Nam Thần Đẹp Trai Cùng Ký Túc Xá
Chương 33: Nụ Hôn Nồng Cháy
Mạc Hàn Băng
31/08/2015
Chiếc taxi vàng dừng lại trước một cánh cổng lớn ! Bên trong là sân
khấu cực lớn với bao nhiêu ánh đèn pha chói mắt . Nhưng để vào được bên
trong thì còn phải chen chúc với một đám fc nữ đang rầm rộ gào thét như
điên ! Tranh nhau đưa vé cho ông giữ cửa , mà khổ thân cho ông này ,
người tuy to mà tuổi đã cao , bị mấy con nhỏ điên cuồng chèn ép đâm bình bịch vào người , đứa nọ ẩn đứa kia , loạng choạng mấy lần mà suýt ngã
...
- ô mai gọt ..!!!!
Tiểu An đơ mặt nhìn cảnh tượng phía trước , cổ họng có chút nghèn nghẹn . Nó nhận ra cũng thấy hoàn toàn bình thường , nên chỉ đứng nhắm mắt mà cười rồi kèm theo là cái lắc đầu đầy vẻ '' ta đây đã biết trước ngươi sẽ thành vậy mà ''
- sao ! hối hận rồi !!!
Nó vẫn nở một nụ cười tươi rói rói nhìn con bạn . Tiểu An thấy cái vẻ đắc trí của nó lại càng quyết tâm .
- ai...ai hối hận hồi nào ! ĐI
Nói rồi liền một mạch kéo nó xông vào bên trong , bất chấp đoàn người đông như kiến mà lọt khe .
- 2 cô kia , đưa vé đây !!!
Ông bảo vệ đứng canh chặn lại nó và Tiểu An , lúc này Tiểu An mới sực nhớ ra mình quên đưa vé ,liền nở nụ cười xòa với ông quản lý .
- bác à ! bác tha cho cháu tội không để ý đến một người cao quý là bác a~ , đây ...cháu xin dâng hiến 2 tấm vé này cho bác !!!! * mắt chớp chớp mồm đớp đớp *
- hừ ! mấy cô chỉ giỏi lẻo mép !!!
Ông bảo vệ cầm 2 tờ vé đẩy kính xem thì liền giật mình
- các ...các cô lấy đâu ra vé này !!!!
Có vẻ như nó nhận ra sự hoảng hốt của lão này , nên lấy lại tấm vé .
- có chuyện gì với tấm vé này sao ? chả nhẽ nó là vé lậu hay vé phạm vi ???
Nó nhăn mặt nhìn ông bảo vệ
- ây ...không , dĩ nhiên là không rồi , đây là vé ngồi ghế vip , không nhẽ 2 cô là người quen của Hoàng thiếu ?
Nó nghe thì mới nhận ra cái vé này là do Nhật Huy ưu ái dành cho nó với Tiểu An , thì lòng đột nhiên rấy lên một cảm xúc lạ , không phải vì cảm động mà là vì không muốn !!! Nó thân phận không cao quý như mấy người ngồi trong hàng vip , thì quyền cớ đâu mà ngồi đó , vừa không phù hợp lại vừa nhạo báng chính mình . Nhật Huy làm vậy là muốn tốt cho nó nhưng sự thực lại đang cho nó đứng vào một vị trí không hề đúng đắn .
- phải đấy phải đấy , chúng tôi là bạn của anh ấy !!!
Tiểu An biết chắc chắn lão này rất sợ Nhật Huy nên tiện thể vênh mặt nói vào , làm nó phản ứng không kịp .
-Tiểu An ...nói cái gì vậy ?
Nó quay ra nhéo tay Tiểu An một cái vì cái tội nói lung tung mà không có sự cho phép của con đi cùng .
- thì đúng vậy mà !!!!
Tiểu An bị nhéo đau nên mắt rơm rớm nhìn nó , mặt lại tội lỗi mếu máo . Nó vì sợ không muốn con bà điên hay khóc này ở đây làm loạn nên mới nhíu mày đanh phải đưa vé cho ông bảo vệ rồi ông bảo vệ lại đưa lại cho 2 đứa 2 mảnh giấy đỏ , nó cứ biết thế mà cầm lấy , cũng chả quan tâm là giấy gì mà chỉ quan tâm đến con bà điên kia đang sắp khóc to lên . Nên phải kéo ngay vào trong , cho nhỏ nhìn thấy thần tượng Nhật Huy đẹp trai lai láng kia thì mới hòng yên được .
Đến cái cửa tiếp theo lại bị kiểm tra giấy , nó đoán chắc là cái giấy trong tay , nên nhanh chân chuồn lẹ vào đó đưa giấy , lập tức ông kiểm tra giấy tỏ ra kính trọng , còn đưa tay mời nó và Tiểu An vào hàng ghế đầu tiên , cũng là hàng ghế êm ái nhất , đẹp nhất trong buổi hòa nhạc này !
- oa trời ơi !!! ghế gì mà ghế đẹp rứa !!!!???
Tiểu An như gào lên khi thấy hàng ghế đỏ như dành cho những cấp bậc cao quý .
- thôi ngồi xuống đi !!! Mày làm vậy ngại chết !!!
- hừ !!! phải từ từ chứ , ghế đẹp ,...phải hưởng thụ...
Liền sau nhỏ An mới từ từ ngồi xuống một cách chậm rãi như bị tua chậm , làm cho những người ở hàng ghế bên cạnh phải liếc nhìn .
Nó nhận ra tình thế hiện tại chỉ biết lắc đầu sờ trán , ôi trời ơi An An của nó ...tự nhiên một cách mặt dày ...vô duyên một cách vô liêm sỉ ...
...
Một lúc sau đó buổi hòa nhạc bắt đầu ...ánh sáng của khắp nơi vụt tắt chỉ còn ánh đèn pha chói lọi trên sân khấu , màu sắc chói lóa làm cho mọi vật trở nên thật hư vô . Lập tức từ trong bóng tối ở phần giữa sân khấu xuất hiện một người con trai mặc đồ màu trắng đầy vẻ dịu dàng và thiết tha như một thiên thần giáng xuống trần thế . Mái tóc màu tím đen làm gương mặt trắng càng thêm nổi bật trong ánh đèn . Mọi thứ không quá cầu kì , kiểu cách , mà chỉ là một phong cách ăn mặc bình thường với chiếc áo sơ mi trắng không cài 2 nút trên và chiếc quần màu trắng . Một vẻ đẹp nhẹ nhàng thanh thoát khiến lòng người khó tránh khỏi cảm xúc rung động ...
Nó nhìn cũng chả cảm xúc gì , nhưng ánh mắt của Nhật Huy suốt từ lúc trên sân khấu vẫn chỉ dán vào mình nó , ánh mắt lại không che giấu nố sự vui mừng mà rực sáng .
Mặc cho đám fc cuồng đang căng băng rô ra gào thét điên cuồng vì sự xuất hiện của mình , Nhật Huy không quan tâm , không chú ý , buổi diễn ngày hôm nay
... tuy mang tiếng công khai nhưng trong thâm tâm cậu vẫn là dành riêng cho nó , dành riêng cho người con gái cậu có cảm tình thực sự . Và bài hát ngày hôm nay cũng sẽ thay lời muốn nói của cậu với nó ...
- Mọi người ! Rất vui vì mọi người đã tới đây xem buổi hòa nhạc này ...Hôm nay ...tôi sẽ dành tặng bài hát này cho một người quan trọng nhất , người đó là người vô cùng đặc biệt đối với tôi ...
Nhật Huy nói xong với tông giọng trầm ấm hút hồn thì fc nữ như lảo đảo , nhưng cũng lại thắc mắc không biết người đó là ai ??? Mắt cũng nhìn dáo dác không biết ở đây có tiểu thư nào mặc đẹp không , có lẽ đó là người quan trọng đối với thần tượng chói lóa đang đứng trên sân khấu kia ...Nhưng dáo dác một hồi thì ánh mắt hoàn toàn bị hút lại vào sân khấu khi giọng hát nhẹ nhàng trầm bổng vang lên thật ngọt ngào trong trí óc và tâm hồn họ , tuy là trong sân khấu nhưng tiếng hát đó như vang xa đến cuối chân trời ngoài kia ...Màn đêm lấp lánh nhiều sao cùng với mặt trăng tròn cũng như đang lắng nghe giọng hát đó mà vô tình trôi trậm lại trong ánh mắt của hàng nghìn người !!!!
'' hạnh phúc với tôi chính là em
yêu thương em là điều tôi có thể làm...
cho em hạnh phúc là thứ mà tôi muốn làm ...
ngay từ lần đầu tiên gặp ...ánh mắt ấy ...nụ cười ấy ...gương mặt ấy ...
đã làm cho tôi phải đứng hình
mọi thứ diễn ra nhanh trước mắt
làm tôi không đuổi kịp được
em như cơn gió thổi ngang qua đời tôi
để lại một mùi vị miên man khó diễn tả
nếu một ngày nào đó em trốn đi thật xa
tôi cũng sẽ bất chấp tất cả
hóa thành cơn gió để đuổi theo em ...tìm kiếm em ...và nhốt em lại vào trong lòng ...
sự yêu thương này em có hiểu
em có biết tôi yêu em nhiều lắm không
cảm giác ngọt ngào trong tôi là do em hình thành
cảm giác bối rối trong tôi là do em tạo nên
tôi như người mất hồn vì sự vô tư và mọi thứ ở con người em
Lần cuối cùng tôi vẫn muốn nói lên thật to rằng '-TÔI YÊU EM - EM LÀ TẤT CẢ CỦA CUỘC SỐNG TRONG TÔI ''
I love you
I love youu
I love youuuu....
Bài hát kết thúc ...tiếng vỗ tay rầm rộ như điên vang lên trong phòng lớn, nhất là Tiểu An , Nhật Huy hát xong còn đứng hẳn dậy vỗ tay hét to '' NHẬT HUY ! ANH LÀ MUMBER ONE , HÁT RẤT HAYYY '' ... Và nó cũng cư nhiên đưa tay lên vỗ . Hồi nãy , nó đã như bị thu hút vào bài hát và gương mặt đầy biểu cảm thiết tha kia . Nó phải thừa nhận ! Gương mặt lúc đó của người con trai này rất đẹp . Trong tiếng vỗ tay , Nhật Huy nhìn về phía nó , thấy được gương mặt hài lòng của nó thì nụ cười trên môi Nhật Huy ngày một sâu hơn , lòng thầm cảm ơn trời vì nó thích . Ngay tức khắc này , Nhật Huy biết mình nên nói gì tiếp theo và làm gì tiếp theo , cậu hiểu chuyện này là đột ngột với nó , nhưng nếu như lòng cậu thực sự nghĩ rằng đây là cơ hội tốt nhất thì phải hành động thôi ...
Tay cầm micro Nhật Huy lên tiếng :
- mọi người ! Trước khi bắt đầu tôi có nói bài hát này chính là thứ tôi muốn dành cho người quan trọng nhất với tôi ! Nên bây giờ tôi sẽ nói với cô ấy một điều mà tôi đã chôn giấu trong lòng rất lâu nay ...
giây phút Nhật Huy thốt lên câu này cả khán đài như nghẹt thở lại , những fc cuồng nữ còn có những người như nghe phải tiếng sét mà ngã sang bên ngươi con bạn ...
Nhật Huy dần dần đưa tay chỉ về chỗ nó đang ngồi , miệng chuẩn bị nói ra điều gì đó thì cả người nó bất chợt bị lôi đi bởi một bàn tay ấm nóng và to lớn . Bàn tay ấy nắm chặt lấy tay nó , tạo cho nó một cảm giác quen thuộc . Vì bị kéo đi bất ngờ nên nó không có phản ứng , vì nó ngồi ngay ghế đầu nên Nhật Huy có thể dễ dàng nhận ra nó đã bị kéo đi , Tiểu An ngồi bên cạnh cũng nhận ra nhưng khi phát hiện thì đã không thấy bóng dáng nó đâu , khiến cho cả 2 người : Nhật Huy và Tiểu An đều lo lắng .
Nhật Huy chuẩn bị đi và bước xuống sân khấu thì bị một tiếng nói phát ra từ trong một cái chấm đỏ trên khuyên tai ngăn lại : '' cấm cho cậu đi , cậu mà đi thì liệu đó , fc vẫn còn đang ở đây cậu muốn đi đâu ??? Ơ lại đó và viện một lí do đi , việc hôm nay cậu tự tiện mở show diễn tôi đã không nói , vậy mafconf bày đặt giành cho một con nhỏ không ra đâu vào đâu . Hừ ''
Vì bị tiếng nói này ngăn cản , nên Nhật Huy đành bất lực đứng tại nơi đó , mặt bắt đầu trở lại với hình tượng là một ngôi sao , nhưng lại chứa đựng vẻ gì đó bi thương , khốn khổ . Dù gì cậu cũng đã chuẩn bị một câu nói phòng tránh tình huống bị từ chối này , miệng liền cười nhạt nhẽo :
- cô ấy là người mà ngày xưa tôi đã từng yêu , hôm nay chính là kỷ niệm ngày mà tôi với cô ấy yêu nhau . Nhưng thật không may ...cô ấy đã qua đời do một vụ tai nạn từ 2 năm trước , và điều tôi cảm thấy hối hận nhất , muốn nói với cô ấy nhất chính là ...tôi yêu cô ấy rất nhiều ''
Câu nói vừa dứt thì cả khán đài liền rơi vào trạng thái im lặng , ai cũng lộ rõ vẻ mặt bi thương . Mắt Tiểu An bắt đầu rơm rớm nước chảy ra . Mọi người vì tin đây chính là sự thật nên mới đau lòng mà thương cảm cho Nhật Huy ...
... Rừng cây phía sau sân khấu ...
Nó bị kéo đi bởi một người con trai có vóc dáng cao lớn lừng lững , mái tóc hơi vàng . Nó chợt lại hiện lên một xúc cảm quen quen với người con trai này , nhưng hiện giờ tâm trạng thật quá rối bời và khó chịu , nó một mực giật tay ra khi đang đi đến một gốc cây nọ .
- ANH LÀ AI ? TẠI SAO LẠI LÔI TÔI ĐI ĐẾN CHỖ NÀY ??? ĐƯA TÔI QUAY LẠI ĐÓ !!!!
Nó tức giận thét lên ...
Người con trai đó lập tức quay lại , đưa tay tháo chiếc khẩu trang đen ra ...
- em...thực sự không nhận ra tôi là ai ?
Gương mặt của hắn liền hiện ra trước mặt nó , vẫn là ánh mắt đen và sâu thẳm với từng đường nét hoàn hảo đến chết người . Nó giật mình khi sự xuất hiện này của hắn thật quá đột ngột ...
- s...sao lại là anh ???
Nó theo trực giác mà lùi lại đằng sau mấy bước , nhưng hắn rất nhanh nắm lấy bằn tay nhỏ bé kéo vào lòng , lật người nó quay vào phía thân cây , gương mặt đẹp bị che đi mất một nửa , mê hoặc ghé sát vào tai nó ...
- tại sao lại không thể là anh ?
2 tay nó bị giữ chặt , nên mặt nó tỏ ra cảm giác khó chịu ...Định đưa chân ra đạp người hắn nhưng rất tiếc đôi chân nhỏ nhắn cũng đã bị kìm hãm .
- ANH BUÔNG TÔI RA !!!!
- không thể !!!!
Hắn mặc cho nó có gào thét hay làm bất cứ điều gì vẫn một mức giữ chặt nó trong tư thế thân mật này ...
- nói !!!!
Hắn nhìn thẳng vào mắt nó mà ra lệnh
Nó khó hiểu nhíu mày , ánh mắt tỏ ra sắc bén
- anh muốn tôi nói cái gì ?
- em vẫn còn giận chuyện sáng nay ???
- tôi không nhỏ mọn tới mức độ đó , anh đừng nghĩ ai cũng phải để tâm tới những chuyện anh làm ...
- vậy được ! vậy tôi xem câu nói không giận đó của em được thể hiện thế nào !!!
Nói rồi hắn liền nở một nụ cười gian , để lộ ra chiếc răng nanh cực quyến rũ ...
- anh muốn làm gì ?
Đột nhiên nó thấy không thoải mái mà lên tiếng hỏi !
- làm gì thì ngay bây giờ em sẽ rõ .
Môi hắn dần dần đưa đến sát mặt nó , hôn từ sống mũi , đến việc cắn nhẹ vào vành tai , rồi cuối cùng là đáp lại vào khuôn miệng nhỏ nhắn đang mím chặt lại kia . Hắn chỉ cười khổ một cái rồi lại nhanh chóng hành động . Đầu lưỡi quỷ quái không ngừng chèn ép lấy miệng nó , đâm xuyên vào bên trong , luồn lách trong từng ngõ ngách , một nụ hôn kiểu pháp , một thủ thuật đá lưỡi điêu luyện nhấn chìm nó suốt một thời gian , khiến cho hơi thở nó trở nên gấp gáp . Mãi tới khi cả 2 cùng không thể thở được hắn mới từ từ rời khỏi đôi môi đã hơi sưng lên vì bị hôn quá mãnh liệt của nó . Nhưng hắn có lẽ thấy vẫn chưa đủ mà lại tiếp tục hôn vào cổ rồi lại quay về với đôi môi , tiếp tục len vào bên trong mà xâm chiếm !!!
Nhưng nó đã không thể chịu đựng thêm nữa , bất chấp cho cổ tay có phải giằng xé đau tới đâu cũng cố dứt khỏi sự kìm hãm của hắn . Khi một tay đã thành công thoát ra thì liền dùng bàn tay đó tát mạnh vào mặt hắn , miệng lưỡi cả 2 rời nhau . Hắn nhìn nó , không đau , nhưng cảm giác chua chát của người con gái trước mặt khiến hắn thấy khó chịu , kiểm chứng coi như đã thành công ...rõ ràng nó vẫn chưa hết giận , một lần nữa hắn lại phải nở một nụ cười khó diễn tả lấy cảm xúc hiện giờ
- rõ ràng là em vẫn chưa hết giận ...
- PHẢI ! TÔI CHƯA HẾT GIẬN , TÔI KHÔNG THỂ NÀO MÀ HẾT GIẬN NỔI MỘT CON NGƯỜI NHƯ ANH ...HẾT LẦN NÀY ĐẾN LẦN KHÁC ANH GÂY PHIỀN PHỨC CHO TÔI ...TÔI ĐÃ CHÁN GHÉT CẢNH NÀY LẮM RỒI .
Nói xong nó kiên quyết dứt bước đi khỏi khu rừng , hắn ở lại , sờ tay lên vết tát , cảm giác trong tim vẫn nhói lên sự khó chịu không ngừng . Người con gái này luôn làm hắn phải đau đầu nhức óc , nhưng nếu nó vẫn cố chống cứ hắn lại càng muốn tiến tới . Nhưng hồi nãy , rõ ràng hắn có thể sử dụng ra 4 điều kiện 2 người đã giao kèo với nhau mà ra lệnh cho nó ở lại , nhưng khổng hiểu sao , hắn lại để nó rời đi như vậy ... Càng ngày , hắn càng khó xác định cảm xúc của mình đối với nó ...đối với người con gái đầu tiên chống đối lại hắn ...
...
Hết Chap 33 : Nụ Hôn Nồng Cháy * 28/8/2015 *
...
Chap 34 : Cảm xúc ( Vũ Hội Hóa Trang Phần 4 ) * 29/8/2015 *
- ô mai gọt ..!!!!
Tiểu An đơ mặt nhìn cảnh tượng phía trước , cổ họng có chút nghèn nghẹn . Nó nhận ra cũng thấy hoàn toàn bình thường , nên chỉ đứng nhắm mắt mà cười rồi kèm theo là cái lắc đầu đầy vẻ '' ta đây đã biết trước ngươi sẽ thành vậy mà ''
- sao ! hối hận rồi !!!
Nó vẫn nở một nụ cười tươi rói rói nhìn con bạn . Tiểu An thấy cái vẻ đắc trí của nó lại càng quyết tâm .
- ai...ai hối hận hồi nào ! ĐI
Nói rồi liền một mạch kéo nó xông vào bên trong , bất chấp đoàn người đông như kiến mà lọt khe .
- 2 cô kia , đưa vé đây !!!
Ông bảo vệ đứng canh chặn lại nó và Tiểu An , lúc này Tiểu An mới sực nhớ ra mình quên đưa vé ,liền nở nụ cười xòa với ông quản lý .
- bác à ! bác tha cho cháu tội không để ý đến một người cao quý là bác a~ , đây ...cháu xin dâng hiến 2 tấm vé này cho bác !!!! * mắt chớp chớp mồm đớp đớp *
- hừ ! mấy cô chỉ giỏi lẻo mép !!!
Ông bảo vệ cầm 2 tờ vé đẩy kính xem thì liền giật mình
- các ...các cô lấy đâu ra vé này !!!!
Có vẻ như nó nhận ra sự hoảng hốt của lão này , nên lấy lại tấm vé .
- có chuyện gì với tấm vé này sao ? chả nhẽ nó là vé lậu hay vé phạm vi ???
Nó nhăn mặt nhìn ông bảo vệ
- ây ...không , dĩ nhiên là không rồi , đây là vé ngồi ghế vip , không nhẽ 2 cô là người quen của Hoàng thiếu ?
Nó nghe thì mới nhận ra cái vé này là do Nhật Huy ưu ái dành cho nó với Tiểu An , thì lòng đột nhiên rấy lên một cảm xúc lạ , không phải vì cảm động mà là vì không muốn !!! Nó thân phận không cao quý như mấy người ngồi trong hàng vip , thì quyền cớ đâu mà ngồi đó , vừa không phù hợp lại vừa nhạo báng chính mình . Nhật Huy làm vậy là muốn tốt cho nó nhưng sự thực lại đang cho nó đứng vào một vị trí không hề đúng đắn .
- phải đấy phải đấy , chúng tôi là bạn của anh ấy !!!
Tiểu An biết chắc chắn lão này rất sợ Nhật Huy nên tiện thể vênh mặt nói vào , làm nó phản ứng không kịp .
-Tiểu An ...nói cái gì vậy ?
Nó quay ra nhéo tay Tiểu An một cái vì cái tội nói lung tung mà không có sự cho phép của con đi cùng .
- thì đúng vậy mà !!!!
Tiểu An bị nhéo đau nên mắt rơm rớm nhìn nó , mặt lại tội lỗi mếu máo . Nó vì sợ không muốn con bà điên hay khóc này ở đây làm loạn nên mới nhíu mày đanh phải đưa vé cho ông bảo vệ rồi ông bảo vệ lại đưa lại cho 2 đứa 2 mảnh giấy đỏ , nó cứ biết thế mà cầm lấy , cũng chả quan tâm là giấy gì mà chỉ quan tâm đến con bà điên kia đang sắp khóc to lên . Nên phải kéo ngay vào trong , cho nhỏ nhìn thấy thần tượng Nhật Huy đẹp trai lai láng kia thì mới hòng yên được .
Đến cái cửa tiếp theo lại bị kiểm tra giấy , nó đoán chắc là cái giấy trong tay , nên nhanh chân chuồn lẹ vào đó đưa giấy , lập tức ông kiểm tra giấy tỏ ra kính trọng , còn đưa tay mời nó và Tiểu An vào hàng ghế đầu tiên , cũng là hàng ghế êm ái nhất , đẹp nhất trong buổi hòa nhạc này !
- oa trời ơi !!! ghế gì mà ghế đẹp rứa !!!!???
Tiểu An như gào lên khi thấy hàng ghế đỏ như dành cho những cấp bậc cao quý .
- thôi ngồi xuống đi !!! Mày làm vậy ngại chết !!!
- hừ !!! phải từ từ chứ , ghế đẹp ,...phải hưởng thụ...
Liền sau nhỏ An mới từ từ ngồi xuống một cách chậm rãi như bị tua chậm , làm cho những người ở hàng ghế bên cạnh phải liếc nhìn .
Nó nhận ra tình thế hiện tại chỉ biết lắc đầu sờ trán , ôi trời ơi An An của nó ...tự nhiên một cách mặt dày ...vô duyên một cách vô liêm sỉ ...
...
Một lúc sau đó buổi hòa nhạc bắt đầu ...ánh sáng của khắp nơi vụt tắt chỉ còn ánh đèn pha chói lọi trên sân khấu , màu sắc chói lóa làm cho mọi vật trở nên thật hư vô . Lập tức từ trong bóng tối ở phần giữa sân khấu xuất hiện một người con trai mặc đồ màu trắng đầy vẻ dịu dàng và thiết tha như một thiên thần giáng xuống trần thế . Mái tóc màu tím đen làm gương mặt trắng càng thêm nổi bật trong ánh đèn . Mọi thứ không quá cầu kì , kiểu cách , mà chỉ là một phong cách ăn mặc bình thường với chiếc áo sơ mi trắng không cài 2 nút trên và chiếc quần màu trắng . Một vẻ đẹp nhẹ nhàng thanh thoát khiến lòng người khó tránh khỏi cảm xúc rung động ...
Nó nhìn cũng chả cảm xúc gì , nhưng ánh mắt của Nhật Huy suốt từ lúc trên sân khấu vẫn chỉ dán vào mình nó , ánh mắt lại không che giấu nố sự vui mừng mà rực sáng .
Mặc cho đám fc cuồng đang căng băng rô ra gào thét điên cuồng vì sự xuất hiện của mình , Nhật Huy không quan tâm , không chú ý , buổi diễn ngày hôm nay
... tuy mang tiếng công khai nhưng trong thâm tâm cậu vẫn là dành riêng cho nó , dành riêng cho người con gái cậu có cảm tình thực sự . Và bài hát ngày hôm nay cũng sẽ thay lời muốn nói của cậu với nó ...
- Mọi người ! Rất vui vì mọi người đã tới đây xem buổi hòa nhạc này ...Hôm nay ...tôi sẽ dành tặng bài hát này cho một người quan trọng nhất , người đó là người vô cùng đặc biệt đối với tôi ...
Nhật Huy nói xong với tông giọng trầm ấm hút hồn thì fc nữ như lảo đảo , nhưng cũng lại thắc mắc không biết người đó là ai ??? Mắt cũng nhìn dáo dác không biết ở đây có tiểu thư nào mặc đẹp không , có lẽ đó là người quan trọng đối với thần tượng chói lóa đang đứng trên sân khấu kia ...Nhưng dáo dác một hồi thì ánh mắt hoàn toàn bị hút lại vào sân khấu khi giọng hát nhẹ nhàng trầm bổng vang lên thật ngọt ngào trong trí óc và tâm hồn họ , tuy là trong sân khấu nhưng tiếng hát đó như vang xa đến cuối chân trời ngoài kia ...Màn đêm lấp lánh nhiều sao cùng với mặt trăng tròn cũng như đang lắng nghe giọng hát đó mà vô tình trôi trậm lại trong ánh mắt của hàng nghìn người !!!!
'' hạnh phúc với tôi chính là em
yêu thương em là điều tôi có thể làm...
cho em hạnh phúc là thứ mà tôi muốn làm ...
ngay từ lần đầu tiên gặp ...ánh mắt ấy ...nụ cười ấy ...gương mặt ấy ...
đã làm cho tôi phải đứng hình
mọi thứ diễn ra nhanh trước mắt
làm tôi không đuổi kịp được
em như cơn gió thổi ngang qua đời tôi
để lại một mùi vị miên man khó diễn tả
nếu một ngày nào đó em trốn đi thật xa
tôi cũng sẽ bất chấp tất cả
hóa thành cơn gió để đuổi theo em ...tìm kiếm em ...và nhốt em lại vào trong lòng ...
sự yêu thương này em có hiểu
em có biết tôi yêu em nhiều lắm không
cảm giác ngọt ngào trong tôi là do em hình thành
cảm giác bối rối trong tôi là do em tạo nên
tôi như người mất hồn vì sự vô tư và mọi thứ ở con người em
Lần cuối cùng tôi vẫn muốn nói lên thật to rằng '-TÔI YÊU EM - EM LÀ TẤT CẢ CỦA CUỘC SỐNG TRONG TÔI ''
I love you
I love youu
I love youuuu....
Bài hát kết thúc ...tiếng vỗ tay rầm rộ như điên vang lên trong phòng lớn, nhất là Tiểu An , Nhật Huy hát xong còn đứng hẳn dậy vỗ tay hét to '' NHẬT HUY ! ANH LÀ MUMBER ONE , HÁT RẤT HAYYY '' ... Và nó cũng cư nhiên đưa tay lên vỗ . Hồi nãy , nó đã như bị thu hút vào bài hát và gương mặt đầy biểu cảm thiết tha kia . Nó phải thừa nhận ! Gương mặt lúc đó của người con trai này rất đẹp . Trong tiếng vỗ tay , Nhật Huy nhìn về phía nó , thấy được gương mặt hài lòng của nó thì nụ cười trên môi Nhật Huy ngày một sâu hơn , lòng thầm cảm ơn trời vì nó thích . Ngay tức khắc này , Nhật Huy biết mình nên nói gì tiếp theo và làm gì tiếp theo , cậu hiểu chuyện này là đột ngột với nó , nhưng nếu như lòng cậu thực sự nghĩ rằng đây là cơ hội tốt nhất thì phải hành động thôi ...
Tay cầm micro Nhật Huy lên tiếng :
- mọi người ! Trước khi bắt đầu tôi có nói bài hát này chính là thứ tôi muốn dành cho người quan trọng nhất với tôi ! Nên bây giờ tôi sẽ nói với cô ấy một điều mà tôi đã chôn giấu trong lòng rất lâu nay ...
giây phút Nhật Huy thốt lên câu này cả khán đài như nghẹt thở lại , những fc cuồng nữ còn có những người như nghe phải tiếng sét mà ngã sang bên ngươi con bạn ...
Nhật Huy dần dần đưa tay chỉ về chỗ nó đang ngồi , miệng chuẩn bị nói ra điều gì đó thì cả người nó bất chợt bị lôi đi bởi một bàn tay ấm nóng và to lớn . Bàn tay ấy nắm chặt lấy tay nó , tạo cho nó một cảm giác quen thuộc . Vì bị kéo đi bất ngờ nên nó không có phản ứng , vì nó ngồi ngay ghế đầu nên Nhật Huy có thể dễ dàng nhận ra nó đã bị kéo đi , Tiểu An ngồi bên cạnh cũng nhận ra nhưng khi phát hiện thì đã không thấy bóng dáng nó đâu , khiến cho cả 2 người : Nhật Huy và Tiểu An đều lo lắng .
Nhật Huy chuẩn bị đi và bước xuống sân khấu thì bị một tiếng nói phát ra từ trong một cái chấm đỏ trên khuyên tai ngăn lại : '' cấm cho cậu đi , cậu mà đi thì liệu đó , fc vẫn còn đang ở đây cậu muốn đi đâu ??? Ơ lại đó và viện một lí do đi , việc hôm nay cậu tự tiện mở show diễn tôi đã không nói , vậy mafconf bày đặt giành cho một con nhỏ không ra đâu vào đâu . Hừ ''
Vì bị tiếng nói này ngăn cản , nên Nhật Huy đành bất lực đứng tại nơi đó , mặt bắt đầu trở lại với hình tượng là một ngôi sao , nhưng lại chứa đựng vẻ gì đó bi thương , khốn khổ . Dù gì cậu cũng đã chuẩn bị một câu nói phòng tránh tình huống bị từ chối này , miệng liền cười nhạt nhẽo :
- cô ấy là người mà ngày xưa tôi đã từng yêu , hôm nay chính là kỷ niệm ngày mà tôi với cô ấy yêu nhau . Nhưng thật không may ...cô ấy đã qua đời do một vụ tai nạn từ 2 năm trước , và điều tôi cảm thấy hối hận nhất , muốn nói với cô ấy nhất chính là ...tôi yêu cô ấy rất nhiều ''
Câu nói vừa dứt thì cả khán đài liền rơi vào trạng thái im lặng , ai cũng lộ rõ vẻ mặt bi thương . Mắt Tiểu An bắt đầu rơm rớm nước chảy ra . Mọi người vì tin đây chính là sự thật nên mới đau lòng mà thương cảm cho Nhật Huy ...
... Rừng cây phía sau sân khấu ...
Nó bị kéo đi bởi một người con trai có vóc dáng cao lớn lừng lững , mái tóc hơi vàng . Nó chợt lại hiện lên một xúc cảm quen quen với người con trai này , nhưng hiện giờ tâm trạng thật quá rối bời và khó chịu , nó một mực giật tay ra khi đang đi đến một gốc cây nọ .
- ANH LÀ AI ? TẠI SAO LẠI LÔI TÔI ĐI ĐẾN CHỖ NÀY ??? ĐƯA TÔI QUAY LẠI ĐÓ !!!!
Nó tức giận thét lên ...
Người con trai đó lập tức quay lại , đưa tay tháo chiếc khẩu trang đen ra ...
- em...thực sự không nhận ra tôi là ai ?
Gương mặt của hắn liền hiện ra trước mặt nó , vẫn là ánh mắt đen và sâu thẳm với từng đường nét hoàn hảo đến chết người . Nó giật mình khi sự xuất hiện này của hắn thật quá đột ngột ...
- s...sao lại là anh ???
Nó theo trực giác mà lùi lại đằng sau mấy bước , nhưng hắn rất nhanh nắm lấy bằn tay nhỏ bé kéo vào lòng , lật người nó quay vào phía thân cây , gương mặt đẹp bị che đi mất một nửa , mê hoặc ghé sát vào tai nó ...
- tại sao lại không thể là anh ?
2 tay nó bị giữ chặt , nên mặt nó tỏ ra cảm giác khó chịu ...Định đưa chân ra đạp người hắn nhưng rất tiếc đôi chân nhỏ nhắn cũng đã bị kìm hãm .
- ANH BUÔNG TÔI RA !!!!
- không thể !!!!
Hắn mặc cho nó có gào thét hay làm bất cứ điều gì vẫn một mức giữ chặt nó trong tư thế thân mật này ...
- nói !!!!
Hắn nhìn thẳng vào mắt nó mà ra lệnh
Nó khó hiểu nhíu mày , ánh mắt tỏ ra sắc bén
- anh muốn tôi nói cái gì ?
- em vẫn còn giận chuyện sáng nay ???
- tôi không nhỏ mọn tới mức độ đó , anh đừng nghĩ ai cũng phải để tâm tới những chuyện anh làm ...
- vậy được ! vậy tôi xem câu nói không giận đó của em được thể hiện thế nào !!!
Nói rồi hắn liền nở một nụ cười gian , để lộ ra chiếc răng nanh cực quyến rũ ...
- anh muốn làm gì ?
Đột nhiên nó thấy không thoải mái mà lên tiếng hỏi !
- làm gì thì ngay bây giờ em sẽ rõ .
Môi hắn dần dần đưa đến sát mặt nó , hôn từ sống mũi , đến việc cắn nhẹ vào vành tai , rồi cuối cùng là đáp lại vào khuôn miệng nhỏ nhắn đang mím chặt lại kia . Hắn chỉ cười khổ một cái rồi lại nhanh chóng hành động . Đầu lưỡi quỷ quái không ngừng chèn ép lấy miệng nó , đâm xuyên vào bên trong , luồn lách trong từng ngõ ngách , một nụ hôn kiểu pháp , một thủ thuật đá lưỡi điêu luyện nhấn chìm nó suốt một thời gian , khiến cho hơi thở nó trở nên gấp gáp . Mãi tới khi cả 2 cùng không thể thở được hắn mới từ từ rời khỏi đôi môi đã hơi sưng lên vì bị hôn quá mãnh liệt của nó . Nhưng hắn có lẽ thấy vẫn chưa đủ mà lại tiếp tục hôn vào cổ rồi lại quay về với đôi môi , tiếp tục len vào bên trong mà xâm chiếm !!!
Nhưng nó đã không thể chịu đựng thêm nữa , bất chấp cho cổ tay có phải giằng xé đau tới đâu cũng cố dứt khỏi sự kìm hãm của hắn . Khi một tay đã thành công thoát ra thì liền dùng bàn tay đó tát mạnh vào mặt hắn , miệng lưỡi cả 2 rời nhau . Hắn nhìn nó , không đau , nhưng cảm giác chua chát của người con gái trước mặt khiến hắn thấy khó chịu , kiểm chứng coi như đã thành công ...rõ ràng nó vẫn chưa hết giận , một lần nữa hắn lại phải nở một nụ cười khó diễn tả lấy cảm xúc hiện giờ
- rõ ràng là em vẫn chưa hết giận ...
- PHẢI ! TÔI CHƯA HẾT GIẬN , TÔI KHÔNG THỂ NÀO MÀ HẾT GIẬN NỔI MỘT CON NGƯỜI NHƯ ANH ...HẾT LẦN NÀY ĐẾN LẦN KHÁC ANH GÂY PHIỀN PHỨC CHO TÔI ...TÔI ĐÃ CHÁN GHÉT CẢNH NÀY LẮM RỒI .
Nói xong nó kiên quyết dứt bước đi khỏi khu rừng , hắn ở lại , sờ tay lên vết tát , cảm giác trong tim vẫn nhói lên sự khó chịu không ngừng . Người con gái này luôn làm hắn phải đau đầu nhức óc , nhưng nếu nó vẫn cố chống cứ hắn lại càng muốn tiến tới . Nhưng hồi nãy , rõ ràng hắn có thể sử dụng ra 4 điều kiện 2 người đã giao kèo với nhau mà ra lệnh cho nó ở lại , nhưng khổng hiểu sao , hắn lại để nó rời đi như vậy ... Càng ngày , hắn càng khó xác định cảm xúc của mình đối với nó ...đối với người con gái đầu tiên chống đối lại hắn ...
...
Hết Chap 33 : Nụ Hôn Nồng Cháy * 28/8/2015 *
...
Chap 34 : Cảm xúc ( Vũ Hội Hóa Trang Phần 4 ) * 29/8/2015 *
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.