Chương 15: Hôn
Thanh Dii
20/06/2023
"Minh Thành?" Một giọng nói ngọt ngào phát ra, Vũ Minh Thành thổi bụi cho nàng xong, buông gương mặt nàng ra hỏi "Đỡ chưa?"
Hoa Linh Âm chớp chớp mắt, cảm thấy không đau nữa gật gật đầu, nhìn về phía có giọng nói là một cặp nam nữ. Nữ nhân mặc y phục màu hồng xinh đẹp, vải thêu từng đoá hoa anh đào tỉ mỉ, nhìn thôi đã thấy là người xuất thân quý giá, gương mặt nàng ta đáng yêu, trong sáng như đoá hoa anh đào non nớt. Mang đến cho người ta cảm giác muốn che chở, muốn bảo vệ, bên cạnh là một nam nhân y phục màu xám, gương mặt điển trai toả ra tia ấm áp khiến người khác lập tức muốn dựa vào.
Đây là ai đây?
Nàng nhìn nàng ta quen quen, vừa rồi nàng ta gọi sư tôn của nàng một cách nhẹ nhàng như vậy? Xuất hiện cùng với nam nhân trông cũng vô cùng quen quen, chẳng lẽ nào...
"Tình Nhi tìm ta?" Vũ Minh Thành nhẹ nhàng hỏi, âm thanh ôn nhu khác hẳn đối với Hoa Linh Âm.
Tình Nhi, ôi nghe mà thật mật nàm sao, Hoa Linh Âm liếc xéo Vũ Minh Thành.
"Ân" Công chúa đáng yêu như đoá hoa bé bỏng cần được nâng niu "Người kia là..."
"Đây là Hoa Linh Âm" Vũ Minh Thành khẽ đáp, nàng gật đầu một cái chào hỏi.
"Hoa Linh Âm? là Hoa Linh tiểu thư đang nổi tiếng dạo gần đây hả?" Tần Tình Nhi vui vẻ, nụ cười trẻ con đáng yêu vô cùng.
Vậy đó là công chúa, cũng thật xinh đẹp, còn kia chắc chắn là cái Tư phá hoại, Tư La Nam rồi. Hoa Linh Âm bỗng nhiên nhếch môi thành nụ cười nửa miệng, một cách khinh thường khiến cho Tần Tình Nhi ngạc nhiên, không hiểu chuyện như con thỏ nhỏ vô tội "Hoa Linh tiểu thư sao lại nhìn ta như vậy? Mà vừa rồi... Hai người..."
Ở góc độ của công chúa nhìn thấy hai người giống như đang hôn nhau, ánh mắt Tần Tình Nhi cũng giống như nghi ngờ hai người hôn nhau. Vũ Minh Thành chắc chắn sẽ giải thích, Hoa Linh Âm vội nắm lấy cổ áo của Vũ Minh Thành, chiều cao cũng trên lệch nên nàng phải nhón chân lên.
Hoa Linh Âm hôn lên môi Vũ Minh Thành một cái, mặc cho hắn ngạc nhiên tròn mắt nhìn nữ nhân ngông cuồng này, nàng hôn hắn xong nhìn Tần Tình Nhi với ánh mắt vui vẻ. Tần Tình Nhi há hốc nhìn nàng hành động không có mặt mũi, Hoa Linh Âm hôn xong, tinh nghịch cười một cái "Gặp sư tôn sau nha."
Nàng vội chạy đi, Vũ Minh Thành mím môi không thể tin được hành động của nàng, bây giờ hắn muốn giải thích cũng không giải thích được.
"Minh Thành với Hoa Linh đó... Hai người là quan hệ gì vậy?" Tần Tình Nhi ngạc nhiên đến sững sốt, nàng hụt hẫn nhìn Vũ Minh Thành.
Tư La Nam an ủi nàng "Chúng ta đi về thôi."
"Vũ Minh Thành" Tần Tình Nhi nhíu mày, đôi mắt rưng rưng nhìn hắn "Ngươi thích nàng ấy?"
"Không có" Vũ Minh Thành muốn giải thích.
"Tình Nhi, ta đưa nàng về" Tư La Nam nắm tay Tần Tình Nhi dẫn đi.
Bỏ lại Vũ Minh Thành đứng đó, hắn nhìn theo bóng dáng mà hắn thương nhớ rời đi kia, nhớ lại nụ hôn vừa rồi của Hoa Linh Âm. Nàng vừa rồi là cố ý hành động như vậy, thật là không ra thể thống gì cả.
Hoa Linh Âm trở về phòng, ôm chiếc gối nhảy tưng tưng, Tiểu Tuyết nhìn thấy cũng miễn bình luận, vừa rồi nàng thấy hết cả rồi.
"Tiểu thư, người thật sự là không có liêm sỉ."
"Liêm sỉ?" Nàng haha cười "Liêm sỉ có giữ được nam nhân không? Haha tiểu công chúa đáng thương của ta chắc sẽ tức chết thôi."
"Tiểu công chúa?" Tiểu Tuyết bật giọng chua lét "Cái gì mà tiểu công chúa, người ta đáng tuổi tỷ tỷ của tiểu thư đấy."
"..." Hoa Linh Âm đang cười liền tắt nắng khựng lại, nàng ngồi dậy, chiếc gối vẫn còn ôm trong lòng "Cái gì cơ?"
Tiểu Tuyết thật sự bó tay, đến chuyện này cũng quên ư "Xin thưa tiểu thư của ta, tiểu thư nhỏ nhất trong số người bọn họ đấy, tiểu thư năm nay mới có 20 xuân xanh, Vũ Minh Thành đã 27 tuổi, tiểu công chúa mà người gọi đó năm nay đã gần 25."
"What the fuck?" Hoa Linh Âm há hốc, nhân vật này nhỏ như vậy à, cơ mà thời cổ đại nàng nhớ không nhầm nữ nhi 18, 19 tuổi đều đã lấy chồng cơ mà. Tiểu công chúa kia nhìn mặt trẻ non, đáng yêu như vậy đã 25 rồi ư?
25 rồi mà sao chưa lấy chồng?
"Vì sao nàng ta còn chưa lấy trượng phu?" Hoa Linh Âm hỏi, Tiểu Tuyết trả lời nhanh "Nghe đâu nàng ta sẽ lấy ai đoạt được chức minh chủ võ lâm."
"Ô... Đúng rồi" Hoa Linh Âm gật gật, Tần Tình Nhi vốn là người có tham vọng, muốn đoạt được người mạnh nhất nên chờ đợi đến đại hội võ lâm. Ai ngờ cách một năm trước đại hội công túa gặp Tư La Nam và bị con quỷ tình yêu vã vào mồm, thế là yêu tha yêu thiết Tư La Nam, mới cùng hắn ta lập kế hoạch hại Vũ Minh Thành.
"Ra là vậy nha" Thế thì Tần Tình Nhi thời gian này xác định sẽ không có hứng thú với Vũ Minh Thành, như vậy sư tôn chắc chắn sẽ là của nàng nha.
"Uhaha há há há" Hoa Linh Âm ôm gối nằm ra giường cười ha hả, Tiểu Tuyết trợn mắt nhìn tiểu thư của mình, đang nói chuyện đột nhiên cười lăn ra như vậy chẳng ra thể thống gì, ôi tiểu thư nhà nàng không những mất trí, mất đi pháp lực vô dụng mà còn bị điên.
Hoa Linh Âm chớp chớp mắt, cảm thấy không đau nữa gật gật đầu, nhìn về phía có giọng nói là một cặp nam nữ. Nữ nhân mặc y phục màu hồng xinh đẹp, vải thêu từng đoá hoa anh đào tỉ mỉ, nhìn thôi đã thấy là người xuất thân quý giá, gương mặt nàng ta đáng yêu, trong sáng như đoá hoa anh đào non nớt. Mang đến cho người ta cảm giác muốn che chở, muốn bảo vệ, bên cạnh là một nam nhân y phục màu xám, gương mặt điển trai toả ra tia ấm áp khiến người khác lập tức muốn dựa vào.
Đây là ai đây?
Nàng nhìn nàng ta quen quen, vừa rồi nàng ta gọi sư tôn của nàng một cách nhẹ nhàng như vậy? Xuất hiện cùng với nam nhân trông cũng vô cùng quen quen, chẳng lẽ nào...
"Tình Nhi tìm ta?" Vũ Minh Thành nhẹ nhàng hỏi, âm thanh ôn nhu khác hẳn đối với Hoa Linh Âm.
Tình Nhi, ôi nghe mà thật mật nàm sao, Hoa Linh Âm liếc xéo Vũ Minh Thành.
"Ân" Công chúa đáng yêu như đoá hoa bé bỏng cần được nâng niu "Người kia là..."
"Đây là Hoa Linh Âm" Vũ Minh Thành khẽ đáp, nàng gật đầu một cái chào hỏi.
"Hoa Linh Âm? là Hoa Linh tiểu thư đang nổi tiếng dạo gần đây hả?" Tần Tình Nhi vui vẻ, nụ cười trẻ con đáng yêu vô cùng.
Vậy đó là công chúa, cũng thật xinh đẹp, còn kia chắc chắn là cái Tư phá hoại, Tư La Nam rồi. Hoa Linh Âm bỗng nhiên nhếch môi thành nụ cười nửa miệng, một cách khinh thường khiến cho Tần Tình Nhi ngạc nhiên, không hiểu chuyện như con thỏ nhỏ vô tội "Hoa Linh tiểu thư sao lại nhìn ta như vậy? Mà vừa rồi... Hai người..."
Ở góc độ của công chúa nhìn thấy hai người giống như đang hôn nhau, ánh mắt Tần Tình Nhi cũng giống như nghi ngờ hai người hôn nhau. Vũ Minh Thành chắc chắn sẽ giải thích, Hoa Linh Âm vội nắm lấy cổ áo của Vũ Minh Thành, chiều cao cũng trên lệch nên nàng phải nhón chân lên.
Hoa Linh Âm hôn lên môi Vũ Minh Thành một cái, mặc cho hắn ngạc nhiên tròn mắt nhìn nữ nhân ngông cuồng này, nàng hôn hắn xong nhìn Tần Tình Nhi với ánh mắt vui vẻ. Tần Tình Nhi há hốc nhìn nàng hành động không có mặt mũi, Hoa Linh Âm hôn xong, tinh nghịch cười một cái "Gặp sư tôn sau nha."
Nàng vội chạy đi, Vũ Minh Thành mím môi không thể tin được hành động của nàng, bây giờ hắn muốn giải thích cũng không giải thích được.
"Minh Thành với Hoa Linh đó... Hai người là quan hệ gì vậy?" Tần Tình Nhi ngạc nhiên đến sững sốt, nàng hụt hẫn nhìn Vũ Minh Thành.
Tư La Nam an ủi nàng "Chúng ta đi về thôi."
"Vũ Minh Thành" Tần Tình Nhi nhíu mày, đôi mắt rưng rưng nhìn hắn "Ngươi thích nàng ấy?"
"Không có" Vũ Minh Thành muốn giải thích.
"Tình Nhi, ta đưa nàng về" Tư La Nam nắm tay Tần Tình Nhi dẫn đi.
Bỏ lại Vũ Minh Thành đứng đó, hắn nhìn theo bóng dáng mà hắn thương nhớ rời đi kia, nhớ lại nụ hôn vừa rồi của Hoa Linh Âm. Nàng vừa rồi là cố ý hành động như vậy, thật là không ra thể thống gì cả.
Hoa Linh Âm trở về phòng, ôm chiếc gối nhảy tưng tưng, Tiểu Tuyết nhìn thấy cũng miễn bình luận, vừa rồi nàng thấy hết cả rồi.
"Tiểu thư, người thật sự là không có liêm sỉ."
"Liêm sỉ?" Nàng haha cười "Liêm sỉ có giữ được nam nhân không? Haha tiểu công chúa đáng thương của ta chắc sẽ tức chết thôi."
"Tiểu công chúa?" Tiểu Tuyết bật giọng chua lét "Cái gì mà tiểu công chúa, người ta đáng tuổi tỷ tỷ của tiểu thư đấy."
"..." Hoa Linh Âm đang cười liền tắt nắng khựng lại, nàng ngồi dậy, chiếc gối vẫn còn ôm trong lòng "Cái gì cơ?"
Tiểu Tuyết thật sự bó tay, đến chuyện này cũng quên ư "Xin thưa tiểu thư của ta, tiểu thư nhỏ nhất trong số người bọn họ đấy, tiểu thư năm nay mới có 20 xuân xanh, Vũ Minh Thành đã 27 tuổi, tiểu công chúa mà người gọi đó năm nay đã gần 25."
"What the fuck?" Hoa Linh Âm há hốc, nhân vật này nhỏ như vậy à, cơ mà thời cổ đại nàng nhớ không nhầm nữ nhi 18, 19 tuổi đều đã lấy chồng cơ mà. Tiểu công chúa kia nhìn mặt trẻ non, đáng yêu như vậy đã 25 rồi ư?
25 rồi mà sao chưa lấy chồng?
"Vì sao nàng ta còn chưa lấy trượng phu?" Hoa Linh Âm hỏi, Tiểu Tuyết trả lời nhanh "Nghe đâu nàng ta sẽ lấy ai đoạt được chức minh chủ võ lâm."
"Ô... Đúng rồi" Hoa Linh Âm gật gật, Tần Tình Nhi vốn là người có tham vọng, muốn đoạt được người mạnh nhất nên chờ đợi đến đại hội võ lâm. Ai ngờ cách một năm trước đại hội công túa gặp Tư La Nam và bị con quỷ tình yêu vã vào mồm, thế là yêu tha yêu thiết Tư La Nam, mới cùng hắn ta lập kế hoạch hại Vũ Minh Thành.
"Ra là vậy nha" Thế thì Tần Tình Nhi thời gian này xác định sẽ không có hứng thú với Vũ Minh Thành, như vậy sư tôn chắc chắn sẽ là của nàng nha.
"Uhaha há há há" Hoa Linh Âm ôm gối nằm ra giường cười ha hả, Tiểu Tuyết trợn mắt nhìn tiểu thư của mình, đang nói chuyện đột nhiên cười lăn ra như vậy chẳng ra thể thống gì, ôi tiểu thư nhà nàng không những mất trí, mất đi pháp lực vô dụng mà còn bị điên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.