Nam Nhân Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 62: Cố gắng an bày.

Nhữ Phu Nhân

05/08/2016

Khi bảo vệ biết Lăng Lan là học sinh thuộc lớp đặc cấp ban 1 mà lựa chọn ở ngoại trú thì vô cùng kinh ngạc, anh ta đảm nhiệm làm bảo vệ đã nhiều năm nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy học sinh chọn ngoại trú.

Ở môi trường cạnh tranh không ngừng như ở học viện đồng quân, tất cả học sinh đều hận không thể đem một ngày hai mươi bốn giờ thành bốn mươi tám để có thể không ngừng đột phá, làm gì có ai muốn lãng phí thời gian trong việc ngồi xe từ nhà đến trường rồi từ trường về nhà chứ.

Tuy trong lòng kinh ngạc nhưng người bảo vệ cũng không nói gì thêm, nhanh chóng dẫn Lăng Lan ra ngoài. Đương nhiên đám Tề Long vẫn bị nhốt ở cánh cửa bên trong. Ai bảo cả bọn đều chọn ở nội trú, học sinh một khi lựa chọn học nội trú thì cho dù có là học sinh đặc cấp ban 1 cũng không có quyền đi ra khỏi cửa dù chỉ nữa bước.

Lăng Lan vẫy tay tạm biệt với đám đàn em nhỏ rồi mới bước ra khỏi cửa. Vừa ra, cô liền nhìn thấy một hàng xe H-Bahn của Lăng gia đang đứng bên ngoài.

Lần này Lăng gia phái ra 5 chiếc H-Bahn, mà lần này đến đón Lăng Lan còn có người duy nhất sáng nay không phản bội tới-Lăng Vũ, Tần quản gia bởi vì phản xử lý chuyện của phản đồ nên không thể tới.

Lăng Lan ngồi trên chiếc H-Bahn mà Lăng Vũ an bày, Lăng Vũ cũng nhanh chóng ngồi lên theo rồi trình bày những thông tin đã điều tra được trong vụ vịêc ngày hôm nay.

Hóa ra Lăng Hoa lựa chọn phản bội Lăng gia là vì không muốn con của mình đi theo con đường giống mình, trở thành tử sĩ đời sau của Lăng gia.

Lăng Dật, con trai Lăng Hoa, nhỏ hơn Lăng Lan một tuổi, kết quả kiểm tra sau khi sinh của Lăng Dật chỉ kém Lăng Lan một chút, như vậy Lăng Dật rất có thể sẽ trở thành một vương bài sư sĩ. Nhưng con cháu tử sĩ Lăng gia không có tư cách đi học ở học viện đồng quân, chúng chỉ có thể nhận sự giáo dục của Lăng gia. Như vậy Lăng Dật sẽ mất đi cơ hội trưởng thành, vĩnh viễn không có khả năng khống chế được những loại cơ giáp tốt nhất, như vậy cũng có nghiã khả năng thăng cấp đến cấp vương bài sư sĩ chính bằng không.

Đối mặt với việc Lăng Dật càng ngày càng gần 6 tuổi. Lăng Hoa rất khó chịu cũng rất rối rắm, đúng lúc này, có người đến nói với hắn có thể giúp Lăng Dật trở lại là thường dân.

Đối phương hứa chỉ cần Lăng Lan chết, Lăng gia liền triệt để không còn. Như vậy bọn họ liền có thể trở thành gia đình bình thường, mà Lăng Dật cũng có thể quang minh chính đại nhập học ở học viện đồng quân, tương lai rộng mở.

Nghe Lăng Vũ báo cáo Lăng Lan tiếc nuối nói : "Hắn thật khờ."

Lăng Vũ mờ mịt nói: "Đúng vậy, đội trưởng thật khờ, chỉ cần anh ấy nói cho chúng ta biết chuyện này, nhất định có thể lập được công lớn, còn có thể yêu cầu được tự do nữa."

Lăng Vũ còn nhớ rõ, trong gia quy của Lăng gia có một quy định dành cho tử sĩ: những tử sĩ lập được công lớn có thể xin gia chủ một yêu cầu. Chỉ cần Lăng Hoa đem kế hoạch đối phó Lăng Lan của đối phương Lăng Tần thì chính là lập công lớn, tới lúc đó cho dù yêu cầu gì Lăng Lan và Lăng Tần cũng sẽ không từ chối.

Giờ phút này Lăng Lan và Lăng Vũ vẫn không hiểu vì sao Lăng Hoa lại chọn con đường không lối về này, nguyện ý phản bộ Lăng gia mà không muốn lập công lớn.

Đợi tới khí Lăng Lan về nhà lớn thì Lăng Tần kiền kể lại cho cô những lý do phía sai, kể cả lý do Lăng Hoa lựa chọn phản bội Lăng gia.

Lăng Tần sắc mặt ngưng trọng: "Theo kia ba tên tử sĩ kia nói, Lăng Hoa có lần kể rằng đối phương từng hứa với nó sẽ cấp 6 liều thuốc kích phát gen cấp đặc biệt mỗi năm cho con của nó tới khi đứa trẻ không thể hấp thụ mới thôi. Đương nhiên ba tên tử sĩ kia cũng được hứa nếu con của chúng có tiềm năng tốt, thì cũng có thể nhận được những ưu đãi này.”

"Xem ra đối phương thực ra tay thật mạnh, kẻ muốn đối phó với con thật không đơn giản.” Lăng Lan đã rõ vì sao cuối cùng Lăng Hoa lại lựa chọn phản bội,

"Lăng Hoa sợ hãi Lăng gia không có biện pháp chống lại những người kia, nó không muốn con mình trở thành vật bị hủy diệt cùng với Lăng gia." Lăng Tần đương nhiên cũng biết tâm lý Lăng Hoa, không nhịn được lại thở dài một lần nữa.

"Lan thiếu gia, vợ con của Lăng Hoa cậu muốn an bày thế nào?" Lăng Tần dè dặt hỏi. Đối với con của kẻ phản đồ, không một gia tộc nào có thể nhận, có rất nhiều gia tộc lựa chọn trực tiếp khử luôn.

Lăng Lan vừa định trả lời thì nghe thấy tiếng huyên nào từ ngoài cửa lớn vọng vào. Tiếng khóc của trẻ em vang lên: "Lan thiếu gia, lan thiếu gia, xin cậu hãy gặp tôi."

Ngồi ở trên sofa, Lăng Lan mày hơi giương lên, ngẩng đầu nhìn Lăng Tần. Chỉ thấy, Lăng Tần vẻ mặt xấu hổ, xem ra ông biết đứa trẻ ngoài kia là ai.

Lăng Lan cũng không nói gì, cô đứng lên trực tiếp đi ra cửa, mà Lăng Tần và Lăng Vũ cũng theo sát phía sau.



Lăng Lan vừa tới của thì nhìn thấy một đứa trẻ không ngừng vùng vẫy để thoát khỏi tay của người bảo vẹn, miệng cũng không ngừng gọi Lăng thiếu gia, thấy cô đi ra, đứa trẻ đó vui mừng, càng vùng mạnh hơn.

"Ngươi là ai? Vì sao muốn gặp ta?" Lăng Lan vẻ mặt lạnh nhạt hỏi.

"Cậu chính là Lan thiếu gia?" Đứa trẻ kia nghe thấy câu hỏi của Lăng Lan giãy dụa kịch liệt.

Lăng Vũ đứng sau lưng Lăng Lan ra hiệu cho người hộ vệ đang kẹp đứa trẻ, người kia lập tức buông lỏng tay, lui sang một bên.

"Thiếu gia, tôi gọi là Lăng Dật, cha của tôi chính là Lăng Hoa." Đứa trẻ kia đứng thẳng người, lấy lại bình tĩnh liền tự giới thiệu mình.

Lăng Lan âm thầm gật đầu, khó trách Lăng Hoa vì con mình mà lựa chọn phản bội, đứa trẻ này quả nhiên rất thông minh, có thể khống chế cảm xúc bản thân, nắm chắc cơ hội.

"Bọn họ đều nói với tôi, cha tôi đã mất..... Cha tôi mạnh như vậy, làm sao có thể mất chứ?" Trên khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn còn lưu lại một tia hi vọng, hi vọng Lăng Lan có thể nói cho nó tất cả những thứ này đều không phải sự thật.

Lăng Lan thở dài một hơi, Lăng Hoa làm việc có lỗi với cô, nhưng con của hắn không có tội. Lúc này cô liền quyết định đáp: "Người dù cho mạnh đến mấy cũng có lúc không cản được âm mưu, quỷ kế của kẻ địch, Lăng Dật, cha của cậu thật sự đã chết."

"Là ai giết cha tôi?" Đôi mắt Lăng Dật xám đi.

"Không biết, bất quá chúng ta đoán có khả năng địch đến từ quân bộ cao tầng, mà cha ta, có khả năng cũng chết trong tay đối phương." Lăng Lan tiếc nuối, bi thương đáp.

Lăng Lan quyết đoán đem cái chết của Lăng Hoa đổ lên kẻ muốn cô phải chết, cô rất mong chờ tới lúc Lăng Dật lớn lên tìm đối phương báo thù. Mặc dù Lăng Hoa chết trong tay cô nhưng không phải đều là do bị kẻ khác mua chuộc sao?

Đương nhiên, lời nói của Lăng Lan khiến Lăng Tần và Lăng Vũ kinh ngạc,nhưng rất nhanh vẻ mặt hai người lại thả lỏng , tựa hồ vừa lòng với cách nói của Lăng Lan.

Có được đáp án, ánh mắt của Lăng Dật ánh lên ngọn lửa thù hận: "Lan thiếu gia, tôi nhất định sẽ mạnh lên. Đến lúc đó, hi vọng Lan thiếu gia có thể cho tôi cơ hội tự mình giết chết kẻ thù. "

Lăng Tần và Lăng Vũ bị khí thế trong lời nói của Lăng Dật làm cho thân thể run lẩy, một dòng khí lạnh tràn vào lòng, có phải bọn họ sai rồi không?

Chỉ có Lăng Lan vẻ mặt lạnh nhạt, cô gật đầu nói: "Được. Ta đáp ứng cậu. Còn có một việc, ta muốn nói cho cậu biết, cha cậu trước khi hy sinh có cầu ta cho cậu được khôi phục thân phận tự do, mà ta cũng đáp ứng rồi..."

Lăng Dật trực tiếp đánh gãy Lăng Lan nói: "Tôi không muốn rời khỏi Lăng gia."

"Vì sao?" Lăng Lan tò mò .

"Tôi muốn kế thừa vị trí của cha, muốn trở thành tử sĩ mà Lan thiếu gia tín nhiệm nhất." Lăng Dật vẻ mặt kiên định, từ nhỏ cậu đã nhận sự dạy dỗ của Lăng gia, đã được dạy rằng phải luôn trung thành với gia chủ, điều này khiến Lăng Dật không có ý nghĩ rời đi Lăng gia.

Đáp án này của Lăng Dật khiến Lăng Lan trầm mặc .

Lăng Hoa, ngươi bán đứng bản thân, bán đứng Lăng gia chỉ vì con trai, nhưng con trai của ngươi lại không muốn rời đi Lăng gia, có phải thật châm chọc hay không?

"Ta rất muốn đáp ứng cậu, nhưng đáng tiếc ta đã hứa với cha cậu trước rồi, người đã nói không thể không giữ lời... " Lăng Lan vẻ mặt luyến tiếc.

Câu nói của Lăng Lan khiến Lăng Dật nhất thời khóc lên. Dù sao nó vẫn chỉ là một đứa trẻ 5 tuổi, đối mặt tương lai mù mịt phía trước, cho dù có thông minh, kiên cường đến đâu thì cũng không tránh được sợ hãi, khóc nấc.



"Lăng Dật, nếu muốn kế thừa vị trí của cha mình, không được khóc." Lăng Lan đỏ mắt an ủi, "Cha cậu hi vọng cậu có thể tiến vào học viện đồng quân, khảo nhập trường quân giáo, cuối cùng trở thành một quân nhân, ậu không thể để cha mình thất vọng."

Sau đó Lăng Lan vỗ vỗ đầu của Lăng Dật tiếp tục nói."Nhưng mà, ta chưa nói muốn đuổi cậu đi, cậu vẫn như cũ là thành viên của Lăng gia, chỉ là trên danh nghĩa cậu đã là người tự do mà thôi, chờ tới lúc cậu trưởng thành. Cho dù muốn rời đi hay là ở lại Lăng gia, tất cả đều được."

Cậu an ủi này của Lăng Lan khiến Lăng Dật lại dấy lên hi vọng lần nữa, đứa trẻ lau nước mắt nói: "Được, tôi sẽ nỗ lực, Lan thiếu gia, tôi nhất định sẽ trở về." Lời chắc chắn như trảm đinh chặt thiết.

Sau đó vẻ mặt Lăng Dật nghiêm túc nói với Lăng Vũ phía sau Lăng Lan: "Chú Vũ, Lan thiếu gia trước hết giao cho chú, chờ tới lúc con mạnh lên, con sẽ trở về tiếp nhận vị trí của chú." Nói xong nó liền cùng cúi đầu nói lời từ biệt Lăng Lan, rời khỏi nhà chủ của Lăng gia.

Lăng Vũ vẻ mặt lo lắng: "Lan thiếu gia, an bày như vậy có quá mạo hiểm hay không?" Nếu Lăng Dật biết chân tướng sự việc, như vậy thật sự rất nguy hiểm.

Lăng Lan lộ ra một chút tươi cười: "Không phải như vậy rất thú vì sao? Cho dù sau này Lăng Dật lựa chọn tin tôi hay tin những kẻ bên kia thì nó cũng là một con cờ tốt.”

Một câu này của Lăng Lan khiến Lăng Vũ không dám nói thêm nữa, hiện tại anh ta cũng không biết ý tưởng thật của Lăng Lan là gì .

Lăng Tần vẻ mặt có chút âm trầm bất định, bất quá vẫn không nói gì.

Lăng Lan quay đầu vẻ mặt ngoan lệ hỏi Lăng Tần: "Bác quản gia, đám phản bội và tù binh đều thanh lý hết rồi chứ."

Lăng Tần trong lòng cả kinh, đột nhiên nhìn về phía Lăng Lan.

Lăng Lan hỏi: "Lăng Hoa phản bội, ngoài ba người chúng, còn có những ai biết chuyện này?”

Lăng Vũ nhanh chóng lắc đầu, bởi vì sợ Lăng gia còn có kẻ phản bội nên ba tên phản bội cùng những tù binh bị chính anh ta và Lăng Tần thẩm vấn, những người khác căn bản không biết tình hình cụ thể.

Lăng Tần cũng chứng minh điểm này, sau khi Lăng Vũ đi đón Lăng Lan, một mình ông đã thẩm vấn những người đó, cho nên mới biết nguyên nhân thật sự của việc Lăng Hoa lựa chọn phản bội Lăng gia.

"Vậy là tốt rồi, xử lý hết những người đó đi, như vậy nếu chúng ta không nói, tin chắc Lăng Dật sẽ không thể biết được sự thật.”Câu nói của Lăng Lan là Lăng Tần và Lăng Vũ đổ mồ hôi lạnh, đây là Lăng Lan đang cảnh cáo bọn họ có phải hay không?

"Nếu đám người mua chuộc Lăng Hoa xuất hiện nói cho Lăng Dật thì sao?" Lăng Tần vẫn lo lăng, Lăng Dật rõ ràng chính là bom hẹn giờ.

"Có lẽ như vậy chúng ta có thể dạy Lăng Dật một bài học, không phải nói gì cũng nên tin là thật…... Vả lại nếu đám người kia thật sự xuất hiện, tới lúc đó chúng ta sẽ biết được ai là kẻ muốn hại Lăng gia ." Lăng Lan lộ ra vẻ mặt giảo hoạt.

Ánh mắt Lăng Tần sáng ngời: "Đó cũng là một biện pháp tốt." Nếu như Lăng Dật thật sự dẫn ra đám rắn độc ở phía sau thì mạo hểm một chút cũng đáng giá.

Cứ như vậy, Lăng Tần và Lăng Vũ trở về xử lý việc của mình, mà Lăng Lan vẫn như cũ ngồi ở sofa phòng khách, đợi đến khi xác định bọn họ đã đi hết, cô mới thấp giọng thở dài: "Muốn cứu Lăng Dật nên làm ra nhiều việc phức tạp như vậy sao?”

Thoạt nhìn Lăng Tần, Lăng Vũ đều muốn diệt trừ hậu hoạn tận gốc, nhưng trên thực tế bọn họ chính là muốn cứu một mạng của Lăng Dật. Nếu không như thế thì một đứa trẻ như Lăng Dật làm sao có thể xuất hiện tại nhà lớn của Lăng gia. Khi Lăng Lan nhìn thấy Lăng Dật khi, cô liền suy nghĩ cẩn thận điểm này.

Tuy rằng Lăng Lan cũng không muốn mạng của Lăng Dật nhưng loại cảm giác bị người khác sắp xếp tất cả này khiến cho cô có chút khí chịu.

Quy cũ của Lăng gia quả thật quá nhân từ, tuy nó cũng tốt, nhưng nếu có một ngày phó mạnh hơn chủ thì những hành động tự tiện này nhất định sẽ xảy ra, có lẽ tới một lúc nào đó, nó sẽ trở thành tai họa lớn với cô.

Có lẽ cô nên nghĩ biện pháp thay đổi một số thứ rồi, nếu không cô thật sự không có biện pháp tiếp tục tin tưởng người Lăng gia, đây là chuyện mà không ai muốn xảy ra nhất, cho dù là Lăng Lan hay là Lăng Tần.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Nam Nhân Tương Lai Không Dễ Làm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook