Nam Thần Hoàn Mỹ

Chương 43

Tây Nguyên Mỹ

02/10/2019

Cơm nước xong tính tiền, một bữa cơm mà đến 800 đồng.

Tô Diệc nghĩ nghĩ, vẫn là nói với Lục Giam ý nghĩ của mình:" Hôm nay là đặc biệt, về sau chúng ta hãy cứ ăn ở trường học, hoặc là phố mỹ thực đi. Kỳ thật ăn cái gì không quan trọng, quan trọng là ăn cùng với ai, anh nói đúng không?"

Người thông minh như Lục Giam, một chút liền minh bạch tâm tư nhỏ này của cô.

Anh cười, đáy mắt ôn nhu:" Như thế nào? Sợ đem anh ăn đến nghèo? Đây là đau lòng cho anh sao?"

Tô Diệc quen biết anh lâu như, đã phần nào hiểu được tính cách của anh, có thể nói là một thân phong độ, cũng có thể nói là một chủ nghĩa nam tử hán. Tuy rằng chủ nghĩa nam tử hán có điểm xấu, nhưng ở trên người Lục Giam, lại thể hiện được ra là một chàng trai có trách nhiệm--- đồ vật anh mua, ăn cơm anh trả, có việc gì liền chắn ở phía trước...

Tô Diệc nhéo ngón tay anh:" Không đau lòng anh thì đau lòng cho ai? Chúng ta vẫn là sinh viên, trong nhà cấp sinh hoạt đều là một tay cha mẹ gánh vác, không phải lo gió to bão lớn. Nhà ai cũng không phải mỏ quặng gì."

"Nhà anh thực sự có quặng." Còn là quặng đá quý, Lục Giam nghiêm trọng nói.

Lại lại lại lại khoác lác!!!

Trong lòng Tô Diệc thở dài, cúi đầu không nói chuyện.

Bàn tay của cô gái mềm mại, đầu ngón tay hơi lạnh, làm Lục Giam cảm thấy thực mới lạ. Ngón tay anh bị làm cho có chút ngứa, chính là lại luyến tiếc không muốn rút tay về.

Lục Giam thấy cô nửa ngày không nói lời nào, suy nghĩ nửa ngày cũng không biết mình sai chỗ nào. Bất quá chiều theo ý cô, vì thế vội nói:" Được, anh nghe lời em."

Tô Diệc ngẩng đầu cười.

Từ nhà hàng đi ra, hai người nắm tay dạo tới dạo lui mà trở về. Đột nhiên, Lục Giam nghĩ đến một việc quan trọng.

"Chúng ta chụp một bức ảnh đi."

"Chụp cái gì?"

Mặt trời ngã về Tây, hai người dùng ngón cái, ngón trỏ đặt cùng nhau,như biểu thị cho tình yêu, ở giữa là mặt trời màu cam màu đỏ.

Có thể nói bức ảnh rất đơn giản nhưng cũng rất ân ái.

Lục Giam đem ảnh gửi vào nhóm gia đình mình.

Lục Ngôn: [ Ngao ngao ngao!]

Bãi nữ sĩ: [ Thật dễ thương, heo nhà ta rốt cuộc cũng chịu ăn củ cải rồi. ]

Lão Lục: [ Khua chiêng gõ trống ăn mừng! ]

Lục Ngôn: [ Là Tô Diệc?]

Bãi nữ sĩ: [ Là Tô Diệc?]

Lão Lục: [ Là Tô Diệc?]

Liên tiếp nhận được ba tin nhắn, Lục Giam mới chậm rãi đáp lại: [ Là cô ấy.]

Thời điểm Lục Giam xem Wechat không tránh được có Tô Diệc.

"Vì cái gì bọn họ đều có vẻ kích động như vậy?" Cô khó hiểu nói.

"Bởi vì em là mối tình đầu của anh." Lục Giam uyển chuyển nói, ba mẹ của anh đã từng hoài nghi giới tính của anh, nên nói ra thực ngượng ngùng a.

- --------

Bắt đầu từ 5 năm trước, trường Y liền đem bơi lội là một môn học bắt buộc đối với sinh viên chưa tốt nghiệp. Bơi ếch, bơi ngửa, bơi bướm tùy lựa chọn, nam sinh bơi 100m, nữ sinh bơi 50m, thi tốt mới được qua môn.

Tô Diệc là một cô gái lớn lên ở vùng biển, loại thí nghiệm này đối với cô như một bữa ăn sáng. Cô cùng Âu Dương Mỹ Mỹ đều báo danh cuối tuần sẽ thi.

Hôm nay sau khi ăn cơm chiều, hai người đi đến khu vực hồ bơi xem thử trước.

Hồ bơi của trường Y là một trong những hồ bơi đẹp nhất. Nhìn vẻ ngoài là vô cùng xinh đẹp, nóc nhà cao rộng, phần không gian ở giữa có khi di chuyển sang hai bên, vừa có thể thông gió vừa có thể biến thành một khu ban công nhìn xuống bể bơi.

Trong phòng thay quần áo nữ, Âu Dương Mỹ Mỹ thay bộ áo tắm liền màu đen kinh điển, lộ ra một khoảng da trắng tuyết, cùng với đôi chân thon dài.

Cô nàng giống như mới phát hiện kỳ nguyên mới, đánh giá Tô Diệc:" Oa, hôm nay tớ mới phát hiện cậu có ngực a."

Tô Diệc trắng mắt liếc cô nàng một cái, đĩnh đĩnh ngực 34A: " Vậy cậu cho rằng đây là gì, hầu kết(*) nằm ở phần ngực?." Cô không thích vì để phô trương mà phải mặc thêm phần áo ngực dày, bình thường đều là lựa chọn mặc những loại kiểu dáng thoải mái, cho nên không hiện rõ dáng người.

(*) Phần nhô ra trên cổ đàn ông, hay còn gọi là trái cổ.

Âu Dương Mỹ Mỹ kéo cô, cười hì hì nói: "Được, được, không phải là hầu kết, là ngực. Trước nay đều là mắt tớ mù."



Hai người đứng ở trên bờ bể bơi làm động tác khởi động, Âu Dương Mỹ Mỹ đột nhiên chạm chạm cánh tay Tô Diệc: " Bạn trai của cậu tới kìa."

Tô Diệc theo tiếng nói quay đầu lại, liền thấy Lục Giam một thân áo tắm nhìn đến bên này đi tới.

Cô tràn ra một nụ cười rực rỡ, lập tức chạy đến.

Tỉ lệ dáng người Lục Giam thật hoàn mĩ. Bả vai vừa rộng vừa rắn khỏe mạnh, cánh tay cùng cơ ngực rắn rỏi hơi nhô ra, cơ bụng chỉnh tề cùng vòng eo hẹp cân xứng, kéo dài đến khi nhập với chiếc quần bơi màu đen. Hai chân đều thẳng tắp, chứa bừng bừng vẻ lực lưỡng, lại không làm mất đi đường cong duyên dáng.

Thật đúng là một kiệt tác của trời cao.

Đem anh từ trên xuống dưới đánh giá một vòng, sau đó Tô Diệc giống như lưu manh đùa giỡn con gái nhà lành, thổi tiếng huýt sáo.

Lục Giam có chút bất đắc dĩ, giơ ngón trỏ quẹt lên mũi cô:"Nghịch ngợm."

Tô Diệc giơ tay đặt lên vai anh, ngả ngớn mà cười nói: " Em nói này vị tiểu ca ca này, không nhìn ra được, anh mặc quần áo thì nhìn gầy, cởi quần áo lại có dáng chuẩn như vậy."

Lục Giam rũ mắt nhìn cô, ánh mắt u tối, lôi kéo tay cô đặt lên trên bụng của chính mình:" Người khác chỉ có thể nhìn. Em không chỉ có thể nhìn, mà còn có thể sờ."

Tô Diệc bị động tác của anh làm cho mặt đỏ tai hồng, phồng gò má lên trừng anh. Cô muốn rút tay về, Lục Giam lại cố chấp mà đem tay cô nắm chặt lại, bàn tay lớn hoàn toàn bao vây lấy bàn tay nhỏ của cô.

Thấy cô đỏ mặt, anh cười:" Thẹn thùng cái gì, anh nói chính là sự thật."

"Anh, cái người lưu manh này." Tô Diệc vừa xấu hổ vừa giận dữ quay mặt sang chỗ khác.

Lục Giam buồn cười.

Tô Diệc hôm nay mặc một chiếc váy tắm bình thường. Vóc người cô mảnh khảnh nhưng không làm xuống sắc chiếc váy, ngược lại đường cong lả lướt hấp dẫn, eo thon nhỏ được bao chặt, thêm làn da trắng đến phát sáng, thật là vô cùng trêu chọc người.

Tầm mắt Lục Giam trượt xuống, dừng lại ở trước ngực no đủ của cô. Dòng ký ức buổi sáng hôm đó(*) không thể khống chế được lại nhảy ra, anh cảm thấy không ổn, hơi hơi nghiêng đầu, ngón tay lại run rẩy một chút.

(*) hôm chị đi vệ sinh rồi chạy nhầm phòng vào ngủ chung với anh ấy.

"Anh đỏ mặt cái gì thế?" Tô Diệc hỏi.

"Dáng người em không tồi nha." Lục Giam khụ một tiếng, tai đều biến thành màu hồng.

Tô Diệc:"....."

Cô hung hăng mà dẫm chân anh một cái.

Bơi mấy đường qua lại, Tô Diệc cảm thấy mỏi, từ bể bơi đi lên, cùng Âu Dương Mỹ Mỹ ngồi trên vành bể bơi.

Lục Giam vẫn cứ tiếp tục bơi.

Trong làn nước thanh mát, cơ bắp hoàn mĩ phía sau lưng anh hiện ra, đôi chân dài thẳng tắp mà đạp nước. Kỹ thuật thuần thục, giống như là.... Mỹ nhân ngư. Tô Diệc nghĩ đến cảm giác khi nãy sờ cơ bụng anh, không khỏi hắc hắc mà cười, một đại soái ca học bá như vậy, nhưng là của cô a.

Nhưng thực mau, cô liền cười không nổi.

Bởi vì ở phía sau có mấy nữ sinh nhỏ giọng cảm thán.

"Tớ muốn sờ cơ bụng."

"Tớ muốn sờ chân."

"Tớ muốn sờ cơ ngực."

"Mông thật gợi cảm, tớ muốn sờ."

Tô Diệc:"......"

Âu Dương Mỹ Mỹ hết sức vui mừng hỏi cô:" Có bạn trai là đại soái ca thì có cảm giác thế nào?"

Tô Diệc đen mặt:" Rất muốn đem anh ấy giấu đi, biến thành một người chỉ thuộc quyền sở hữu của tớ."

Âu Dương Mỹ Mỹ muốn đến tìm bạn trai nên đi trước, Tô Diệc cũng không nghĩ sẽ bơi nữa, nghe được bạn trai mình bị đủ loại biến thái, trong lòng cũng không thể nào thoải mái đi.

Tờ khu hồ bơi đi ra, cô liền không nói chuyện.

Lục Giam từ sau khi thông suốt, chỉ số EQ(*) rõ ràng đã online. Anh liếc nhìn sắc mặt Tô Diệc, thấy đã gần tới KTX, đột nhiên túm cô khỏi con đường, đi tới một cây bạch quả ở phía sau.

(*) chỉ số tình cảm, cảm xúc

Thân cây cao lớn vừa hay che khuất ánh đèn đường cùng tầm mắt của người khác.



Tô Diệc tránh tránh tay:"Anh làm gì thế?"

Lục Giam không nói lời nào, cánh tay dài duỗi ra trực tiếp đem cô bế lên.

Không phải là ôm công chúa, mà là một tay đỡ mông, một tay ôm eo. Loại ôm này, làm Tô Diệc không khẩn trương mới lạ, cô từ nhỏ cũng chưa từng có nam nhân nào ôm như vậy, khi còn nhỏ thấy các bạn học được cha mình ôm, trong lòng đã từng rất yêu thích cùng ngưỡng mộ.

Bị chàng trai này nhẹ hẩng mà nâng lên, Tô Diệc an tĩnh lại, nằm trong lòng ngực anh. Gò má cô dựa vào chiếc cổ ấm áp của anh, thậm chí có thể tinh tường cảm nhận từng nhịp đập bừng bừng trong động mạch của anh.

Lục Giam ở vành tai mượt của cô mà đặt xuống một cái hôn, thấp giọng hỏi:" Vì cái gì lại không cao hứng?" Trong giọng nói mang theo một tia cẩn thận.

Tô Diệc là người ăn mềm không ăn cứng, xem anh ôm ấp nâng cao hôn hít như vậy, điểm khó chịu trong lòng cô đã biến mất từ lúc nào.

Cô lắc đầu, nói:" Em không có giận anh, chỉ là vừa ở bể bơi, nghe người khác nói biến thái muốn sờ anh, trong lòng em liền có điểm không thoải mái."

Nguyên lai là ăn giấm a! Lục Giam nhẹ nhàng thở ra, nhưng đồng thời lại cảm thấy bất đắc dĩ, loại chuyện này anh cũng không có biện pháp nào.

Lục Giam vỗ vỗ cô:" Anh chỉ là của một mình em."

Người này cũng thật biết nói chuyện đi! Tô Diệc cảm thấy mình như được ngâm trong hũ mật, trong lòng ngực đều tràn đầy ngọt ngào.

"Lục Giam. "

"Ân?"

"Em cũng thích anh."

Biu một tiếng, Lục Giam cảm thấy ngực mình như trúng một mũi tên.

Ngực anh kịch liệt phập phồng, hầu kết cũng nhanh chóng lặn lộn, muốn nói cái gì, lưỡi lại giống như bị mật ong dán dính lại,một chữ cũng không nói nên lời.

Có lẽ là nhờ năng lực lưu manh, tuy rằng tim Tô Diệc cũng đập như sấm, nhưng vẫn như cũ mà vươn móng vuốt, nhẹ nhàng chế trụ mặt Lục Giam, ở trên môi anh mổ một chút.

"Lục quý nhân, ngươi ngoan ngoãn như vậy, trẫm lòng rất được an ủi, đây là phần thưởng nga!."

Nha đầu này lại đùa giỡn.

Lục Giam rút cái tay đang ôm eo cô lại, Tô Diệc thân thể không vững, theo bản năng mà dùng hai chân câu lấy eo anh.

Lục Giam đem người đè trên thân cây, trực tiếp hôn lên.

Trái ngược với kiểu mổ nhẹ nhàng như cánh bướm của Tô Diệc, anh nặng nề hôn cô, thầm chí còn dùng răng cứng rắn ở môi mềm mại của cô cắn xuống, Tô Diệc đau, há miệng một chút, anh nắm lấy cơ hội, đầu lưỡi dò xét đi vào.

Tô Diệc đột nhiên muốn đẩy dị vật đang xâm nhập kia ra, lại đổi thêm sự đối đãi càng nhiệt liệt.

Nguyên lai hôn môi còn có thể như vậy!

Đầu lưỡi bọn họ dây dưa bên nhau, truy đuổi, trêu đùa.....

Lục Giam thực thành thục, ngậm đầu lưỡi cô, giống như yêu quái hút tinh khí, quyến luyến mà liếm mút.

Thẳng đến khi Tô Diệc giãy giụa, không được mà đưa một tay ra phía sau kéo áo anh, Lục Giam mới buông cô ra, nhìn cô thở dốc.

Tô Diệc mềm mại nằm ở đầu vai anh, thở phì phò từng ngụm từng ngụm. Má ơi, không nghĩ tới hôn môi thôi mà có thể hao tốn thể lực như vậy.

Tuy rằng nụ hôn này kỹ xảo mới lạ, nhưng cô đã ý loạn tình mê.

Lục Giam biểu tình thỏa mãn, một chút một chút hôn gương mặt cô, từ vành tai, hai bên mái tóc...

Hai người lại quấn quýt nhau vài phút, Lục Giam mới đặt cô xuống đất, một lần nữa trở lại con đường lớn.

Buổi tối thứ sáu, sau khi thi đấu trở về Lục Giam liền gửi Wechat cho cô: [ Ngày mai chúng ta làm gì? Xem phim?]

Tô Diệc: [ Em muốn đi thư viện, sắp cuối học kỳ, còn có thi cấp bốn.]

Bạn gái muốn học tập, Lục Giam không thể ở phía sau kéo chân, nhưng là anh cũng không thấy ở nơi đó tốt.

Tất cả đều là người, làm cái gì cũng không được tiện nghi? ( Xấu xa xấu xa:]])

[Đến nhà anh đi, không cần phải đến sớm giành chỗ, còn có người kèm miễn phí. Nếu em không nghĩ tới sẽ ra ngoài ăn, anh có thể nấu cho em đó ~~~]

Tô Diệc nhìn màn hình, khóe môi không nhịn được nhếch cao lên.

Tình yêu cuồng nhiệt giữa nam nữ gắn bó như keo sơn, Tô Diệc cũng thực hưởng thụ thế giới nhỏ của mình và Lục Giam.

[ Được! ] Cô trả lời.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nam Thần Hoàn Mỹ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook