Nam Thần Cao Lãnh Ở Sát Vách: Hôn Sai 55 Lần
Chương 289: Muốn để cô ấy yêu tôi (19 )
Diệp Phi Dạ
18/01/2017
Lục Nhiên không nói gì, từ từ thưởng thức một ly rượu, sau đó mới mở
miệng, nói: "A Thời, nghe nói cậu nói với Khuynh Thành rất quá đáng."
Mấy anh em bọn họ, đã từng dựa vào đánh lộn mà phân xếp hạng, anh ta ở ngay dưới Đường Thời, hầu hết thời gian Đường Thời cũng rất tôn trọng anh ta, cho nên anh ta rất ít ngay ở trước mặt Đường Thời, gọi anh là anh.
Đường Thời mặt mày dao động, không có lên tiếng, ánh mắt nhàn nhạt trành nhìn lên một nam một nữ ở trong MV, trong phòng bao xa hoa, chiếu vào trên mặt của anh, mang theo khắc sâu xinh đẹp.
Lục Nhiên lắc lắc ly rượu trong tay, cũng chuyển mắt theo Đường Thời ánh lên màn hình lớn, anh ta chờ Tô Niên Hoa quỷ hồ sói tru đổi thành tiếng bồi thường cô tiểu thư, mới mở miệng lần nữa, nói: "A Thời, kỳ thực con người của tôi, sợ phiền phức nhất nhiều, nếu như không phải sợ bận rộn, tôi cũng sẽ không hao hết khí lực đuổi Tâm Tâm đi."
Lục Nhiên nói đến đây, ngữ điệu bỗng nhiên dừng lại, trong đầu hiện lên một bóng dáng xinh đẹp, một giây kế tiếp, anh ta liền bình thản nghiêng đầu, nhìn Đường Thời mở miệng nói: "Thế nhưng, A Thời, lần này tôi phải lắm miệng, nói cậu một câu."
"Tuy là tôi không đánh lại cậu, nhiều nhất sẽ đi bệnh viện nửa tháng.." Lục Nhiên nói đến đây, cười một cái, sau đó thần tình trở nên có chút nghiêm túc, nhìn Đường Thời, nghiêm trang mở miệng, nói: "A Thời, tuy là tôi không biết ba năm trước đây, cậu và Khuynh Thành rốt cuộc xảy ra chuyện gì."
"Đương nhiên, cậu mặc dù không nói ra, nhưng là mọi người chúng tôi đều có thể nhìn ra được, cậu đối với Khuynh Thành là móc tim móc phổi thật tâm thật ý, cho nên tôi to gan suy đoán, nhất định là ba năm trước đây Khuynh Thành đã làm cái gì xúc phạm đến điểm mấy chốt của cậu, mới để cho cậu rối rắm như thế, rất muốn tốt với cô ấy, rồi lại không cách nào tốt được."
"Thế nhưng, mỗi một lần, cậu không khắc chế nổi tính tình của mình, phát hỏa với cô ấy, cuối cùng khó chịu nhất chính bản thân cậu."
"Cô ấy ở nước Anh ba năm, mỗi tháng cậu đi Hồng Viên, trong lòng cậu vui vẻ sao? Cô ấy ở nước Anh ba năm, cậu qua sang nhìn ảnh chụp của cô ấy ở trên máy tính, cậu nhớ người mà không khó chịu sao? Cô ấy ở nước Anh ba năm, trong ngăn bàn làm việc của cậu đã nhét bao nhiêu là vé máy bay đi Anh quốc, thế nhưng mỗi một lần cũng chỉ là đến sân bay Anh quốc, lập tức trở về, câu đi qua đi lại đường dài tới mấy chục tiếng, cậu không mệt mỏi sao?"
Cánh môi Đường Thời, dùng sức mím chặt, nhưng không có lên tiếng.
"A Thời, tôi thật nghĩ không ra, cậu làm như thế, rốt cuộc là được cái gì? Ba năm trước đây cô ấy bằng lòng lên giường với cậu, nói rõ cô ấy thật sự muốn đi cùng với cậu, không phải là cậu cũng muốn cô ấy sao, rốt cuộc cậu còn có lòng tham gì?"
Đường Thời nghe được câu này, biểu tình trở nên có chút mờ mịt, tay anh dùng sức cầm lấy ly rượu, quá hồi lâu, anh mới quay đầu, nhìn chằm chằm Lục Nhiên nói: "Tôi không tham lam, tôi chỉ muốn để cho cô ấy yêu tôi."
Mấy anh em bọn họ, đã từng dựa vào đánh lộn mà phân xếp hạng, anh ta ở ngay dưới Đường Thời, hầu hết thời gian Đường Thời cũng rất tôn trọng anh ta, cho nên anh ta rất ít ngay ở trước mặt Đường Thời, gọi anh là anh.
Đường Thời mặt mày dao động, không có lên tiếng, ánh mắt nhàn nhạt trành nhìn lên một nam một nữ ở trong MV, trong phòng bao xa hoa, chiếu vào trên mặt của anh, mang theo khắc sâu xinh đẹp.
Lục Nhiên lắc lắc ly rượu trong tay, cũng chuyển mắt theo Đường Thời ánh lên màn hình lớn, anh ta chờ Tô Niên Hoa quỷ hồ sói tru đổi thành tiếng bồi thường cô tiểu thư, mới mở miệng lần nữa, nói: "A Thời, kỳ thực con người của tôi, sợ phiền phức nhất nhiều, nếu như không phải sợ bận rộn, tôi cũng sẽ không hao hết khí lực đuổi Tâm Tâm đi."
Lục Nhiên nói đến đây, ngữ điệu bỗng nhiên dừng lại, trong đầu hiện lên một bóng dáng xinh đẹp, một giây kế tiếp, anh ta liền bình thản nghiêng đầu, nhìn Đường Thời mở miệng nói: "Thế nhưng, A Thời, lần này tôi phải lắm miệng, nói cậu một câu."
"Tuy là tôi không đánh lại cậu, nhiều nhất sẽ đi bệnh viện nửa tháng.." Lục Nhiên nói đến đây, cười một cái, sau đó thần tình trở nên có chút nghiêm túc, nhìn Đường Thời, nghiêm trang mở miệng, nói: "A Thời, tuy là tôi không biết ba năm trước đây, cậu và Khuynh Thành rốt cuộc xảy ra chuyện gì."
"Đương nhiên, cậu mặc dù không nói ra, nhưng là mọi người chúng tôi đều có thể nhìn ra được, cậu đối với Khuynh Thành là móc tim móc phổi thật tâm thật ý, cho nên tôi to gan suy đoán, nhất định là ba năm trước đây Khuynh Thành đã làm cái gì xúc phạm đến điểm mấy chốt của cậu, mới để cho cậu rối rắm như thế, rất muốn tốt với cô ấy, rồi lại không cách nào tốt được."
"Thế nhưng, mỗi một lần, cậu không khắc chế nổi tính tình của mình, phát hỏa với cô ấy, cuối cùng khó chịu nhất chính bản thân cậu."
"Cô ấy ở nước Anh ba năm, mỗi tháng cậu đi Hồng Viên, trong lòng cậu vui vẻ sao? Cô ấy ở nước Anh ba năm, cậu qua sang nhìn ảnh chụp của cô ấy ở trên máy tính, cậu nhớ người mà không khó chịu sao? Cô ấy ở nước Anh ba năm, trong ngăn bàn làm việc của cậu đã nhét bao nhiêu là vé máy bay đi Anh quốc, thế nhưng mỗi một lần cũng chỉ là đến sân bay Anh quốc, lập tức trở về, câu đi qua đi lại đường dài tới mấy chục tiếng, cậu không mệt mỏi sao?"
Cánh môi Đường Thời, dùng sức mím chặt, nhưng không có lên tiếng.
"A Thời, tôi thật nghĩ không ra, cậu làm như thế, rốt cuộc là được cái gì? Ba năm trước đây cô ấy bằng lòng lên giường với cậu, nói rõ cô ấy thật sự muốn đi cùng với cậu, không phải là cậu cũng muốn cô ấy sao, rốt cuộc cậu còn có lòng tham gì?"
Đường Thời nghe được câu này, biểu tình trở nên có chút mờ mịt, tay anh dùng sức cầm lấy ly rượu, quá hồi lâu, anh mới quay đầu, nhìn chằm chằm Lục Nhiên nói: "Tôi không tham lam, tôi chỉ muốn để cho cô ấy yêu tôi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.