Nam Thần Kiêu Ngạo Ở Nhà Tôi: Nói Yêu Em 99 Lần
Chương 999: Chào tiên sinh, tiên sinh đi thong thả (ngũ)
Diệp Phi Dạ
02/11/2016
Trong phòng khách chỉ còn hai người Trình Thanh Thông và Tần Dĩ Nam.
Tần Dĩ Nam vẫn như cũ, coi Trình Thanh Thông như người lạ, cứ thế dựa vào ở trước cửa sổ sát đất chơi điện thoại di động.
Trình Thanh Thông đứng quy củ chờ ở cửa phòng.
Chỉ là hôm nay Trình Thanh Thông thường lén nhìn Tần Dĩ Nam một cái, giống như là đang vùng vẫy cái gì, muốn đi về phía anh, rồi lại không có can đảm.
Thời gian chảy xuôi qua từng ly từng tí, Smith tiên sinh còn đang nghe điện thoại ở trong phòng ngủ.
Trình Thanh Thông nắm tay thành quả đấm, nếu hiện tại cô không đi tìm Tần Dĩ Nam, chờ đến khi anh tiễn Smith tiên sinh đi, sợ là cô cũng không có cơ hội gặp anh nữa.
Chỉ là... Anh chán ghét cô như vậy, dù cô mở miệng xin anh giúp đỡ, sợ rằng anh cho cô cũng chỉ là tràn đầy khinh thường và chế giễu đi.
Trình Thanh Thông lặng lẽ bước nửa bước về phía Tần Dĩ Nam đứng, cuối cùng, vẫn lùi trở về.
Lại qua năm phút, Smith tiên sinh đi ra từ trong phòng ngủ, Trình Thanh Thông treo nụ cười lễ phép lên một lần nữa, một đường đưa Smith tiên sinh và Tần Dĩ Nam lên xe rời đi.
Trở lại phòng làm việc, Trình Thanh Thông nhận được tin nhắn địa điểm xuất phát từ châu Âu trở về Bắc Kinh của mẹ, tâm tình cô buồn bực đặt điện thoại di động ở một bên, nằm sấp ở trên bàn, nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ rồi dâng lên nỗi sầu lo.
Cô vẫn là thành thật khai báo chuyện ly hôn với mẹ thôi, gọi điện thoại không tiện mở miệng, liền gửi tin nhắn đi...
Trình Thanh Thông cầm điện thoại di động lên, nhìn chằm chằm màn hình, vắt hết óc nghĩ một hồi lâu, gõ lên ở trên bàn phím, còn chưa đánh mấy chữ, cửa phòng làm việc liền gõ mở, là người phục vụ thu dọn gian phòng Smith tiên sinh ở kia, trong tay cầm lấy một cái đồng hồ đeo tay: "Trình giám đốc, người thuê phòng bỏ quên đồ."
Trình Thanh Thông vội vàng để điện thoại di động xuống, nhận đồng hồ đeo tay, mấy ngày nay cô thường xuyên gặp Smith tiên sinh, biết đây là đồng hồ đeo tay của anh, sợ là lúc vừa rồi nghe điện thoại, cởi đồng hồ đeo tay chơi, nhưng vì thời gian cấp bách, liền rơi mất, Trình Thanh Thông vội vàng tìm số điện thoại của Smith tiên sinh gọi đi, nhắc nhở báo với cô đã tắt máy.
Máy bay cất cánh rồi ư?
Trình Thanh Thông tiếp tục gọi lần nữa, vẫn là tắt máy, cuối cùng giãy giụa một lát, chỉ đành nhấn số điện thoại của Tần Dĩ Nam đang ngồi chờ máy bay.
Điện thoại rất nhanh liền kết nối được đường dây, bên trong truyền tới giọng nói ôn nhuận của Tần Dĩ Nam: "Chào ngài, Tần Dĩ Nam."
Trình Thanh Thông nhớ không rõ chính mình đã bao lâu rồi, không nghe thấy tiếng nói ôn tồn của Tần Dĩ Nam, cô cầm ống nói, lại có thể hốt hoảng lên.
"Chào ngài, xin hỏi ngài..."
Trình Thanh Thông hoàn hồn, vội vàng cung kính khách khí mở miệng vào trong điện thọa di động: "Chào ngài, Tần tiên sinh, tôi là bên khách sạn Tứ Quý..."
Lời của Trình Thanh Thông còn chưa nói hết, Tần Dĩ Nam liền dùng ngữ khí lạnh buốt cắt đứt lời nói của cô: "Có việc sao?"
Ngực Trình Thanh Thông chợt đau nhói, cầm điện thoại di động, nỗ lực khống chế ngữ khí, ổn định mềm mại nói: "Vừa rồi khi chúng tôi thu dọn phòng, phát hiện Smith tiên sinh để quên đồng hồ đeo tay, tôi gọi điện thoại cho ngài ấy, nhưng đã tắt máy, cho nên chỉ có thể liên hệ ngài..."
Trình Thanh Thông ngừng một chút, lại nói: "Tần tiên sinh, ngài xem là ngài nói địa chỉ Smith tiên sinh cho chúng tôi, chúng tôi gửi cho ngài ấy tiện hơn? Hay là chúng tôi đưa cho ngài, ngài chuyển giao cho Smith tiên sinh..."
"Nửa tiếng sau, cô đi ra khách sạn Tứ Quý một chuyến." Ngữ khí Tần Dĩ Nam không nóng không lạnh ném mấy chữ, liền trực tiếp cúp điện thoại.
Trình Thanh Thông dừng hai giây, mới hiểu được ý tứ của Tần Dĩ Nam.
Tần Dĩ Nam vẫn như cũ, coi Trình Thanh Thông như người lạ, cứ thế dựa vào ở trước cửa sổ sát đất chơi điện thoại di động.
Trình Thanh Thông đứng quy củ chờ ở cửa phòng.
Chỉ là hôm nay Trình Thanh Thông thường lén nhìn Tần Dĩ Nam một cái, giống như là đang vùng vẫy cái gì, muốn đi về phía anh, rồi lại không có can đảm.
Thời gian chảy xuôi qua từng ly từng tí, Smith tiên sinh còn đang nghe điện thoại ở trong phòng ngủ.
Trình Thanh Thông nắm tay thành quả đấm, nếu hiện tại cô không đi tìm Tần Dĩ Nam, chờ đến khi anh tiễn Smith tiên sinh đi, sợ là cô cũng không có cơ hội gặp anh nữa.
Chỉ là... Anh chán ghét cô như vậy, dù cô mở miệng xin anh giúp đỡ, sợ rằng anh cho cô cũng chỉ là tràn đầy khinh thường và chế giễu đi.
Trình Thanh Thông lặng lẽ bước nửa bước về phía Tần Dĩ Nam đứng, cuối cùng, vẫn lùi trở về.
Lại qua năm phút, Smith tiên sinh đi ra từ trong phòng ngủ, Trình Thanh Thông treo nụ cười lễ phép lên một lần nữa, một đường đưa Smith tiên sinh và Tần Dĩ Nam lên xe rời đi.
Trở lại phòng làm việc, Trình Thanh Thông nhận được tin nhắn địa điểm xuất phát từ châu Âu trở về Bắc Kinh của mẹ, tâm tình cô buồn bực đặt điện thoại di động ở một bên, nằm sấp ở trên bàn, nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ rồi dâng lên nỗi sầu lo.
Cô vẫn là thành thật khai báo chuyện ly hôn với mẹ thôi, gọi điện thoại không tiện mở miệng, liền gửi tin nhắn đi...
Trình Thanh Thông cầm điện thoại di động lên, nhìn chằm chằm màn hình, vắt hết óc nghĩ một hồi lâu, gõ lên ở trên bàn phím, còn chưa đánh mấy chữ, cửa phòng làm việc liền gõ mở, là người phục vụ thu dọn gian phòng Smith tiên sinh ở kia, trong tay cầm lấy một cái đồng hồ đeo tay: "Trình giám đốc, người thuê phòng bỏ quên đồ."
Trình Thanh Thông vội vàng để điện thoại di động xuống, nhận đồng hồ đeo tay, mấy ngày nay cô thường xuyên gặp Smith tiên sinh, biết đây là đồng hồ đeo tay của anh, sợ là lúc vừa rồi nghe điện thoại, cởi đồng hồ đeo tay chơi, nhưng vì thời gian cấp bách, liền rơi mất, Trình Thanh Thông vội vàng tìm số điện thoại của Smith tiên sinh gọi đi, nhắc nhở báo với cô đã tắt máy.
Máy bay cất cánh rồi ư?
Trình Thanh Thông tiếp tục gọi lần nữa, vẫn là tắt máy, cuối cùng giãy giụa một lát, chỉ đành nhấn số điện thoại của Tần Dĩ Nam đang ngồi chờ máy bay.
Điện thoại rất nhanh liền kết nối được đường dây, bên trong truyền tới giọng nói ôn nhuận của Tần Dĩ Nam: "Chào ngài, Tần Dĩ Nam."
Trình Thanh Thông nhớ không rõ chính mình đã bao lâu rồi, không nghe thấy tiếng nói ôn tồn của Tần Dĩ Nam, cô cầm ống nói, lại có thể hốt hoảng lên.
"Chào ngài, xin hỏi ngài..."
Trình Thanh Thông hoàn hồn, vội vàng cung kính khách khí mở miệng vào trong điện thọa di động: "Chào ngài, Tần tiên sinh, tôi là bên khách sạn Tứ Quý..."
Lời của Trình Thanh Thông còn chưa nói hết, Tần Dĩ Nam liền dùng ngữ khí lạnh buốt cắt đứt lời nói của cô: "Có việc sao?"
Ngực Trình Thanh Thông chợt đau nhói, cầm điện thoại di động, nỗ lực khống chế ngữ khí, ổn định mềm mại nói: "Vừa rồi khi chúng tôi thu dọn phòng, phát hiện Smith tiên sinh để quên đồng hồ đeo tay, tôi gọi điện thoại cho ngài ấy, nhưng đã tắt máy, cho nên chỉ có thể liên hệ ngài..."
Trình Thanh Thông ngừng một chút, lại nói: "Tần tiên sinh, ngài xem là ngài nói địa chỉ Smith tiên sinh cho chúng tôi, chúng tôi gửi cho ngài ấy tiện hơn? Hay là chúng tôi đưa cho ngài, ngài chuyển giao cho Smith tiên sinh..."
"Nửa tiếng sau, cô đi ra khách sạn Tứ Quý một chuyến." Ngữ khí Tần Dĩ Nam không nóng không lạnh ném mấy chữ, liền trực tiếp cúp điện thoại.
Trình Thanh Thông dừng hai giây, mới hiểu được ý tứ của Tần Dĩ Nam.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.