Nam Thần Kiêu Ngạo Ở Nhà Tôi: Nói Yêu Em 99 Lần
Chương 933: Dẫn rắn ra khỏi hang (3)
Diệp Phi Dạ
27/10/2016
Da thịt thân cận, khiến cho Tô Chi Niệm dễ như trở bàn tay liền đọc được nghi vấn nơi đáy lòng cô.
Anh nghẹn đến toàn thân khô nóng khó chịu, tiếp xúc đến tầm mắt của cô, đến lời cũng chẳng thèm nói một câu, lòng náo loạn nhìn chăm chú về phía《 bảo bối của mẹ》 bên đầu cô.
Tống Thanh Xuân không hiểu, mắt nhìn Tô Chi Niệm, đẫm nước và rất vô tội.
Mặt nhỏ cô đỏ hồng, môi bị anh hôn vừa sưng vừa đỏ, phía trên còn dính nước sáng bóng, là nước miếng anh lưu lại lúc hôn cô.
Hình ảnh như vậy, Tô Chi Niệm nhìn đến khí huyết xông lên, giống như là chịu nội thương cực lớn vừa rầu rĩ hừ một tiếng, vừa trừng phạt dùng sức đè cô xuống, nổi nóng đưa cánh tay ra, che quyển 《 bảo bối của mẹ》 lên mặt cô.
Tống Thanh Xuân nắm lấy 《 bảo bối của mẹ》, tức giận trừng mắt nhìn Tô Chi Niệm một cái, mới nhìn về phía chữ trên sách.
Mẹ, meo, bảo, bối... Đây là tạp chí cô vừa mới mua vào mấy ngày trước... Tiểu hạt vừng!
Tống Thanh Xuân dừng một lát, dưới đáy lòng đột nhiên liền kinh hô một tiếng, sau đó cả người liền bất giác cảm nhận phần bụng, phát hiện bên trong không có bất kỳ không thoải mái nào, mới thầm thở phào nhẹ nhõm.
Suýt nữa liền phạm sai lầm lớn, còn may... may mà không làm với Tô Chi Niệm...
Cái gì gọi là suýt nữa liền phạm sai lầm lớn? Nếu không có sai lầm, sao có thể có tiểu hạt vừng? Còn có, cái gì là may mà không làm với anh?
Tô Chi Niệm không thỏa mãn dục vọng, có chút sinh không thể yêu thở ra một hơi.
Tống Thanh Xuân phát hiện được anh không vui, bỗng chốc ngây ngẩn, mới phản ứng được, anh đây là đọc được ý nghĩ trong đáy lòng mình, Tống Thanh Xuân vội vàng cười làm nũng với Tô Chi Niệm, dán đến bên lỗ tai anh, nhỏ giọng mềm giọng nói: "Anh cũng biết, hiện tại anh không thích hợp đi thăm tiểu hạt vừng..."
Hiện tại anh, không thích hợp đi thăm tiểu hạt vừng... Một câu nói uyển chuyển trong miệng cô, rơi ở trong tai Tô Chi Niệm, lại biến thành hình ảnh Tô Chi Niệm nhỏ của anh, chui vào trong cơ thể cô...
"Chẳng may, nếu như anh không cẩn thận, chọc đến đầu tiểu hạt vừng..."
Chọc đến đầu tiểu hạt vừng... Xúc động thật vất vả mới hơi áp chế được, lần nữa cuộn trào mãnh liệt áp đảo Tô Chi Niệm, anh rầu rĩ hừ hai tiếng, hình ảnh trong đầu óc vốn ở trạng thái tĩnh, biến thành trạng thái động.
Cô xác định cô đây là đang an ủi anh, chứ không phải là đang khiêu khích anh?
"... Cho nên, anh trước nhịn một chút, chờ đến sau này, chúng ta..." Tống Thanh Xuân nói đến đây, bỗng dưng ngừng lại, mặt đỏ quay đầu ra, nhìn về phía ngoài cửa sổ.
Tô Chi Niệm dựa vào trên người cô, liền xem rõ ràng lời cô nghĩ muốn nói.
... Chúng ta làm đủ... Làm đủ? Làm đủ!
Hình ảnh không đơn thuần là từ trạng thái động, biến thành hình ảnh video high definition (HD: (là từ viết tắt của High Definition - độ phân giải cao hay độ nét cao) là một thuật ngữ chỉ các chương trình TV kỹ thuật số, các tập tin đa phương tiện (video, âm thanh, game) được trình chiếu với độ phân giải cao hơn các chuẩn thông thường đã có trước đây như PAL, SECAM, NTSC)....
Tô Chi Niệm rõ ràng cảm giác được nửa người dưới của mình sưng tấy như muốn nổ tung, anh nghiến răng nghiến lợi hung hăng lật đi từ trên người cô, sau đó đến đầu cũng không quay lại, vọt vào nhà vệ sinh.
...
Tiếng nước chảy trong phòng rửa tay, vang đủ nửa tiếng mới ngừng lại.
Tô Chi Niệm kéo cửa phòng tắm ra, đập vào mắt nhìn thấy là giường hỗn loạn, quần áo loạn một chỗ, còn có chăn miễn cương mới che đến ngực Tống Thanh Xuân, trên mảnh da thịt tuyết trắng lộ ra ngoài của cô, phủ kín đầy dấu hôn.
Chỉ là vừa nhìn, Tô Chi Niệm liền thấy da đầu căng lên, nghĩ cũng không nghĩ liền lại ném mạnh cửa phòng tắm.
Tiếng nước chảy ào ào vang lên lần nữa.
...
Sau khi Tô Chi Niệm đi ra, ôm Tống Thanh Xuân, nằm chưa đầy một lát, liền lại vào phòng tắm.
Anh nghẹn đến toàn thân khô nóng khó chịu, tiếp xúc đến tầm mắt của cô, đến lời cũng chẳng thèm nói một câu, lòng náo loạn nhìn chăm chú về phía《 bảo bối của mẹ》 bên đầu cô.
Tống Thanh Xuân không hiểu, mắt nhìn Tô Chi Niệm, đẫm nước và rất vô tội.
Mặt nhỏ cô đỏ hồng, môi bị anh hôn vừa sưng vừa đỏ, phía trên còn dính nước sáng bóng, là nước miếng anh lưu lại lúc hôn cô.
Hình ảnh như vậy, Tô Chi Niệm nhìn đến khí huyết xông lên, giống như là chịu nội thương cực lớn vừa rầu rĩ hừ một tiếng, vừa trừng phạt dùng sức đè cô xuống, nổi nóng đưa cánh tay ra, che quyển 《 bảo bối của mẹ》 lên mặt cô.
Tống Thanh Xuân nắm lấy 《 bảo bối của mẹ》, tức giận trừng mắt nhìn Tô Chi Niệm một cái, mới nhìn về phía chữ trên sách.
Mẹ, meo, bảo, bối... Đây là tạp chí cô vừa mới mua vào mấy ngày trước... Tiểu hạt vừng!
Tống Thanh Xuân dừng một lát, dưới đáy lòng đột nhiên liền kinh hô một tiếng, sau đó cả người liền bất giác cảm nhận phần bụng, phát hiện bên trong không có bất kỳ không thoải mái nào, mới thầm thở phào nhẹ nhõm.
Suýt nữa liền phạm sai lầm lớn, còn may... may mà không làm với Tô Chi Niệm...
Cái gì gọi là suýt nữa liền phạm sai lầm lớn? Nếu không có sai lầm, sao có thể có tiểu hạt vừng? Còn có, cái gì là may mà không làm với anh?
Tô Chi Niệm không thỏa mãn dục vọng, có chút sinh không thể yêu thở ra một hơi.
Tống Thanh Xuân phát hiện được anh không vui, bỗng chốc ngây ngẩn, mới phản ứng được, anh đây là đọc được ý nghĩ trong đáy lòng mình, Tống Thanh Xuân vội vàng cười làm nũng với Tô Chi Niệm, dán đến bên lỗ tai anh, nhỏ giọng mềm giọng nói: "Anh cũng biết, hiện tại anh không thích hợp đi thăm tiểu hạt vừng..."
Hiện tại anh, không thích hợp đi thăm tiểu hạt vừng... Một câu nói uyển chuyển trong miệng cô, rơi ở trong tai Tô Chi Niệm, lại biến thành hình ảnh Tô Chi Niệm nhỏ của anh, chui vào trong cơ thể cô...
"Chẳng may, nếu như anh không cẩn thận, chọc đến đầu tiểu hạt vừng..."
Chọc đến đầu tiểu hạt vừng... Xúc động thật vất vả mới hơi áp chế được, lần nữa cuộn trào mãnh liệt áp đảo Tô Chi Niệm, anh rầu rĩ hừ hai tiếng, hình ảnh trong đầu óc vốn ở trạng thái tĩnh, biến thành trạng thái động.
Cô xác định cô đây là đang an ủi anh, chứ không phải là đang khiêu khích anh?
"... Cho nên, anh trước nhịn một chút, chờ đến sau này, chúng ta..." Tống Thanh Xuân nói đến đây, bỗng dưng ngừng lại, mặt đỏ quay đầu ra, nhìn về phía ngoài cửa sổ.
Tô Chi Niệm dựa vào trên người cô, liền xem rõ ràng lời cô nghĩ muốn nói.
... Chúng ta làm đủ... Làm đủ? Làm đủ!
Hình ảnh không đơn thuần là từ trạng thái động, biến thành hình ảnh video high definition (HD: (là từ viết tắt của High Definition - độ phân giải cao hay độ nét cao) là một thuật ngữ chỉ các chương trình TV kỹ thuật số, các tập tin đa phương tiện (video, âm thanh, game) được trình chiếu với độ phân giải cao hơn các chuẩn thông thường đã có trước đây như PAL, SECAM, NTSC)....
Tô Chi Niệm rõ ràng cảm giác được nửa người dưới của mình sưng tấy như muốn nổ tung, anh nghiến răng nghiến lợi hung hăng lật đi từ trên người cô, sau đó đến đầu cũng không quay lại, vọt vào nhà vệ sinh.
...
Tiếng nước chảy trong phòng rửa tay, vang đủ nửa tiếng mới ngừng lại.
Tô Chi Niệm kéo cửa phòng tắm ra, đập vào mắt nhìn thấy là giường hỗn loạn, quần áo loạn một chỗ, còn có chăn miễn cương mới che đến ngực Tống Thanh Xuân, trên mảnh da thịt tuyết trắng lộ ra ngoài của cô, phủ kín đầy dấu hôn.
Chỉ là vừa nhìn, Tô Chi Niệm liền thấy da đầu căng lên, nghĩ cũng không nghĩ liền lại ném mạnh cửa phòng tắm.
Tiếng nước chảy ào ào vang lên lần nữa.
...
Sau khi Tô Chi Niệm đi ra, ôm Tống Thanh Xuân, nằm chưa đầy một lát, liền lại vào phòng tắm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.