Nam Thần Cao Lãnh Ở Sát Vách: Hôn Sai 55 Lần
Chương 227: Chỉ lo thân mình (1)
Diệp Phi Dạ
07/01/2017
Cho nên Cố Khuynh Thành làm ra một bộ phóng khoáng không so đo, hơi
cười, vừa muốn mở miệng nói chuyện, Đường Thời vốn vẫn luôn luôn ngồi
yên không có hé răng, chỉ là yên lặng ăn sáng, bất chợt buông muôi trong tay xuống, hơi có chút kinh ngạc nghiêng đầu, liếc mắt nhìn Phùng Y Y
một cái, sau đó nhìn chằm chằm chị dâu tư của mình, một bộ không biết
chuyện gì mở miệng hỏi: "Phùng Y Y còn nhỏ tuổi hơn Cố Khuynh Thành sao? Chị không nói, tôi thực sự là không nhìn ra, tôi vẫn cho là Phùng Y Y
còn lớn hơn Tiểu Nguyệt và Khuynh Thành đấy!"
Tất cả mọi người ở đấy, mỗi người đều là người thành tinh, đều nghe được rõ ràng ý tỏng lời của Đường Thời, là đang nói bộ dạng Phùng Y Y so với Cố Khuynh Thành và Tứ Nguyệt già hơn.
Đường Thời từ trước đến nay liền là đều như thế, không mở miệng thì thôi một khi mở miệng khiến người kinh hãi..
Vốn là không khí vừa rồi ngột ngạt như vậy, bị chị dâu đã khéo léo lật giấy, kết quả anh nói một câu như vậy, nói xong vừa tàn nhẫn lại thâm độc, lập tức đem kéo bầu không khí trở lại lúng túng.
So với giọng giễu cợt của Phùng Y Y vừa rồi, còn xấu hổ hơn.
Cố Khuynh Thành lời đến khóe miệng, liền bị một câu như vậy của Đường Thời ép lại, nghẹn trong cổ họng.
Tuy là lời này Đường Thời, đối tượng không phải cô, thậm chí còn có chút giúp cô, thế nhưng, Cố Khuynh Thành vẫn cảm thấy lời của Đường Thời, nói xong thật là đủ đả kích người!
Đường Thời đã gọn gàng đả kích Phùng Y Y như vậy, lúc này Cố Khuynh Thành mở miệng nữa thì thành giả bộ phóng khoáng không so đo, ngược lại có chút thêm mắm thêm muối, bỏ đá xuống giếng.
Mặc dù ở trong lòng cô, rất muốn thêm mắm thêm muối với Phùng Y Y, bỏ đá xuống giếng, thế nhưng ngay lúc này, cô hiểu hơn, mình không thể nhất thời, tại ở trước mặt nhiều trưởng bối như vậy, ra vẻ mình không phóng khoáng.
Cho nên, Cố Khuynh Thành nhẹ nhàng khẽ động môi, cuối cùng ngậm miệng im lặng, không nói gì.
Giống như Cố Khuynh Thành nghĩ, dù sao đối với một cô gái mà nói, đả kích lớn nhất, không ai bằng chính là bị làm trò ở trước mặt rất nhiều người, bị người ta nói mình có bộ dạng không hợp tuổi.
Huống chi Đường Thời vẫn là người đàn ông Phùng Y Y thích, cô ta bởi vì câu này, trái tim như bị bể nát, sắc mặt trở nên tái nhợt ủy khuất.
Vốn cô chị dâu muốn che chở Phùng Y Y, cũng trở nên có chút cứng ngắc, chẳng qua, cô ta so với Phùng Y Y thì có đầu óc hơn nhiều, chỉ là trong nháy mắt, cô đã tìm được cách đối phó, trên mặt cố gắng duy trì tươi cười, nhìn Đường Thời, giọng điệu thanh thúy nói: "A Thời, người ta luôn nói chỉ nên ủy khuất người mình, không nên đắc tội người ngoài, trong lòng biết rất rõ ràng Y Y của nhà chúng ta nhỏ hơn so với Khuynh Thành, lại hết lần này tới lần khác đùa kiểu đấy."
Nếu như mới vừa rồi Cố Khuynh Thành chỉ cảm thấy chị dâu tư của Đường Thời rất biết cách nói chuyện, như vậy bây giờ ở trong lòng cô, chỉ có một ý niệm trong đầu, đó chính là chị dâu tư của Đường Thời, không phải là rất biết cách nói chuyện, mà thật sự biết nói chuyện!
Tất cả mọi người ở đấy, mỗi người đều là người thành tinh, đều nghe được rõ ràng ý tỏng lời của Đường Thời, là đang nói bộ dạng Phùng Y Y so với Cố Khuynh Thành và Tứ Nguyệt già hơn.
Đường Thời từ trước đến nay liền là đều như thế, không mở miệng thì thôi một khi mở miệng khiến người kinh hãi..
Vốn là không khí vừa rồi ngột ngạt như vậy, bị chị dâu đã khéo léo lật giấy, kết quả anh nói một câu như vậy, nói xong vừa tàn nhẫn lại thâm độc, lập tức đem kéo bầu không khí trở lại lúng túng.
So với giọng giễu cợt của Phùng Y Y vừa rồi, còn xấu hổ hơn.
Cố Khuynh Thành lời đến khóe miệng, liền bị một câu như vậy của Đường Thời ép lại, nghẹn trong cổ họng.
Tuy là lời này Đường Thời, đối tượng không phải cô, thậm chí còn có chút giúp cô, thế nhưng, Cố Khuynh Thành vẫn cảm thấy lời của Đường Thời, nói xong thật là đủ đả kích người!
Đường Thời đã gọn gàng đả kích Phùng Y Y như vậy, lúc này Cố Khuynh Thành mở miệng nữa thì thành giả bộ phóng khoáng không so đo, ngược lại có chút thêm mắm thêm muối, bỏ đá xuống giếng.
Mặc dù ở trong lòng cô, rất muốn thêm mắm thêm muối với Phùng Y Y, bỏ đá xuống giếng, thế nhưng ngay lúc này, cô hiểu hơn, mình không thể nhất thời, tại ở trước mặt nhiều trưởng bối như vậy, ra vẻ mình không phóng khoáng.
Cho nên, Cố Khuynh Thành nhẹ nhàng khẽ động môi, cuối cùng ngậm miệng im lặng, không nói gì.
Giống như Cố Khuynh Thành nghĩ, dù sao đối với một cô gái mà nói, đả kích lớn nhất, không ai bằng chính là bị làm trò ở trước mặt rất nhiều người, bị người ta nói mình có bộ dạng không hợp tuổi.
Huống chi Đường Thời vẫn là người đàn ông Phùng Y Y thích, cô ta bởi vì câu này, trái tim như bị bể nát, sắc mặt trở nên tái nhợt ủy khuất.
Vốn cô chị dâu muốn che chở Phùng Y Y, cũng trở nên có chút cứng ngắc, chẳng qua, cô ta so với Phùng Y Y thì có đầu óc hơn nhiều, chỉ là trong nháy mắt, cô đã tìm được cách đối phó, trên mặt cố gắng duy trì tươi cười, nhìn Đường Thời, giọng điệu thanh thúy nói: "A Thời, người ta luôn nói chỉ nên ủy khuất người mình, không nên đắc tội người ngoài, trong lòng biết rất rõ ràng Y Y của nhà chúng ta nhỏ hơn so với Khuynh Thành, lại hết lần này tới lần khác đùa kiểu đấy."
Nếu như mới vừa rồi Cố Khuynh Thành chỉ cảm thấy chị dâu tư của Đường Thời rất biết cách nói chuyện, như vậy bây giờ ở trong lòng cô, chỉ có một ý niệm trong đầu, đó chính là chị dâu tư của Đường Thời, không phải là rất biết cách nói chuyện, mà thật sự biết nói chuyện!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.