Nam Thần Cao Lãnh Ở Sát Vách: Hôn Sai 55 Lần
Chương 427: Nói xong như người dưng (7)
Diệp Phi Dạ
21/02/2017
"Cũng không phải làm sao thấy được..." Đường Thời lười biếng mở miệng,
giọng nói ôn tồn: "Tôi chính là thấy có người đối tốt với Cố Khuynh
Thành như vậy, tâm lý không thoải mái, liền liều mạng tìm ra vài thứ, để cho tâm lý của mình cân bằng xuống."
Lục Nhiên nghe được Đường Thời trả lời như vậy, có chút im lặng nhổ nước bọt: "Trình Tả Ý là một phụ nữ, A Thời, anh thật biến thái."
Đường Thời ngược lại giống như nghe được cái gì tán dương, nhất thời cười rộ lên, sau đó nghiêm trang "Ừ" một tiếng, mang theo vài phần lười biếng ngáp một cái, ngữ điệu ung dung nói: "Hiện tại tôi tin, trên cái thế giới này, ngoại trừ tôi, không còn có người nào đối tốt với Cố Khuynh Thành như vậy, cuối cùng tôi cũng có thể ngủ ngon giấc."
"..." Lục Nhiên hoàn toàn im lặng, trầm mặc một hồi, mới khẽ cười một tiếng, sau đó thu liễm lại tất cả tâm tình, hơi có chút nghiêm túc hỏi: "A Thời, chuyện này, anh xử lý như thế nào?"
Đương nhiên Đường Thời biết, chuyện này trong miệng Lục Nhiên là chỉ "Sự cố" đêm nay trong bữa tiệc, đáy mắt anh buông xuống, dần dần hiện lên một tầng ý lạnh.
Anh cầm điện thoại di động, chậm chạp không có mở miệng.
"A Thời, có một số việc tôi nghĩ anh cũng đoán được, Đồ Sứ nhất định là bị Trình Tả Ý động tay chân, cô ta không phải thương tổn Khuynh Thành, mà đang dùng khổ nhục kế làm lợi thế." Lục Nhiên đợi hồi lâu, dẫn đầu mở miệng trước: "Nói thật, Trình Tả Ý ở Thịnh Đường hơn ba năm, tôi vẫn cảm thấy cô ta là một người phụ nữ dịu dàng, không gây sự, không sinh sự, thật không nghĩ tới, làm nên chuyện này, đã vậy còn quá tàn nhẫn, đối với mình còn ác như vậy... chậc chậc chậc..."
Lục Nhiên nói ra ba tiếng chậc, sau đó trực tiếp nói: "A Thời, người phụ nữ này tâm cơ quá sâu, không lưu lại được, phải nghĩ biện pháp, sớm xử lý cô ta đi."
"Phải xử lý..." Đường Thời nói tiếp: "Chẳng qua không phải hiện tại."
Trước khi anh không xác định Trình Tả Ý đối với Cố Khuynh Thành là tốt thật hay là giả dối, chẳng qua chỉ là dụng tâm, khiến Trình Tả Ý tạm rời cương vị công tác.Ai ngờ không nghĩ tới, anh hành động vậy, lại khiến Trình Tả Ý lộ ra kế hoạch nham hiểm trong lòng cô ta.
Quả nhiên, người bị bức đến đường cùng, mới lộ ra chân tướng.
Lần trước Cố Khuynh Thành bị bắt cóc, đã là một chuyện cực kỳ nguy hiểm.
May mắn lúc này Trình Tả Ý dùng khổ nhục kế, Cố Khuynh Thành mới không chút tổn hại.
Nếu Trình Tả Ý biết, mưu kế của mình lại bị thua một lần nữa, như vậy tiếp theo, cô ta lại muốn chơi gì?
Quan trọng hơn là, nhất định bây giờ trong lòng Cố Khuynh Thành đem Trình Tả Ý quan tọng, bây giờ bọn họ đối phó Trình Tả Ý, chỉ khiến anh và Cố Khuynh Thành mâu thuẫn.
Đường Thời nghĩ tới đây, mới chậm rãi nói với Lục Nhiên trong điện thoại: "Mặt ngoài bất động, trở thành bộ dạng chúng ta đều tin bộ cô ta, sau lưng cậu phái người nhìn vào cô ta, bây giờ bắt đầu, tôi sẽ bồi cô ta, chơi hồi lớn thật tốt, dạy cho cô ta một bài học, cái gì gọi là... Âm mưu."
"... A Thời, tôi không biết, anh lúc nào thì trở nên nhàn hạ thoải mái như thế, cùng một phụ nữ đấu trí."
"Tôi không phải nhàn hạ thoải mái." Đường Thời nói xong câu này, rũ lông mi xuống, giọng nói có vẻ hơi lãnh đạm, lại ẩn chứa tâm tình cuồn cuộn: "Tôi chỉ là, không muốn bởi vì cô ta, mà xuất hiện vết rách gì với Khuynh Khuynh."
Lục Nhiên nghe được Đường Thời trả lời như vậy, có chút im lặng nhổ nước bọt: "Trình Tả Ý là một phụ nữ, A Thời, anh thật biến thái."
Đường Thời ngược lại giống như nghe được cái gì tán dương, nhất thời cười rộ lên, sau đó nghiêm trang "Ừ" một tiếng, mang theo vài phần lười biếng ngáp một cái, ngữ điệu ung dung nói: "Hiện tại tôi tin, trên cái thế giới này, ngoại trừ tôi, không còn có người nào đối tốt với Cố Khuynh Thành như vậy, cuối cùng tôi cũng có thể ngủ ngon giấc."
"..." Lục Nhiên hoàn toàn im lặng, trầm mặc một hồi, mới khẽ cười một tiếng, sau đó thu liễm lại tất cả tâm tình, hơi có chút nghiêm túc hỏi: "A Thời, chuyện này, anh xử lý như thế nào?"
Đương nhiên Đường Thời biết, chuyện này trong miệng Lục Nhiên là chỉ "Sự cố" đêm nay trong bữa tiệc, đáy mắt anh buông xuống, dần dần hiện lên một tầng ý lạnh.
Anh cầm điện thoại di động, chậm chạp không có mở miệng.
"A Thời, có một số việc tôi nghĩ anh cũng đoán được, Đồ Sứ nhất định là bị Trình Tả Ý động tay chân, cô ta không phải thương tổn Khuynh Thành, mà đang dùng khổ nhục kế làm lợi thế." Lục Nhiên đợi hồi lâu, dẫn đầu mở miệng trước: "Nói thật, Trình Tả Ý ở Thịnh Đường hơn ba năm, tôi vẫn cảm thấy cô ta là một người phụ nữ dịu dàng, không gây sự, không sinh sự, thật không nghĩ tới, làm nên chuyện này, đã vậy còn quá tàn nhẫn, đối với mình còn ác như vậy... chậc chậc chậc..."
Lục Nhiên nói ra ba tiếng chậc, sau đó trực tiếp nói: "A Thời, người phụ nữ này tâm cơ quá sâu, không lưu lại được, phải nghĩ biện pháp, sớm xử lý cô ta đi."
"Phải xử lý..." Đường Thời nói tiếp: "Chẳng qua không phải hiện tại."
Trước khi anh không xác định Trình Tả Ý đối với Cố Khuynh Thành là tốt thật hay là giả dối, chẳng qua chỉ là dụng tâm, khiến Trình Tả Ý tạm rời cương vị công tác.Ai ngờ không nghĩ tới, anh hành động vậy, lại khiến Trình Tả Ý lộ ra kế hoạch nham hiểm trong lòng cô ta.
Quả nhiên, người bị bức đến đường cùng, mới lộ ra chân tướng.
Lần trước Cố Khuynh Thành bị bắt cóc, đã là một chuyện cực kỳ nguy hiểm.
May mắn lúc này Trình Tả Ý dùng khổ nhục kế, Cố Khuynh Thành mới không chút tổn hại.
Nếu Trình Tả Ý biết, mưu kế của mình lại bị thua một lần nữa, như vậy tiếp theo, cô ta lại muốn chơi gì?
Quan trọng hơn là, nhất định bây giờ trong lòng Cố Khuynh Thành đem Trình Tả Ý quan tọng, bây giờ bọn họ đối phó Trình Tả Ý, chỉ khiến anh và Cố Khuynh Thành mâu thuẫn.
Đường Thời nghĩ tới đây, mới chậm rãi nói với Lục Nhiên trong điện thoại: "Mặt ngoài bất động, trở thành bộ dạng chúng ta đều tin bộ cô ta, sau lưng cậu phái người nhìn vào cô ta, bây giờ bắt đầu, tôi sẽ bồi cô ta, chơi hồi lớn thật tốt, dạy cho cô ta một bài học, cái gì gọi là... Âm mưu."
"... A Thời, tôi không biết, anh lúc nào thì trở nên nhàn hạ thoải mái như thế, cùng một phụ nữ đấu trí."
"Tôi không phải nhàn hạ thoải mái." Đường Thời nói xong câu này, rũ lông mi xuống, giọng nói có vẻ hơi lãnh đạm, lại ẩn chứa tâm tình cuồn cuộn: "Tôi chỉ là, không muốn bởi vì cô ta, mà xuất hiện vết rách gì với Khuynh Khuynh."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.