Nam Nhân Tương Lai Không Dễ Làm
Chương 448: Cơ giáp đơn thể cách đấu!
Nhữ Phu Nhân
14/04/2018
Theo thời gian trôi qua, kết quả các hạng mục đều có.
Trừ Lý Thì Du đã biết sẽ đứng đầu trong cuộc thi cấp cứu thì còn có Hàn Kế Quân tham gia tinh hàng, tuy rằng thành tích cuối cùng của Hàn Kế Quân chỉ đứng thứ 27, nhưng cũng tiến bộ vô cùng rõ rệt.
Là học sinh năm 2 tham dự cuộc thi tinh hàng, thành tích của Hàn Kế Quân không thể nghi ngờ là đáng khen ngợi và kiêu ngạo, nhưng cố tình lần này lại xuất hiện Lạc Triều nên tất cả mọi lời khen ngời đều dành cho cô nữ sinh cũng là học sinh năm hai này, ở trong trận chung kết, biểu hiện cực kỳ kinh diễm, nếu không phải thời khắc mấu chốt cuối cùng lơi lỏng để cho đối thủ vượt mặt thì cô có thể sẽ được ghi danh vào lịch sử cuộc thi vì là học sinh năm hai đầu tiên dành cờ quán quân.
Bất quá Lạc Triều cũng không thất vọng, cô tới tham gia đại tái vốn chỉ là muốn cho Lan lão đại nhìn mình đã trưởng thành, đương nhiên, cô còn chưa trưởng thành đến hoàn mỹ nhất, nhưng cô tin, chỉ cần tiếp tục nỗ lực, một ngày nào đó cô sẽ trở thành hạm trưởng ưu tú nhất Liên Bang, cùng các anh trai hộ tống đồng hành cùng Lan lão đại.
Những hạng mục thi đấu khác cũng từ từ kết thúc, Tề Long dừng chân tại top 8 của cuộc thi thể thuật, dù chỉ lọt vào top 8 nhưng cậu đã đạt được rất nhiều chỗ tốt, bình cảnh vốn vẫn luôn ngoan cố bất động rốt cuộc buông lỏng, chỉ cần trở về nỗ lực một phen là có thể đột phá cảnh giới hiện tại, tiến vào khí kình cao cấp sơ đoạn.
Mà bốn người khác, một người dừng bước tại top 100, một người tiến vào top 50, một người tiến vào top 16, còn một người tiến vào top 4. Đáng tiếc vòng bán kết lại gặp phải một cao thủ đỉnh cấp thể thuật năm sáu nên chỉ có thể nuốt hận mà bại trận, còn vị năm sáu kia không có gì bất ngờ trở thành quán quân.
Bất quá, số điểm mà năm người có được cũng không thiếu, tích lũy lại thì cũng là top 3 trong các trường, vì vậy Lăng Lan cũng không cảm giác thất vọng.
Thường Tân Nguyên trải qua mấy vòng thi đấu rốt cuộc chậm rãi thoát khỏi vấn đề tâm lý, mỗi một vòng đi qua thì thành tích xếp hạng càng lên cao, đến cuối cùng tới vòng chung kết thì thành công cải tạo cơ giáp cao cấp với ngoại hình tuyệt đẹp, thiết kế thập phần phù hợp với yêu cầu, sau khi các trọng tài thương nghị liền quytes định tuyên bố Thường Tân Nguyên là người thi đấu xuất sắc nhất, dành quán quân. Kết quả này làm Thường Tân Nguyên mừng phát khóc.
Mà theo sát sau đó là cuộc thi chiến thuật, Hàn Kế Quân vượt qua khó khăn, thành tích cuối cùng là đứng thứ 3, hai vị trí đầu phân biệt thuộc về hai trường Đệ Nhị Nam Sinh Quân Giáo và trường Tổng Hợp Đệ Nhất Quân Giáo. Thua hai trường này về chiến thuật, Hàn Kế Quân cũng không cảm giác mất mặt.
Mà Lý Lan Phong thành tích cuối cùng là đứng thứ 13. Thứ hạng này nói thấp không thấp mà cao cũng không cao, chính vì thứ hạng này mà những trường khác bỏ qua anh, khiến anh đạt được mục đích của mình.
Trong khoảng thời gian này, Lăng Lan dưới sự dẫn dắt của Lăng Tiêu cũng từng trộm đi gặp Lam Lạc Phượng, cảm nhận được “rõ ràng” tình yêu thương của Lam Lạc Phượng. Ngồi nghe mẹ Lam ngồi bên cạnh lải nhải quan tâm, Lăng Lan vừa cảm động vừa lặng lẽ cầu cứu cha già nhà mình…… Ô ô ô, thời gian một năm không gặp, sao mẹ già nhà cô trở nên lải nhải như vậy…
Rốt cuộc, Lăng Lan cũng cảm nhận được cảm giác muốn phản nghịch, tuy rằng cô phản nghịch có chút chậm, hai đời cộng lại cũng sắp 40 nhưng Lăng Lan nghĩ đến điểm này thì hổ thẹn vạn phần, cô thật xin lỗi tuổi tâm lý của chính mình.
Biết Lăng Tiêu sẽ rời đi ngay sau khi cuộc Đại Hỗn Chiến diễn ra, Lăng Lan liền cam đoan với Lam Lạc Phượng trong khởi thời gian sắp tới sẽ sắp xếp thời gian đến gặp bà, phải như vậy thì mẹ Lam mới chịu buông tay tha cho Lăng Lan.Lúc Lăng Lan rời đi, cô không quên ám chỉ cho cha già nhà mình phải nổ lực làm việc, sớm để mẹ già có thể đứa nhỏ, như vậy cô mới có thể nhanh chóng giải thoát…
Sauk hi ném ám chi này, Lăng Lan liền vỗ vỗ mông không phụ trách nhiệm mà trốn, chỉ để lại Lăng Tiêu đang dại ra, chóp tai và gương mặt nhanh chóng trở nên đỏ bừng. Lần đầu tiên ông cảm thấy xấu hổ khi đứng trước mặt con gái mình.
Đáng tiếc…… Lăng Tiêu thật sâu mà thở dài một hơi, bất quá mày thật nhanh liền mặt giãn ra, ông có Lăng Lan làm con gái thì cuộc đời này cũng chẳng còn gì hối tiếc.
Tới ngày thi đấu thứ 7, những cuộc thi chuyên nghiệp lớn nhỏ cũng dần chấm dứt.Trường Đệ Nhất Nam Sinh trên cơ bản đều dành cờ đấu, theo thống kê, điểm của trường Đệ Nhất Nam Sinh đang dẫn đầu, nhưng trường Đệ Nhị, Đệ Tam và trường Tổng Hợp Đệ Nhất cũng theo rất sát, giữa các trường chỉ kém nhau mấy điểm…
Ánh mắt mọi người đều tập trung về cuộc thi đại hổn chiến cuối cùng, phải biết rằng, nếu một trong ba trường còn lại dành chiến thắng trong trận đấu này thì trường đó nhất định sẽ phá vỡ kết cục hiện tại, trở thành người đứng đầu.
Nói tới đây thì phải giải thích về cách phân phối điểm trong cuộc thi hỗn chiến. Đầu tiên, lượng điểm trong cuộc đại hỗn chiến cuối cùng chiếm một nửa số điểm của cả cuộc thi liên trường, nói cách khác, số điểm dành được phía trước chỉ là lót đế, chỉ cần trận đại hỗn chiến cuối cùng có “biến” thì cho dù những cuộc thi trước có đứng hạng nhất nhưng kết quả cuối cùng thì vẫn chưa thể biết được, đôi khi có thể từ trên mây rơi xuống vũng buồn.
Một nữa tổng điểm còn lại thì có một nữa là của cuộc chiến cách đấu cơ giáp, đây cũng là nguyên nhân vì sao tất cả mọi người đều chú ý vào cuộc chiến cơ giáp cách đấu. Mà lượng điểm khổng lồ này cũng được chia làm 2, một phần là đấu đơn thể, một phần là đoàn thể (5 người).Mà cuộc thi đầu tiên tiến hành chính là đơn thể, đấu cơ giáp cho dù là đơn thể hay là đoàn thể thì cũng đều phải sử dụng cơ giáp thật, điều này vô cùng nguy hiểm, mà cuộc Đại Hỗn Chiến cuối cùng lại càng hung hiểm hơn, mỗi một lần diễn ra đều có đổ máu, thậm chí có một lần máu của học sinh tham dự chảy thành sống, không ít thiên tài kiệt xuất gảy cánh trong cuộc thi lần đó.
Từng có người kiến nghị đổi thành cơ giáp ảo, nhưng cuối cùng vẫn bị Quân bộ phủ quyết. Quân bộ cho rằng, ngay cả cuộc thi có tính chất thi đấu mà cũng không thể bảo hộ chính mình như vậy thì làm sao có thể sinh tồn ở ngoài chiến trường tàn khốc, nếu như vậy thì thà rời khỏi quân đội cho rồi ( người bị thương trong cơ giáp đại chiến chủ yếu chỉ bị trọng thương tàn phế linh tinh, đương nhiên cũng có tử vong, chỉ là không nhiều lắm, dù sao đây cũng là thi đấu, tất cả mọi người đều có chừng mực, hơn nữa, nhóm bác sĩ cường đại nhất Liên Bang lúc nào cũng sẵn sàng đợi lệnh, cho dù có chuyện ngoài ý thì cũng có thể dùng tốc độ nhanh nhất để cứu người bị thương)
Người được mọi người quan tâm nhất Vương bài sư sĩ Kiều Đình rốt cuộc xuất hiện ở trước mặt đại chúng, anh không chỉ tham gia thi đấu cơ giáp đơn thể mà còn tham gia đoàn thể. Mà những trường quân đội khác cũng hành động giống như trường Đệ Nhất Nam Sinh quân giáo, dù sao 5 người tham gia đoàn thể chính là 5 người mạnh nhất, ai trong 5 người tham gia cũng đều được.
Lần thi đấu đơn thể này của Kiều Đình có hai đối thủ cạnh tranh chủ yếu, một là người được cho đã thăng cấp vương bài Lâm Tiêu của trường Tổng Hợp Đệ Nhất quân đội và người được xác định là Vương bài sư sĩ Tưởng Thiếu Vũ của trường Đệ Nhị Nam Sinh quân đội.
Phải nói, đầu não an bài thực thỏa đáng, ba Vương bài sư sĩ cũng không chạm trán ngay từ đầu liền, cuộc thi cơ giáp cách đấu được chia làm 4 khu vực, ba vị Vương bài chiếm ba khu khác nhau, bọn họ chỉ chạm trán khi là 3 trong 4 người mạnh nhất cuối cùng của các khu, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là bọn họ không thua trong bất cứ trận đấu nào trước đó.
Cuộc thi đấu cơ giáp đơn thể diễn ra trong vòng 3 ngày, 2 ngày đầu là cuộc chiến của những người trong cùng 1 khu, người thắng lợi cuối cùng của mỗi khu sẽ được tiến vào top 4. Trong ngày thi đấu thư 3, 4 người sẽ được phân chia thi đấu để chọn người mạnh nhất.
Cuộc thi đấu cơ giáp đơn thể vừa chấm dứt thì cuộc thi đoàn thể liền bắt đầu, toàn bộ cuộc thi cũng được diễn ra trong vòng 3 ngày.
Bị Lăng Lan đẩy ra tham gia cuộc đấu đơn thể chính là Triệu Tuấn. So với những người tham dự khác từ trường Đệ Nhất Nam Sinh quân giáo, vận khí của anh tốt vô cùng, lúc rút thăm cũng không chung khu với ba Vương bài sư sĩ mà chung khu với toàn những cơ giáp đặc cấp, đây cũng là khu được cho là có những trận đấu đặc sắc và hấp dẫn nhất.
Sự thật cũng là như thế, vì khu này không có Vương bài áp trận nên tất cả mọi người đều cảm thấy mình có hy vọng thắng lợi, điều này cũng làm cho mọi người không ai chịu thoái nhượng, đều chiến tới cuối cùng. Mỗi cơ giáp đều đánh đến điên, đây chính là khu có số cơ giáp sĩ bị thương nhiều nhất đồng thời cũng bị thương nghiêm trọng nhất. Điều này làm cho không khí trong đội cấp cứu u ám, khẩn trương vô cùng, lúc nào cũng phải chuẩn bị sẵn sàng đi ứng cứu những nhân tài đang hấp hối.
Triệu Tuấn ở trận những trận đấu máu chảy vô số này tả đột hữu phá, rốt cuộc dành được vị trí số 1 của khu, đồng thời dành được chiếc ghế duy nhất còn lại không phải Vương bài.Kết quả này làm những người khác trong trường Đệ Nhất Nam Tử vừa hâm mộ vừa ghen tị vừa tiếc hận, bọn họ vận khí không tốt, bốc thăm trúng khu có Vương bài sư sĩ, không trì hoãn mà bại trận.
Trải qua đại chiến luân phiên, Lâm Tiêu của trường Tổng Hợp Đệ Nhất vốn che dấu thực lực cũng bị phơi bày, được chứng minh là đã thăng Vương bài, không hề trì hoãn mà tiến vào top 4 cuối cùng, mà Kiều Đình cùng Tưởng Thiếu Vũ theo sát sau đó, bắt được vị trí vốn thuộc về mình.
Ngày thi cuối cùng của cuộc thi cơ giáp đơn thể, bốn tuyển thủ mạnh nhất mỗi khu đúng giờ đi tới trung tâm của trường cách đấu lên sàn đấu, cho đến giờ phút này, bọn họ vẫn chưa biết được ai sẽ là đối thủ của mình. Trọng tài đứng trên sàn đấu đưa cho mỗi người một quả cầu, ai có dãy số trong quả cầu giống nhau thì sẽ đấu với nhau, người chiến thắng sẽ lọt vào trận chung kế tranh giải quán quân, người thu sẽ thi thêm một trận tranh giải 3,4.
Người thứ nhất được chọn cầu là Tưởng Thiếu Vũ, khi người này chọn, Kiều Đình nghe được Triệu Tuân đứng ở bên cạnh hít một hơi thật sâu, tuy rằng bọn họ tới từ 2 đoàn cơ giáp khác nhau, nhưng hiện tại bọn họ là chiến hữu, Kiều Đình cảm thấy hẳn là quan tâm một chút, vì thế anh thấp giọng hỏi nói: “Như thế nào, cậu khẩn trương?”
Triệu Tuấn liếm liếm môi, cố nén hưng phấn nói: “Không phải, tôi chỉ là suy nghĩ đối thủ của mình là ai?”
“Ồ, thế cậu muốn đấu với ai?” Kiều Đình nhìn ra trong ánh mắt Triệu Tuấn ẩn chứa sự hưng phấn, lúc này anh cũng nhớ đến những lần chạm trán cùng Triệu Tuấn, không thấy bất cứ sự sợ hãi nào, người như vậy thì làm gì mà sợ người khác chứ, anh nhịn không được mà tán thưởng trong lòng: Triệu Tuấn này quả nhiên không tồi.
“Ờ, chính là người ở trên đôi đài kia.” Triệu Tuấn không chút do dự chỉ vào Tưởng Thiếu Vũ.
“Vì sao là hắn?” Kiều Đình ngạc nhiên, so với Tưởng Thiếu Vũ, Lâm Tiêu thoạt nhìn dễ đối phó hơn một chút.
“Bởi vì, hắn từng đấu với Lạc Lãng.” Triệu Tuấn trả lời rất đơn giản, ánh mắt mị mị, tiết lộ một tia sát khí. Nếu dám rat ay với đồng đội của anh thì anh cũng muốn đối phương phải trả giá một chút.
Trừ Lý Thì Du đã biết sẽ đứng đầu trong cuộc thi cấp cứu thì còn có Hàn Kế Quân tham gia tinh hàng, tuy rằng thành tích cuối cùng của Hàn Kế Quân chỉ đứng thứ 27, nhưng cũng tiến bộ vô cùng rõ rệt.
Là học sinh năm 2 tham dự cuộc thi tinh hàng, thành tích của Hàn Kế Quân không thể nghi ngờ là đáng khen ngợi và kiêu ngạo, nhưng cố tình lần này lại xuất hiện Lạc Triều nên tất cả mọi lời khen ngời đều dành cho cô nữ sinh cũng là học sinh năm hai này, ở trong trận chung kết, biểu hiện cực kỳ kinh diễm, nếu không phải thời khắc mấu chốt cuối cùng lơi lỏng để cho đối thủ vượt mặt thì cô có thể sẽ được ghi danh vào lịch sử cuộc thi vì là học sinh năm hai đầu tiên dành cờ quán quân.
Bất quá Lạc Triều cũng không thất vọng, cô tới tham gia đại tái vốn chỉ là muốn cho Lan lão đại nhìn mình đã trưởng thành, đương nhiên, cô còn chưa trưởng thành đến hoàn mỹ nhất, nhưng cô tin, chỉ cần tiếp tục nỗ lực, một ngày nào đó cô sẽ trở thành hạm trưởng ưu tú nhất Liên Bang, cùng các anh trai hộ tống đồng hành cùng Lan lão đại.
Những hạng mục thi đấu khác cũng từ từ kết thúc, Tề Long dừng chân tại top 8 của cuộc thi thể thuật, dù chỉ lọt vào top 8 nhưng cậu đã đạt được rất nhiều chỗ tốt, bình cảnh vốn vẫn luôn ngoan cố bất động rốt cuộc buông lỏng, chỉ cần trở về nỗ lực một phen là có thể đột phá cảnh giới hiện tại, tiến vào khí kình cao cấp sơ đoạn.
Mà bốn người khác, một người dừng bước tại top 100, một người tiến vào top 50, một người tiến vào top 16, còn một người tiến vào top 4. Đáng tiếc vòng bán kết lại gặp phải một cao thủ đỉnh cấp thể thuật năm sáu nên chỉ có thể nuốt hận mà bại trận, còn vị năm sáu kia không có gì bất ngờ trở thành quán quân.
Bất quá, số điểm mà năm người có được cũng không thiếu, tích lũy lại thì cũng là top 3 trong các trường, vì vậy Lăng Lan cũng không cảm giác thất vọng.
Thường Tân Nguyên trải qua mấy vòng thi đấu rốt cuộc chậm rãi thoát khỏi vấn đề tâm lý, mỗi một vòng đi qua thì thành tích xếp hạng càng lên cao, đến cuối cùng tới vòng chung kết thì thành công cải tạo cơ giáp cao cấp với ngoại hình tuyệt đẹp, thiết kế thập phần phù hợp với yêu cầu, sau khi các trọng tài thương nghị liền quytes định tuyên bố Thường Tân Nguyên là người thi đấu xuất sắc nhất, dành quán quân. Kết quả này làm Thường Tân Nguyên mừng phát khóc.
Mà theo sát sau đó là cuộc thi chiến thuật, Hàn Kế Quân vượt qua khó khăn, thành tích cuối cùng là đứng thứ 3, hai vị trí đầu phân biệt thuộc về hai trường Đệ Nhị Nam Sinh Quân Giáo và trường Tổng Hợp Đệ Nhất Quân Giáo. Thua hai trường này về chiến thuật, Hàn Kế Quân cũng không cảm giác mất mặt.
Mà Lý Lan Phong thành tích cuối cùng là đứng thứ 13. Thứ hạng này nói thấp không thấp mà cao cũng không cao, chính vì thứ hạng này mà những trường khác bỏ qua anh, khiến anh đạt được mục đích của mình.
Trong khoảng thời gian này, Lăng Lan dưới sự dẫn dắt của Lăng Tiêu cũng từng trộm đi gặp Lam Lạc Phượng, cảm nhận được “rõ ràng” tình yêu thương của Lam Lạc Phượng. Ngồi nghe mẹ Lam ngồi bên cạnh lải nhải quan tâm, Lăng Lan vừa cảm động vừa lặng lẽ cầu cứu cha già nhà mình…… Ô ô ô, thời gian một năm không gặp, sao mẹ già nhà cô trở nên lải nhải như vậy…
Rốt cuộc, Lăng Lan cũng cảm nhận được cảm giác muốn phản nghịch, tuy rằng cô phản nghịch có chút chậm, hai đời cộng lại cũng sắp 40 nhưng Lăng Lan nghĩ đến điểm này thì hổ thẹn vạn phần, cô thật xin lỗi tuổi tâm lý của chính mình.
Biết Lăng Tiêu sẽ rời đi ngay sau khi cuộc Đại Hỗn Chiến diễn ra, Lăng Lan liền cam đoan với Lam Lạc Phượng trong khởi thời gian sắp tới sẽ sắp xếp thời gian đến gặp bà, phải như vậy thì mẹ Lam mới chịu buông tay tha cho Lăng Lan.Lúc Lăng Lan rời đi, cô không quên ám chỉ cho cha già nhà mình phải nổ lực làm việc, sớm để mẹ già có thể đứa nhỏ, như vậy cô mới có thể nhanh chóng giải thoát…
Sauk hi ném ám chi này, Lăng Lan liền vỗ vỗ mông không phụ trách nhiệm mà trốn, chỉ để lại Lăng Tiêu đang dại ra, chóp tai và gương mặt nhanh chóng trở nên đỏ bừng. Lần đầu tiên ông cảm thấy xấu hổ khi đứng trước mặt con gái mình.
Đáng tiếc…… Lăng Tiêu thật sâu mà thở dài một hơi, bất quá mày thật nhanh liền mặt giãn ra, ông có Lăng Lan làm con gái thì cuộc đời này cũng chẳng còn gì hối tiếc.
Tới ngày thi đấu thứ 7, những cuộc thi chuyên nghiệp lớn nhỏ cũng dần chấm dứt.Trường Đệ Nhất Nam Sinh trên cơ bản đều dành cờ đấu, theo thống kê, điểm của trường Đệ Nhất Nam Sinh đang dẫn đầu, nhưng trường Đệ Nhị, Đệ Tam và trường Tổng Hợp Đệ Nhất cũng theo rất sát, giữa các trường chỉ kém nhau mấy điểm…
Ánh mắt mọi người đều tập trung về cuộc thi đại hổn chiến cuối cùng, phải biết rằng, nếu một trong ba trường còn lại dành chiến thắng trong trận đấu này thì trường đó nhất định sẽ phá vỡ kết cục hiện tại, trở thành người đứng đầu.
Nói tới đây thì phải giải thích về cách phân phối điểm trong cuộc thi hỗn chiến. Đầu tiên, lượng điểm trong cuộc đại hỗn chiến cuối cùng chiếm một nửa số điểm của cả cuộc thi liên trường, nói cách khác, số điểm dành được phía trước chỉ là lót đế, chỉ cần trận đại hỗn chiến cuối cùng có “biến” thì cho dù những cuộc thi trước có đứng hạng nhất nhưng kết quả cuối cùng thì vẫn chưa thể biết được, đôi khi có thể từ trên mây rơi xuống vũng buồn.
Một nữa tổng điểm còn lại thì có một nữa là của cuộc chiến cách đấu cơ giáp, đây cũng là nguyên nhân vì sao tất cả mọi người đều chú ý vào cuộc chiến cơ giáp cách đấu. Mà lượng điểm khổng lồ này cũng được chia làm 2, một phần là đấu đơn thể, một phần là đoàn thể (5 người).Mà cuộc thi đầu tiên tiến hành chính là đơn thể, đấu cơ giáp cho dù là đơn thể hay là đoàn thể thì cũng đều phải sử dụng cơ giáp thật, điều này vô cùng nguy hiểm, mà cuộc Đại Hỗn Chiến cuối cùng lại càng hung hiểm hơn, mỗi một lần diễn ra đều có đổ máu, thậm chí có một lần máu của học sinh tham dự chảy thành sống, không ít thiên tài kiệt xuất gảy cánh trong cuộc thi lần đó.
Từng có người kiến nghị đổi thành cơ giáp ảo, nhưng cuối cùng vẫn bị Quân bộ phủ quyết. Quân bộ cho rằng, ngay cả cuộc thi có tính chất thi đấu mà cũng không thể bảo hộ chính mình như vậy thì làm sao có thể sinh tồn ở ngoài chiến trường tàn khốc, nếu như vậy thì thà rời khỏi quân đội cho rồi ( người bị thương trong cơ giáp đại chiến chủ yếu chỉ bị trọng thương tàn phế linh tinh, đương nhiên cũng có tử vong, chỉ là không nhiều lắm, dù sao đây cũng là thi đấu, tất cả mọi người đều có chừng mực, hơn nữa, nhóm bác sĩ cường đại nhất Liên Bang lúc nào cũng sẵn sàng đợi lệnh, cho dù có chuyện ngoài ý thì cũng có thể dùng tốc độ nhanh nhất để cứu người bị thương)
Người được mọi người quan tâm nhất Vương bài sư sĩ Kiều Đình rốt cuộc xuất hiện ở trước mặt đại chúng, anh không chỉ tham gia thi đấu cơ giáp đơn thể mà còn tham gia đoàn thể. Mà những trường quân đội khác cũng hành động giống như trường Đệ Nhất Nam Sinh quân giáo, dù sao 5 người tham gia đoàn thể chính là 5 người mạnh nhất, ai trong 5 người tham gia cũng đều được.
Lần thi đấu đơn thể này của Kiều Đình có hai đối thủ cạnh tranh chủ yếu, một là người được cho đã thăng cấp vương bài Lâm Tiêu của trường Tổng Hợp Đệ Nhất quân đội và người được xác định là Vương bài sư sĩ Tưởng Thiếu Vũ của trường Đệ Nhị Nam Sinh quân đội.
Phải nói, đầu não an bài thực thỏa đáng, ba Vương bài sư sĩ cũng không chạm trán ngay từ đầu liền, cuộc thi cơ giáp cách đấu được chia làm 4 khu vực, ba vị Vương bài chiếm ba khu khác nhau, bọn họ chỉ chạm trán khi là 3 trong 4 người mạnh nhất cuối cùng của các khu, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là bọn họ không thua trong bất cứ trận đấu nào trước đó.
Cuộc thi đấu cơ giáp đơn thể diễn ra trong vòng 3 ngày, 2 ngày đầu là cuộc chiến của những người trong cùng 1 khu, người thắng lợi cuối cùng của mỗi khu sẽ được tiến vào top 4. Trong ngày thi đấu thư 3, 4 người sẽ được phân chia thi đấu để chọn người mạnh nhất.
Cuộc thi đấu cơ giáp đơn thể vừa chấm dứt thì cuộc thi đoàn thể liền bắt đầu, toàn bộ cuộc thi cũng được diễn ra trong vòng 3 ngày.
Bị Lăng Lan đẩy ra tham gia cuộc đấu đơn thể chính là Triệu Tuấn. So với những người tham dự khác từ trường Đệ Nhất Nam Sinh quân giáo, vận khí của anh tốt vô cùng, lúc rút thăm cũng không chung khu với ba Vương bài sư sĩ mà chung khu với toàn những cơ giáp đặc cấp, đây cũng là khu được cho là có những trận đấu đặc sắc và hấp dẫn nhất.
Sự thật cũng là như thế, vì khu này không có Vương bài áp trận nên tất cả mọi người đều cảm thấy mình có hy vọng thắng lợi, điều này cũng làm cho mọi người không ai chịu thoái nhượng, đều chiến tới cuối cùng. Mỗi cơ giáp đều đánh đến điên, đây chính là khu có số cơ giáp sĩ bị thương nhiều nhất đồng thời cũng bị thương nghiêm trọng nhất. Điều này làm cho không khí trong đội cấp cứu u ám, khẩn trương vô cùng, lúc nào cũng phải chuẩn bị sẵn sàng đi ứng cứu những nhân tài đang hấp hối.
Triệu Tuấn ở trận những trận đấu máu chảy vô số này tả đột hữu phá, rốt cuộc dành được vị trí số 1 của khu, đồng thời dành được chiếc ghế duy nhất còn lại không phải Vương bài.Kết quả này làm những người khác trong trường Đệ Nhất Nam Tử vừa hâm mộ vừa ghen tị vừa tiếc hận, bọn họ vận khí không tốt, bốc thăm trúng khu có Vương bài sư sĩ, không trì hoãn mà bại trận.
Trải qua đại chiến luân phiên, Lâm Tiêu của trường Tổng Hợp Đệ Nhất vốn che dấu thực lực cũng bị phơi bày, được chứng minh là đã thăng Vương bài, không hề trì hoãn mà tiến vào top 4 cuối cùng, mà Kiều Đình cùng Tưởng Thiếu Vũ theo sát sau đó, bắt được vị trí vốn thuộc về mình.
Ngày thi cuối cùng của cuộc thi cơ giáp đơn thể, bốn tuyển thủ mạnh nhất mỗi khu đúng giờ đi tới trung tâm của trường cách đấu lên sàn đấu, cho đến giờ phút này, bọn họ vẫn chưa biết được ai sẽ là đối thủ của mình. Trọng tài đứng trên sàn đấu đưa cho mỗi người một quả cầu, ai có dãy số trong quả cầu giống nhau thì sẽ đấu với nhau, người chiến thắng sẽ lọt vào trận chung kế tranh giải quán quân, người thu sẽ thi thêm một trận tranh giải 3,4.
Người thứ nhất được chọn cầu là Tưởng Thiếu Vũ, khi người này chọn, Kiều Đình nghe được Triệu Tuân đứng ở bên cạnh hít một hơi thật sâu, tuy rằng bọn họ tới từ 2 đoàn cơ giáp khác nhau, nhưng hiện tại bọn họ là chiến hữu, Kiều Đình cảm thấy hẳn là quan tâm một chút, vì thế anh thấp giọng hỏi nói: “Như thế nào, cậu khẩn trương?”
Triệu Tuấn liếm liếm môi, cố nén hưng phấn nói: “Không phải, tôi chỉ là suy nghĩ đối thủ của mình là ai?”
“Ồ, thế cậu muốn đấu với ai?” Kiều Đình nhìn ra trong ánh mắt Triệu Tuấn ẩn chứa sự hưng phấn, lúc này anh cũng nhớ đến những lần chạm trán cùng Triệu Tuấn, không thấy bất cứ sự sợ hãi nào, người như vậy thì làm gì mà sợ người khác chứ, anh nhịn không được mà tán thưởng trong lòng: Triệu Tuấn này quả nhiên không tồi.
“Ờ, chính là người ở trên đôi đài kia.” Triệu Tuấn không chút do dự chỉ vào Tưởng Thiếu Vũ.
“Vì sao là hắn?” Kiều Đình ngạc nhiên, so với Tưởng Thiếu Vũ, Lâm Tiêu thoạt nhìn dễ đối phó hơn một chút.
“Bởi vì, hắn từng đấu với Lạc Lãng.” Triệu Tuấn trả lời rất đơn giản, ánh mắt mị mị, tiết lộ một tia sát khí. Nếu dám rat ay với đồng đội của anh thì anh cũng muốn đối phương phải trả giá một chút.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.