Nam Thần Kiêu Ngạo Ở Nhà Tôi: Nói Yêu Em 99 Lần
Chương 702: Nghe lén được đối thoại (2)
Diệp Phi Dạ
09/10/2016
Tống Thanh Xuân nghẹn ngào càng lợi hại hơn, vừa rồi cô còn đang bởi vì anh và cô tìm được đường sống trong chỗ chết mà cảm thấy thổn thức và vui mừng, hóa ra, chỉ là một mình cô vui mừng.
Tuy rằng lúc ngã xuống từ trên độ cao 80 mét, tất cả đầu óc của cô đều là đần độn, nhưng, cô lại vẫn biết, trong lúc nguy cấp anh và cô sắp ngã rơi trên mặt đất nhất, anh bảo vệ cô ở trong ngực.
Cho nên, vui mừng của cô, là dùng sự bất hạnh của anh đổi lấy ...
Tô Chi Niệm cảm giác ý thức đầu óc của mình đang tan rã, anh dựa vào thân thể gần sát của cô, mơ mơ hồ hồ đọc được sụp đổ và kinh hoảng nơi đáy lòng cô.
Cô như vậy, thật khiến cho anh rất lo lắng, nhưng mà, anh lại không thể làm gì, mí mắt nặng nề hạ xuống dưới, hạ xuống dưới, hạ xuống đến mức khiến thế giới của anh thành một vùng tăm tối, cũng không nhìn thấy bộ dạng của cô nữa.
Anh nghe thấy cô khóc càng thương tâm, dùng ngữ điệu gần như tuyệt vọng, gọi tên anh một lần lại một lần, thậm chí đến cuối cùng, liền cầu xin anh.
"Tô Chi Niệm, không phải anh muốn đi nước Pháp sao? Anh đi đi, anh đi đi, sao anh lại muốn trở về? Anh ngồi máy bay đi đi, đi đi..."
Mí mắt Tô Chi Niệm nhẹ nhàng động, cuối cùng vẫn không có mở to, cả người hoàn toàn yên tĩnh trở lại.
...
Thế giới chung quanh trở nên hơi hỗn loạn, xe cấp cứu đã đến, có cảnh sát và nhân viên y tế cứu hộ vây về phía Tống Thanh Xuân và Tô Chi Niệm.
Nhưng Tống Thanh Xuân giống như là hoàn toàn không phát hiện được, trong miệng vẫn không ngừng lẩm bẩm: "Tô Chi Niệm, em cầu xin anh, cầu xin anh... Cầu xin anh... Cầu xin anh..."
Tuy rằng anh đi nước Pháp, một đi không trở lại, em cũng sẽ khổ sở, nhưng khổ sở như thế, sẽ vẫn tốt hơn hiện tại, anh dùng phương thức này để rời khỏi em.
Tống Thanh Xuân không biết rốt cuộc mình nói bao nhiêu tiếng "Cầu xin anh", cô gọi đến cổ họng đều trở nên khàn khàn, nhưng Chi Niệm vẫn luôn không có tỉnh lại.
-
Lúc Tô Chi Niệm gọi điện thoại tới, Tần Dĩ Nam đợi ở "đình Mẫu Đan" đã lâu, vẫn không đợi được Tống Thanh Xuân trở về, đi nhà vệ sinh tìm người.
Lúc này chính là giờ cơm trưa, người ra vào trong phòng rửa tay không ngừng, Tần Dĩ Nam quả thực ngại ngùng tiến vào toilet nữ, chỉ đành tìm một nữ phục vụ giúp chính mình vào trong nhìn xem tình huống, nhưng mà nhận được kết quả lại là Tống Thanh Xuân không ở trong phòng rửa tay.
Tần Dĩ Nam nghĩ đến Tống Thanh Xuân trước khi nói đi nhà vệ sinh thì sắc mặt rất khó coi, đáy lòng trở nên hơi bất an, anh vội vàng chạy về phòng bao, cầm điện thoại di động lên, nghĩ muốn liên lạc với Tống Thanh Xuân, lại phát hiện điện thoại di động hết pin nên tự động tắt máy.
Tần Dĩ Nam nói một câu xin lỗi với phục vụ Kim Lăng, liền vội vàng rời đi, anh trước trở về nhà họ Tống một chuyến, không nhìn thấy bóng dáng Tống Thanh Xuân, liền lái xe đuổi tới công ty TW, vừa vào tòa nhà công ty TW, Tần Dĩ Nam liền nhìn thấy ở màn hình lớn đối diện một tin tức mới nhất.
"Mười một giờ ba mươi bảy phút buổi trưa hôm nay, ở Quan Thủy Lâu Các phát sinh một sự kiện rơi lầu, một nam một nữ."
"Nghi ngờ nữ bị người đẩy xuống từ trên nhà cao tầng, nam nhảy xuống theo sau cô, phía dưới là những hình ảnh bạn bè trên mạng đi qua chụp được."
Sau đó trên màn hình lớn liền xuất hiện nhiều tấm hình, Tần Dĩ Nam chỉ là nhìn thoáng qua, liền dừng bước chân.
Bởi vì khoảng cách xa, nhân vật lại đang chuyển động, tấm hình chụp được cũng không rõ ràng, nhưng Tần Dĩ Nam vẫn vừa nhìn liền nhận ra cô gái trong tấm hình, mặc quần áo giống Tống Thanh Xuân y như đúc.
Tần Dĩ Nam còn chưa hoàn toàn nhìn rõ ràng nhân vật trên hình ảnh, hình ảnh liền cắt trở lại trên người nữ dẫn chương trình.
Tuy rằng lúc ngã xuống từ trên độ cao 80 mét, tất cả đầu óc của cô đều là đần độn, nhưng, cô lại vẫn biết, trong lúc nguy cấp anh và cô sắp ngã rơi trên mặt đất nhất, anh bảo vệ cô ở trong ngực.
Cho nên, vui mừng của cô, là dùng sự bất hạnh của anh đổi lấy ...
Tô Chi Niệm cảm giác ý thức đầu óc của mình đang tan rã, anh dựa vào thân thể gần sát của cô, mơ mơ hồ hồ đọc được sụp đổ và kinh hoảng nơi đáy lòng cô.
Cô như vậy, thật khiến cho anh rất lo lắng, nhưng mà, anh lại không thể làm gì, mí mắt nặng nề hạ xuống dưới, hạ xuống dưới, hạ xuống đến mức khiến thế giới của anh thành một vùng tăm tối, cũng không nhìn thấy bộ dạng của cô nữa.
Anh nghe thấy cô khóc càng thương tâm, dùng ngữ điệu gần như tuyệt vọng, gọi tên anh một lần lại một lần, thậm chí đến cuối cùng, liền cầu xin anh.
"Tô Chi Niệm, không phải anh muốn đi nước Pháp sao? Anh đi đi, anh đi đi, sao anh lại muốn trở về? Anh ngồi máy bay đi đi, đi đi..."
Mí mắt Tô Chi Niệm nhẹ nhàng động, cuối cùng vẫn không có mở to, cả người hoàn toàn yên tĩnh trở lại.
...
Thế giới chung quanh trở nên hơi hỗn loạn, xe cấp cứu đã đến, có cảnh sát và nhân viên y tế cứu hộ vây về phía Tống Thanh Xuân và Tô Chi Niệm.
Nhưng Tống Thanh Xuân giống như là hoàn toàn không phát hiện được, trong miệng vẫn không ngừng lẩm bẩm: "Tô Chi Niệm, em cầu xin anh, cầu xin anh... Cầu xin anh... Cầu xin anh..."
Tuy rằng anh đi nước Pháp, một đi không trở lại, em cũng sẽ khổ sở, nhưng khổ sở như thế, sẽ vẫn tốt hơn hiện tại, anh dùng phương thức này để rời khỏi em.
Tống Thanh Xuân không biết rốt cuộc mình nói bao nhiêu tiếng "Cầu xin anh", cô gọi đến cổ họng đều trở nên khàn khàn, nhưng Chi Niệm vẫn luôn không có tỉnh lại.
-
Lúc Tô Chi Niệm gọi điện thoại tới, Tần Dĩ Nam đợi ở "đình Mẫu Đan" đã lâu, vẫn không đợi được Tống Thanh Xuân trở về, đi nhà vệ sinh tìm người.
Lúc này chính là giờ cơm trưa, người ra vào trong phòng rửa tay không ngừng, Tần Dĩ Nam quả thực ngại ngùng tiến vào toilet nữ, chỉ đành tìm một nữ phục vụ giúp chính mình vào trong nhìn xem tình huống, nhưng mà nhận được kết quả lại là Tống Thanh Xuân không ở trong phòng rửa tay.
Tần Dĩ Nam nghĩ đến Tống Thanh Xuân trước khi nói đi nhà vệ sinh thì sắc mặt rất khó coi, đáy lòng trở nên hơi bất an, anh vội vàng chạy về phòng bao, cầm điện thoại di động lên, nghĩ muốn liên lạc với Tống Thanh Xuân, lại phát hiện điện thoại di động hết pin nên tự động tắt máy.
Tần Dĩ Nam nói một câu xin lỗi với phục vụ Kim Lăng, liền vội vàng rời đi, anh trước trở về nhà họ Tống một chuyến, không nhìn thấy bóng dáng Tống Thanh Xuân, liền lái xe đuổi tới công ty TW, vừa vào tòa nhà công ty TW, Tần Dĩ Nam liền nhìn thấy ở màn hình lớn đối diện một tin tức mới nhất.
"Mười một giờ ba mươi bảy phút buổi trưa hôm nay, ở Quan Thủy Lâu Các phát sinh một sự kiện rơi lầu, một nam một nữ."
"Nghi ngờ nữ bị người đẩy xuống từ trên nhà cao tầng, nam nhảy xuống theo sau cô, phía dưới là những hình ảnh bạn bè trên mạng đi qua chụp được."
Sau đó trên màn hình lớn liền xuất hiện nhiều tấm hình, Tần Dĩ Nam chỉ là nhìn thoáng qua, liền dừng bước chân.
Bởi vì khoảng cách xa, nhân vật lại đang chuyển động, tấm hình chụp được cũng không rõ ràng, nhưng Tần Dĩ Nam vẫn vừa nhìn liền nhận ra cô gái trong tấm hình, mặc quần áo giống Tống Thanh Xuân y như đúc.
Tần Dĩ Nam còn chưa hoàn toàn nhìn rõ ràng nhân vật trên hình ảnh, hình ảnh liền cắt trở lại trên người nữ dẫn chương trình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.