Nam Phụ Thâm Tình Hôm Nay Đã Sụp Đổ Chưa?

Chương 130: Thế Giới Của Chúng Ta

Tức Mặc Dao

17/11/2022

chương 130

01. Quý học trưởng thích giúp đỡ mọi người ~

Đing, cốt truyện trò chơi đã hoàn thành, đang bình xét cấp bậc ——

Cấp B.

Hệ thống: “Xin hỏi người chơi còn muốn tiếp tục không?”

Lâm Tử Nhiên: “Ha hả.”

Hệ thống: ???

Lâm Tử Nhiên: “Trò chơi rác rưởi, không hẹn gặp lại!”

Hệ thống: “….”

Lâm Tử Nhiên phẫn nộ kéo mũ giáp trò chơi xuống, ném sang một bên, thật là càng nghĩ càng tức! Rõ ràng thế giới này bắt đầu tốt như vậy, ai biết đến cuối cùng vẫn sụp đổ.

Vì một chi tiết mà sụp đổ. QAQ

Tuy rằng chỉ là một trò chơi, nhưng nghĩ đến nhãi con khổ sở như vậy, trong lòng tức khắc xuất hiện cảm giác tội lỗi, hơn nữa kết cục thảm đến mức không lấy nổi một điểm A.

Lần duy nhất đạt điểm A là bởi vì quang não sai lầm nên bồi thường, tức giận ghê nơi, Lâm Tử Nhiên cảm giác đời này chính mình không thể dựa vào bản lĩnh lấy được điểm A.

Cứ tiếp tục như thế chắc sẽ bị bóng ma tâm lý mất!

Trò chơi rác rưởi hủy thanh xuân của ta!

Chỉ có ăn uống mới có thể giảm bớt nỗi muộn phiền.

Lâm Tử Nhiên thở phì phì đi nhà ăn.

Sau khi ăn uống no say, cậu lười biếng chuẩn bị trở về phòng ngủ một giấc, vừa lúc nhìn thấy Trác Vũ vội vã ra cửa. Hắn nhìn thấy Lâm Tử Nhiên, kinh ngạc nói: “Rốt cuộc cậu cũng ra khỏi trò chơi rồi hả? Tôi còn tưởng rằng cậu vui đến quên trời quên đất rồi chứ!”

Sắc mặt Lâm Tử Nhiên trầm xuống, rầu rĩ nói: “Nào có, tôi quyết định bỏ game từ hôm nay, chăm chỉ học tập, mỗi ngày tiến về phía trước!”

Trác Vũ: “……”

Lâm Tử Nhiên: “Sao cậu lại nhìn tôi bằng ánh mắt đấy?”

Trác Vũ khẽ ho một tiếng: “Cái kia, nếu không chơi game nữa thì cậu muốn ra ngoài cùng tôi không?”

Lâm Tử Nhiên: “Làm gì?”

Trác Vũ vỗ vỗ bả vai của cậu rồi nói: “Không phải chăm chỉ học tập mỗi ngày tiến về phía trước sao? Kỳ nghỉ hè này cùng tôi đi thực tiễn xã hội đi, tôi vừa vặn biết một đoàn phim đang cast diễn viên, đã chào hỏi lão sư bên kia rồi; tuy vẫn là học sinh nhưng chúng ta cũng có thể đi thử xem sao.”

Lâm Tử Nhiên: “...Kỳ nghỉ hè này cậu không về nhà à?”

Trác Vũ: “Về nhà làm gì, tôi muốn đi thực tập! Đi làm việc!”

Lâm Tử Nhiên: “……”

Trác Vũ ý vị thâm trường nhìn cậu: “Sao vậy? Chẳng lẽ cậu muốn về nhà?”

Lâm Tử Nhiên cười gượng một tiếng: “Cũng không phải..”

Kỳ thật cậu đúng là có ý muốn về, nhưng thấy Trác Vũ có tinh thần hăm hở tiến lên, tràn ngập ý chí chiến đấu như thế, bản thân ngược lại giống như cá mặn, thật sự có chút ngượng ngùng, rốt cuộc vừa mới nói phải chăm chỉ học tập, mỗi ngày tiến về phía trước... Thôi, cứ đi cùng hắn vậy, dù sao thì với trình độ của mình, phỏng chừng đoàn phim người ta cũng không chọn trúng, đến lúc đó nếu không được chọn, chính mình không phải theo lẽ thường nên về nhà sao?!

Cũng không thể chơi trong hai tháng được!

Nghĩ đến đây, Lâm Tử Nhiên lộ ra biểu tình nghiêm túc, nghiêm mặt nói: “Đi đi đi, chúng ta đi thôi!”

Hai người đi về phía thành điện ảnh ở cạnh khách sạn.

Trác Vũ vừa đi vừa nói với Lâm Tử Nhiên: “Tôi vất vả lắm mới lấy được tin tức, còn xin lão sư giật dây bắc cầu giới thiệu giúp tôi phó đạo diễn của web drama này. Tuy là web drama nhưng cũng không tồi, có vai nam 4 chúng ta tới thử xem sao.”

Lâm Tử Nhiên cổ vũ hắn: “Cậu nhất định có thể!”

Trác Vũ rất nhiệt tình, hắn nhìn Lâm Tử Nhiên từ trên xuống dưới, cười hắc hắc nói: “Kỳ thật ngoại hình của cậu không tệ, nói không chừng có hi vọng hơn tôi.”

Lâm Tử Nhiên rơi vào trầm tư: “Với nam 4 mà nói, không quá đẹp trai mới tốt, vạn nhất đoạt nổi bật của nam chính thì sao?”

Trác Vũ: “…Cậu lấy oán trả ơn như vậy có vẻ không tốt lắm?”

Lâm Tử Nhiên nở một nụ cười vô tội.

Hai người cười cười nháo nháo đi lên lầu, phần lớn diễn viên và người cùng đoàn phim đều ở đây, được an bài thử vai trong một phòng họp nhỏ, trước bọn họ người xếp hàng chờ ở bên ngoài không ít.

Một hàng người dài như này quả nhiên cạnh tranh kịch liệt!

Vai nam 4 hèn mọn của một web drama, thế mà cũng có nhiều người đến đoạt như vậy!

Lâm Tử Nhiên hốt hoảng, nhớ tới chính mình sáu lần thảm bại trong game, trong lòng không khỏi thổn thức không thôi. Cậu sờ sờ cằm, tuy rằng chính mình lớn lên có chút soái, nhưng nếu thật sự không có thiên phú diễn nghệ, còn không bằng sau khi tốt nghiệp dứt khoát đổi nghề..



Mỗi năm nhiều sinh viên tốt nghiệp như vậy, bao nhiêu người có thể trở thành diễn viên? Mấy ai làm diễn viên mà có thể hot?

Giống như Quý Sâm vậy, trong vạn người chỉ có một.

Có lẽ mình không thích hợp ăn bát cơm này.

Nhắc mới nhớ, sao lúc trước mình không nghĩ ra, nhất định phải ghi danh vào Học viện Nghệ thuật chứ?

May mắn Trác Vũ không biết cậu đang nghĩ gì, nếu không chắc chắn hắn sẽ giận sôi máu, nhất định sẽ nghiêm khắc trách cứ cậu có tư tưởng không tiến thủ!

Là người thì phải có ước mơ!

Lâm Tử Nhiên ngáp một cái, vừa xếp hàng vừa chơi điện thoại.

Kỳ thật Trác Vũ rất khẩn trương.

Người phía trước đi rất nhanh, ước chừng một người không đến mười phút, không bao lâu nữa sẽ đến phiên bọn họ.

Trác Vũ đi vào trước, Lâm Tử Nhiên đứng chờ ở bên ngoài, không lâu sau Trác Vũ đi ra, Lâm Tử Nhiên vội vàng tiến lên dò hỏi: “Thế nào?”

Trác Vũ có chút khó hiểu, gãi gãi đầu: “Tôi cũng không biết, ấy, đừng nói tới tôi nữa, cậu mau vào đi.”

Lâm Tử Nhiên: “Ừa..”

Lâm Tử Nhiên tới đột ngột nên không chuẩn bị trước, mơ màng hồ đồ bước vào.

Phó đạo diễn ngồi ở đằng trước, đầu cũng không thèm nâng, mở miệng nói: “Cậu muốn biểu diễn cái gì?”

Lâm Tử Nhiên nghĩ nghĩ, mình vừa mới out game, còn chưa thoát vai, ấp ủ một hồi mới nói: “Em biểu diễn cảnh khóc ạ.”

Nghĩ đến nhãi con đáng thương của mình nhìn mình cứ thế mà chết, một câu hoàn chỉnh mình cũng chưa thể nói với y, trong lòng không khỏi tràn ngập bi thương, oa một tiếng liền khóc.

Phó đạo diễn: “…..”

Vài phút sau.

Sau khi khóc xong, Lâm Tử Nhiên lau lau đôi mắt, hỏi: “Được không ạ?”

Khóe miệng phó đạo diễn khẽ run rẩy: “Ừ, được rồi, cậu ra ngoài đi.”

Lâm Tử Nhiên nhìn dáng vẻ này của đối phương liền biết mình không được chọn, chậc chậc chậc, chẳng lẽ mình diễn cảnh khóc chưa đạt sao?

Cũng may là cậu không thèm để ý, lấy khăn giấy ra dụi dụi mắt rồi vui tươi hớn hở đi ra ngoài.

Trác Vũ chờ cậu ở bên ngoài, cười nói: “Làm sao vậy? Biểu hiện không tốt thì cũng đừng khóc.”

Lâm Tử Nhiên: “Ai khóc chứ, tôi biểu diễn cảnh khóc đấy nhé!”

Trác Vũ giơ ngón cái: “Cậu thật đúng là muốn khóc là khóc.”

Cậu đây là khinh thường tôi, không phải là diễn cảnh khóc thôi sao? Chỉ cần ngẫm lại trong trò chơi tôi có bao nhiêu thảm, ngẫm lại mỗi lần đều sụp đổ một cách kỳ lạ, ngẫm lại cái cốt truyện phát triển như thần kia, muốn khóc không phải dễ dàng sao.. Thôi không nhớ đến nữa, càng nghĩ càng muốn khóc.

Tâm trạng Lâm Tử Nhiên chùng xuống, ưu thương cùng Trác Vũ đi ra ngoài.

Vì không chú ý nên vô tình đụng phải một người, cậu vội vàng xin lỗi, sau đó ngẩng đầu lên nhìn, không khỏi ngẩn ra, kinh ngạc nói: “Học trưởng.”

Quý Sâm rũ mắt nhìn cậu, đôi mắt đen nhánh sâu thẳm, khẽ mím môi mỏng .

Lâm Tử Nhiên ấn tượng rất tốt với Quý Sâm, bởi vì anh ấy giúp cậu học đúng trọng điểm! Bèo nước gặp nhau đại ân đại đức suốt đời khó quên! Cậu cười toe toét, chớp chớp mắt, nhiệt tình nói: “Em là Lâm Tử Nhiên, học trưởng anh còn nhớ em không?”

Quý Sâm suy nghĩ một lúc, rồi gật đầu: “Anh nhớ rồi.”

Hihi, trong lòng Lâm Tử Nhiên vui muốn nở hoa, học trưởng đại thần còn nhớ rõ mình! Cậu nhanh chóng tránh ra, rất thức thời nói: “Hẹn gặp lại học trưởng.”

Nhưng làm cậu ngoài ý muốn chính là Quý Sâm không rời đi, mà là khẽ nhíu mày nhìn cậu, ánh mắt tựa hồ có chút lo lắng.

Trong lòng Lâm Tử Nhiên thấp thỏm, anh ấy nhìn cậu làm gì vậy?

Thời điểm cậu mê mang, liền nghe giọng nói khàn khàn của Quý Sâm nói: “Em khóc sao?”

Lâm Tử Nhiên ngẩn ra, rơi vào đôi mắt quan tâm sâu sắc của Quý Sâm, lắng nghe giọng nói từ tính dễ nghe của hắn.

Không hiểu tại sao khuôn mặt bỗng dưng đỏ lên.

Aaa học trưởng quả thật rất ôn nhu, tại sao lại nói với mình bằng giọng điệu như vậy! Chúng ta không quen thân! Lâm Tử Nhiên căng thẳng đến lắp bắp: “Không, không có, vừa rồi là đang thử vai..”

Lúc này Quý Sâm mới yên tâm, hắn đánh giá Lâm Tử Nhiên một hồi rồi mỉm cười nói: “Thấy thế nào?”

Câu này giống như Trác Vũ hỏi, Lâm Tử Nhiên thầm nghĩ chẳng ra gì, nhưng trước mặt học trưởng sao có thể biểu hiện phế sài như vậy được! Lâm Tử Nhiên ngẩng đầu ưỡn ngực nói: “Em cảm thấy không tệ.”

Quý Sâm gật gật đầu nói tiếp: “Vừa vặn gần đây anh nhận tham gia một bộ phim, có một vai nam phụ còn chưa xác định, anh cảm thấy hình tượng của em rất thích hợp, muốn thử xem không? Tóm lại có nhiều sự lựa chọn hơn cũng tốt.”

Lâm Tử Nhiên sửng sốt.



Đây có phải là mời cậu diễn thử không? Quan hệ của chúng ta tốt như vậy sao? Trong nháy mắt cậu nảy lên cảm giác hoảng hốt không chân thật, học trưởng thích dìu dắt hậu bối như vậy sao?

Hơn nữa bộ phim Quý Sâm đóng chắc chắn không phải loại chế tác nhỏ, hắn không có khả năng nhận mấy bộ web drama ba xu và phim rác, thời gian trước không phải còn nói hắn tham gia một bộ phim do đạo diễn lớn đảm nhận sao? Sẽ không phải là cái này đi.. Vai nam phụ trong phim điện ảnh sao có thể tới lượt mình, cậu nằm mơ cũng không dám làm như vậy!

Quá không chân thật!

Lâm Tử Nhiên theo bản năng muốn cự tuyệt, bỗng dưng trên eo đau xót, tức khắc đau đến nhe răng trợn mắt, vừa quay đầu liền đối mặt với ánh mắt hung ác của Trác Vũ; ánh mắt kia phảng phất như muốn nói, nếu cậu không có đầu óc mà từ chối, cậu nhất định phải chết!

Lâm Tử Nhiên: …….

Bị nhéo một cái như vậy Lâm Tử Nhiên cũng tỉnh táo lại, Quý Sâm học trưởng đến mời mình đóng phim, quả thực giống như miếng bánh từ trên trời rơi xuống, đối với biết bao người cầu còn không được, sao có thể tùy tiện từ chối?

Cho dù không được, đi xem thử cũng không thiếu miếng thịt nào.

Hơn nữa cơ hội tốt như vậy, khó mà từ chối trực tiếp..

Lâm Tử Nhiên quay đầu nhìn về phía Quý Sâm, trái tim đập thình thịch, lắp bắp cười nói: “Được, được ạ, cám ơn học trưởng!”

Quý Sâm khẽ mỉm cười lấy điện thoại ra: “Số điện thoại của em?”

Lâm Tử Nhiên báo ra số điện thoại của bản thân, nhìn thấy Quý Sâm gọi điện sau đó cúp máy, kích động suýt nữa duỗi hai tay ra. Ở trong game cậu dính ánh sáng xui xẻo, chẳng lẽ cuối cùng may mắn đã tới thế giới hiện thực rồi sao?!

Tùy tiện lắc lư một vòng cũng có thể gặp phải chuyện tốt bậc này, còn có thể lấy được số điện thoại của học trưởng đại thần?

Lâm Tử Nhiên cất điện thoại vào túi, kích động đến mức lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi.

Quý Sâm gật gật đầu, vẻ mặt bình tĩnh mỉm cười nói: “Anh có việc đi trước, đến lúc đó liên hệ với em sau.”

Nói xong hắn lướt qua người cậu.

Chờ Quý Sâm rời đi, Lâm Tử Nhiên rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm, Trác Vũ vỗ vai cậu, nghiêm túc nói: “Cậu xem, hôm nay đi cùng tôi là đúng rồi đi! Loại chuyện tốt này không phải lúc nào cũng gặp được đâu! Tôi là quý nhân của cậu đó!”

Lâm Tử Nhiên: “...Quý nhân của tôi không phải là Quý đại thần sao?”

Trác Vũ lập tức che ngực, bày ra dáng vẻ lã chã chực khóc: “Cậu là cái đồ qua cầu rút ván, nếu không phải Hồng Nương tôi, cậu có thể gặp được Quý đại thần sao?”

Lâm Tử Nhiên xụ mặt: “Cậu nói nhảm gì vậy?” Cậu và Quý Sâm chỉ đơn thuần là quan hệ giữa học trưởng và học đệ thôi!

Trác Vũ cười hắc hắc, kề vai sát cánh lôi kéo Lâm Tử Nhiên ra ngoài ăn cơm, hai người đi đến một quán lẩu, vừa ăn vừa nói: “Hôm nay tôi mời cậu, về sau phát đạt rồi đừng quên anh em đó nha, chờ cậu xuất đầu, nhớ đề cử cho tôi mấy vai.”

Lâm Tử Nhiên hừ hừ một tiếng, biết ngay cậu không có lòng tốt mà, hóa ra hy vọng tôi sớm ôm đùi.

Bất quá cao hứng vẫn còn quá sớm, tuy hôm nay vận khí tốt được Quý Sâm nhìn trúng, nhưng có thể thành hay không rất khó nói, nói không chừng đại thần người ta thuận miệng nói thôi, để chính mình đi thử một lần, khả năng thành công cực kỳ nhỏ.

Cậu không cần ôm hy vọng quá lớn.

Tuy là nói thế, Lâm Tử Nhiên vẫn luôn thất thần nghịch điện thoại, bởi vì add số điện thoại của Quý Sâm, cho nên thông tin trong WeChat nhiều thêm một bạn mới, rốt cuộc chính mình có nên add WeChat của nam thần hay không đây..

Ngón tay ngo ngoe rục rịch, nhưng lại sợ bản thân mình quá đường đột, lỡ đâu người ta không đồng ý, vậy chẳng phải mất mặt hay sao.

Không được không được, mình nên rụt rè một chút!

Đại thần người ta cũng chỉ là thuận miệng nói thôi, có phải thật sự mời mình hay không cũng không biết được, có lẽ lúc ảnh trở về liền quên mất.

Lâm Tử Nhiên xoát vòng bạn bè, chợt một chấm đỏ hiện lên điểm thông báo màu xanh lá cây. Ai add mình vậy cà? Lâm Tử Nhiên bấm vào vừa thấy, điện thoại suýt nữa rớt vào nồi lẩu!

Quý Sâm thế mà chủ động add cậu!

Lâm Tử Nhiên dụi dụi mắt, đây không phải là thật! Cậu dùng thế sét đánh không kịp bưng tai bấm đồng ý, rất nhanh hiện lên dòng chữ ‘Hiện tại Quý Sâm đã là bạn tốt của bạn, các bạn có thể nhắn tin trò chuyện.’

Thân là một học đệ học tra, đối mặt với đại thần trong trường học, tất nhiên phải thể hiện sự tôn trọng!

Lâm Tử Nhiên chủ động gửi icon mỉm cười: “Xin chào học trưởng.”

Một lúc sau Quý Sâm trả lời: “Bây giờ em có rảnh không? Về kịch bản và nhân vật của bộ này, anh muốn trao đổi với em trước, sau đó lại sắp xếp cho em gặp mặt đạo diễn.”

Lâm Tử Nhiên hạnh phúc suýt ngất, Quý Sâm học trưởng thực sự nói được làm được, nói giới thiệu nhân vật cho cậu, buổi tối liền bắt đầu thảo luận kịch bản với cậu, có trách nhiệm và hiệu suất như vậy, làm cho Lâm Tử Nhiên không biết đông tây nam bắc, ngay lập tức trả lời: “Rảnh rảnh!”

Đùa à, tuy chính mình là học tra, tương đối cá mặn, nhưng không đại biểu cho cơ hội đặt ở trước mắt cũng không muốn thử. Lúc trước còn do dự là vì không đủ tự tin mà thôi, cảm thấy mình không có cơ hội trở thành một diễn viên; hiện tại có một cơ hội tốt đặt ngay trước mắt, theo lẽ bình thường nên nắm lấy thật chặt, cho dù không thành công về sau cũng sẽ không hối hận.

Quý Sâm nói: “OK, vậy hiện tại em qua đây đi, nhà anh ở XXXXXX.”

Lâm Tử Nhiên đột nhiên đứng lên, Trác Vũ giật mình, hỏi: “Cậu làm sao vậy? Muốn đi đâu hả?"

Lâm Tử Nhiên nói: “Tôi còn có việc, không nói với cậu nữa, gặp lại sau.

Dứt lời liền phóng ra ngoài, vẫy tay đón xe, nói cho tài xế biết địa chỉ nhà Quý Sâm, nửa tiếng sau liền đứng dưới lầu nhà Quý Sâm.

Cậu đi thang máy lên lầu, đứng trước cửa nhà hắn, trong lòng căng thẳng, cuối cùng quyết định bấm chuông.

Cửa mở ra rất nhanh.

Bởi vì ở nhà nên Quý Sâm ăn mặc tương đối tùy ý, chỉ mặc một chiếc áo sơ mi và quần tây đơn giản, cổ áo tùy ý nới lỏng hai nút, khuôn mặt tuấn tú thâm thúy mà dịu dàng, nhu hòa dưới ánh đèn dịu nhẹ, khóe môi của hắn khẽ cong lên, giọng nói dễ nghe: "Mời vào."

*****

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Nam Phụ Thâm Tình Hôm Nay Đã Sụp Đổ Chưa?

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook