Chương 28: CHƯƠNG 28
anhthuvonguyen
22/09/2016
Trưa đó cô tung tăng ôm tay Ly tỷ và phong ca đi siêu thị sắm đồ.
_Haiz hai ngươi bắt ta theo để xách đồ à!- Phong ca than thở. Mà nếu nhìn kỹ sẽ thấy rất nhiều người nhìn anh mà đúng hơn là đống đồ anh xách.
_ Haiz! Cậu cứ than thở mãi nên mới không có người yêu! Số cậu định sẵn sẽ FA cả đời!- Ly tỷ giở giọng như rất am hiểu chỉ trích anh.
_Bà biết cua gái không mà nói hả! Cái đồ bà chằn lửa!- Anh bốc hoả.
_ Haiz! Hai người hợp vậy sao không thành một đôi đi! Mệt quá!- Băng tỷ mệt mỏi.
_ À! Có soái ca cái bỏ bạn bè hé!- Ly tỷ trách móc.
_ Bà thấy Lam Thần soái ca cỡ nào! Tôi nói một câu ổng móc một câu! Soái cái đầu bà!!! Tôi đi với hắn để khỏi bị mấy thằng kia bám thôi!- Cô lớn tiếng với Ly tỷ.
_ Hahahaha! Có đứa bị chửi kìa! Hahahahahaha!!!- Phong ca cười lăn cười bò trên sàn.
_ Tên kia ngươi muốn ăn đòn hả!- Mặt Ly tỷ đầy sát khí khiến Phong ca im bặt và... chảy mồ hôi hột.(Tg: Dành một giây mặc niệm cho Phong ca T_T * chấm nước mắt*)(Phong: Ê sao cho có 1 giây vậy con kia!)(Tg: *xách điện thoại chạy*)
Bùm, binh, bốp, chát, đùng...
Sau mười phút trên người Phong ca đầy vết thương lớn có, nhỏ có. Và xung quanh vùng xảy ra chiến tranh cũng bị thiệt hại không hề nhỏ. Dự đoán cũng cả triệu nhưng ba anh chị đây đâu phải tầm thường tiền là chuyện nhỏ nên không sao. Trư đoạn clip được Phong ca bị Ly tỷ đánh đập được người bạn thân của họ Phạm Ngọc Băng tỷ đây đăng lên mạng với dòng chữ: Tội nghiệp mới trốn viện các bác ạ! T_T. Khi thấy đoạn clip Minh ca coi xong không khỏi té ghế cười sặc sụa không còn gì là hình tượng tổng tài soái ca.
Thế là anh buộc phải gọi cho cô để coi tên Phong chết tiệt ấy vào bệnh viện chưa.
_ Alô- Cô nhẹ nhàng nói.
_ Hi! Băng Băng cỡ này sao rồi mà đăng đoạn clip Ly và Phong đánh lộn lên mạng vậy!- Anh vui vẻ nói.
_ À tại hồi sáng ai biểu Ly Ly nói móc mình chi cho vừa luôn! Hahaha!!! Nói cho cậu biết ai dám đụng vào tớ thì không xong đâu!!!- Cô cười cảnh cáo anh.
_ Rồi rồi! Minh làm sao dám đụng vào Băng Bằng chứ! Minh rất nhát gan nha! Chứ không như Ly đâu a~- Anh nũng nịu.
_Giỏi! Ngươi ngoan ta sẽ cho ngươi quà khi về đó! Ta có lời khen ngươi!- Cô khen ngợi anh.
_ Ưmk! Băng Băng nhớ nha! Ta nhất định sẽ hảo ngoan a~- Anh vui mừng khi nghe cô nói.
_Hảo ngoan~- Cô vui vẻ nói.
_ A~ Vậy Băng Băng phải mua quà cho ta!- Minh ca nói giọng như con nít đòi quà của cô.
_ Vâng! Tiểu Minh~- Cô chọc quê anh rồi cúp máy để khỏi nghe la.
_Haiz hai ngươi bắt ta theo để xách đồ à!- Phong ca than thở. Mà nếu nhìn kỹ sẽ thấy rất nhiều người nhìn anh mà đúng hơn là đống đồ anh xách.
_ Haiz! Cậu cứ than thở mãi nên mới không có người yêu! Số cậu định sẵn sẽ FA cả đời!- Ly tỷ giở giọng như rất am hiểu chỉ trích anh.
_Bà biết cua gái không mà nói hả! Cái đồ bà chằn lửa!- Anh bốc hoả.
_ Haiz! Hai người hợp vậy sao không thành một đôi đi! Mệt quá!- Băng tỷ mệt mỏi.
_ À! Có soái ca cái bỏ bạn bè hé!- Ly tỷ trách móc.
_ Bà thấy Lam Thần soái ca cỡ nào! Tôi nói một câu ổng móc một câu! Soái cái đầu bà!!! Tôi đi với hắn để khỏi bị mấy thằng kia bám thôi!- Cô lớn tiếng với Ly tỷ.
_ Hahahaha! Có đứa bị chửi kìa! Hahahahahaha!!!- Phong ca cười lăn cười bò trên sàn.
_ Tên kia ngươi muốn ăn đòn hả!- Mặt Ly tỷ đầy sát khí khiến Phong ca im bặt và... chảy mồ hôi hột.(Tg: Dành một giây mặc niệm cho Phong ca T_T * chấm nước mắt*)(Phong: Ê sao cho có 1 giây vậy con kia!)(Tg: *xách điện thoại chạy*)
Bùm, binh, bốp, chát, đùng...
Sau mười phút trên người Phong ca đầy vết thương lớn có, nhỏ có. Và xung quanh vùng xảy ra chiến tranh cũng bị thiệt hại không hề nhỏ. Dự đoán cũng cả triệu nhưng ba anh chị đây đâu phải tầm thường tiền là chuyện nhỏ nên không sao. Trư đoạn clip được Phong ca bị Ly tỷ đánh đập được người bạn thân của họ Phạm Ngọc Băng tỷ đây đăng lên mạng với dòng chữ: Tội nghiệp mới trốn viện các bác ạ! T_T. Khi thấy đoạn clip Minh ca coi xong không khỏi té ghế cười sặc sụa không còn gì là hình tượng tổng tài soái ca.
Thế là anh buộc phải gọi cho cô để coi tên Phong chết tiệt ấy vào bệnh viện chưa.
_ Alô- Cô nhẹ nhàng nói.
_ Hi! Băng Băng cỡ này sao rồi mà đăng đoạn clip Ly và Phong đánh lộn lên mạng vậy!- Anh vui vẻ nói.
_ À tại hồi sáng ai biểu Ly Ly nói móc mình chi cho vừa luôn! Hahaha!!! Nói cho cậu biết ai dám đụng vào tớ thì không xong đâu!!!- Cô cười cảnh cáo anh.
_ Rồi rồi! Minh làm sao dám đụng vào Băng Bằng chứ! Minh rất nhát gan nha! Chứ không như Ly đâu a~- Anh nũng nịu.
_Giỏi! Ngươi ngoan ta sẽ cho ngươi quà khi về đó! Ta có lời khen ngươi!- Cô khen ngợi anh.
_ Ưmk! Băng Băng nhớ nha! Ta nhất định sẽ hảo ngoan a~- Anh vui mừng khi nghe cô nói.
_Hảo ngoan~- Cô vui vẻ nói.
_ A~ Vậy Băng Băng phải mua quà cho ta!- Minh ca nói giọng như con nít đòi quà của cô.
_ Vâng! Tiểu Minh~- Cô chọc quê anh rồi cúp máy để khỏi nghe la.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.