Nam Thần Kiêu Ngạo Ở Nhà Tôi: Nói Yêu Em 99 Lần
Chương 1077: Kết cục (tam)
Diệp Phi Dạ
07/11/2016
Kim Trạch vừa định lễ phép hỏi thăm Tần Dĩ Nam "Muốn uống chút gì
không", Tần Dĩ Nam lại dẫn đầu ném túi văn kiện cầm ở trong tay lên trên bàn trà: "Kim tổng, xin lỗi, muộn như vậy mới tới quấy rầy ngài, chỉ là hiện tại tôi hy vọng ngài rút ra chút thời gian, xem xong phần văn kiện này."
Kim Trạch bị một loạt cử động của Tần Dĩ Nam làm cho có chút không hiểu ra sao cả, anh nhìn Tần Dĩ Nam đứng ở cạnh ghế sofa, đánh giá một lát, sau đó dùng tay ra hiệu "mời ngồi" với Tần Dĩ Nam, tự mình liền ngồi trước ở trên ghế sofa, lấy tập văn kiện trên mặt bàn, cởi bỏ túi, rút giấy bên trong ra.
Tần Dĩ Nam không khách khí với Kim Trạch, thoải mái hào phóng ngồi ở trước mặt anh.
Trong phòng rất an tĩnh, chỉ có tiếng vang lúc Kim Trạch lật xem văn kiện thỉnh thoảng truyền tới.
Càng xem, mi tâm Kim Trạch nhăn càng chặt, mãi cho đến khi văn kiện lật xem đến cuối cùng, Tần Dĩ Nam rút một cây bút từ túi trong ra, đẩy đến trước mặt Kim Trạch: "Nếu như Kim tổng không có vấn đề gì, có thể trực tiếp ký tên, tôi đã an bài trợ lý gọi luật sư, đang chờ ở đại sảnh khách sạn, chỉ cần ngài ký tên, tôi liền lập tức cho luật sư lên lầu, tới làm chứng rõ ràng, sau đó phần văn kiện này về mặt pháp luật, sẽ có hiệu lực ngay tại chỗ."
Kim Trạch rủ lông mi, lại qua loa lật văn kiện lần nữa, sau đó ném văn kiện ở trên bàn, rất có tư thế tựa vào trên ghế sofa, nhìn chằm chằm dung mạo ôn nhuận tuấn nhã của Tần Dĩ Nam, quan sát tỉ mỉ một lát, liền cười nhẹ ra tiếng: "Tần tổng, ngài xác định đầu óc của ngài, hiện tại là tỉnh táo sao?"
"Không..." Kim Trạch không đợi Tần Dĩ Nam hồi đáp, liền lại tự ý mở miệng: "... Tần tổng, tôi có thể hỏi một câu, hiện tại rốt cuộc ngài đang diễn cái tuồng gì không? Hơn nửa đêm chạy đến khách sạn tôi ở, chỉ vì đưa cho tôi mấy chục triệu tiền vốn? Chuyện tốt như vậy, tôi không dám ký, cho nên Tần tổng... Ngài trước nói điều kiện này ra đi, tôi nghe thử một chút, rồi mới suy xét tiếp."
Tần Dĩ Nam giống như là đang chờ Kim Trạch hỏi câu nói này, anh ta vừa dứt lời, anh liền tự nhiên thanh thản mở miệng: "Trình Thanh Thông."
Kim Trạch ngẩn người, giống như đột nhiên không phản ứng kịp, lặp lại tên của Trình Thanh Thông một lần: "Trình Thanh Thông?"
"Đúng, là Trình Thanh Thông." Khuôn mặt Tần Dĩ Nam chắc chắn cho Kim Trạch đáp án khẳng định: "Điều kiện của tôi, chỉ có ba chữ kia, Trình Thanh Thông."
Mọi người đã trải qua thương trường đều là người thông minh, có một số việc không cần nói rõ ràng, Tần Dĩ Nam chỉ nhắc đến tên Trình Thanh Thông, Kim Trạch liền biết, Tần Dĩ Nam biết một vài chuyện anh vốn không nên biết.
Kim Trạch rủ lông mi, nhìn lướt qua văn kiện trên bàn, lặng im hai giây, bỗng nhiên liền cười trầm thấp ra tiếng: "Tần tổng, tôi vẫn thật không nhìn ra, ngài lại là loại người si tình, vì một người phụ nữ, lại nói ra điều kiện mê người như vậy."
"Không mê người, sao sẽ đánh động được Kim tổng." Tần Dĩ Nam vẫn là bộ dáng văn nhã kia, ngữ khí tĩnh đạm không có bất kỳ nhấp nhô gì: "Kim tổng là người thông minh, người trong vòng đều biết, trước giờ Kim tổng không làm mua bán lỗ vốn, mà hợp đồng này của tôi, sợ là cả đời Kim tổng chỉ gặp một mua bán đền tiền như vậy đi? Càng huống chi, Kim tổng, mấy tháng này, không phải luôn cảm thấy rất hứng thú với cổ phần xí nghiệp Tần thị tôi sao? Hiện tại thứ ngài muốn nhất, đã bày ở trước mặt của ngài, tôi nghĩ, Kim tổng, ngài không có đạo lý cự tuyệt chứ?"
Kim Trạch bị một loạt cử động của Tần Dĩ Nam làm cho có chút không hiểu ra sao cả, anh nhìn Tần Dĩ Nam đứng ở cạnh ghế sofa, đánh giá một lát, sau đó dùng tay ra hiệu "mời ngồi" với Tần Dĩ Nam, tự mình liền ngồi trước ở trên ghế sofa, lấy tập văn kiện trên mặt bàn, cởi bỏ túi, rút giấy bên trong ra.
Tần Dĩ Nam không khách khí với Kim Trạch, thoải mái hào phóng ngồi ở trước mặt anh.
Trong phòng rất an tĩnh, chỉ có tiếng vang lúc Kim Trạch lật xem văn kiện thỉnh thoảng truyền tới.
Càng xem, mi tâm Kim Trạch nhăn càng chặt, mãi cho đến khi văn kiện lật xem đến cuối cùng, Tần Dĩ Nam rút một cây bút từ túi trong ra, đẩy đến trước mặt Kim Trạch: "Nếu như Kim tổng không có vấn đề gì, có thể trực tiếp ký tên, tôi đã an bài trợ lý gọi luật sư, đang chờ ở đại sảnh khách sạn, chỉ cần ngài ký tên, tôi liền lập tức cho luật sư lên lầu, tới làm chứng rõ ràng, sau đó phần văn kiện này về mặt pháp luật, sẽ có hiệu lực ngay tại chỗ."
Kim Trạch rủ lông mi, lại qua loa lật văn kiện lần nữa, sau đó ném văn kiện ở trên bàn, rất có tư thế tựa vào trên ghế sofa, nhìn chằm chằm dung mạo ôn nhuận tuấn nhã của Tần Dĩ Nam, quan sát tỉ mỉ một lát, liền cười nhẹ ra tiếng: "Tần tổng, ngài xác định đầu óc của ngài, hiện tại là tỉnh táo sao?"
"Không..." Kim Trạch không đợi Tần Dĩ Nam hồi đáp, liền lại tự ý mở miệng: "... Tần tổng, tôi có thể hỏi một câu, hiện tại rốt cuộc ngài đang diễn cái tuồng gì không? Hơn nửa đêm chạy đến khách sạn tôi ở, chỉ vì đưa cho tôi mấy chục triệu tiền vốn? Chuyện tốt như vậy, tôi không dám ký, cho nên Tần tổng... Ngài trước nói điều kiện này ra đi, tôi nghe thử một chút, rồi mới suy xét tiếp."
Tần Dĩ Nam giống như là đang chờ Kim Trạch hỏi câu nói này, anh ta vừa dứt lời, anh liền tự nhiên thanh thản mở miệng: "Trình Thanh Thông."
Kim Trạch ngẩn người, giống như đột nhiên không phản ứng kịp, lặp lại tên của Trình Thanh Thông một lần: "Trình Thanh Thông?"
"Đúng, là Trình Thanh Thông." Khuôn mặt Tần Dĩ Nam chắc chắn cho Kim Trạch đáp án khẳng định: "Điều kiện của tôi, chỉ có ba chữ kia, Trình Thanh Thông."
Mọi người đã trải qua thương trường đều là người thông minh, có một số việc không cần nói rõ ràng, Tần Dĩ Nam chỉ nhắc đến tên Trình Thanh Thông, Kim Trạch liền biết, Tần Dĩ Nam biết một vài chuyện anh vốn không nên biết.
Kim Trạch rủ lông mi, nhìn lướt qua văn kiện trên bàn, lặng im hai giây, bỗng nhiên liền cười trầm thấp ra tiếng: "Tần tổng, tôi vẫn thật không nhìn ra, ngài lại là loại người si tình, vì một người phụ nữ, lại nói ra điều kiện mê người như vậy."
"Không mê người, sao sẽ đánh động được Kim tổng." Tần Dĩ Nam vẫn là bộ dáng văn nhã kia, ngữ khí tĩnh đạm không có bất kỳ nhấp nhô gì: "Kim tổng là người thông minh, người trong vòng đều biết, trước giờ Kim tổng không làm mua bán lỗ vốn, mà hợp đồng này của tôi, sợ là cả đời Kim tổng chỉ gặp một mua bán đền tiền như vậy đi? Càng huống chi, Kim tổng, mấy tháng này, không phải luôn cảm thấy rất hứng thú với cổ phần xí nghiệp Tần thị tôi sao? Hiện tại thứ ngài muốn nhất, đã bày ở trước mặt của ngài, tôi nghĩ, Kim tổng, ngài không có đạo lý cự tuyệt chứ?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.