Chương 17: Tôi Chọn Anh!
Nhi Nguyễn
12/09/2024
Trong một khoảnh khắc Kiều Trinh nói ra lựa chọn của hắn, trong đầu mỗi người lại có một suy nghĩ riêng. Lộ Dư Hân không thể nghĩ tới bản thân cô ta vẫn chưa thoát khỏi nhân vật phản diện được thiết lập sẵn yêu điên cuồng cô ta đến mức điên loạn.
Lúc này tâm cô ta vô cùng hoảng loạn, cô ta là ai chứ? Cô ta là nữ chính mà. Tuy rằng Kiều Trinh cũng rất đẹp trai nhưng mục tiêu của cô ta là nam chính Quân Hàn Mặc. Cho nên cô ta tuyệt đối không thể đi cùng Kiểu Trình được.
Trái ngược với trạng thái lo lắng không yên của Lộ Dư Hãn, Quân Hàn Mặc ở bên này vô cùng vui vẻ. Tâm trạng của hắn đặc biệt tốt. Biết được tình địch của mình đã bỏ lỡ cơ hội với người phụ nữ mà hắn cầu còn không được để đi chọn một nữ nhân nhu nhược chỉ được cái vẻ ngoài Lộ Dư Hân kia. Quân Hàn Mặc dịch người sang chỗ Kiều Minh Vy đang đứng.
Hắn cẩn thận quan sát nét mặt của cô. Xem rốt cuộc cô có bao nhiêu phần dao động trước tên khốn kia.
Hắn lúc này đặc biệt muốn bước vào trong tâm trí cô, biết được suy nghĩ của cô.
" Cô nhìn rõ chưa? Người mà tên kia chọn không phải là cô ".
Quân Hàn Mặc ghé sát vào tai cô thì thầm.
Kiều Minh Vy khẽ nhíu mày, sắc mặt có chút không tốt. Cô khẽ cụp mắt, tầm mắt tối tăm nhìn về phía Kiều Trình từ phía xa. Vẫn là cái dáng vẻ đấy. Dáng vẻ lạnh lùng, quyết tuyệt, dứt khoát. Cô đã từng rất thích cái dáng vẻ ấy, nhưng bây giờ đó lại là dáng vẻ mà cô cực kì căm ghét.
Quân Hàn Mặc để ý thấy bàn tay cô để bên dưới đang siết chặt. Hắn khẽ cau mày không vui rồi. Cô ấy lại vì tên khốn kia mà đau lòng sao?
Nếu để cho Kiều Minh Vy biết được cái suy nghĩ này của hắn có lẽ cô sẽ cười chết mất. Mà sẽ hỏi lại một câu rằng, tên khốn Kiều Trình đó xứng sao?
Quân Hàn Mặc cố giữ giọng bình tĩnh, khóe môi hắn khẽ cong lên, thì thầm bên tai của cô.
" Chọn hắn chỉ bằng chọn tôi. Dù sao thì...tôi vẫn có nhiều ưu điểm hơn hắn ".
Kiều Minh Vy im lặng không nói. Nhưng khi một lần nữa nhìn thấy ánh mắt thâm tình của Kiều Trình dõi về phía Lộ Dư Hân, cô chỉ khẽ cười nhạt. Sau đó thì quay sang nói khẽ với
người bên anh:
" Quân Hàn Mặc, tôi chọn anh!. Tôi muốn trở thành người phụ nữ của anh. Anh có thể đáp
ứng tôi? ".
Lời nói ra khiến cho Quân Hàn Mặc còn mơ hồ tưởng bản thân nghe nhầm. Hắn không tin
nghiêng đầu hỏi lại:
" Cô vừa...nói gì? ".
" Không nghe thấy thì thôi ". Kiều Minh Vy nhạt giọng.
Dù thái độ lúc nói chuyện của Kiều Minh Vy thờ ơ nhưng Quân Hàn Mặc tâm tình lại vui mừng, vô cùng hài lòng với đáp án mà hắn vẫn mong đợi.
Quân Hàn Mặc lấy lại mặt lạnh, quay sang liếc mắt nhìn một cái ra hiệu cho Hạ Hạo. Hạ Hạo ngay sau đó đem Lộ Dư Hân dẫn qua chỗ Kiều Trình. Nhưng Lộ Dư Hân dường như có ý muốn chống đối. Cô ta không ngừng la hét:
" Tôi không muốn! Thả tôi ra! ".
Kiều Trình đứng ở bên kia khẽ nhíu mày. Hắn vẫn luôn biết Lộ Dư Hân không chịu ở bên hắn, nhưng cũng không nên là lúc này. Ở trước mặt kẻ thù của hắn làm hắn mất mặt, xấu hổ như vậy.
Mặc kệ cô ta phản kháng thế nào, Hạ Hạo làm việc rất nhanh gọn, dứt khoát đem cô ta đẩy cho Kiều Trình.
Kiều Trình có được Lộ Dư Hân liền đem cô ta kéo về phía sau. Mặc kệ cô ta vẫn luôn không thỏa hiệp, ánh mắt vẫn luôn hướng về phía Quân Hàn Mặc.
" Giờ thì cút khỏi chỗ của tôi được rồi chứ? ".
Quân Hàn Mặc lên tiếng.
Kiều Trình ép buộc Lộ Dư Hân kéo tay cô ta rời đi cùng mình.
Quân Hàn Mặc nhìn thấy Kiều Minh Vy quay lưng trở về, hắn tâm tình tốt lên không ít, khóe miệng khẽ cong, vui vẻ đi theo phía sau cô.
Kiều Minh Vy ngồi ở một tảng đá, cô thất thần nhìn lên bầu trời xanh, đôi mắt khẽ nhắm lại, hít thở thật sâu. Cảm nhận không khí trong lành ở nơi rừng xanh này.
Tiếng bước chân chầm chậm của ai đó từng bước tiến tới. Vào lúc cô từ từ mở mắt ra, đã thấy Quân Hàn Mặc đứng ngay bên cạnh. Hắn im lặng đứng đó, cúi thấp đầu nhìn cô. Cô cũng ngẩng đầu, đưa mắt nhìn hắn. Cảnh tượng giống như những hình ảnh của một cặp đôi ngôn tình lãng mạn trong phim vậy.
Hắn hơi khàn giọng hỏi thẳng cô:
" Cô thích hắn sao? ".
Đầu cô khẽ động, lông mày khẽ nhướn lên, giống như vẻ mặt ngây thơ không hiểu. Hoặc cũng có thể là cô cố tình không hiểu.
Quân Hàn Mặc liền trực tiếp vào thẳng vấn đề. Hắn thấp giọng hỏi lại.
" Kiều Trình. Cô...thích hắn sao? ".
Kiều Minh Vy biểu tình trở nên không được tự nhiên, cả khuôn mặt cứng đờ. Nhưng cô không lựa chọn trốn tránh. Im lặng một lúc, cô ngẩng đầu nhìn hắn, nhìn thẳng vào mắt người đàn ông mà thẳng thắn trả lời.
" Đã từng thích ".
Ngay khi nhận được câu trả lời này, nói hắn ở bên trong bình tĩnh là giả. Nói hắn sao có thể vui được. Hắn không vui rồi! Sắc mặt hắn sầm xuống. Cảm giác có nhiều hơn chút thất vọng. Nhưng không để hắn thất vọng quá lâu, lời nói tiếp theo của cô đã khiến hắn thay đổi tâm trạng 180°.
" Nhưng giờ đã không thích nữa. Tôi và hắn...đã không còn quan hệ gì ".
" Thật sao? ". Quân Hàn Mặc vui đến mức vội hỏi lại ngay sau đó.
Nhưng chờ hắn nhận ra bản thân có hơi lộ liễu thì hắn mới thu liễm lại, nhưng không đáng kể.
Lúc này tâm cô ta vô cùng hoảng loạn, cô ta là ai chứ? Cô ta là nữ chính mà. Tuy rằng Kiều Trinh cũng rất đẹp trai nhưng mục tiêu của cô ta là nam chính Quân Hàn Mặc. Cho nên cô ta tuyệt đối không thể đi cùng Kiểu Trình được.
Trái ngược với trạng thái lo lắng không yên của Lộ Dư Hãn, Quân Hàn Mặc ở bên này vô cùng vui vẻ. Tâm trạng của hắn đặc biệt tốt. Biết được tình địch của mình đã bỏ lỡ cơ hội với người phụ nữ mà hắn cầu còn không được để đi chọn một nữ nhân nhu nhược chỉ được cái vẻ ngoài Lộ Dư Hân kia. Quân Hàn Mặc dịch người sang chỗ Kiều Minh Vy đang đứng.
Hắn cẩn thận quan sát nét mặt của cô. Xem rốt cuộc cô có bao nhiêu phần dao động trước tên khốn kia.
Hắn lúc này đặc biệt muốn bước vào trong tâm trí cô, biết được suy nghĩ của cô.
" Cô nhìn rõ chưa? Người mà tên kia chọn không phải là cô ".
Quân Hàn Mặc ghé sát vào tai cô thì thầm.
Kiều Minh Vy khẽ nhíu mày, sắc mặt có chút không tốt. Cô khẽ cụp mắt, tầm mắt tối tăm nhìn về phía Kiều Trình từ phía xa. Vẫn là cái dáng vẻ đấy. Dáng vẻ lạnh lùng, quyết tuyệt, dứt khoát. Cô đã từng rất thích cái dáng vẻ ấy, nhưng bây giờ đó lại là dáng vẻ mà cô cực kì căm ghét.
Quân Hàn Mặc để ý thấy bàn tay cô để bên dưới đang siết chặt. Hắn khẽ cau mày không vui rồi. Cô ấy lại vì tên khốn kia mà đau lòng sao?
Nếu để cho Kiều Minh Vy biết được cái suy nghĩ này của hắn có lẽ cô sẽ cười chết mất. Mà sẽ hỏi lại một câu rằng, tên khốn Kiều Trình đó xứng sao?
Quân Hàn Mặc cố giữ giọng bình tĩnh, khóe môi hắn khẽ cong lên, thì thầm bên tai của cô.
" Chọn hắn chỉ bằng chọn tôi. Dù sao thì...tôi vẫn có nhiều ưu điểm hơn hắn ".
Kiều Minh Vy im lặng không nói. Nhưng khi một lần nữa nhìn thấy ánh mắt thâm tình của Kiều Trình dõi về phía Lộ Dư Hân, cô chỉ khẽ cười nhạt. Sau đó thì quay sang nói khẽ với
người bên anh:
" Quân Hàn Mặc, tôi chọn anh!. Tôi muốn trở thành người phụ nữ của anh. Anh có thể đáp
ứng tôi? ".
Lời nói ra khiến cho Quân Hàn Mặc còn mơ hồ tưởng bản thân nghe nhầm. Hắn không tin
nghiêng đầu hỏi lại:
" Cô vừa...nói gì? ".
" Không nghe thấy thì thôi ". Kiều Minh Vy nhạt giọng.
Dù thái độ lúc nói chuyện của Kiều Minh Vy thờ ơ nhưng Quân Hàn Mặc tâm tình lại vui mừng, vô cùng hài lòng với đáp án mà hắn vẫn mong đợi.
Quân Hàn Mặc lấy lại mặt lạnh, quay sang liếc mắt nhìn một cái ra hiệu cho Hạ Hạo. Hạ Hạo ngay sau đó đem Lộ Dư Hân dẫn qua chỗ Kiều Trình. Nhưng Lộ Dư Hân dường như có ý muốn chống đối. Cô ta không ngừng la hét:
" Tôi không muốn! Thả tôi ra! ".
Kiều Trình đứng ở bên kia khẽ nhíu mày. Hắn vẫn luôn biết Lộ Dư Hân không chịu ở bên hắn, nhưng cũng không nên là lúc này. Ở trước mặt kẻ thù của hắn làm hắn mất mặt, xấu hổ như vậy.
Mặc kệ cô ta phản kháng thế nào, Hạ Hạo làm việc rất nhanh gọn, dứt khoát đem cô ta đẩy cho Kiều Trình.
Kiều Trình có được Lộ Dư Hân liền đem cô ta kéo về phía sau. Mặc kệ cô ta vẫn luôn không thỏa hiệp, ánh mắt vẫn luôn hướng về phía Quân Hàn Mặc.
" Giờ thì cút khỏi chỗ của tôi được rồi chứ? ".
Quân Hàn Mặc lên tiếng.
Kiều Trình ép buộc Lộ Dư Hân kéo tay cô ta rời đi cùng mình.
Quân Hàn Mặc nhìn thấy Kiều Minh Vy quay lưng trở về, hắn tâm tình tốt lên không ít, khóe miệng khẽ cong, vui vẻ đi theo phía sau cô.
Kiều Minh Vy ngồi ở một tảng đá, cô thất thần nhìn lên bầu trời xanh, đôi mắt khẽ nhắm lại, hít thở thật sâu. Cảm nhận không khí trong lành ở nơi rừng xanh này.
Tiếng bước chân chầm chậm của ai đó từng bước tiến tới. Vào lúc cô từ từ mở mắt ra, đã thấy Quân Hàn Mặc đứng ngay bên cạnh. Hắn im lặng đứng đó, cúi thấp đầu nhìn cô. Cô cũng ngẩng đầu, đưa mắt nhìn hắn. Cảnh tượng giống như những hình ảnh của một cặp đôi ngôn tình lãng mạn trong phim vậy.
Hắn hơi khàn giọng hỏi thẳng cô:
" Cô thích hắn sao? ".
Đầu cô khẽ động, lông mày khẽ nhướn lên, giống như vẻ mặt ngây thơ không hiểu. Hoặc cũng có thể là cô cố tình không hiểu.
Quân Hàn Mặc liền trực tiếp vào thẳng vấn đề. Hắn thấp giọng hỏi lại.
" Kiều Trình. Cô...thích hắn sao? ".
Kiều Minh Vy biểu tình trở nên không được tự nhiên, cả khuôn mặt cứng đờ. Nhưng cô không lựa chọn trốn tránh. Im lặng một lúc, cô ngẩng đầu nhìn hắn, nhìn thẳng vào mắt người đàn ông mà thẳng thắn trả lời.
" Đã từng thích ".
Ngay khi nhận được câu trả lời này, nói hắn ở bên trong bình tĩnh là giả. Nói hắn sao có thể vui được. Hắn không vui rồi! Sắc mặt hắn sầm xuống. Cảm giác có nhiều hơn chút thất vọng. Nhưng không để hắn thất vọng quá lâu, lời nói tiếp theo của cô đã khiến hắn thay đổi tâm trạng 180°.
" Nhưng giờ đã không thích nữa. Tôi và hắn...đã không còn quan hệ gì ".
" Thật sao? ". Quân Hàn Mặc vui đến mức vội hỏi lại ngay sau đó.
Nhưng chờ hắn nhận ra bản thân có hơi lộ liễu thì hắn mới thu liễm lại, nhưng không đáng kể.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.