Nam Phụ Thâm Tình Hôm Nay Đã Sụp Đổ Chưa?
Chương 95: Nam Phụ Trong Văn Cường Thủ Hào Đoạt
Tức Mặc Dao
21/07/2022
Thế giới 5: Nam phụ trong văn cường thủ hào đoạt.
*Cường thủ hào đoạt: là dùng sức mạnh hoặc quyền thế để giành lấy, cưỡng ép, chiếm đoạt thứ mình muốn.
Editor có lời muốn nói: Thế giới thứ 5 là thế giới các bạn sắc nữ thích lắm nè, đây cũng là thế giới mà tác giả viết tình tiết H 18+ nhiều nhất. Thời gian này mình bận đi làm đến tối mới về nên không edit theo tiến độ được. Spoil cho mn 1 chương trước nè, chúc mn đọc truyện vui vẻ.
chương 95:
Đing, cốt truyện trò chơi đã hoàn thành, đánh giá cấp bậc ——
Cấp B.
Khi nghe thấy đánh giá cấp bậc này, Lâm Tử Nhiên một chút cũng không ngạc nhiên, cậu cảm giác mình sẽ sớm tìm ra quy tắc..
Hơn nữa, cậu phát hiện bản thân càng ngày càng bình tĩnh!
Không ôm tâm tình chờ mong giống như lúc mới vào game, dần dần nhận rõ vị trí của mình, đối mặt với cấp B cũng có thể vân đạm phong khinh.
Rốt cuộc từ đâu nhảy ra một vị đại thần như vậy? Người như cậu mới là người bình thường trong đại đa số người.
Không phải chỉ là cốt truyện sụp đổ thôi sao?
Sụp riết đã thành quen.
Lâm Tử Nhiên gỡ mũ giáp trò chơi xuống, ngáp một cái bò xuống giường, liền thấy Trác Vũ nóng nảy túm lấy giường của cậu, hô lên: “Nhanh nhanh lên. Hôm nay có tiết học!”
Lâm Tử Nhiên: !!!!
Trác Vũ đi qua nhà ăn, tri kỷ mang về hai cái bánh bao, nói: “Vừa đi vừa ăn.”
Lâm Tử Nhiên cảm động lệ nóng doanh tròng, quả nhiên anh em vẫn đáng tin.
Cả hai vừa ăn vừa đi về phía phòng học.
Sau khi Trác Vũ ăn xong, ánh mắt ghét bỏ nhìn bộ dáng lôi thôi lếch thếch, ngay cả tóc cũng chưa chải của Lâm Tử Nhiên, thật sâu cảm thấy cậu là sự sỉ nhục của Học viện biểu diễn, hắn nói: “Trò chơi tối hôm qua thế nào rồi?”
Lâm Tử Nhiên: “Cấp B.”
Trác Vũ ‘hửm’ một tiếng, liếc mắt nhìn cậu một cái rồi nói: “Có phải lần trước cậu cũng cấp B?”
Lâm Tử Nhiên cảm thấy tâm tình kịch liệt đau thương: “Lần trước nữa.”
Lần trước là cấp D!
Trác Vũ nhìn bộ dáng này của cậu, suýt nữa không nhịn được cười, lắc đầu nói: “Đã nói cậu đừng mong đợi cái này rồi mà, hôm nay đi học cho tốt, sắp đến thi cuối kỳ rồi, nói không chừng ôn tập đề trọng điểm.”
Lâm Tử Nhiên mạnh miệng nói: “Ai dựa vào cái này chứ, tôi chỉ đơn thuần cảm thấy trò chơi này rất hay, NPC rất đẹp!”
Trác Vũ: “…..” Lúc trước rõ ràng cậu không có nói như vậy.
Hai người trò chuyện phiếm một lúc rồi vào lớp.
Môn học hôm nay là môn học bắt buộc, lão sư là một giáo thụ đức cao vọng trọng.
Nghĩ đến thi cuối kỳ sắp tới, Lâm Tử Nhiên khó có chút gấp gáp, cậu nghiêm túc lấy sách giáo khoa và vở ghi chép ra.
Giáo thụ quả thực ôn đề trọng điểm, nhưng trọng điểm này không khác cắt ra từ một quyển sách hoàn chỉnh là mấy, chờ đến khi tan học rời đi, Lâm Tử Nhiên suýt nữa rơi lệ đầy mặt.
Nghĩ nghĩ, chính mình không thể tiếp tục như vậy!
Nếu thực sự không muốn học lại.
Thời gian một ngày nhanh chóng trôi qua.
Buổi tối Lâm Tử Nhiên ăn cơm ở nhà ăn, do dự một hồi cũng không có trở lại phòng ngủ, mà là quay đầu đi về hướng phòng tự học.
Một bầu không khí tốt rất quan trọng, đặc biệt khi bạn học không vào!
Trong phòng tự học có rất nhiều người.
Đặc biệt là thời điểm gần thi cuối kỳ.
Lâm Tử Nhiên nhìn nhìn, cảm thấy mình thật may mắn, vừa vặn nhìn thấy hai đồng học rời đi, lập tức ôm sách vở ngồi xuống.
Một bên nhìn một bên yên lặng ngâm nga sách giáo khoa trong lòng.
Trong lúc cau mày cắn ngòi bút, chợt nghe thấy bên cạnh truyền đến một giọng nói dịu dàng thanh nhã: “Bạn học, vị trí bên cạnh cậu có ai không?”
Lâm Tử Nhiên đầu cũng không nâng: “Không có ai.”
Cậu tiếp tục im lặng đọc sách, một lúc lâu sau mới phản ứng lại. Giọng nói vừa rồi hình như có chút quen tai, hơn nữa giọng nói dễ nghe như vậy thực sự khó mà không ấn tượng.
Lâm Tử Nhiên nghiêng đầu nhìn thấy..
Đại thần!!!
Quý Sâm rũ mắt, hôm nay hắn mặc một chiếc áo sơ mi trắng, tùy ý xắn tay áo trên cổ tay, những ngón tay thon dài sạch sẽ đang cầm cuốn sách; thần thái khi hắn đọc sách rất yên tĩnh, soái ca đến mức khiến người ta không thể rời mắt.
Bởi vì đối phương thật sự quá đẹp, Lâm Tử Nhiên không khỏi nhìn thêm vài lần. Do quen nhìn nhiều NPC trong game, dưỡng được mắt nhìn, soái ca không thể lọt vào mắt cậu, Quý Sâm lại có thể so sánh với nhân vật chính trong trò chơi! Trong thực tế rất khó nhìn thấy một người nào đẹp như vậy!
Lâm Tử Nhiên lập tức trở nên căng thẳng, tự hỏi không biết học trưởng có còn nhớ mình không.
Quý Sâm dường như cảm nhận được ánh mắt của người bên cạnh, hắn quay đầu nhìn về phía Lâm Tử Nhiên, trong đôi hắc mâu thâm thúy xẹt qua một tia ngoài ý muốn, khóe môi khẽ nhếch lên mỉm cười nói: “Đồng học, là em.”
Lâm Tử Nhiên kích động: “Anh còn nhớ rõ em?”
Quý Sâm gật gật đầu: “Tôm hùm đất.”
Lâm Tử Nhiên sắc mặt phiếm hồng, tuy rằng nơi đấy không có mỹ cảm lắm, nhưng cậu không ngờ học trưởng lại có trí nhớ tốt như vậy, chẳng qua nói mấy câu mà thôi, anh ấy vẫn nhớ rõ mình.
Lâm Tử Nhiên tò mò hỏi: “Học trưởng, sao anh lại tới đây?”
Quý Sâm nhàn nhạt nói: “Anh cũng sắp thi.”
Ồ!
Hóa ra học trưởng cũng về thi, dù anh ấy chưa tốt nghiệp đã có sự nghiệp thành công, thế nhưng cũng không hoàn toàn từ bỏ theo đuổi việc học, điều này khiến Lâm Tử Nhiên rất là kính nể (nể phục và kính trọng) !
Anh ấy thường xuyên tham gia đoàn phim, còn phải tham gia lễ trao giải, người bận rộn như vậy cũng muốn trở về nghiêm túc học tập.
Cậu còn lý do gì tiếp tục cá mặn chứ?!
Lâm Tử Nhiên sắc mặt nghiêm lại, cúi đầu tiếp tục đọc sách!
Nhưng vì có đại thần ngồi bên cạnh, Lâm Tử Nhiên cảm thấy chính mình rất khó tập trung lực chú ý, còn có chút tâm ý viên mãn.
Ngoài ra, cuốn sách giáo khoa này có rất nhiều nội dung!
Càng xem càng đau đầu!
Sau khi mơ màng nhìn nửa giờ, cậu bỗng nghe Quý Sâm ngồi bên cạnh mở miệng: “Tâm lý học biểu diễn.. Khóa của giáo sư Trần?”
Lâm Tử Nhiên lấy lại tinh thần, ưu thương gật đầu.
Quý Sâm hơi nghiêng mắt, cười nhẹ nói: “Giáo sư Trần thích khảo bài gì, anh biết rất rõ, tiện thì đưa sách anh chỉ cho?”
Hai mắt Lâm Tử Nhiên sáng lên, cậu đột nhiên nhớ tới xác thực có chuyện như vậy.
Thời điểm học tiết của giáo sư Trần, ông ấy luôn nhắc đến môn sinh đắc ý Quý Sâm của ông ưu tú cỡ nào, mỗi lần ông ấy đều nói thao thao bất tuyệt chia sẻ niềm vinh dự!
Lâm Tử Nhiên lập tức đưa sách giáo khoa qua.
Vẻ mặt Quý Sâm nghiêm túc, hắn mở sách giáo khoa ra, một bên lật từng trang một bên chậm rãi nói: “Chương này, chương này, còn có chương này..”
Ngữ điệu Quý Sâm rõ ràng dễ nghe, trật tự rõ ràng đúng trọng điểm, nói xong quyển sách này, thấy Lâm Tử Nhiên còn mang theo sách giáo khoa khác, vì thế thuận tiện chỉ cho cậu luôn. Cuối cùng ngoái đầu nhìn Lâm Tử Nhiên một cái, khẽ mỉm cười: “Như vậy, còn vấn đề nào chưa hiểu không?”
Lâm Tử Nhiên cảm động thiếu nữa bật khóc, làm sao có học trưởng tốt như vậy!
Cậu dùng sức gật đầu: “Em hiểu hết rồi!”
Quý Sâm rũ mắt cười, cuối cùng đóng sách lại, vô tình nhìn thấy họ tên trên trang giấy lót, hắn nghiêng mắt nói: “ Em tên Lâm Tử Nhiên?”
Lâm Tử Nhiên nở một nụ cười rạng rỡ: “Đúng vậy.”
Quý Sâm nhìn cậu một cái, lại mỉm cười nói: “Em cứ tiếp tục xem đi, anh không quấy rầy em.”
Lâm Tử Nhiên ôm lấy sách giáo khoa được cao nhân chỉ điểm, như có được bảo bối!
Hôm nay nhất định là một ngày tốt lành, cho nên ra cửa mới gặp quý nhân!
Lâm Tử Nhiên tiếp tục đọc sách, mắt thấy trọng điểm được giảm đi hơn phân nửa, nguyên bản mơ màng sắp ngủ, giờ phút này lần nữa đánh lên tinh thần!
Cậu nhất định có thể đọc hết!
Hơn một giờ trong nháy mắt trôi qua, Lâm Tử Nhiên đọc sách rất nghiêm túc, thời điểm quay đầu lại, phát hiện Quý Sâm không biết đã rời đi từ khi nào.
………………
Vì nghênh đón kỳ thi, gần đây Lâm Tử Nhiên đều nghiêm túc học tập, buổi tối cũng không chơi trò chơi.
Là một anh em có nghĩa khí, Lâm Tử Nhiên chia sẻ sách giáo khoa của mình với Trác Vũ, Trác Vũ cảm động rơi lệ đầy mặt, hai người bắt đầu nghiêm túc đọc sách ghi chép.
Rốt cuộc một học kỳ đã trôi qua, nên nghiêm túc mấy ngày như này.
Thật nhanh đến kỳ thi cuối kỳ.
Ngay khi Lâm Tử Nhiên nhìn thấy bài thi, quả thực đúng như Quý Sâm đoán, thần a!
Hầy, thật tiếc lúc ấy không mang đầy đủ sách giáo khoa theo, nếu không thỉnh đại thần chỉ cho một lần luôn!
Đương nhiên, Lâm Tử Nhiên cũng chỉ nghĩ như vậy thôi. Ngẫm lại, cậu không thân với Quý Sâm, người ta có lòng tốt giúp đỡ, chính mình không thể da mặt dày mời anh ấy dạy học bù.. Như vậy là cậu thỏa mãn rồi!
Sau khi thi xong, Lâm Tử Nhiên cảm thấy thần thanh khí sảng, cậu cảm thấy biểu hiện của mình lần này không tệ, không đến mức xếp chót.
Cảm tạ đại thần!
Sau khi thi, Lâm Tử Nhiên và Trác Vũ vui vẻ ra ngoài ăn bữa tiệc hoành tráng để chúc mừng.
Khi trở lại phòng ngủ thì đã khuya.
Lâm Tử Nhiên lại lần nữa nhìn thấy mũ giáp trò chơi; hơn một tuần qua cậu không đụng đến nó, bây giờ thi xong rồi lại bắt đầu ngo ngoe rục rịch, không bằng lúc này vào trò chơi một chuyến.
Bởi vì phát huy không tệ trong kỳ thi, cũng không có gánh nặng tâm lý, học hay không cũng không sao, không nóng nảy nhất thời... Mấu chốt là chơi vui vẻ, bên trong ăn nhậu chơi bời đều có, NPC cũng rất đẹp, còn có thể thuận tiện trau dồi kỹ năng diễn xuất.
Nghĩ là làm, Lâm Tử Nhiên leo lên giường bắt đầu trò chơi.
Hệ thống: “Chào mừng bạn trở lại, xin hỏi có mở ra thế giới mới hay không?”
Lâm Tử Nhiên gấp không chờ nổi nói: “Bắt đầu bắt đầu!”
Đing, đang rút thế giới mới ——
Đing, thế giới trò chơi đang download ——
Lần này cuối cùng cũng trở lại thế giới hiện đại mà Lâm Tử Nhiên thích nhất.
Thế giới này là phó bản cường thủ hào đoạt thời xưa.
Nội dung nói về câu chuyện tình ‘bá đạo tổng tài yêu tôi’ !
Vai chính công tên Hàn Thâm, là tổng tài tập đoàn Hàn thị, không rõ hắn có bao nhiêu tài sản, trong kịch bản hình dung hắn phú khả địch quốc, tiêu tiền như nước! Quả thực hận không thể dùng từ thổ hào để hình dung hắn, có quyền thế không gì không làm được, toàn thân đều viết hai chữ có tiền.
Vai chính thụ tên Thư Gia Ngôn, là một thanh niên bình thường vừa mới tốt nghiệp dốc sức làm việc ở thành phố lớn. Gia thế bình thường, khuôn mặt bình thường, học vấn cũng bình thường, kỹ năng bình thường, không có chỗ nào đặc biệt, toàn thân đều viết hai chữ bình thường.
Nhưng cố tình một người trẻ tuổi bình thường như vậy, lại được bá tổng hào môn có tiền có thế có nhan sắc coi trọng.
Thư Gia Ngôn làm việc trong tập đoàn Hàn thị, bởi vì lỗ mãng sai lầm mà được Hàn Thâm chú ý tới. Hàn Thâm nảy sinh ‘tính thú’ với Thư Gia Ngôn, thủ hạ của Hàn Thâm gọi Thư Gia Ngôn thức thời đi bồi rượu, nhưng Thư Gia Ngôn lại không muốn khuất nhục Hàn Thâm; sau khi từ chức rời đi làm cho Hàn Thâm tức giận, không nghĩ tới —— thành công khiến bá tổng hứng thú!
Càng là những thứ không chiếm được, Hàn Thâm càng muốn có, vì thế quyết tâm đem Thư Gia Ngôn lộng tới tay.
Phương thức bá tổng theo đuổi người tươi mát thoát tục, không theo một khuôn mẫu nào. Bao gồm các phương pháp không giới hạn như đánh rớt công việc mới của Thư Gia Ngôn, khiến y cùng đường ở chỗ này, dùng bạn trai Thư Gia Ngôn uy hiếp y, không từ thủ đoạn cưỡng bách Thư Gia Ngôn, tiến hành vận động hài hòa không biết xấu hổ với y...
Không sai, thế giới này có rất nhiều vận động hài hòa, quả thực có thể nói đây là một quyển điển phạm cưỡng chế yêu dành cho người lớn!
Hơn nữa Thư Gia Ngôn còn có một người bạn trai thanh mai trúc mã!
Lần này Lâm Tử Nhiên sắm vai nam phụ thâm tình, đó là bạn trai trúc mã của Thư Gia Ngôn —— Lăng Nam.
Lăng Nam và Thư Gia Ngôn là đồng hương, là bạn học từ tiểu học đến đại học, sau đó tốt nghiệp và cùng nhau sống ở thành phố này, là trúc mã với trúc mã hai nhỏ vô tư, cảm tình sâu đậm.
Bởi vì Thư Gia Ngôn thích Lăng Nam, cho nên khi đối mặt với thế công của Hàn Thâm không hề dao động, mãi cho đến khi Hàn Thâm dùng Lăng Nam uy hiếp, y mới không thể không nghe theo.
Đoạn sau chính là một đoạn tình tiết đặc biệt kích thích.
Thư Gia Ngôn không thể không ủy thân cho Hàn Thâm, một mặt bị bắt phát sinh quan hệ với Hàn Thâm, mặt khác lại không dám để cho Lăng Nam biết, quả thực thập phần dày vò đau đớn.
Trong đó bá tổng vai phản diện số 2 lên sân khấu, vai phản diện Giang Dĩ Huy cũng là tổng tài, nhưng lại là đối thủ một mất một còn với Hàn Thâm. Sau khi gã biết Hàn Thâm không từ thủ đoạn để có được một người, ý thức được tầm quan trọng của người này, vì thế liền giả vờ như nhất kiến chung tình với Thư Gia Ngôn, thuận tiện lợi dụng Thư Gia Ngôn đạt tới mục đích đả kích Hàn Thâm.
Một là người bạn trai mà Thư Gia Ngôn yêu sâu sắc, một là người theo đuổi có tiền, Giang Dĩ Huy và Lăng Nam là hai vị tình địch gánh vác chức trách quan trọng làm chất xúc tác gia tăng tình cảm cho hai nhân vật chính của thế giới này.
Giang Dĩ Huy và Hàn Thâm thực lực ngang nhau, khiến Hàn Thâm có cảm giác nguy cơ.
Lăng Nam là bạn trai chính quy của Thư Gia Ngôn, khiến Hàn Thâm sinh lòng ghen tị.
Mặt sau là một loạt các tiết mục cưỡng chế, hiểu lầm, yêu mà không được. Trải qua đủ loại cách trở, Thư Gia Ngôn và Hàn Thâm phân phân hợp hợp, Hàn Thâm phát hiện ra mình đã yêu Thư Gia Ngôn sâu đậm không thể không có y, bắt đầu con đường truy thê hỏa táng tràng; Thư Gia Ngôn cũng nhận ra bản thân không phải hoàn toàn vô tình với Hàn Thâm, rốt cuộc cũng hiểu rõ tâm ý của chính mình, cuối cùng chấp nhận Hàn Thâm trước sự theo đuổi của hắn.
Lâm Tử Nhiên hít một hơi thật sâu.
Thật là một kịch bản Jack Sue vạn nhân mê! Còn liều mạng hơn cả thế giới trước.
Mọi người đều yêu thích vai chính thụ.
Nói tóm lại là, đây là Tu La tràng giữa hai bá tổng và một trúc mã.
Lâm Tử Nhiên đột nhiên có chút lo lắng. Cậu cảm thấy trò chơi này có chút hố người, bất quá lần này là thế giới hiện đại, không có cốt truyện quyền mưu lung tung rối loạn; đối với cậu mà nói dễ dàng nhập diễn hơn một chút.
Hơn nữa nhìn hướng đi cốt truyện, trước khi Hàn Thâm thích Thư Gia Ngôn thì chính mình không có suất diễn. Nói một cách nghiêm khắc, tác dụng lớn nhất của Lăng Nam chính là lý do Thư Gia Ngôn dùng để cự tuyệt Hàn Thâm, làm cho Hàn Thâm ghen tị, lấy cớ ghen tuông. Đều không có cảnh diễn phối hợp với Hàn Thâm và Giang Dĩ Huy, thực sự là phông nền không có nhiều suất diễn lắm.
Lâm Tử Nhiên kết luận, cậu và Hàn Thâm tổng cộng chỉ có ba cảnh diễn chung.
Lần đầu tiên, nghĩ lầm tưởng rằng Thư Gia Ngôn đắc tội Hàn Thâm cho nên y bị làm khó dễ dẫn đến mất việc, phẫn nộ đi chỉ trích Hàn Thâm ỷ thế hiếp người, bị nhục nhã ngược lại.
Lần thứ hai, đánh vỡ ‘gian tình’ giữa Thư Gia Ngôn và Hàn Thâm, hiểu lầm Thư Gia Ngôn sau đó hai người chia tay.
Lần thứ ba, biết được chân tướng Thư Gia Ngôn vì bảo vệ mình nên không thể không ủy thân cho Hàn Thâm, trong cơn tức giận cầm dao đâm Hàn Thâm bị thương.
Đến nỗi vai phản diện Giang Dĩ Huy, càng không có cơ hội chạm mặt!
Nếu đến vậy mà vẫn có thể sụp đổ thì đúng là gặp quỷ rồi, lần này hẳn sẽ không xảy ra việc ngoài ý muốn gì đó đi…?
Lâm Tử Nhiên đứng dậy nhìn xung quanh, phát hiện chính mình đang ở trong một căn nhà cho thuê.
Nơi này chính là tổ ấm tình yêu của cậu và Thư Gia Ngôn.
Không sai! Bọn họ sống chung với nhau!
Hai người cùng nhau lớn lên, khi lên đại học hiểu rõ tâm ý lẫn nhau, nước chảy thành sông sống chung; bởi vì hai nhà đều là gia đình bình thường, hai người vừa mới tốt nghiệp nên lương thu nhập không quá cao. Vì ở lại thành phố này, Thư Gia Ngôn và Lăng Nam cùng thuê một căn nhà rộng chưa đến 30m2, chỉ có một phòng ngủ, một nhà bếp và một toilet.
Nghĩ đến đây, phản ứng đầu tiên của Lâm Tử Nhiên chính là — bật điện thoại lên nhìn, sau đó phát hiện thẻ ngân hàng trống rỗng.
Còn trống 588 nguyên.
Thẻ tín dụng nợ 5079 nguyên.
Lâm Tử Nhiên thiếu nữa rớt nước mắt.
Không, thế giới này nhất định không tàn nhẫn như vậy.
Điều này chắc chắn không phải là thật!
Đừng nói tổng tài như Lục Trăn, quả thực ngay cả Lộ Hiểu Đông cũng không bằng! Lộ Tiểu Đông người ta tuy rằng không có người nhà yêu thương, nhưng tốt xấu gì cả ngày lái chiếc Lamborghini ra ngoài lang thang, làm sâu gạo không nói, còn có 10 vạn tiền tiêu vặt bỏ túi.
Khi đó cậu còn cảm thấy túng quẫn, có chút bất mãn.
Cho đến khi vào thế giới này, mới biết điều tàn nhẫn nhất.. Chính là hiện thực!
Quá mức chân thật.
Tài sản a ~ !!!
Nói hay lắm, tới thế giới hiện đại phải ăn uống chơi bời một trận đâu rồi?
Tiền bạc thành trở ngại lớn nhất hướng đến vui sướng ở thế giới này!
Lâm Tử Nhiên xem kỹ điện thoại, vừa nhìn càng cảm thấy xót xa. Gia hỏa này lập ra rất nhiều kế hoạch sinh hoạt và tính toán kỹ lưỡng; vì tiết kiệm chi phí cho nên chỉ cần có thời gian là hai người về nhà nấu cơm ăn, có rất nhiều mì gói và bánh quy để trong ngăn tủ, hơn nữa hình như nửa tháng mới ra ngoài ăn đại tiệc một lần, nhưng đối với họ mà nói, cái gọi là đại tiệc đại khái chính là tốn khoảng 100 nguyên đi.
Cố gắng làm việc, kiếm tiền, có tiền, tiết kiệm tiền, nhưng hơn nửa năm trôi qua, hai người vẫn như cũ không có nổi khoản tiền tiết kiệm.
Hoàn mỹ thể hiện ra cuộc đời của một con kiến ở tầng lớp thấp nhất xã hội.
Đúng rồi, bọn họ còn tính toán cùng nhau đấu thầu mua một căn phòng nhỏ, nhưng Lâm Tử Nhiên nhìn ra đây là một nhiệm vụ xa xôi và gian khổ. Giả thiết giá nhà ở thành phố này cực kỳ cao, căn bản không phải hai người trẻ tuổi có thể mơ ước... Không bằng từ chức về quê mua nhà còn hơn.
Cậu tới đây để trải nghiệm sự thú vị của trò chơi, nếu chỉ để cảm nhận thực tế tàn khốc, thì tất yếu vào trò chơi làm gì?
Lâm Tử Nhiên buồn bã nói: “Tôi cho rằng mình sẽ có tiền.”
Hệ thống: “Tại sao cậu nghĩ vậy?”
Lâm Tử Nhiên: “Bởi vì tôi là nam phụ thâm tình, tốt xấu gì cũng là người đoạt lão bà với vai chính công, không có vốn liếng sao được! Cậu nhìn mấy thế giới trước xem, không tốt như vai chính công, nhưng thân phận cả đám trước đó của tôi cũng đâu kém; thấy thế nào cũng không thiếu tiền, chẳng lẽ có tiền không thể truy được lão bà? Cho dù là pháo hôi công cũng không thể nghèo nha!”
Hệ thống: “Lê Diệp.”
Lâm Tử Nhiên: “...Khụ khụ, đó là ngoài ý muốn, tuy bắt đầu không tốt lắm, nhưng đó là cổ đại! Con trai của Thiên Ma còn chưa đủ huyễn khốc sao?!”
Lâm Tử Nhiên: “Nhưng cậu nhìn thế giới này đi, thật sự là không ổn chút nào! Tài sản gì cũng không có, chỗ tốt duy nhất chính là vai chính thụ yêu hắn.”
Hệ thống: “Đối với nam phụ thâm tình mà nói, có được tình yêu của vai chính thụ không phải là tài sản lớn nhất rồi sao?”
Lâm Tử Nhiên:…..
Hệ thống: “Nỗ lực thật tốt, cố lên.”
Lâm Tử Nhiên tức khắc càng tấm tắc.
Thân là nam phụ thâm tình pháo hôi chú định bị vứt bỏ, chỗ tốt duy nhất khi sắm vai nhân vật này chính là, phúc lợi của ‘công’. Có tiền có thế là tiêu không sợ hết, cho dù kết cục tương đối thê thảm, nghĩ đến tuy rằng ta mất đi tình yêu thì ít nhất cũng có được tiền tài, tốt xấu gì đã từng sống một cách thoải mái.. Thực ra Lâm Tử Nhiên diễn rất hăng say, ai mà biết ở thế giới này không có chút chỗ tốt nào.
Thực quá đáng!
Cậu ưu thương đẩy cửa sổ nhìn ra bên ngoài, khu đô thị phồn hoa xa hoa và trụy lạc này, vừa thấy chính là nơi tràn ngập niềm vui, nhưng những niềm vui đó lại cách cậu rất xa xôi, như lạch trời chắn ngang trước mặt không thể vượt qua —— tiền bạc!
Bởi vì thời gian cơ bản nhất ở nhà chơi game cũng không được, cậu còn phải đi làm sáng đi chiều về, bôn ba vì cuộc sống! Phải tăng ca, phải làm việc, phải kiếm tiền, phải làm thẻ tín dụng, phải đi thuê phòng vô cùng đáng thương, thậm chí ra ngoài ăn bữa cơm cũng phải tính toán thật kỹ..
Chưa bước chân vào xã hội đã phải thể nghiệm nỗi thống khổ của người trưởng thành trong trò chơi rồi sao?!
Không, một chút cũng không vui, đây không phải là trò chơi mà cậu muốn!
Tâm tình Lâm Tử Nhiên hạ xuống, cậu quyết định lần này nhất định phải nỗ lực, sớm hoàn thành nhiệm vụ công thành lui thân!
Thế giới này hẳn là tương đối đơn giản, lấy được cấp A mới có thể xoa dịu tâm tình đau thương của cậu.
Lâm Tử Nhiên bắt đầu suy nghĩ về cốt truyện.
Cậu nhìn chiếc giường duy nhất trong phòng ngủ, lộ ra thần sắc mặt ủ mày chau. Lần này thật sự rất phiền toái, nguyên chủ và Thư Gia Ngôn đã ở chung với nhau, không có khả năng cái gì cũng chưa xảy ra? Chẳng lẽ mình kiếm tiền vào ban ngày, buổi tối về nhà còn phải thực hiện nghĩa vụ của tiểu công?
Không có một chút không gian riêng nào?
Này cũng quá thảm rồi đi!
Không được không được, Lâm Tử Nhiên bắt đầu động não nghĩ cách. Hai người đều đi làm cả ngày vừa vội vừa mệt, hẳn là không có tâm tình nghĩ tới chuyện đó? Chỉ cần chính mình kiên trì đến lúc Thư Gia Ngôn lên giường cùng Hàn Thâm, sau này Thư Gia Ngôn sợ bị Lăng Nam phát hiện khác thường nên không cho hắn chạm vào.
Lâm Tử Nhiên đánh lên tinh thần, đi từng bước một xem rồi nghĩ cách lừa dối cho qua.
Hôm nay là thứ 6, hai người hẹn buổi tối ra ngoài ăn cơm, cậu có việc phải về nhà một chuyến, bây giờ đến công ty của Thư Gia Ngôn đón y.
Lâm Tử Nhiên nhìn hình ảnh thanh niên khỏe mạnh như ánh mặt trời phản chiếu trong gương, tự cổ vũ mình rồi đi ra ngoài!
………………
Lâm Tử Nhiên tiếc tiền nên không gọi xe, bắt tàu điện ngầm đến công ty của Thư Gia Ngôn, cậu đứng trong tàu điện ngầm đông đúc dòng người.
Hốt hoảng nghĩ tới cốt truyện.
Thư Gia Ngôn làm việc tại tập đoàn Hàn thị, phân tầng bên trong công ty rất rõ, theo logic, nhân viên nhỏ như Thư Gia Ngôn không có cơ hội tiếp xúc với tổng tài, nhưng ai bảo đây là văn Jack Sue không có đạo lý chứ? Cố tình nhân viên nhỏ bởi vì cơ duyên xảo hợp mà được tổng tài coi trọng, sau đó khiến tổng tài hứng thú.
Một giờ sau Lâm Tử Nhiên xuống tàu điện ngầm, đến dưới lầu tập đoàn Hàn thị.
Ngửa đầu nhìn lên, kinh ngạc cảm thán không thôi.
Tổng bộ office building hoành tráng cỡ nào! Mới nhìn là biết ông chủ lớn của một công ty lớn siêu cấp có tiền! Nhưng như vậy kịch bản càng đủ cẩu huyết, nếu gạt hiện thực sang một bên, tổng tài một công ty lớn như vậy muốn dạng người nào mà chẳng có, thời gian rất quý giá, sao có thể có hứng thú chơi trò cưỡng chế yêu với tiểu bạch hoa.
Cho nên kịch bản cẩu huyết không cần logic, sảng khoái là đủ rồi!
Lâm Tử Nhiên đứng ở bên dưới chờ đợi.
Chờ rồi chờ, không chờ được Thư Gia Ngôn nhưng lại nhìn thấy một chiếc xe hơi màu đen sang trọng dừng lại, người đàn ông mặc tây trang đen bước xuống xe.
Người đàn ông thân hình cao lớn, hai chân thon dài, bộ vest tôn lên dáng người hoàn mỹ, khuôn mặt hắn lạnh lùng, hai tròng mắt sâu thẳm, bộ dáng ít khi nói cười, sợ là cao đến 1m9.
Điều quan trọng là, soái đến kinh thiên động địa!
Hắn chỉ đứng ở nơi đó, người bốn phía xung quanh toàn bộ đều ảm đạm thất sắc, khí tràng cả người vai chính công được miêu tả thật sinh động!
Lâm Tử Nhiên kích động: “Anh ta chính là Hàn Thâm đúng không?”
Hệ thống: “Đúng vậy.”
Hoàn toàn phù hợp với tiêu chuẩn cao nhất quán của trò chơi này, có tiền lại còn soái như vậy!
Làm gì mà phải dùng cách ép buộc?
Vẫy tay một cái không phải một đám người như tre già măng mọc chạy tới hay sao?
Chậc chậc chậc, sợ là bị trúng thuật hàng đầu rồi đi.
Chuyện xưa thuần túy là ý dâm.
Lâm Tử Nhiên cúi đầu nhìn nhìn chính mình, ngay cả một đầu ngón chân của Hàn Thâm cũng không bằng, hoàn toàn không có năng lực cạnh tranh chút nào.
Thư Gia Ngôn không thích bá tổng như Hàn Thâm, cứ cự tuyệt hắn với nhiều lý do khác nhau, vẫn thích nam phụ pháo hôi như cậu! Thà rằng tích góp tiền thuê một căn phòng rộng 30m2, nửa tháng ra ngoài ăn một bữa cơm, cũng không cần xe hơi sang trọng hay biệt thự cao cấp. Đối mặt với những lời vừa đe dọa vừa dụ dỗ không hề dao động, hoàn toàn coi tiền tài như cặn bã, thật tươi mát thoát tục làm người kinh ngạc cảm thán.
Có lẽ đây chính là chân ái.
Làm khó Hàn Thâm đoạt lão bà với mình.
Đây không phải là câu chuyện tình yêu, đây là một câu chuyện huyền huyễn!
Lâm Tử Nhiên: “Loại chuyện này hiếm lắm mới có.”
Hệ thống: “Ừm.”
Lâm Tử Nhiên: “Nói thật, tôi rất ngưỡng mộ Thư Gia Ngôn.”
Hệ thống: “Vì cái gì?”
Lâm Tử Nhiên buồn bã nói: “Nếu trong hiện thực có một người đẹp trai như Ngô Ngạn Tổ*, giàu có như Mã Vân*, yêu sâu đậm chỉ mình tôi; tôi không cần cao phú soái coi trọng, căn bản không cần hắn cường thủ hào đoạt, tuyệt không cho hắn có cơ hội ép buộc..”
Hệ thống……
*Ngô Ngạn Tổ: là nam diễn viên điện ảnh, đạo diễn, kiêm nhà sản xuất phim người Mỹ gốc Hoa của điện ảnh Hồng Kông. Khởi nghiệp từ năm 1998, tính đến nay anh đã đóng hơn 40 phim, được mệnh danh là “Lưu Đức Hoa thời trẻ”. Anh nổi tiếng là diễn viên hàng đầu của nền công nghiệp điện ảnh Hoa ngữ với khả năng diễn xuất đặc biệt đa dạng.
*Mã Vân (Jack Ma): là tỷ phú, doanh nhân người Trung Quốc, Đảng viên Đảng Cộng sản Trung Quốc, từng là người giàu nhất Châu Á kiêm Chủ tịch Hội đồng quản trị Tập đoàn Alibaba. Ông là người sáng lập Taobao và Alipay, chủ tịch Hội đồng Bảo tồn Thiên nhiên Trung Quốc, thành viên hội đồng quản trị toàn cầu và giám đốc Hoa Nghị huynh đệ. So với năm 2021, tài sản của vị tỷ phú này đã bốc hơi hơn một nửa từ 48,4 tỷ USD xuống 22,8 tỷ USD vào năm 2022.
*****
*Cường thủ hào đoạt: là dùng sức mạnh hoặc quyền thế để giành lấy, cưỡng ép, chiếm đoạt thứ mình muốn.
Editor có lời muốn nói: Thế giới thứ 5 là thế giới các bạn sắc nữ thích lắm nè, đây cũng là thế giới mà tác giả viết tình tiết H 18+ nhiều nhất. Thời gian này mình bận đi làm đến tối mới về nên không edit theo tiến độ được. Spoil cho mn 1 chương trước nè, chúc mn đọc truyện vui vẻ.
chương 95:
Đing, cốt truyện trò chơi đã hoàn thành, đánh giá cấp bậc ——
Cấp B.
Khi nghe thấy đánh giá cấp bậc này, Lâm Tử Nhiên một chút cũng không ngạc nhiên, cậu cảm giác mình sẽ sớm tìm ra quy tắc..
Hơn nữa, cậu phát hiện bản thân càng ngày càng bình tĩnh!
Không ôm tâm tình chờ mong giống như lúc mới vào game, dần dần nhận rõ vị trí của mình, đối mặt với cấp B cũng có thể vân đạm phong khinh.
Rốt cuộc từ đâu nhảy ra một vị đại thần như vậy? Người như cậu mới là người bình thường trong đại đa số người.
Không phải chỉ là cốt truyện sụp đổ thôi sao?
Sụp riết đã thành quen.
Lâm Tử Nhiên gỡ mũ giáp trò chơi xuống, ngáp một cái bò xuống giường, liền thấy Trác Vũ nóng nảy túm lấy giường của cậu, hô lên: “Nhanh nhanh lên. Hôm nay có tiết học!”
Lâm Tử Nhiên: !!!!
Trác Vũ đi qua nhà ăn, tri kỷ mang về hai cái bánh bao, nói: “Vừa đi vừa ăn.”
Lâm Tử Nhiên cảm động lệ nóng doanh tròng, quả nhiên anh em vẫn đáng tin.
Cả hai vừa ăn vừa đi về phía phòng học.
Sau khi Trác Vũ ăn xong, ánh mắt ghét bỏ nhìn bộ dáng lôi thôi lếch thếch, ngay cả tóc cũng chưa chải của Lâm Tử Nhiên, thật sâu cảm thấy cậu là sự sỉ nhục của Học viện biểu diễn, hắn nói: “Trò chơi tối hôm qua thế nào rồi?”
Lâm Tử Nhiên: “Cấp B.”
Trác Vũ ‘hửm’ một tiếng, liếc mắt nhìn cậu một cái rồi nói: “Có phải lần trước cậu cũng cấp B?”
Lâm Tử Nhiên cảm thấy tâm tình kịch liệt đau thương: “Lần trước nữa.”
Lần trước là cấp D!
Trác Vũ nhìn bộ dáng này của cậu, suýt nữa không nhịn được cười, lắc đầu nói: “Đã nói cậu đừng mong đợi cái này rồi mà, hôm nay đi học cho tốt, sắp đến thi cuối kỳ rồi, nói không chừng ôn tập đề trọng điểm.”
Lâm Tử Nhiên mạnh miệng nói: “Ai dựa vào cái này chứ, tôi chỉ đơn thuần cảm thấy trò chơi này rất hay, NPC rất đẹp!”
Trác Vũ: “…..” Lúc trước rõ ràng cậu không có nói như vậy.
Hai người trò chuyện phiếm một lúc rồi vào lớp.
Môn học hôm nay là môn học bắt buộc, lão sư là một giáo thụ đức cao vọng trọng.
Nghĩ đến thi cuối kỳ sắp tới, Lâm Tử Nhiên khó có chút gấp gáp, cậu nghiêm túc lấy sách giáo khoa và vở ghi chép ra.
Giáo thụ quả thực ôn đề trọng điểm, nhưng trọng điểm này không khác cắt ra từ một quyển sách hoàn chỉnh là mấy, chờ đến khi tan học rời đi, Lâm Tử Nhiên suýt nữa rơi lệ đầy mặt.
Nghĩ nghĩ, chính mình không thể tiếp tục như vậy!
Nếu thực sự không muốn học lại.
Thời gian một ngày nhanh chóng trôi qua.
Buổi tối Lâm Tử Nhiên ăn cơm ở nhà ăn, do dự một hồi cũng không có trở lại phòng ngủ, mà là quay đầu đi về hướng phòng tự học.
Một bầu không khí tốt rất quan trọng, đặc biệt khi bạn học không vào!
Trong phòng tự học có rất nhiều người.
Đặc biệt là thời điểm gần thi cuối kỳ.
Lâm Tử Nhiên nhìn nhìn, cảm thấy mình thật may mắn, vừa vặn nhìn thấy hai đồng học rời đi, lập tức ôm sách vở ngồi xuống.
Một bên nhìn một bên yên lặng ngâm nga sách giáo khoa trong lòng.
Trong lúc cau mày cắn ngòi bút, chợt nghe thấy bên cạnh truyền đến một giọng nói dịu dàng thanh nhã: “Bạn học, vị trí bên cạnh cậu có ai không?”
Lâm Tử Nhiên đầu cũng không nâng: “Không có ai.”
Cậu tiếp tục im lặng đọc sách, một lúc lâu sau mới phản ứng lại. Giọng nói vừa rồi hình như có chút quen tai, hơn nữa giọng nói dễ nghe như vậy thực sự khó mà không ấn tượng.
Lâm Tử Nhiên nghiêng đầu nhìn thấy..
Đại thần!!!
Quý Sâm rũ mắt, hôm nay hắn mặc một chiếc áo sơ mi trắng, tùy ý xắn tay áo trên cổ tay, những ngón tay thon dài sạch sẽ đang cầm cuốn sách; thần thái khi hắn đọc sách rất yên tĩnh, soái ca đến mức khiến người ta không thể rời mắt.
Bởi vì đối phương thật sự quá đẹp, Lâm Tử Nhiên không khỏi nhìn thêm vài lần. Do quen nhìn nhiều NPC trong game, dưỡng được mắt nhìn, soái ca không thể lọt vào mắt cậu, Quý Sâm lại có thể so sánh với nhân vật chính trong trò chơi! Trong thực tế rất khó nhìn thấy một người nào đẹp như vậy!
Lâm Tử Nhiên lập tức trở nên căng thẳng, tự hỏi không biết học trưởng có còn nhớ mình không.
Quý Sâm dường như cảm nhận được ánh mắt của người bên cạnh, hắn quay đầu nhìn về phía Lâm Tử Nhiên, trong đôi hắc mâu thâm thúy xẹt qua một tia ngoài ý muốn, khóe môi khẽ nhếch lên mỉm cười nói: “Đồng học, là em.”
Lâm Tử Nhiên kích động: “Anh còn nhớ rõ em?”
Quý Sâm gật gật đầu: “Tôm hùm đất.”
Lâm Tử Nhiên sắc mặt phiếm hồng, tuy rằng nơi đấy không có mỹ cảm lắm, nhưng cậu không ngờ học trưởng lại có trí nhớ tốt như vậy, chẳng qua nói mấy câu mà thôi, anh ấy vẫn nhớ rõ mình.
Lâm Tử Nhiên tò mò hỏi: “Học trưởng, sao anh lại tới đây?”
Quý Sâm nhàn nhạt nói: “Anh cũng sắp thi.”
Ồ!
Hóa ra học trưởng cũng về thi, dù anh ấy chưa tốt nghiệp đã có sự nghiệp thành công, thế nhưng cũng không hoàn toàn từ bỏ theo đuổi việc học, điều này khiến Lâm Tử Nhiên rất là kính nể (nể phục và kính trọng) !
Anh ấy thường xuyên tham gia đoàn phim, còn phải tham gia lễ trao giải, người bận rộn như vậy cũng muốn trở về nghiêm túc học tập.
Cậu còn lý do gì tiếp tục cá mặn chứ?!
Lâm Tử Nhiên sắc mặt nghiêm lại, cúi đầu tiếp tục đọc sách!
Nhưng vì có đại thần ngồi bên cạnh, Lâm Tử Nhiên cảm thấy chính mình rất khó tập trung lực chú ý, còn có chút tâm ý viên mãn.
Ngoài ra, cuốn sách giáo khoa này có rất nhiều nội dung!
Càng xem càng đau đầu!
Sau khi mơ màng nhìn nửa giờ, cậu bỗng nghe Quý Sâm ngồi bên cạnh mở miệng: “Tâm lý học biểu diễn.. Khóa của giáo sư Trần?”
Lâm Tử Nhiên lấy lại tinh thần, ưu thương gật đầu.
Quý Sâm hơi nghiêng mắt, cười nhẹ nói: “Giáo sư Trần thích khảo bài gì, anh biết rất rõ, tiện thì đưa sách anh chỉ cho?”
Hai mắt Lâm Tử Nhiên sáng lên, cậu đột nhiên nhớ tới xác thực có chuyện như vậy.
Thời điểm học tiết của giáo sư Trần, ông ấy luôn nhắc đến môn sinh đắc ý Quý Sâm của ông ưu tú cỡ nào, mỗi lần ông ấy đều nói thao thao bất tuyệt chia sẻ niềm vinh dự!
Lâm Tử Nhiên lập tức đưa sách giáo khoa qua.
Vẻ mặt Quý Sâm nghiêm túc, hắn mở sách giáo khoa ra, một bên lật từng trang một bên chậm rãi nói: “Chương này, chương này, còn có chương này..”
Ngữ điệu Quý Sâm rõ ràng dễ nghe, trật tự rõ ràng đúng trọng điểm, nói xong quyển sách này, thấy Lâm Tử Nhiên còn mang theo sách giáo khoa khác, vì thế thuận tiện chỉ cho cậu luôn. Cuối cùng ngoái đầu nhìn Lâm Tử Nhiên một cái, khẽ mỉm cười: “Như vậy, còn vấn đề nào chưa hiểu không?”
Lâm Tử Nhiên cảm động thiếu nữa bật khóc, làm sao có học trưởng tốt như vậy!
Cậu dùng sức gật đầu: “Em hiểu hết rồi!”
Quý Sâm rũ mắt cười, cuối cùng đóng sách lại, vô tình nhìn thấy họ tên trên trang giấy lót, hắn nghiêng mắt nói: “ Em tên Lâm Tử Nhiên?”
Lâm Tử Nhiên nở một nụ cười rạng rỡ: “Đúng vậy.”
Quý Sâm nhìn cậu một cái, lại mỉm cười nói: “Em cứ tiếp tục xem đi, anh không quấy rầy em.”
Lâm Tử Nhiên ôm lấy sách giáo khoa được cao nhân chỉ điểm, như có được bảo bối!
Hôm nay nhất định là một ngày tốt lành, cho nên ra cửa mới gặp quý nhân!
Lâm Tử Nhiên tiếp tục đọc sách, mắt thấy trọng điểm được giảm đi hơn phân nửa, nguyên bản mơ màng sắp ngủ, giờ phút này lần nữa đánh lên tinh thần!
Cậu nhất định có thể đọc hết!
Hơn một giờ trong nháy mắt trôi qua, Lâm Tử Nhiên đọc sách rất nghiêm túc, thời điểm quay đầu lại, phát hiện Quý Sâm không biết đã rời đi từ khi nào.
………………
Vì nghênh đón kỳ thi, gần đây Lâm Tử Nhiên đều nghiêm túc học tập, buổi tối cũng không chơi trò chơi.
Là một anh em có nghĩa khí, Lâm Tử Nhiên chia sẻ sách giáo khoa của mình với Trác Vũ, Trác Vũ cảm động rơi lệ đầy mặt, hai người bắt đầu nghiêm túc đọc sách ghi chép.
Rốt cuộc một học kỳ đã trôi qua, nên nghiêm túc mấy ngày như này.
Thật nhanh đến kỳ thi cuối kỳ.
Ngay khi Lâm Tử Nhiên nhìn thấy bài thi, quả thực đúng như Quý Sâm đoán, thần a!
Hầy, thật tiếc lúc ấy không mang đầy đủ sách giáo khoa theo, nếu không thỉnh đại thần chỉ cho một lần luôn!
Đương nhiên, Lâm Tử Nhiên cũng chỉ nghĩ như vậy thôi. Ngẫm lại, cậu không thân với Quý Sâm, người ta có lòng tốt giúp đỡ, chính mình không thể da mặt dày mời anh ấy dạy học bù.. Như vậy là cậu thỏa mãn rồi!
Sau khi thi xong, Lâm Tử Nhiên cảm thấy thần thanh khí sảng, cậu cảm thấy biểu hiện của mình lần này không tệ, không đến mức xếp chót.
Cảm tạ đại thần!
Sau khi thi, Lâm Tử Nhiên và Trác Vũ vui vẻ ra ngoài ăn bữa tiệc hoành tráng để chúc mừng.
Khi trở lại phòng ngủ thì đã khuya.
Lâm Tử Nhiên lại lần nữa nhìn thấy mũ giáp trò chơi; hơn một tuần qua cậu không đụng đến nó, bây giờ thi xong rồi lại bắt đầu ngo ngoe rục rịch, không bằng lúc này vào trò chơi một chuyến.
Bởi vì phát huy không tệ trong kỳ thi, cũng không có gánh nặng tâm lý, học hay không cũng không sao, không nóng nảy nhất thời... Mấu chốt là chơi vui vẻ, bên trong ăn nhậu chơi bời đều có, NPC cũng rất đẹp, còn có thể thuận tiện trau dồi kỹ năng diễn xuất.
Nghĩ là làm, Lâm Tử Nhiên leo lên giường bắt đầu trò chơi.
Hệ thống: “Chào mừng bạn trở lại, xin hỏi có mở ra thế giới mới hay không?”
Lâm Tử Nhiên gấp không chờ nổi nói: “Bắt đầu bắt đầu!”
Đing, đang rút thế giới mới ——
Đing, thế giới trò chơi đang download ——
Lần này cuối cùng cũng trở lại thế giới hiện đại mà Lâm Tử Nhiên thích nhất.
Thế giới này là phó bản cường thủ hào đoạt thời xưa.
Nội dung nói về câu chuyện tình ‘bá đạo tổng tài yêu tôi’ !
Vai chính công tên Hàn Thâm, là tổng tài tập đoàn Hàn thị, không rõ hắn có bao nhiêu tài sản, trong kịch bản hình dung hắn phú khả địch quốc, tiêu tiền như nước! Quả thực hận không thể dùng từ thổ hào để hình dung hắn, có quyền thế không gì không làm được, toàn thân đều viết hai chữ có tiền.
Vai chính thụ tên Thư Gia Ngôn, là một thanh niên bình thường vừa mới tốt nghiệp dốc sức làm việc ở thành phố lớn. Gia thế bình thường, khuôn mặt bình thường, học vấn cũng bình thường, kỹ năng bình thường, không có chỗ nào đặc biệt, toàn thân đều viết hai chữ bình thường.
Nhưng cố tình một người trẻ tuổi bình thường như vậy, lại được bá tổng hào môn có tiền có thế có nhan sắc coi trọng.
Thư Gia Ngôn làm việc trong tập đoàn Hàn thị, bởi vì lỗ mãng sai lầm mà được Hàn Thâm chú ý tới. Hàn Thâm nảy sinh ‘tính thú’ với Thư Gia Ngôn, thủ hạ của Hàn Thâm gọi Thư Gia Ngôn thức thời đi bồi rượu, nhưng Thư Gia Ngôn lại không muốn khuất nhục Hàn Thâm; sau khi từ chức rời đi làm cho Hàn Thâm tức giận, không nghĩ tới —— thành công khiến bá tổng hứng thú!
Càng là những thứ không chiếm được, Hàn Thâm càng muốn có, vì thế quyết tâm đem Thư Gia Ngôn lộng tới tay.
Phương thức bá tổng theo đuổi người tươi mát thoát tục, không theo một khuôn mẫu nào. Bao gồm các phương pháp không giới hạn như đánh rớt công việc mới của Thư Gia Ngôn, khiến y cùng đường ở chỗ này, dùng bạn trai Thư Gia Ngôn uy hiếp y, không từ thủ đoạn cưỡng bách Thư Gia Ngôn, tiến hành vận động hài hòa không biết xấu hổ với y...
Không sai, thế giới này có rất nhiều vận động hài hòa, quả thực có thể nói đây là một quyển điển phạm cưỡng chế yêu dành cho người lớn!
Hơn nữa Thư Gia Ngôn còn có một người bạn trai thanh mai trúc mã!
Lần này Lâm Tử Nhiên sắm vai nam phụ thâm tình, đó là bạn trai trúc mã của Thư Gia Ngôn —— Lăng Nam.
Lăng Nam và Thư Gia Ngôn là đồng hương, là bạn học từ tiểu học đến đại học, sau đó tốt nghiệp và cùng nhau sống ở thành phố này, là trúc mã với trúc mã hai nhỏ vô tư, cảm tình sâu đậm.
Bởi vì Thư Gia Ngôn thích Lăng Nam, cho nên khi đối mặt với thế công của Hàn Thâm không hề dao động, mãi cho đến khi Hàn Thâm dùng Lăng Nam uy hiếp, y mới không thể không nghe theo.
Đoạn sau chính là một đoạn tình tiết đặc biệt kích thích.
Thư Gia Ngôn không thể không ủy thân cho Hàn Thâm, một mặt bị bắt phát sinh quan hệ với Hàn Thâm, mặt khác lại không dám để cho Lăng Nam biết, quả thực thập phần dày vò đau đớn.
Trong đó bá tổng vai phản diện số 2 lên sân khấu, vai phản diện Giang Dĩ Huy cũng là tổng tài, nhưng lại là đối thủ một mất một còn với Hàn Thâm. Sau khi gã biết Hàn Thâm không từ thủ đoạn để có được một người, ý thức được tầm quan trọng của người này, vì thế liền giả vờ như nhất kiến chung tình với Thư Gia Ngôn, thuận tiện lợi dụng Thư Gia Ngôn đạt tới mục đích đả kích Hàn Thâm.
Một là người bạn trai mà Thư Gia Ngôn yêu sâu sắc, một là người theo đuổi có tiền, Giang Dĩ Huy và Lăng Nam là hai vị tình địch gánh vác chức trách quan trọng làm chất xúc tác gia tăng tình cảm cho hai nhân vật chính của thế giới này.
Giang Dĩ Huy và Hàn Thâm thực lực ngang nhau, khiến Hàn Thâm có cảm giác nguy cơ.
Lăng Nam là bạn trai chính quy của Thư Gia Ngôn, khiến Hàn Thâm sinh lòng ghen tị.
Mặt sau là một loạt các tiết mục cưỡng chế, hiểu lầm, yêu mà không được. Trải qua đủ loại cách trở, Thư Gia Ngôn và Hàn Thâm phân phân hợp hợp, Hàn Thâm phát hiện ra mình đã yêu Thư Gia Ngôn sâu đậm không thể không có y, bắt đầu con đường truy thê hỏa táng tràng; Thư Gia Ngôn cũng nhận ra bản thân không phải hoàn toàn vô tình với Hàn Thâm, rốt cuộc cũng hiểu rõ tâm ý của chính mình, cuối cùng chấp nhận Hàn Thâm trước sự theo đuổi của hắn.
Lâm Tử Nhiên hít một hơi thật sâu.
Thật là một kịch bản Jack Sue vạn nhân mê! Còn liều mạng hơn cả thế giới trước.
Mọi người đều yêu thích vai chính thụ.
Nói tóm lại là, đây là Tu La tràng giữa hai bá tổng và một trúc mã.
Lâm Tử Nhiên đột nhiên có chút lo lắng. Cậu cảm thấy trò chơi này có chút hố người, bất quá lần này là thế giới hiện đại, không có cốt truyện quyền mưu lung tung rối loạn; đối với cậu mà nói dễ dàng nhập diễn hơn một chút.
Hơn nữa nhìn hướng đi cốt truyện, trước khi Hàn Thâm thích Thư Gia Ngôn thì chính mình không có suất diễn. Nói một cách nghiêm khắc, tác dụng lớn nhất của Lăng Nam chính là lý do Thư Gia Ngôn dùng để cự tuyệt Hàn Thâm, làm cho Hàn Thâm ghen tị, lấy cớ ghen tuông. Đều không có cảnh diễn phối hợp với Hàn Thâm và Giang Dĩ Huy, thực sự là phông nền không có nhiều suất diễn lắm.
Lâm Tử Nhiên kết luận, cậu và Hàn Thâm tổng cộng chỉ có ba cảnh diễn chung.
Lần đầu tiên, nghĩ lầm tưởng rằng Thư Gia Ngôn đắc tội Hàn Thâm cho nên y bị làm khó dễ dẫn đến mất việc, phẫn nộ đi chỉ trích Hàn Thâm ỷ thế hiếp người, bị nhục nhã ngược lại.
Lần thứ hai, đánh vỡ ‘gian tình’ giữa Thư Gia Ngôn và Hàn Thâm, hiểu lầm Thư Gia Ngôn sau đó hai người chia tay.
Lần thứ ba, biết được chân tướng Thư Gia Ngôn vì bảo vệ mình nên không thể không ủy thân cho Hàn Thâm, trong cơn tức giận cầm dao đâm Hàn Thâm bị thương.
Đến nỗi vai phản diện Giang Dĩ Huy, càng không có cơ hội chạm mặt!
Nếu đến vậy mà vẫn có thể sụp đổ thì đúng là gặp quỷ rồi, lần này hẳn sẽ không xảy ra việc ngoài ý muốn gì đó đi…?
Lâm Tử Nhiên đứng dậy nhìn xung quanh, phát hiện chính mình đang ở trong một căn nhà cho thuê.
Nơi này chính là tổ ấm tình yêu của cậu và Thư Gia Ngôn.
Không sai! Bọn họ sống chung với nhau!
Hai người cùng nhau lớn lên, khi lên đại học hiểu rõ tâm ý lẫn nhau, nước chảy thành sông sống chung; bởi vì hai nhà đều là gia đình bình thường, hai người vừa mới tốt nghiệp nên lương thu nhập không quá cao. Vì ở lại thành phố này, Thư Gia Ngôn và Lăng Nam cùng thuê một căn nhà rộng chưa đến 30m2, chỉ có một phòng ngủ, một nhà bếp và một toilet.
Nghĩ đến đây, phản ứng đầu tiên của Lâm Tử Nhiên chính là — bật điện thoại lên nhìn, sau đó phát hiện thẻ ngân hàng trống rỗng.
Còn trống 588 nguyên.
Thẻ tín dụng nợ 5079 nguyên.
Lâm Tử Nhiên thiếu nữa rớt nước mắt.
Không, thế giới này nhất định không tàn nhẫn như vậy.
Điều này chắc chắn không phải là thật!
Đừng nói tổng tài như Lục Trăn, quả thực ngay cả Lộ Hiểu Đông cũng không bằng! Lộ Tiểu Đông người ta tuy rằng không có người nhà yêu thương, nhưng tốt xấu gì cả ngày lái chiếc Lamborghini ra ngoài lang thang, làm sâu gạo không nói, còn có 10 vạn tiền tiêu vặt bỏ túi.
Khi đó cậu còn cảm thấy túng quẫn, có chút bất mãn.
Cho đến khi vào thế giới này, mới biết điều tàn nhẫn nhất.. Chính là hiện thực!
Quá mức chân thật.
Tài sản a ~ !!!
Nói hay lắm, tới thế giới hiện đại phải ăn uống chơi bời một trận đâu rồi?
Tiền bạc thành trở ngại lớn nhất hướng đến vui sướng ở thế giới này!
Lâm Tử Nhiên xem kỹ điện thoại, vừa nhìn càng cảm thấy xót xa. Gia hỏa này lập ra rất nhiều kế hoạch sinh hoạt và tính toán kỹ lưỡng; vì tiết kiệm chi phí cho nên chỉ cần có thời gian là hai người về nhà nấu cơm ăn, có rất nhiều mì gói và bánh quy để trong ngăn tủ, hơn nữa hình như nửa tháng mới ra ngoài ăn đại tiệc một lần, nhưng đối với họ mà nói, cái gọi là đại tiệc đại khái chính là tốn khoảng 100 nguyên đi.
Cố gắng làm việc, kiếm tiền, có tiền, tiết kiệm tiền, nhưng hơn nửa năm trôi qua, hai người vẫn như cũ không có nổi khoản tiền tiết kiệm.
Hoàn mỹ thể hiện ra cuộc đời của một con kiến ở tầng lớp thấp nhất xã hội.
Đúng rồi, bọn họ còn tính toán cùng nhau đấu thầu mua một căn phòng nhỏ, nhưng Lâm Tử Nhiên nhìn ra đây là một nhiệm vụ xa xôi và gian khổ. Giả thiết giá nhà ở thành phố này cực kỳ cao, căn bản không phải hai người trẻ tuổi có thể mơ ước... Không bằng từ chức về quê mua nhà còn hơn.
Cậu tới đây để trải nghiệm sự thú vị của trò chơi, nếu chỉ để cảm nhận thực tế tàn khốc, thì tất yếu vào trò chơi làm gì?
Lâm Tử Nhiên buồn bã nói: “Tôi cho rằng mình sẽ có tiền.”
Hệ thống: “Tại sao cậu nghĩ vậy?”
Lâm Tử Nhiên: “Bởi vì tôi là nam phụ thâm tình, tốt xấu gì cũng là người đoạt lão bà với vai chính công, không có vốn liếng sao được! Cậu nhìn mấy thế giới trước xem, không tốt như vai chính công, nhưng thân phận cả đám trước đó của tôi cũng đâu kém; thấy thế nào cũng không thiếu tiền, chẳng lẽ có tiền không thể truy được lão bà? Cho dù là pháo hôi công cũng không thể nghèo nha!”
Hệ thống: “Lê Diệp.”
Lâm Tử Nhiên: “...Khụ khụ, đó là ngoài ý muốn, tuy bắt đầu không tốt lắm, nhưng đó là cổ đại! Con trai của Thiên Ma còn chưa đủ huyễn khốc sao?!”
Lâm Tử Nhiên: “Nhưng cậu nhìn thế giới này đi, thật sự là không ổn chút nào! Tài sản gì cũng không có, chỗ tốt duy nhất chính là vai chính thụ yêu hắn.”
Hệ thống: “Đối với nam phụ thâm tình mà nói, có được tình yêu của vai chính thụ không phải là tài sản lớn nhất rồi sao?”
Lâm Tử Nhiên:…..
Hệ thống: “Nỗ lực thật tốt, cố lên.”
Lâm Tử Nhiên tức khắc càng tấm tắc.
Thân là nam phụ thâm tình pháo hôi chú định bị vứt bỏ, chỗ tốt duy nhất khi sắm vai nhân vật này chính là, phúc lợi của ‘công’. Có tiền có thế là tiêu không sợ hết, cho dù kết cục tương đối thê thảm, nghĩ đến tuy rằng ta mất đi tình yêu thì ít nhất cũng có được tiền tài, tốt xấu gì đã từng sống một cách thoải mái.. Thực ra Lâm Tử Nhiên diễn rất hăng say, ai mà biết ở thế giới này không có chút chỗ tốt nào.
Thực quá đáng!
Cậu ưu thương đẩy cửa sổ nhìn ra bên ngoài, khu đô thị phồn hoa xa hoa và trụy lạc này, vừa thấy chính là nơi tràn ngập niềm vui, nhưng những niềm vui đó lại cách cậu rất xa xôi, như lạch trời chắn ngang trước mặt không thể vượt qua —— tiền bạc!
Bởi vì thời gian cơ bản nhất ở nhà chơi game cũng không được, cậu còn phải đi làm sáng đi chiều về, bôn ba vì cuộc sống! Phải tăng ca, phải làm việc, phải kiếm tiền, phải làm thẻ tín dụng, phải đi thuê phòng vô cùng đáng thương, thậm chí ra ngoài ăn bữa cơm cũng phải tính toán thật kỹ..
Chưa bước chân vào xã hội đã phải thể nghiệm nỗi thống khổ của người trưởng thành trong trò chơi rồi sao?!
Không, một chút cũng không vui, đây không phải là trò chơi mà cậu muốn!
Tâm tình Lâm Tử Nhiên hạ xuống, cậu quyết định lần này nhất định phải nỗ lực, sớm hoàn thành nhiệm vụ công thành lui thân!
Thế giới này hẳn là tương đối đơn giản, lấy được cấp A mới có thể xoa dịu tâm tình đau thương của cậu.
Lâm Tử Nhiên bắt đầu suy nghĩ về cốt truyện.
Cậu nhìn chiếc giường duy nhất trong phòng ngủ, lộ ra thần sắc mặt ủ mày chau. Lần này thật sự rất phiền toái, nguyên chủ và Thư Gia Ngôn đã ở chung với nhau, không có khả năng cái gì cũng chưa xảy ra? Chẳng lẽ mình kiếm tiền vào ban ngày, buổi tối về nhà còn phải thực hiện nghĩa vụ của tiểu công?
Không có một chút không gian riêng nào?
Này cũng quá thảm rồi đi!
Không được không được, Lâm Tử Nhiên bắt đầu động não nghĩ cách. Hai người đều đi làm cả ngày vừa vội vừa mệt, hẳn là không có tâm tình nghĩ tới chuyện đó? Chỉ cần chính mình kiên trì đến lúc Thư Gia Ngôn lên giường cùng Hàn Thâm, sau này Thư Gia Ngôn sợ bị Lăng Nam phát hiện khác thường nên không cho hắn chạm vào.
Lâm Tử Nhiên đánh lên tinh thần, đi từng bước một xem rồi nghĩ cách lừa dối cho qua.
Hôm nay là thứ 6, hai người hẹn buổi tối ra ngoài ăn cơm, cậu có việc phải về nhà một chuyến, bây giờ đến công ty của Thư Gia Ngôn đón y.
Lâm Tử Nhiên nhìn hình ảnh thanh niên khỏe mạnh như ánh mặt trời phản chiếu trong gương, tự cổ vũ mình rồi đi ra ngoài!
………………
Lâm Tử Nhiên tiếc tiền nên không gọi xe, bắt tàu điện ngầm đến công ty của Thư Gia Ngôn, cậu đứng trong tàu điện ngầm đông đúc dòng người.
Hốt hoảng nghĩ tới cốt truyện.
Thư Gia Ngôn làm việc tại tập đoàn Hàn thị, phân tầng bên trong công ty rất rõ, theo logic, nhân viên nhỏ như Thư Gia Ngôn không có cơ hội tiếp xúc với tổng tài, nhưng ai bảo đây là văn Jack Sue không có đạo lý chứ? Cố tình nhân viên nhỏ bởi vì cơ duyên xảo hợp mà được tổng tài coi trọng, sau đó khiến tổng tài hứng thú.
Một giờ sau Lâm Tử Nhiên xuống tàu điện ngầm, đến dưới lầu tập đoàn Hàn thị.
Ngửa đầu nhìn lên, kinh ngạc cảm thán không thôi.
Tổng bộ office building hoành tráng cỡ nào! Mới nhìn là biết ông chủ lớn của một công ty lớn siêu cấp có tiền! Nhưng như vậy kịch bản càng đủ cẩu huyết, nếu gạt hiện thực sang một bên, tổng tài một công ty lớn như vậy muốn dạng người nào mà chẳng có, thời gian rất quý giá, sao có thể có hứng thú chơi trò cưỡng chế yêu với tiểu bạch hoa.
Cho nên kịch bản cẩu huyết không cần logic, sảng khoái là đủ rồi!
Lâm Tử Nhiên đứng ở bên dưới chờ đợi.
Chờ rồi chờ, không chờ được Thư Gia Ngôn nhưng lại nhìn thấy một chiếc xe hơi màu đen sang trọng dừng lại, người đàn ông mặc tây trang đen bước xuống xe.
Người đàn ông thân hình cao lớn, hai chân thon dài, bộ vest tôn lên dáng người hoàn mỹ, khuôn mặt hắn lạnh lùng, hai tròng mắt sâu thẳm, bộ dáng ít khi nói cười, sợ là cao đến 1m9.
Điều quan trọng là, soái đến kinh thiên động địa!
Hắn chỉ đứng ở nơi đó, người bốn phía xung quanh toàn bộ đều ảm đạm thất sắc, khí tràng cả người vai chính công được miêu tả thật sinh động!
Lâm Tử Nhiên kích động: “Anh ta chính là Hàn Thâm đúng không?”
Hệ thống: “Đúng vậy.”
Hoàn toàn phù hợp với tiêu chuẩn cao nhất quán của trò chơi này, có tiền lại còn soái như vậy!
Làm gì mà phải dùng cách ép buộc?
Vẫy tay một cái không phải một đám người như tre già măng mọc chạy tới hay sao?
Chậc chậc chậc, sợ là bị trúng thuật hàng đầu rồi đi.
Chuyện xưa thuần túy là ý dâm.
Lâm Tử Nhiên cúi đầu nhìn nhìn chính mình, ngay cả một đầu ngón chân của Hàn Thâm cũng không bằng, hoàn toàn không có năng lực cạnh tranh chút nào.
Thư Gia Ngôn không thích bá tổng như Hàn Thâm, cứ cự tuyệt hắn với nhiều lý do khác nhau, vẫn thích nam phụ pháo hôi như cậu! Thà rằng tích góp tiền thuê một căn phòng rộng 30m2, nửa tháng ra ngoài ăn một bữa cơm, cũng không cần xe hơi sang trọng hay biệt thự cao cấp. Đối mặt với những lời vừa đe dọa vừa dụ dỗ không hề dao động, hoàn toàn coi tiền tài như cặn bã, thật tươi mát thoát tục làm người kinh ngạc cảm thán.
Có lẽ đây chính là chân ái.
Làm khó Hàn Thâm đoạt lão bà với mình.
Đây không phải là câu chuyện tình yêu, đây là một câu chuyện huyền huyễn!
Lâm Tử Nhiên: “Loại chuyện này hiếm lắm mới có.”
Hệ thống: “Ừm.”
Lâm Tử Nhiên: “Nói thật, tôi rất ngưỡng mộ Thư Gia Ngôn.”
Hệ thống: “Vì cái gì?”
Lâm Tử Nhiên buồn bã nói: “Nếu trong hiện thực có một người đẹp trai như Ngô Ngạn Tổ*, giàu có như Mã Vân*, yêu sâu đậm chỉ mình tôi; tôi không cần cao phú soái coi trọng, căn bản không cần hắn cường thủ hào đoạt, tuyệt không cho hắn có cơ hội ép buộc..”
Hệ thống……
*Ngô Ngạn Tổ: là nam diễn viên điện ảnh, đạo diễn, kiêm nhà sản xuất phim người Mỹ gốc Hoa của điện ảnh Hồng Kông. Khởi nghiệp từ năm 1998, tính đến nay anh đã đóng hơn 40 phim, được mệnh danh là “Lưu Đức Hoa thời trẻ”. Anh nổi tiếng là diễn viên hàng đầu của nền công nghiệp điện ảnh Hoa ngữ với khả năng diễn xuất đặc biệt đa dạng.
*Mã Vân (Jack Ma): là tỷ phú, doanh nhân người Trung Quốc, Đảng viên Đảng Cộng sản Trung Quốc, từng là người giàu nhất Châu Á kiêm Chủ tịch Hội đồng quản trị Tập đoàn Alibaba. Ông là người sáng lập Taobao và Alipay, chủ tịch Hội đồng Bảo tồn Thiên nhiên Trung Quốc, thành viên hội đồng quản trị toàn cầu và giám đốc Hoa Nghị huynh đệ. So với năm 2021, tài sản của vị tỷ phú này đã bốc hơi hơn một nửa từ 48,4 tỷ USD xuống 22,8 tỷ USD vào năm 2022.
*****
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.