Nam Thần Kiêu Ngạo Ở Nhà Tôi: Nói Yêu Em 99 Lần
Chương 538: Đây là anh cho tôi? (4)
Diệp Phi Dạ
01/10/2016
Chương 538: Đây là anh cho tôi? (4)
Editor: May
Cô cầm lấy khăn lông ướt âm ấm, lau sạch sẽ tất cả vết bẩn trên mặt và thân anh, cô còn đút cho anh uống nước và thuốc giải rượu... Còn ôn nhu tỉ mỉ băng bó cổ tay bị phỏng giúp anh...
Cô canh giữ ở bên cạnh anh rất lâu, lâu đến anh nguyện say chết ở trong mộng, không tỉnh lại nữa.
Cô còn đưa tay ra, vuốt ve gò má của anh, đầu ngón tay hơi lạnh và run rẩy, đốt tim của anh, thân thể của anh.
Cuối cùng ngón tay cô ngừng ở trên môi anh, vuốt ve rất lâu cũng không chịu rời đi, thân thể anh kéo căng, không dám nhúc nhích, sợ chính mình một khi động, sẽ không khắc chế được hôn hít lên đầu ngón tay của anh.
Anh cảm giác được hô hấp của mình dần gấp rút, nhiệt độ cơ thể dần dần tăng lên, thân thể bắt đầu có phản ứng... Anh biết, anh có khao khát với cô.
Dù như là ở trong giấc mộng, anh cũng không dám dễ dàng lỗ mãng, bởi vì cô không thuộc về anh, anh không thể làm bẩn cô, anh nỗ lực kiềm nén lăn lộn kinh người trong cơ thể ****.
Lúc anh nhịn đến huyết mạch sắp nổ tung, cuối cùng ngón tay cô chuyển dời khỏi môi anh, toàn thân anh buông lỏng, âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, chỉ là cổ khí kia còn chưa có thả lỏng, cả người của cô liền bỗng nhiên ngã vào trong lòng anh, cổ hương khí nhàn nhạt mê người tản mát trên người cô, trong chớp mắt tràn ngập hơi thở của anh.
Anh nỗ lực nắm quả đấm, chống lại xúc động trong cơ thể, cô ghé vào trên người anh, chậm chạp đều không rời đi, mỗi một phút mỗi một giây với anh mà nói đều là một trận gãi tâm đày đọa.
Anh liều mạng kiềm nén, kiềm nén đến cuối cùng, thân thể anh đã nổi lên ray rứt đau đớn, vào lúc anh sắp nhịn không được, cô đột nhiên di chuyển ở trên người anh.
Cách đệm chăn, anh cảm giác được mềm mại và nhẹ nhàng trên thân thể cô, cô giãy giụa, hoàn toàn trêu chọc dục vọng bỗng nhiên nổ tung trong cơ thể anh.
Lý trí đã bị nuốt hết, biết rõ là sai lầm, biết rõ là không nên, anh vẫn không khống chế được, vẫn nghĩa vô phản cố kéo lấy cổ tay cô, ở trong giấc mơ say, phóng thích toàn bộ tình sâu và khát khao bị đè nén nhiều năm ra ngoài hết.
Anh hung hăng hôn cô, cô không có trốn tránh, còn đáp lại anh... Anh liền tùy ý trong khát vọng từng chút một như vậy, không chừng mực hãm sâu xuống.
Thật là một trận mộng hoàn mỹ đến hết thuốc chữa... Trong giấc mơ, cô vô cùng thẹn thùng nằm ở dưới thân thể của anh, tràn đầu tình yêu sâu đắm gọi tên anh...
Nghĩ tới đây, Tô Chi Niệm liền chuyển động con ngươi, rơi ở trên cổ tay bị phỏng, nơi đó dán ngay ngắn song song ba cái băng keo cá nhân.
Dù là, dù là cách buổi trưa hôm nay anh tỉnh lại, đã qua nhiều tiếng, nhưng khi anh nhìn thấy ba cái băng keo cá nhân này, phản ứng vẫn giống như lúc nhìn thấy ở trong phòng rửa tay Kim Bích Huy Hoàng vào sáng sớm hôm nay: Từ trên xuống dưới khắp toàn thân anh nhất thời run rẩy không tưởng tượng nổi, phía sau lưng phủ kín mồ hôi lạnh, ướt đẫm da thịt của anh.
Anh rất hy vọng mộng điên cuồng và trầm luân vào tối hôm qua chỉ là một giấc mơ, nhưng vẫn luôn trái ngược với mong muốn, đó là tồn tại chân thật...
Cách đây sáu năm, anh đã không khống chế được thương tổn cô một lần.
Nhưng mà, lần sáu năm trước, anh còn chưa phát hiện được bí mật kia, lúc đó anh một lòng một dạ muốn phụ trách, còn chạy khắp thành Bắc Kinh, chọn chiếc nhẫn này cho cô, chuẩn bị cầu hôn ...
Editor: May
Cô cầm lấy khăn lông ướt âm ấm, lau sạch sẽ tất cả vết bẩn trên mặt và thân anh, cô còn đút cho anh uống nước và thuốc giải rượu... Còn ôn nhu tỉ mỉ băng bó cổ tay bị phỏng giúp anh...
Cô canh giữ ở bên cạnh anh rất lâu, lâu đến anh nguyện say chết ở trong mộng, không tỉnh lại nữa.
Cô còn đưa tay ra, vuốt ve gò má của anh, đầu ngón tay hơi lạnh và run rẩy, đốt tim của anh, thân thể của anh.
Cuối cùng ngón tay cô ngừng ở trên môi anh, vuốt ve rất lâu cũng không chịu rời đi, thân thể anh kéo căng, không dám nhúc nhích, sợ chính mình một khi động, sẽ không khắc chế được hôn hít lên đầu ngón tay của anh.
Anh cảm giác được hô hấp của mình dần gấp rút, nhiệt độ cơ thể dần dần tăng lên, thân thể bắt đầu có phản ứng... Anh biết, anh có khao khát với cô.
Dù như là ở trong giấc mộng, anh cũng không dám dễ dàng lỗ mãng, bởi vì cô không thuộc về anh, anh không thể làm bẩn cô, anh nỗ lực kiềm nén lăn lộn kinh người trong cơ thể ****.
Lúc anh nhịn đến huyết mạch sắp nổ tung, cuối cùng ngón tay cô chuyển dời khỏi môi anh, toàn thân anh buông lỏng, âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, chỉ là cổ khí kia còn chưa có thả lỏng, cả người của cô liền bỗng nhiên ngã vào trong lòng anh, cổ hương khí nhàn nhạt mê người tản mát trên người cô, trong chớp mắt tràn ngập hơi thở của anh.
Anh nỗ lực nắm quả đấm, chống lại xúc động trong cơ thể, cô ghé vào trên người anh, chậm chạp đều không rời đi, mỗi một phút mỗi một giây với anh mà nói đều là một trận gãi tâm đày đọa.
Anh liều mạng kiềm nén, kiềm nén đến cuối cùng, thân thể anh đã nổi lên ray rứt đau đớn, vào lúc anh sắp nhịn không được, cô đột nhiên di chuyển ở trên người anh.
Cách đệm chăn, anh cảm giác được mềm mại và nhẹ nhàng trên thân thể cô, cô giãy giụa, hoàn toàn trêu chọc dục vọng bỗng nhiên nổ tung trong cơ thể anh.
Lý trí đã bị nuốt hết, biết rõ là sai lầm, biết rõ là không nên, anh vẫn không khống chế được, vẫn nghĩa vô phản cố kéo lấy cổ tay cô, ở trong giấc mơ say, phóng thích toàn bộ tình sâu và khát khao bị đè nén nhiều năm ra ngoài hết.
Anh hung hăng hôn cô, cô không có trốn tránh, còn đáp lại anh... Anh liền tùy ý trong khát vọng từng chút một như vậy, không chừng mực hãm sâu xuống.
Thật là một trận mộng hoàn mỹ đến hết thuốc chữa... Trong giấc mơ, cô vô cùng thẹn thùng nằm ở dưới thân thể của anh, tràn đầu tình yêu sâu đắm gọi tên anh...
Nghĩ tới đây, Tô Chi Niệm liền chuyển động con ngươi, rơi ở trên cổ tay bị phỏng, nơi đó dán ngay ngắn song song ba cái băng keo cá nhân.
Dù là, dù là cách buổi trưa hôm nay anh tỉnh lại, đã qua nhiều tiếng, nhưng khi anh nhìn thấy ba cái băng keo cá nhân này, phản ứng vẫn giống như lúc nhìn thấy ở trong phòng rửa tay Kim Bích Huy Hoàng vào sáng sớm hôm nay: Từ trên xuống dưới khắp toàn thân anh nhất thời run rẩy không tưởng tượng nổi, phía sau lưng phủ kín mồ hôi lạnh, ướt đẫm da thịt của anh.
Anh rất hy vọng mộng điên cuồng và trầm luân vào tối hôm qua chỉ là một giấc mơ, nhưng vẫn luôn trái ngược với mong muốn, đó là tồn tại chân thật...
Cách đây sáu năm, anh đã không khống chế được thương tổn cô một lần.
Nhưng mà, lần sáu năm trước, anh còn chưa phát hiện được bí mật kia, lúc đó anh một lòng một dạ muốn phụ trách, còn chạy khắp thành Bắc Kinh, chọn chiếc nhẫn này cho cô, chuẩn bị cầu hôn ...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.