Nam Nhân Tương Lai Không Dễ Làm
Chương 461: Lăng Lan thao tác loại hình?
Nhữ Phu Nhân
14/05/2018
Mặc kệ tình huống của người xem và trọng tài bên này, bên kia, Lăng Lan
và đối thủ đang tiếp tục đối đầu nhau. Hành động tức khắc lùi lại của
Lăng Lan đã làm đối thủ tức khắc rối loạn đầu trận tuyến. Phản ứng đầu
tiên của hắn chính là đuổi theo, không để Lăng Lan kéo được khoảng cách
xa, như vậy sẽ bị tấn công viễn trình.
Bất quá, đã muộn, tuy rằng hắn đem hết toàn lực muốn kéo lại khoảng cách nhưng lại phát hiện, vô luận hắn nỗ lực như thế nào, khoảng cách giữa hắn cùng đối thủ càng ngày càng xa, tốc độ của bản thân cơ giáp đã chênh lệch làm hắn không có nửa điểm cơ hội……
Cơ giáp sư Đồng Lý chỉ đuổi theo mấy giây liền rõ ràng kết quả này, hắn lập tức giảm tốc độ, bắt đầu tự hỏi nên phản ứng như thế nào ứng đối với loạt công kích viễn trình sắp tới của đối phương.
Trên thực tế, cơ giáp thi đấu, vô luận cận chiến hay viễn trình, cơ hội đều là bình quân. Viễn trình công kích muốn tấn công từ xa an toàn thì cần phải tìm được cơ hội để kéo khoảng cách an toàn, mà cận chiến sư nếu không muốn bị động lâm vào thế trận của viễn trình thì ngay từ đầu phải đem hết toàn lực mà ngăn cản đối phương tìm được cơ hội này.
Mà hiện tại, Đồng Lý Cơ giáp sư đã mất tiên cơ, hắn chỉ hy vọng đối thủ giống như quân sư bọn họ suy đoán, thực lực bình thường, như vậy hắn còn có thể vãn hồi chiến cuộc, nếu không…… Hậu quả khó liệu.
Lăng Lan rốt cuộc đem khoảng cách hai người kéo tới mức tấn công viễn trình tốt nhất, cô không chút do dự rút khẩu súng ống ở sau lưng ra-súng chùm tia sáng dài.
Nếu không có có được vũ khí đặc thù, tỷ như Kiều Đình là đường đạn súng ngắm, thì những cơ giáp viễn trình giống nhau đều có súng chùm tia sáng dài, nó có đặc điểm là tầm bắn dài, nhưng khuyết điểm chính là lực sát thương có chút yếu, muốn phá vỡ quang thuẫn của cơ giáp cùng đẳng cấp thì cần nổ súng liên tục 5 giây trở lên… Điểm này rất khó, đều là đặc cấp cơ giáp sư giống nhau, năng lực thao tác tương tự, sẽ không ai đứng yên để bị bắn trong 5 giây trở lên.
Bất quá, Lăng Lan cũng không để ý điểm này, nếu cô muốn tăng uy lực của súng dài này thì có rất nhiều biện pháp. Nhưng lúc này mục đích hàng đầu của cô là thí luyện khả năng viễn trình, vì vậy, cho dù vì uy lực yếu mà không thể đánh bại đối thủ trong thời gian ngắn, Lăng Lan cũng không thèm để ý.
Lăng Lan quyết đoán đem súng chùm tia sáng nâng lên, nhắm ngay đối thủ đang dùng “Chạy bất quy tắc” để quấy nhiễu xạ kích của cô.
Dựa theo tốc độ hiện tại của đổi phương thì cô chỉ có 3 cơ hội bắn trúng đối phương, qua 3 phát, đối phương liền tiến tới gần, như vậy khẩu súng này liền trở thành rác, đến lúc đó cho dù muốn bắn thì cũng chỉ có thể dựa vào bản năng.
“Tích” một tiếng, điều này có nghĩa là súng đã khóa mục tiêu thành công. Lăng Lan không chút do dự ấn cò súng, một đạo chùm tia sáng từ mãnh liệt họng súng bắn thẳng ra, bay hướng đối thủ.
“Định Điểm Xạ Kích?” Động tác này của Lăng Lan làm mọi người kinh hô. Định Điểm Xạ Kích không phải kỹ thuật viễn trình cao cấp gì mà chỉ là kỹ thuật cơ giáp của mỗi cơ giáp sĩ, cơ giáp càng cao cấp, những kỹ năng cơ sở như vậy càng có nhìn được, mọi cơ giáp sư đều cho rằng kỷ thuật này không đủ để ứng phó với những cơ giáp yêu cầu chiến đấu cao độ.
Lúc chùm tia sáng sắp bắn trúng đối thủ thì đột nhiên giống nhưbị chiết xạ, thế nhưng từ bên cơ giáp lướt qua. Kết quả này tất cả mọi người đều đoán trước được, quả nhiên cơ sở kỹ thuật trong cuộc chiến của các Đặc cấp sư sĩ là không hề có tác dụng. Bọn họ không hiểu vì sao thí sinh từ Trường Đệ Nhất Nam Sinh lại dùng cái kỹ thuật, chẳng lẽ người đó thật là mở miệng môn mạ vàng? Thao tác xuất sắc vừa rồi chỉ là ảo giác của bọn họ? Chỉ là phù dung sớm nở tối tàn?
“Này, động tác đó không phải "Bất quy tắc chạy động", ngược lại càng giống "Không trật tự chớp động".” Một súng vô công vẫn chưa làm Lăng Lan cảm thấy nóng lòng, bình tĩnh mà phân tích tình huống, cô liếc mắt một liền nhìn ra bước chạy của đối phương có chút vấn đề, “Ồ, cũng không xem như là "Không trật tự chớp động" chân chính, chỉ có thể nói là đang ở giữa hai bên. Đồng Lý học sinh cũng không kém, thế nhưng đã bắt đầu nắm giữ kỹ thuật chạy cao cấp của Vương bài, đáng tiếc, xem ra phải thay đổi kỹ thuật khóa bắn rồi.”
“Tích tích tích……” Quả nhiên, hệ thống khóa đối tượng của súng ống liền nhắc nhở súng không thể khóa đối phương, bắn thêm một lần nữa chỉ sợ là tốn công vô ích.
Lăng Lan do dự một chút, đối phương thừa cơ hội này lại lần nữa tới gần một chút. Lăng Lan trong lòng có chút ảo não, vốn còn 2 phát cơ hội bây giờ bởi vì cô do dự mà chỉ còn 1 phát, nếu cô lại do dự, chỉ sợ phát cuối cùng cũng chả có mà bắn.
Lăng Lan là người khi gặp tình huống càng nguy hiểm càng là khẩn trương thì liền càng trầm tỉnh, dư lại một phát cuối cùng, cô tập trung tinh thần thần, loại bỏ hết tạp niệm, nhìn chằm chằm đối phương, nếu tỏa định đã vô dụng thì để bắn trúng đối phương chỉ còn có thể dựa vào phản đoán của cô…
Trong lòng Lăng Lan bắt đầu điên cuồng tính toán, tốc độ của đối phương, những lộ tuyến có thể được lựa chọn cũng như thói quen của đối phương… Chỉ có nắm giữ những đặc điểm đó thì cô mới có khả năng bắn trúng đối phương…
Chính là nơi đó!
Lăng Lan không cần suy nghĩ, trực tiếp khấu hạ cò súng……
“Phanh!” Chùm tia sáng chuẩn xác đánh trúng đối phương, lực hút cực mạnh của chùm tia sáng làm đối phương trong khoảng thời gian ngắn khó có thể tranh khỏi. Bất quá, năng lực thao tác của Đặc cấp sư sĩ cũng không tệ, đối phương mất 4 giây liền có thể thoát khỏi vòng tấn công của chùm tia sáng. Tuy rằng tránh thoát nhưng bởi vì một kích này mà cơ giáp đối phương trở nên ảm đạm không còn ánh sáng.
“Quá tuyệt vời!” Ngay từ đầu khinh bỉ đến mức nào thì lúc này mọi người liền hưng phấn như thế đó, tất cả người xem đều nhiệt tình mà vỗ tay hoan hô.
Định Điểm Xạ Kích thành công đánh trúng đối thủ, điều này hoàn toàn đổi mới nhận thức mọi người. Phải biết rằng, trong cách đấu cơ giáp, không có ai vận dụng Định Điểm Xạ Kích, cho dù có người dùng cũng không ai có thể thành công.
Đều là người tấn công viễn trình, vì cam đoan khoảng cách cùng cơ giáp cận chiến, cơ giáp viễn trình thường dùng Chạy Động Xạ Kích, mà trong lúc chạy thì vô pháp bắn chính xác, tinh chuẩn được, cho nên nhóm cơ giáp sư đều dùng phạm vi công kích để chặn lại, hoặc là giống như Kiều Đình, sử dụng kỹ năng bắn cấp cao để chặn đối phương làm đối phương muốn tránh cũng không được. Từ đầu tới giờ toàn được xem những kỹ năng cao cấp, giờ đột nhiên nhìn thấy kỹ năng cơ sở có thể phát huy tác dụng trên chiến trường cách đấu, mọi người đều hứng thú…
Lăng Lan dùng kỹ năng cơ sở một phát bắn trúng đối thủ cũng làm hai Hoàng cấp sư sĩ trên không theo dõi toàn trường âm thầm gật đầu, cảm thấy hứng thú đối với Lăng Lan. Có thể làm được điểm này chứng minh kỹ năng cơ sở của Lăng Lan đã đạt tới một đỉnh. Chỉ có tới Vương bài hậu kỳ mới biết được tầm quan trọng của cơ sở. Đáng tiếc, lúc này tưởng quay đầu lại luyện tập một lần nữa thì cũng đã không có tác dụng, không có cơ sở vững chắc cũng liền đại biểu tương lai bọn họ dừng ở đây, cho dù may mắn thăng thành Hoàng cấp sư sĩ thì cũng chỉ là Hoàng cấp kém cỏi nhất.
Một màn này làm Lăng Tiêu càng kiêu ngạo, con gái ông quả nhiên không có làm ông thất vọng, những tinh túy trong truyền thừa ông để lại, con gái đã hoàn toàn nắm giữ, đúng vậy, chỉ có nắm giữ cơ sở một cách vững chắc thì tương lai mới có thể đắp dựng cột trời…
Một màn này làm Lam Lạc Phượng hưng phấn vô cùng, bà cũng không biết cái gì là cơ sở hay không cơ sở, tóm lại bà chỉ biết con gái bảo đối của bà đã đánh trúng đối thủ, đây mới là quan trọng nhất.
Bà lôi kéo tay Lăng Tiêu hưng phấn nhưng cũng có chút không rõ: “Lan Lan không phải đã đánh trúng đối thủ sao, vì sao không phán đối phương thua, vì sao thi đấu còn phải tiến hành chứ?”
“Một phát vừa rồi còn không trừ hết điểm của đối phương.” Lăng Tiêu giải thích, trong lòng đáng tiếc, nếu có thể nhiều hơn một giây thì trận thi đấu này có thể kết thúc.
Lăng Lan đánh trúng một phát, nhìn đối phương thoát khỏi phạm vi công kích thì không thu súng lại mà quay đầu chạy ra sau.
“Thời cơ tốt!” Trên không, một vị Hoàng cấp sư sĩ vốn còn có thể bảo trì bình tĩnh nhìn động tác này của Lăng Lan thì nhịn không được kinh ngạc cảm thán.
“Là Vô Phùng, hai động tác thay đổi cơ hồ thực hiện cực linh hoạt.” Một Hoàng cấp sư sĩ khác tán thưởng mà bổ sung. Người này trước đây không hề có tiếng tăm gì, nhưng bây giờ, cho dù là ở thời cơ hay ở quá trình điều khiển thì đều không chê vào đâu được, so sáng với Kiều Đình nổi tiếng khắp thiên hạ kia thì người trẻ tuổi này càng tinh chuẩn hơn. Lúc này ông có chút hâm mộ người đã dạy ra người trẻ tuổi này, có một học sinh xuất sắc như vậy nhất định rất kiêu ngạo.
Bọn họ cũng không biết, có thể bồi dưỡng ra Lăng Lan yêu nghiệt như vậy không phải là công của một người, Lăng Lan là tập hợp đầy đủ của những kinh nghiệm truyền thừa của Lăng Tiêu, những kỹ năng Thần Không của Thần Khống lưu phái, là sự bồi dưỡng thiên chuy bách luyện của không gian học tập, từ đó mới bồi dưỡng ra một kỳ ba như vậy.
Lúc này, trên đài chủ tịch, cho dù Lăng Tiêu vẫn trấn định như cũ nhưng trong lòng cũng nhịn không được trầm trồ vỗ tay khen ngợi. So với một năm trước, kỹ năng của Lăng Lan đã tiến một bước xa, đó có được phong cách thao tác của chính mình, chỉ là phong cách này mới dừng ở giai đoạn đầu, vẫn chưa thành thục, một khi thành thục, có lẽ con gái ông sẽ tiến vào cảnh giới Hoàng cấp.
Cảm giác được Lăng Tiêu kích động, Lam Lạc Phượng nghi hoặc mà nhìn Lăng Tiêu một, ở trong mắt Lam Lạc Phượng, động tác vừa rồi của Lăng Lan vô cùng xinh đẹp, bà căn bản không biết ở trong mắt như cơ giáp sư hàng đầu, động tác vừa rồi biểu thị cho cái gì.
Tình huống trên sân đấu làm những học sinh ở hậu trường của Đồng Lý bắt đầu sầu lo, bọn họ phát hiện, người mà bọn họ cho rằng là quả hồng mềm thế nhưng không hề mềm, thậm chí còn thực cứng đâm lại vào tay, lúc này bọn họ chỉ có thể chờ đợi đồng bọn cố gắng một chút, đuổi kịp đối phương, dùng cận chiến bắt lấy chiến cuộc.
Bọn họ không hề nghĩ tới Lăng Lan còn có thể là cao thủ cận chiến, bởi vì viễn trình của cô đã lợi hại như vậy, nếu cận chiến lại lợi hại nữa thì…… Tuy rằng đối phương thao tác cơ giáp tổng hợp, nhưng Đồng Lý thực đà điểu mà cự tuyệt suy đoán này.
Kiều Đình nhìn một loạt động tác của Lăng Lan thì âm trầm trên mặt càng sâu, anh phát hiện, Lăng Lan tồn tại chính là tới đả kích anh. Chỉ cần nhìn những công kích cơ sở viễn trình cũng đã vững chắc hơn anh… TMD, cuối cùng là Lăng Lan này còn có bí mật gì??
Anh nhịn không được quay đầu nhìn về phía Triệu Tuấn hỏi: “Đoàn trưởng nhà cậu không phải chuyên về cận chiến sao?” Ở đây nhất định có bí mật, chẳng lẽ trên thực tế Lăng Lan là cao thủ viễn trình?
Triệu Tuấn ngơ ngác mà nhìn màn hình lớn, khả năng viễn trình của Lan lão đại quả thật cũng làm anh bị chấn động sau, nghe Kiều Đình dò hỏi, anh có chút chần chờ gật gật đầu không xác định nói: “Hẳn là vật, trước kia tôi chưa thấy cậu ấy điều khiển cơ giáp nào ngoài cơ giáp cận chiến.”
Triệu Tuấn có chút hỗn loạn, anh thật sự không biết Lan lão đại nhà mình đến tột cùng là chuyên về loại nào, chẳng lẽ Lan lão đại trên thực tế là tổng hợp sao? Chỉ là trước kia vẫn luôn che dấu?
Nghĩ đến này khả năng, anh đột nhiên đánh cái rùng mình, chết thật, này thật là đáng sợ, điều khiển cơ giáp tổng hợp mà còn mạnh hơn người chuyên về cận chiến và viễn trình, nếu vậy thì bọn họ phải sống sao đây???
Bất quá, đã muộn, tuy rằng hắn đem hết toàn lực muốn kéo lại khoảng cách nhưng lại phát hiện, vô luận hắn nỗ lực như thế nào, khoảng cách giữa hắn cùng đối thủ càng ngày càng xa, tốc độ của bản thân cơ giáp đã chênh lệch làm hắn không có nửa điểm cơ hội……
Cơ giáp sư Đồng Lý chỉ đuổi theo mấy giây liền rõ ràng kết quả này, hắn lập tức giảm tốc độ, bắt đầu tự hỏi nên phản ứng như thế nào ứng đối với loạt công kích viễn trình sắp tới của đối phương.
Trên thực tế, cơ giáp thi đấu, vô luận cận chiến hay viễn trình, cơ hội đều là bình quân. Viễn trình công kích muốn tấn công từ xa an toàn thì cần phải tìm được cơ hội để kéo khoảng cách an toàn, mà cận chiến sư nếu không muốn bị động lâm vào thế trận của viễn trình thì ngay từ đầu phải đem hết toàn lực mà ngăn cản đối phương tìm được cơ hội này.
Mà hiện tại, Đồng Lý Cơ giáp sư đã mất tiên cơ, hắn chỉ hy vọng đối thủ giống như quân sư bọn họ suy đoán, thực lực bình thường, như vậy hắn còn có thể vãn hồi chiến cuộc, nếu không…… Hậu quả khó liệu.
Lăng Lan rốt cuộc đem khoảng cách hai người kéo tới mức tấn công viễn trình tốt nhất, cô không chút do dự rút khẩu súng ống ở sau lưng ra-súng chùm tia sáng dài.
Nếu không có có được vũ khí đặc thù, tỷ như Kiều Đình là đường đạn súng ngắm, thì những cơ giáp viễn trình giống nhau đều có súng chùm tia sáng dài, nó có đặc điểm là tầm bắn dài, nhưng khuyết điểm chính là lực sát thương có chút yếu, muốn phá vỡ quang thuẫn của cơ giáp cùng đẳng cấp thì cần nổ súng liên tục 5 giây trở lên… Điểm này rất khó, đều là đặc cấp cơ giáp sư giống nhau, năng lực thao tác tương tự, sẽ không ai đứng yên để bị bắn trong 5 giây trở lên.
Bất quá, Lăng Lan cũng không để ý điểm này, nếu cô muốn tăng uy lực của súng dài này thì có rất nhiều biện pháp. Nhưng lúc này mục đích hàng đầu của cô là thí luyện khả năng viễn trình, vì vậy, cho dù vì uy lực yếu mà không thể đánh bại đối thủ trong thời gian ngắn, Lăng Lan cũng không thèm để ý.
Lăng Lan quyết đoán đem súng chùm tia sáng nâng lên, nhắm ngay đối thủ đang dùng “Chạy bất quy tắc” để quấy nhiễu xạ kích của cô.
Dựa theo tốc độ hiện tại của đổi phương thì cô chỉ có 3 cơ hội bắn trúng đối phương, qua 3 phát, đối phương liền tiến tới gần, như vậy khẩu súng này liền trở thành rác, đến lúc đó cho dù muốn bắn thì cũng chỉ có thể dựa vào bản năng.
“Tích” một tiếng, điều này có nghĩa là súng đã khóa mục tiêu thành công. Lăng Lan không chút do dự ấn cò súng, một đạo chùm tia sáng từ mãnh liệt họng súng bắn thẳng ra, bay hướng đối thủ.
“Định Điểm Xạ Kích?” Động tác này của Lăng Lan làm mọi người kinh hô. Định Điểm Xạ Kích không phải kỹ thuật viễn trình cao cấp gì mà chỉ là kỹ thuật cơ giáp của mỗi cơ giáp sĩ, cơ giáp càng cao cấp, những kỹ năng cơ sở như vậy càng có nhìn được, mọi cơ giáp sư đều cho rằng kỷ thuật này không đủ để ứng phó với những cơ giáp yêu cầu chiến đấu cao độ.
Lúc chùm tia sáng sắp bắn trúng đối thủ thì đột nhiên giống nhưbị chiết xạ, thế nhưng từ bên cơ giáp lướt qua. Kết quả này tất cả mọi người đều đoán trước được, quả nhiên cơ sở kỹ thuật trong cuộc chiến của các Đặc cấp sư sĩ là không hề có tác dụng. Bọn họ không hiểu vì sao thí sinh từ Trường Đệ Nhất Nam Sinh lại dùng cái kỹ thuật, chẳng lẽ người đó thật là mở miệng môn mạ vàng? Thao tác xuất sắc vừa rồi chỉ là ảo giác của bọn họ? Chỉ là phù dung sớm nở tối tàn?
“Này, động tác đó không phải "Bất quy tắc chạy động", ngược lại càng giống "Không trật tự chớp động".” Một súng vô công vẫn chưa làm Lăng Lan cảm thấy nóng lòng, bình tĩnh mà phân tích tình huống, cô liếc mắt một liền nhìn ra bước chạy của đối phương có chút vấn đề, “Ồ, cũng không xem như là "Không trật tự chớp động" chân chính, chỉ có thể nói là đang ở giữa hai bên. Đồng Lý học sinh cũng không kém, thế nhưng đã bắt đầu nắm giữ kỹ thuật chạy cao cấp của Vương bài, đáng tiếc, xem ra phải thay đổi kỹ thuật khóa bắn rồi.”
“Tích tích tích……” Quả nhiên, hệ thống khóa đối tượng của súng ống liền nhắc nhở súng không thể khóa đối phương, bắn thêm một lần nữa chỉ sợ là tốn công vô ích.
Lăng Lan do dự một chút, đối phương thừa cơ hội này lại lần nữa tới gần một chút. Lăng Lan trong lòng có chút ảo não, vốn còn 2 phát cơ hội bây giờ bởi vì cô do dự mà chỉ còn 1 phát, nếu cô lại do dự, chỉ sợ phát cuối cùng cũng chả có mà bắn.
Lăng Lan là người khi gặp tình huống càng nguy hiểm càng là khẩn trương thì liền càng trầm tỉnh, dư lại một phát cuối cùng, cô tập trung tinh thần thần, loại bỏ hết tạp niệm, nhìn chằm chằm đối phương, nếu tỏa định đã vô dụng thì để bắn trúng đối phương chỉ còn có thể dựa vào phản đoán của cô…
Trong lòng Lăng Lan bắt đầu điên cuồng tính toán, tốc độ của đối phương, những lộ tuyến có thể được lựa chọn cũng như thói quen của đối phương… Chỉ có nắm giữ những đặc điểm đó thì cô mới có khả năng bắn trúng đối phương…
Chính là nơi đó!
Lăng Lan không cần suy nghĩ, trực tiếp khấu hạ cò súng……
“Phanh!” Chùm tia sáng chuẩn xác đánh trúng đối phương, lực hút cực mạnh của chùm tia sáng làm đối phương trong khoảng thời gian ngắn khó có thể tranh khỏi. Bất quá, năng lực thao tác của Đặc cấp sư sĩ cũng không tệ, đối phương mất 4 giây liền có thể thoát khỏi vòng tấn công của chùm tia sáng. Tuy rằng tránh thoát nhưng bởi vì một kích này mà cơ giáp đối phương trở nên ảm đạm không còn ánh sáng.
“Quá tuyệt vời!” Ngay từ đầu khinh bỉ đến mức nào thì lúc này mọi người liền hưng phấn như thế đó, tất cả người xem đều nhiệt tình mà vỗ tay hoan hô.
Định Điểm Xạ Kích thành công đánh trúng đối thủ, điều này hoàn toàn đổi mới nhận thức mọi người. Phải biết rằng, trong cách đấu cơ giáp, không có ai vận dụng Định Điểm Xạ Kích, cho dù có người dùng cũng không ai có thể thành công.
Đều là người tấn công viễn trình, vì cam đoan khoảng cách cùng cơ giáp cận chiến, cơ giáp viễn trình thường dùng Chạy Động Xạ Kích, mà trong lúc chạy thì vô pháp bắn chính xác, tinh chuẩn được, cho nên nhóm cơ giáp sư đều dùng phạm vi công kích để chặn lại, hoặc là giống như Kiều Đình, sử dụng kỹ năng bắn cấp cao để chặn đối phương làm đối phương muốn tránh cũng không được. Từ đầu tới giờ toàn được xem những kỹ năng cao cấp, giờ đột nhiên nhìn thấy kỹ năng cơ sở có thể phát huy tác dụng trên chiến trường cách đấu, mọi người đều hứng thú…
Lăng Lan dùng kỹ năng cơ sở một phát bắn trúng đối thủ cũng làm hai Hoàng cấp sư sĩ trên không theo dõi toàn trường âm thầm gật đầu, cảm thấy hứng thú đối với Lăng Lan. Có thể làm được điểm này chứng minh kỹ năng cơ sở của Lăng Lan đã đạt tới một đỉnh. Chỉ có tới Vương bài hậu kỳ mới biết được tầm quan trọng của cơ sở. Đáng tiếc, lúc này tưởng quay đầu lại luyện tập một lần nữa thì cũng đã không có tác dụng, không có cơ sở vững chắc cũng liền đại biểu tương lai bọn họ dừng ở đây, cho dù may mắn thăng thành Hoàng cấp sư sĩ thì cũng chỉ là Hoàng cấp kém cỏi nhất.
Một màn này làm Lăng Tiêu càng kiêu ngạo, con gái ông quả nhiên không có làm ông thất vọng, những tinh túy trong truyền thừa ông để lại, con gái đã hoàn toàn nắm giữ, đúng vậy, chỉ có nắm giữ cơ sở một cách vững chắc thì tương lai mới có thể đắp dựng cột trời…
Một màn này làm Lam Lạc Phượng hưng phấn vô cùng, bà cũng không biết cái gì là cơ sở hay không cơ sở, tóm lại bà chỉ biết con gái bảo đối của bà đã đánh trúng đối thủ, đây mới là quan trọng nhất.
Bà lôi kéo tay Lăng Tiêu hưng phấn nhưng cũng có chút không rõ: “Lan Lan không phải đã đánh trúng đối thủ sao, vì sao không phán đối phương thua, vì sao thi đấu còn phải tiến hành chứ?”
“Một phát vừa rồi còn không trừ hết điểm của đối phương.” Lăng Tiêu giải thích, trong lòng đáng tiếc, nếu có thể nhiều hơn một giây thì trận thi đấu này có thể kết thúc.
Lăng Lan đánh trúng một phát, nhìn đối phương thoát khỏi phạm vi công kích thì không thu súng lại mà quay đầu chạy ra sau.
“Thời cơ tốt!” Trên không, một vị Hoàng cấp sư sĩ vốn còn có thể bảo trì bình tĩnh nhìn động tác này của Lăng Lan thì nhịn không được kinh ngạc cảm thán.
“Là Vô Phùng, hai động tác thay đổi cơ hồ thực hiện cực linh hoạt.” Một Hoàng cấp sư sĩ khác tán thưởng mà bổ sung. Người này trước đây không hề có tiếng tăm gì, nhưng bây giờ, cho dù là ở thời cơ hay ở quá trình điều khiển thì đều không chê vào đâu được, so sáng với Kiều Đình nổi tiếng khắp thiên hạ kia thì người trẻ tuổi này càng tinh chuẩn hơn. Lúc này ông có chút hâm mộ người đã dạy ra người trẻ tuổi này, có một học sinh xuất sắc như vậy nhất định rất kiêu ngạo.
Bọn họ cũng không biết, có thể bồi dưỡng ra Lăng Lan yêu nghiệt như vậy không phải là công của một người, Lăng Lan là tập hợp đầy đủ của những kinh nghiệm truyền thừa của Lăng Tiêu, những kỹ năng Thần Không của Thần Khống lưu phái, là sự bồi dưỡng thiên chuy bách luyện của không gian học tập, từ đó mới bồi dưỡng ra một kỳ ba như vậy.
Lúc này, trên đài chủ tịch, cho dù Lăng Tiêu vẫn trấn định như cũ nhưng trong lòng cũng nhịn không được trầm trồ vỗ tay khen ngợi. So với một năm trước, kỹ năng của Lăng Lan đã tiến một bước xa, đó có được phong cách thao tác của chính mình, chỉ là phong cách này mới dừng ở giai đoạn đầu, vẫn chưa thành thục, một khi thành thục, có lẽ con gái ông sẽ tiến vào cảnh giới Hoàng cấp.
Cảm giác được Lăng Tiêu kích động, Lam Lạc Phượng nghi hoặc mà nhìn Lăng Tiêu một, ở trong mắt Lam Lạc Phượng, động tác vừa rồi của Lăng Lan vô cùng xinh đẹp, bà căn bản không biết ở trong mắt như cơ giáp sư hàng đầu, động tác vừa rồi biểu thị cho cái gì.
Tình huống trên sân đấu làm những học sinh ở hậu trường của Đồng Lý bắt đầu sầu lo, bọn họ phát hiện, người mà bọn họ cho rằng là quả hồng mềm thế nhưng không hề mềm, thậm chí còn thực cứng đâm lại vào tay, lúc này bọn họ chỉ có thể chờ đợi đồng bọn cố gắng một chút, đuổi kịp đối phương, dùng cận chiến bắt lấy chiến cuộc.
Bọn họ không hề nghĩ tới Lăng Lan còn có thể là cao thủ cận chiến, bởi vì viễn trình của cô đã lợi hại như vậy, nếu cận chiến lại lợi hại nữa thì…… Tuy rằng đối phương thao tác cơ giáp tổng hợp, nhưng Đồng Lý thực đà điểu mà cự tuyệt suy đoán này.
Kiều Đình nhìn một loạt động tác của Lăng Lan thì âm trầm trên mặt càng sâu, anh phát hiện, Lăng Lan tồn tại chính là tới đả kích anh. Chỉ cần nhìn những công kích cơ sở viễn trình cũng đã vững chắc hơn anh… TMD, cuối cùng là Lăng Lan này còn có bí mật gì??
Anh nhịn không được quay đầu nhìn về phía Triệu Tuấn hỏi: “Đoàn trưởng nhà cậu không phải chuyên về cận chiến sao?” Ở đây nhất định có bí mật, chẳng lẽ trên thực tế Lăng Lan là cao thủ viễn trình?
Triệu Tuấn ngơ ngác mà nhìn màn hình lớn, khả năng viễn trình của Lan lão đại quả thật cũng làm anh bị chấn động sau, nghe Kiều Đình dò hỏi, anh có chút chần chờ gật gật đầu không xác định nói: “Hẳn là vật, trước kia tôi chưa thấy cậu ấy điều khiển cơ giáp nào ngoài cơ giáp cận chiến.”
Triệu Tuấn có chút hỗn loạn, anh thật sự không biết Lan lão đại nhà mình đến tột cùng là chuyên về loại nào, chẳng lẽ Lan lão đại trên thực tế là tổng hợp sao? Chỉ là trước kia vẫn luôn che dấu?
Nghĩ đến này khả năng, anh đột nhiên đánh cái rùng mình, chết thật, này thật là đáng sợ, điều khiển cơ giáp tổng hợp mà còn mạnh hơn người chuyên về cận chiến và viễn trình, nếu vậy thì bọn họ phải sống sao đây???
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.