Nam Sinh Mấy Anh Chơi Game Thật Lợi Hại

Chương 8: Nam sinh chúng tôi chơi game lợi hại như zậy đó! 3

Dịch Tu La

27/08/2020

Siêu thị trong trường xuất hiện một thanh niên mặc hoodie*. Cậu ta cúi đầu, hơn nửa khuôn mặt giấu cả dưới mũ, khó khăn lắm mới thấy được đôi mắt.

*hoodie: loại áo khoác có mũ trùm đầu

Nhìn thấy bộ dạng khả nghi đó, nhân viên thu ngân lập tức theo dõi cậu ta, sợ cậu ta lại làm chuyện gì vi phạm nội quy sinh viên. Thế nhưng, đối phương cứ đông nhìn nhìn, tây ngó ngó nửa ngày cũng không thấy cầm lên cái gì, nhân viên siêu thị lại càng thêm chắc chắn suy đoán của mình.

– Khụ, chỗ này, có cái đó không?

Thấy cậu ta đi đến quầy thu ngân, nhân viên siêu thị căng thẳng vãi tè. Chẳng lẽ cậu ta không đến ăn trộm mà là ăn cướp?

– Cái đó là cái gì? – Nhân viên cảnh giác nên hơi sẵng giọng.

Thanh niên hoodie khẩn trương nhìn trái nhìn phải:

– Thì là Durex, Jissbon (1) đó

Nhân viên siêu thị: …

– Bạn hiền à, đây là siêu thị trường học, cậu muốn làm gì?

Lăng Mông cúi đầu chửi một câu, cậu biết mình bị Mang Thần đùa giỡn rồi. Cậu xấu hổ chạy vọt ra khỏi siêu thị, lấy di động ra tìm weibo của Mang Thần gửi inbox:

[Lemon]: Đùa bố à, siêu thị trong trường làm quái gì có bán cái đó!



[Mangosteen]: Tôi có bảo là đi siêu thị trong trường mua hả?

Lăng Mông: …

Cậu cẩn thận nhớ lại đoạn đối thoại của hai người, Mang Thần hình như đúng là không có nói đến bốn chữ đó.

Đờ mờ thằng thiểu năng!

– Mông Mông, Mông Mông! – Trên lầu kí túc xá đối diện có người gọi to tên cậu. Lăng Mông ngẩng đầu nhìn lên, không phải thằng bạn cùng phòng ngu ngốc nhà mình thì còn ai trồng khoai đất này?

– Mông Mông! – Volume của bạn cùng phòng to đến nỗi cả ký túc xá đều nghe được – Mày mua xong chưa? Mua loại có xoắn ốc hay loại có gân?

Lăng Mông: …

Đờ mờ thằng thiểu năng!

Nghe được câu này, sinh viên ký túc xá đều tò mò chạy ra cửa sổ ngó xuống. Vừa nghĩ đến việc Mang Thần có thể đang ở sau cánh cửa nào đó, Lăng Mông phẫn hận giơ hai tay lên, tặng cho thằng bạn cùng phòng một cặp ngón giữa.

Dù sao mặt cũng mất cmnr, Lăng Mông chạy một mạch đến cửa hàng tiện lợi bên ngoài trường mua một hộp ba con sói về, lấy hình nền trang chủ của mình làm background rồi chụp hộp Durex trong tay đăng lên weibo.

@Lemon: Cược thua chịu phạt @Mangosteen [bài viết kèm hình ảnh]

Mang Thần chia sẻ ngay và luôn.

@Mangosteen: Tay đẹp lắm //@Lemon: Cược thua chịu phạt @Mangosteen [bài viết kèm hình ảnh]



nam-sinh-may-anh-choi-game-that-loi-hai-8-0

Chủ đề bị Mang Thần tổ lái, bình luận phía dưới cũng thống nhất một cách thần kì:

[Tuy không thấy được mặt của Mang Thần đúng là tiếc thật nhưng lại nhìn được tay của Chanh baba cũng rất đáng]

[Xin hãy lấy cái thứ che ống kia ra, không ai muốn nhìn nó đâu]

[Cầu Chanh baba live stream khoe tay]

[Tay đẹp như vậy mà đánh Tinh Hà thì tiếc lắm, để dành qwerty* đi]

*quay tay aka tuốt súng =))

Đề tài không biết bị tổ lái đến chốn nào, không ai quan tâm Lăng Mông đã phải đánh đổi bộ mặt của một sinh viên đại học để mua “cái đó” về ra sao. Fan trên weibo của cậu tăng lên không ít trong vòng một tối. Cẩu độc thân Lăng Mông ném hộp Durex vào chỗ sâu nhất trong ngăn kéo, thôi thì cứ coi như bỏ tiền mua fan vậy.Chú thích:

*Jissbon: ba con sói made in China =))

nam-sinh-may-anh-choi-game-that-loi-hai-8-1

nam-sinh-may-anh-choi-game-that-loi-hai-8-2

Lời editor: Khụ, ảnh trong bài là ảnh tự des, không có trong file raw đâu =))

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nam Sinh Mấy Anh Chơi Game Thật Lợi Hại

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook