Nam Nam Trong Thiên Hạ Đều Lên Giường Với Ta
Chương 33: Nàng Được Cứu
Già Phê Nhân
31/08/2022
Vậy là dưới sự kỳ vọng và động viên của Hoa Phiên Phiên, Phù Du ra sức dùng hết lực đâm rút, hai người cũng không hề thay đổi tư thế, nàng cứ nằm như vậy để cho hắn cắm, cảm giác vô cùng sung sướng. Bởi vì đạt cao trào hai lần liên tiếp, đôi mắt nàng ướt đẫm sương mù, ánh mắt nhìn Phù Du trở nên mông lung, phảng phất hương vị tình ý.
Phù Du cúi người xuống, không kìm lòng được mà hôn lên môi nàng, ngón tay hắn lướt nhẹ khẽ xoa trên làn da trắng trẻo, lại chạm vào bàn tay mềm mại và mịn màng. Hoa Phiên Phiên bị hắn sờ soạng thì vô cùng nhột, nàng không tự chủ được cười rộ lên mấy tiếng "ha ha".
Lúc nàng cười, khuôn mặt kiều mỹ càng thêm sống động, sau khi được phun tưới, nét mặt nàng rạng rỡ đến chói mắt, nhìn khuôn mặt tươi tắn của nàng, Phù Du bất giác cong môi, lộ ra ý cười.
Nhưng ngay sau đó, hắn nhận ra có điều không ổn, tại sao mình lại mỉm cười với nữ nhân này?
Lý trí của hắn trở lại, bầu không khí ám muội tan thành mây khói, trong phút chốc trời trở nên u ám, mặt Phù Du tối sầm lại, hắn vén áo choàng bước xuống giường, lúc này mới phát hiện quần áo của mình đã bị nàng xé rách, lập tức hắn cảm thấy tâm trạng tồi tệ hơn, còn quên cả chuyện muốn đưa nàng lên Tây Thiên, vội vã biến mất khỏi tẩm điện.
Hoa Phiên Phiên mặc kệ, chẳng thèm quan tâm vì sao hắn nói trở mặt là trở mặt luôn, dù gì thì cũng đã sung sướng rồi, nàng nhắm mắt quay lưng lại, chìm vào giấc ngủ say.
Vì vậy, một lúc sau, khi Phù Du thay xong quần áo và xuất hiện bên giường, chuẩn bị đến làm phiền nàng, hắn phát hiện ra rằng nữ nhân này đã ngủ rồi.
Phù Du muốn thô bạo đánh thức nàng, nhưng vừa đưa tay ra, hắn liền ngừng lại.
Nhìn khuôn mặt ngủ say sưa của nàng, hắn cảm thấy có phần ngoan ngoãn, đại ma đầu ngẫm lại, cho rằng vừa rồi nàng bị hắn làm cho mệt mỏi vô cùng, thôi thì cứ để nàng ngủ no rồi quay lại giết vậy.
Nhưng đến khi Phù Du quay lại nhìn thử một chút thì người đã biến mất.
Nàng được người khác cứu đi.
Đại ma đầu cười lạnh một tiếng.
Thôi, cứ để nàng sống thêm mấy ngày vậy, dù sao thì nữ nhân này nhất định sẽ phải chết dưới tay hắn.
Phù Du cúi người xuống, không kìm lòng được mà hôn lên môi nàng, ngón tay hắn lướt nhẹ khẽ xoa trên làn da trắng trẻo, lại chạm vào bàn tay mềm mại và mịn màng. Hoa Phiên Phiên bị hắn sờ soạng thì vô cùng nhột, nàng không tự chủ được cười rộ lên mấy tiếng "ha ha".
Lúc nàng cười, khuôn mặt kiều mỹ càng thêm sống động, sau khi được phun tưới, nét mặt nàng rạng rỡ đến chói mắt, nhìn khuôn mặt tươi tắn của nàng, Phù Du bất giác cong môi, lộ ra ý cười.
Nhưng ngay sau đó, hắn nhận ra có điều không ổn, tại sao mình lại mỉm cười với nữ nhân này?
Lý trí của hắn trở lại, bầu không khí ám muội tan thành mây khói, trong phút chốc trời trở nên u ám, mặt Phù Du tối sầm lại, hắn vén áo choàng bước xuống giường, lúc này mới phát hiện quần áo của mình đã bị nàng xé rách, lập tức hắn cảm thấy tâm trạng tồi tệ hơn, còn quên cả chuyện muốn đưa nàng lên Tây Thiên, vội vã biến mất khỏi tẩm điện.
Hoa Phiên Phiên mặc kệ, chẳng thèm quan tâm vì sao hắn nói trở mặt là trở mặt luôn, dù gì thì cũng đã sung sướng rồi, nàng nhắm mắt quay lưng lại, chìm vào giấc ngủ say.
Vì vậy, một lúc sau, khi Phù Du thay xong quần áo và xuất hiện bên giường, chuẩn bị đến làm phiền nàng, hắn phát hiện ra rằng nữ nhân này đã ngủ rồi.
Phù Du muốn thô bạo đánh thức nàng, nhưng vừa đưa tay ra, hắn liền ngừng lại.
Nhìn khuôn mặt ngủ say sưa của nàng, hắn cảm thấy có phần ngoan ngoãn, đại ma đầu ngẫm lại, cho rằng vừa rồi nàng bị hắn làm cho mệt mỏi vô cùng, thôi thì cứ để nàng ngủ no rồi quay lại giết vậy.
Nhưng đến khi Phù Du quay lại nhìn thử một chút thì người đã biến mất.
Nàng được người khác cứu đi.
Đại ma đầu cười lạnh một tiếng.
Thôi, cứ để nàng sống thêm mấy ngày vậy, dù sao thì nữ nhân này nhất định sẽ phải chết dưới tay hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.