Nam, Nữ Chủ Tránh Xa Ta Ra

Chương 47: Ở nhà một mình

anhthuvonguyen

22/09/2016

Hello các nàng!

Cỡ này ta ko rãnh tí nào!

Bài học một đống mà bài soạn cũng nhiều hơn người ta!

Sẵn hỏi luôn các nàng muốn H của Tuấn Anh ca ca với Băng tỷ không ta viết mà có lẽ hơi lâu vì phải ngâm giấm~

***Vào truyện***

_ Oáp

- Cô vươn vai ngáp dài hôm nay nhà cô cực yên tĩnh mà có lẽ là nguyê tuần này không có ai! Phạm Tuấn Anh công tác người giúp việc năm nghĩ một tuần chưa cộng những ngày lễ.

Mặc đại chiếc áo sơ mi dài qua mông nhìn cô thật mị hoặc như tinh linh tọa lạc trần thế. Bàn tay nhỏ dụi dụi đôi mắt màu xanh dương trong vắt. Lục đục trong bếp cô lấy ra mỳ gói và hộp sữa tươi. Nếu Tuấn Anh đứng đây thì sẽ chống nạnh nói:

_ Băng Băng lùn quá nên mới cần uống sữa!

Rồi sau đó một màn đuổi bắt diễn ra. Thở hắc ra một cái cô nhìn ly sữa mà nhớ tới mỗ nam nào đó. Nóc cạn ly sữa cô rất ư là "Thục nữ" phi thân lên chiếc sofa dài nằm chình ình rồi từ đâu lôi ra cả đống tiểu thuyết H cao and đam mỹ. Mà không biết hành động của mình lọt vào mắt Phạm Tuấn Anh mấy cuốn đam mỹ phải chết!!!

Anh còn nhớ khi cô ghé công ty anh thấy chàng thư ký của anh cầm sắp tài liệu đi vào. Mà hắn thì thân hình thư sinh thật giống... Khụ... Tiểu mỹ thụ. Cô phán một câu khiến cả hai chết đứng.

_ Ca ca! Anh có quan hệ với tiểu mỹ thụ này?- Cô hai mắt lấp lánh như sao nhìn anh nhưng anh không để ý chỉ ậm ừ cho qua chuyện.

_ Woh! Ca ca là công! Vậy ca nằm trên tiểu mỹ thụ như trong cuốn này hả?- Cô ngây thơ hỏi tay chìa cuốn tiểu thuyết đam mỹ với tiêu đề: "Mỹ thụ tới với anh" chưa hết! Hình một tổng tài cùng một tên thư ký nào đấy nằm đè lên nhau khiến hai người té nhào. Anh thật muốn khóc! Cô suy nghĩ cái gì vậy!?! Từ đó về sau anh thù nhất là mấy cuốn tiểu thuyết đam mỹ.



Hai mắt anh tóe lửa nhìn màn hình máy tính khiến nhiều người tò mò. Bỗng họ nghe một tiếng rầm từ trong phòng anh phát ra tò mò nhìn vào cửa kính.

_ Băng Băng!!! TÔI MÀ THẤY MẤY CUỐN TIỂU THUYẾT ĐAM MỸ LẦN NỮA EM CHẾT VỚI TÔI!!!- Anh hét vào điện thoại khiến người bên kia muốn lủng màn nhĩ. Dưới chân anh là cái máy tính xấu số đã banh chành. (Máy tính: Em không có lỗi! T^T)

(Tg:*Vỗ vai an ủi*)

_ Ca ca đáng yêu~ Đập choai~ Thông minh~ Tài giỏi~ Của Băng Băng a~ Tha cho mấy cuốn tiểu thuyết đó đi~ Cùng lắm Băng Băng không nói anh với con troai người ta... Khụ... XXOO mà

- Cô giở giọng nũng nịu and nịnh hót cố gắng giữ lại mấy cuốn truyện của mình.

_ Ca ca biết ta đáng yêu~ Đập choai~ Thông minh~ Tài giỏi~ Sẵn rồi khỏi nịnh! Dẹp hết đống truyện đó ngay! Không thương với hả lượng- Anh quả quyết.

_ Oaoaoaoa!!! Ca ca xấu xa Băng Băng không thương ca ca nữa!- Cô khóc ầm lên trong điện thoại.

_ Không là không!- Anh quả quyết. Nghe xong cô cúp máy anh biết tìm cô không biết dấu chắc! Thế là cô thay đồ rồi rón rén chạy ra khỏi biệt thự.

Quán cafe Sky

Theo tông chủ đạo màu xanh da trời két hợp với phong cách nhẹ nhàng. Tiếng nhạc dương cầm em ắng khiến người ta thoải mái. Chọn chiếc bàn cạnh cạnh cửa sổ lớn bằng kính có thể nhìn khung cảnh ở ngoài.

_ Xin hỏi em muốn dùng gì?- Một giọng nói trầm ấm của nam quen thuộc vang lên. Nhẹ nhàng ngẩng đầu nhìn anh trong mắt thoáng qua sự ngạc nhiên rồi tắt lịm. Anh nhìn cô không hề thay đổi. Vốn dĩ chỉ trong tiệm dùm bác chủ quán một lát ai dè lại gặp cô.

Leng keng



Tiếng chuông trên cửa gỗ vang lên một người đàn ông đã qua ngũ tuần bước vào. Nén đi cảm giác đau thương cô nhìn ông bác có chút vui mừng.

_ Ông đi lâu thế!- Cô đứng trước mặt ông nũng nịu ông chỉ cười sủng nịnh.

_ Lại tới để nhờ ông giấu đống tiểu thuyết sao!- Ông không hỏi mà là một câu khẳng định thấy cô cười cười ông chỉ thở dài. Anh đứng bên cạnh nhưng không dám nói gì. Cô quay lại nhìn anh rồi ngoắc ngoắc tay ý chỉ ra ngoài nói chuyện.

Bên ngoài

_ Lâu rồi không gặp Sơn ca- Cô nhẹ giọng khiến anh có chút bất ngờ.

_ Đúng vậy... Băng Băng- Anh hơi ngập ngừng nói tên cô.

_ Chúng ta làm bạn lại nhé!- Cô cười nhẹ.

_ E... Em có thể tha thứ cho anh sao?- Anh nhìn cô ngạc nhiên nhưng không giấu nổi sự hạnh phúc trong đáy mắt.

_ Chuyện qua rồi thì bỏ đi đã ba năm trôi qua ai cũng sẽ thay đổi hiện tại anh cũng đã trở thành tổng tài Lục thị... Hà tất phải xem lại chuyện cũ anh nghĩ sao?- Cô chìa tay trước mặt anh cười ôn nhu- Làm bạn nhé!

_ Ân- Ngoài mặt nói thế nhưng anh không muốn làm bạn với cô nếu có thể anh muốn... Làm người bảo hộ cô suốt đời. Nhưng có lẽ làm bạn cũng tốt rồi anh sẽ làm cho cô cảm thấy anh xứng đáng làm bạn trai cô. (Tg: Fan của Sơn ca vui chưa! ^^)

***Hết chương***

Các nàng muốn H của Băng tỷ và Tuấn ca ko?

Cmt cho ta nhoa

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Nam, Nữ Chủ Tránh Xa Ta Ra

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook