôn.
Ba cô gái ánh mắt bất đồng đang quét qua trên người Thượng Quan Mộc, có trấn tĩnh, có oán giận . Nhưng Thượng Quan Mộc là ai, vẻ mặt thản nhiên đối mặt . Nếu hắn sợ lời nói, đó cũng là sợ Viên Tử Hàm biết chân tướng sẽ rời xa hắn, nhưng là cậu ta say. Đối với rắp tâm bất lương của cô gái này, hắn hoàn toàn không cần phải … che dấu tình cảm của mình đối với cậu .
“Thượng Quan tổng giám, tôi nghĩ chúng ta mọi người hẳn là nên tìm một thời điểm tốt nhất nói chuyện . Còn bây giờ vẫn mời anh đem Tiểu Hàm trả lại cho chúng ta “
An Nhã sẳng giọng nói, không còn là bộ dáng ôn nhu vừa rồi nữa .
“Trả lại cho cô, cô là cái gì của cậu ta ? Trước kia lúc cậu ta thích cô, cô có thể làm như không thấy. Đương nhiên, cô có thể lựa chọn không thích cậu ta . Nhưng là bắt đầu từ bây giờ, cậu ta đã hoàn toàn thuộc về tôi , cô là người phụ nữ nhẫn tâm đã không có tư cách để ý tới cậu ta nữa “
Tình yêu, vốn là chính là ích kỷ . An Nhã thật sự là có quyền cự tuyệt Viên Tử Hàm thích mình, nhưng là cô không nên có bạn trai sau đó, hoàn toàn không nhìn đến cảm giác của Viên Tử Hàm —— đối với cô ỷ lại. Cho cậu ta ấm áp cùng hy vọng, sau đó đột nhiên thu hồi, đây không thể nghi ngờ là đem Viên Tử Hàm lại một lần nữa đẩy xuống vực sâu. Chỉ cần thương tổn qua người cậu ta, cậu ta sẽ không bao giờ tha thứ . Bây giờ lại như thế nào có thể đem Viên Tử Hàm đẩy qua, để An Nhã thương tổn cậu ta một lần nữa.
“Thượng Quan tổng giám, anh nói không sai, tôi là người con gái nhẫn tâm. Nhưng anh thì sao, biết rõ cậu ta thích con gái, còn theo đuổi sao? Anh không được quên , hai người các anh đều là đàn ông!”
An Nhã cũng không nhường nhịn, lên tiếng khiển trách Thượng Quan Mộc, nhưng trong lòng cũng là hối hận. Trong lòng cô, Viên Tử Hàm sở dĩ có thể trở thành như ngày hôm nay, cô cũng là có phần trách nhiệm . Nếu lúc trước mình cùng cậu ta một chỗ, có lẽ tình hình sẽ không như vậy , nhưng là cô luyến tiếc Lý Tử Kiến.
” Đàn ông thì làm sao !”
Thượng Quan Mộc thanh âm càng phát ra càng lạnh lùng . Hắn cũng không phải là một người thuần GAY, hắn là người song tính luyến ái . Nhưng điều này cũng không phải vì xã hội không thể chấp nhận đi, thích chính là thích, đây cùng giới tính hoàn toàn không liên quan , hắn chính là chán ghét những người đó, đem đồng tính luyến ái lý giải thành tội ác.
Cây ngay không sợ chết đứng nói xong câu đó, ánh mắt sắc bén quét về phía ba người kia, không nói gì , đột nhiên mỉm cười, giống như vừa rồi mọi người tranh cãi chẳng qua là giữa bạn bè vui đùa với nhau.
Khẽ nhếch môi: ” Cô không phải vừa rồi hỏi tôi chỗ ở của cậu ta sao? Được a, tôi có thể nói cho cô biết” chỉ không biết như vậy có tâm lý thừa nhận không thôi .
___________
” Chị Nhã Nhã , chị họ “
Âu Tiểu Lan bị lời nói của Thượng Quan Mộc làm cho kích động, một câu cũng không thể phản bác . Cắn chặt đôi môi đỏ mọng, đem ánh mắt xin giúp đỡ nhìn về phía Giang Diễm Lệ cùng An Nhã đứng ở phía sau .
Theo ánh mắt Âu Tiểu Lan nhìn lại, Giang Diễm Lệ một thân váy hồng liền áo, hắn đã sớm nhận ra . Mà đứng ở bên cạnh cô ta là một cô gái toàn thân là một bộ váy dài màu trắng, tóc đen tự nhiên phiêu dật xõa xuống đôi vai mảnh mai, làn da trắng hồng, nét mặt mang rặng mây đỏ, ngũ quan tinh xảo thanh tú, liếc nhìn cô nàng một cái, liền giống như xuân phong nghênh diện, khí chất tao nhã thuần khiết.
Chị Nhã Nhã, An Nhã sao? Là cô gái Viên Tử Hàm tâm tâm niệm niệm . Cô nàng đích xác vẫn là rất có phong cách tư bản, Thượng Quan Mộc nhướng mày, nhìn không chớp mắt đánh giá An Nhã, thấy Viên Tử Hàm cùng mình ở chung, cô nàng sẽ là như thế nào nhỉ ? Mỏi mắt mong chờ nha.
An Nhã bước nhẹ nhàng, hướng phía Thượng Quan Mộc đi đến, trên mặt cũng từ kinh ngạc mà chuyển thành nụ cười thản nhiên.
“Tửu lượng của Tiểu Hàm vẫn luôn rất kém cỏi, lần này lại khiến anh thêm phiền toái rồi “
An Nhã lạnh nhạt cười nói, rất muốn cùng Thượng Quan Mộc làm bạn tốt mà tùy ý hỏi.
” Thật sự là rất kém cỏi “
Thượng Quan Mộc cúi đầu nhìn người đang nằm ở trước ngực đã muốn ngủ say, khóe miệng mỉm cười nói. Tiện đà ngẩng đầu nhìn thoáng qua An Nhã, con ngươi đen láy như đá quý không còn ôn nhu vừa rồi, đều bị khí tức lãnh đạm bao trùm, nhưng cũng bình tĩnh không dao động, nhìn không rõ suy nghĩ chân thực của cô ta.
Người đàn ông này sâu không lường được, An Nhã thấy rõ biểu tình trên mặt của hắn, trong lòng hơi lo lắng . Viên Tử Hàm đơn thuần thiện lương như vậy, làm sao có thể cùng người đàn ông như vậy cùng một chỗ chứ.
“Đây thật sự là đã làm phiền anh, tôi nghĩ anh cũng là người quá bận rộn, nếu không hôm nay liền để tôi đưa Tiểu Hàm về nhà cho “
” Cô đưa cậu ta về nhà?”
Thượng Quan Mộc nghe An Nhã nói xong, cười nhạo một tiếng . biểu tình của An Nhã, cũng đã hoàn toàn thể hiện ở trên mặt , bao gồm cả vẻ mặt lo lắng của Âu Tiểu Lan, còn có Giang Diễm Lệ đứng một bên hứng thú xem kịch vui, hắn tất cả đều rõ ràng, các cô nghiêm trọng như vậy, mình là một người bại hoại tội ác tày trời, mà Viên Tử Hàm chính là một chú cừu non bị mình lừa gạt đi.
An Nhã nhìn hắn cười nhạo, rất khó hiểu nhìn Thượng Quan Mộc, cũng không có dấu hiệu tức giận, chỉ là nhìn Viên Tử Hàm, thần sắc càng thêm lo lắng.
” Cô biết cậu ta ở đâu sao?” Thượng Quan Mộc hỏi lại.
Phỏng chừng chờ sau khi bọn họ đỡ lấy Viên Tử Hàm, còn quay lại hỏi mình chỗ ở của cậu ta đi! Hơn nữa, An Nhã bây giờ lấy thân phận gì đưa cậu ta về, theo hắn biết, sau khi cô ta cùng Lý Tử Kiến ở cùng nhau, vẫn là không có liên hệ gì với Viên Tử Hàm.
Trước kia coi như là bạn bè, bây giờ, ngay cả bạn bè cũng không tính!
“Xem ra anh cũng biết, vậy làm phiền Thượng Quan tổng giám nói cho chúng tôi biết, đây cũng không cần phải … lại làm phiền anh “
An Nhã trên mặt nụ cười như trước, nhưng trong lòng vẫn là bất an. Nụ cười trên mặt Thượng Quan Mộc quá mức quỷ dị , làm cho cả người cô đều không được tự nhiên. Từ miệng Âu Tiểu Lan cùng Giang Diễm Lệ biết được, quan hệ giữa hắn và Viên Tử Hàm không bình thường, cô còn không tin, nhưng hôm nay tận mắt nhìn thấy, mới phát hiện bọn họ nói quả thực không sai. Thượng Quan Mộc thích Viên Tử Hàm, vượt qua kiểu bạn bè thích nhau. Điểm này Thượng Quan Mộc ở trước mặt bọn họ không chút nào che dấu .
Thượng Quan Mộc đương nhiên sẽ không bởi vì vài ba câu của An Nhã mà đem Viên Tử Hàm đưa đến phía cô ta, mà An Nhã cũng là ánh mắt kinh ngạc nhìn thẳng hắn, cũng không từ bỏ ý định . Song phương giằng co, không nói một lời, hành lang to lớn như vậy không có chút động tĩnh, đáp lại chỉ là vài tiếng hô hấp của mọi người.
“Thượng Quan Mộc, tôi đau đầu, miệng tôi đau, toàn thân đều đau, ô ô, cái gì sinh nhật a, tôi không thích ngày sinh nhật “
Không hổ là khách sạn cấp năm sao, cách âm hiệu quả tốt đến kinh khủng, thanh âm Viên Tử Hàm tuy rằng mỏng manh, nhưng vẫn truyền rõ ràng tới lỗ tai mọi người.
Mọi người theo thanh âm của cậu, tầm mắt đều chuyển dời đến trên người cậu . Yên tĩnh dựa vào trong ngực Thượng Quan Mộc, sắc mặt ửng hồng, đôi môi phấn nộn đỏ mọng có chút hơi sưng, hai mắt nhắm nghiền , mà lời nói vừa rồi hoàn toàn là theo bản năng.
Đôi môi sưng lên đỏ tản mát ra một tia mê hoặc, nhưng đây cũng chỉ là nhằm vào Thượng Quan Mộc. Mà đối với ba cô gái trước mặt kia mà nói, nhưng là ác mộng . Ngay cả Âu Tiểu Lan không rành việc đời cũng có thể hiểu được, vừa rồi hai người đã xảy ra chuyện gì, đừng nói gì là An Nhã đã có bạn trai còn có Giang Diễm Lệ đã kết hôn.
Ba cô gái ánh mắt bất đồng đang quét qua trên người Thượng Quan Mộc, có trấn tĩnh, có oán giận . Nhưng Thượng Quan Mộc là ai, vẻ mặt thản nhiên đối mặt . Nếu hắn sợ lời nói, đó cũng là sợ Viên Tử Hàm biết chân tướng sẽ rời xa hắn, nhưng là cậu ta say. Đối với rắp tâm bất lương của cô gái này, hắn hoàn toàn không cần phải … che dấu tình cảm của mình đối với cậu .
“Thượng Quan tổng giám, tôi nghĩ chúng ta mọi người hẳn là nên tìm một thời điểm tốt nhất nói chuyện . Còn bây giờ vẫn mời anh đem Tiểu Hàm trả lại cho chúng ta “
An Nhã sẳng giọng nói, không còn là bộ dáng ôn nhu vừa rồi nữa .
“Trả lại cho cô, cô là cái gì của cậu ta ? Trước kia lúc cậu ta thích cô, cô có thể làm như không thấy. Đương nhiên, cô có thể lựa chọn không thích cậu ta . Nhưng là bắt đầu từ bây giờ, cậu ta đã hoàn toàn thuộc về tôi , cô là người phụ nữ nhẫn tâm đã không có tư cách để ý tới cậu ta nữa “
Tình yêu, vốn là chính là ích kỷ . An Nhã thật sự là có quyền cự tuyệt Viên Tử Hàm thích mình, nhưng là cô không nên có bạn trai sau đó, hoàn toàn không nhìn đến cảm giác của Viên Tử Hàm —— đối với cô ỷ lại. Cho cậu ta ấm áp cùng hy vọng, sau đó đột nhiên thu hồi, đây không thể nghi ngờ là đem Viên Tử Hàm lại một lần nữa đẩy xuống vực sâu. Chỉ cần thương tổn qua người cậu ta, cậu ta sẽ không bao giờ tha thứ . Bây giờ lại như thế nào có thể đem Viên Tử Hàm đẩy qua, để An Nhã thương tổn cậu ta một lần nữa.
“Thượng Quan tổng giám, anh nói không sai, tôi là người con gái nhẫn tâm. Nhưng anh thì sao, biết rõ cậu ta thích con gái, còn theo đuổi sao? Anh không được quên , hai người các anh đều là đàn ông!”
An Nhã cũng không nhường nhịn, lên tiếng khiển trách Thượng Quan Mộc, nhưng trong lòng cũng là hối hận. Trong lòng cô, Viên Tử Hàm sở dĩ có thể trở thành như ngày hôm nay, cô cũng là có phần trách nhiệm . Nếu lúc trước mình cùng cậu ta một chỗ, có lẽ tình hình sẽ không như vậy , nhưng là cô luyến tiếc Lý Tử Kiến.
” Đàn ông thì làm sao !”
Thượng Quan Mộc thanh âm càng phát ra càng lạnh lùng . Hắn cũng không phải là một người thuần GAY, hắn là người song tính luyến ái . Nhưng điều này cũng không phải vì xã hội không thể chấp nhận đi, thích chính là thích, đây cùng giới tính hoàn toàn không liên quan , hắn chính là chán ghét những người đó, đem đồng tính luyến ái lý giải thành tội ác.
Cây ngay không sợ chết đứng nói xong câu đó, ánh mắt sắc bén quét về phía ba người kia, không nói gì , đột nhiên mỉm cười, giống như vừa rồi mọi người tranh cãi chẳng qua là giữa bạn bè vui đùa với nhau.
Khẽ nhếch môi: ” Cô không phải vừa rồi hỏi tôi chỗ ở của cậu ta sao? Được a, tôi có thể nói cho cô biết” chỉ không biết như vậy có tâm lý thừa nhận không thôi .
___________
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.