Nam Thần Kiêu Ngạo Ở Nhà Tôi: Nói Yêu Em 99 Lần
Chương 302: Người đó, có phải là anh không? (13)
Diệp Phi Dạ
11/09/2016
Tống Thanh Xuân cau mày, nghĩ một hồi lâu, sau đó đột nhiên liền giống như nghĩ tới điều gì, lấy điện thoại di động của mình ra.
Cô nhấn mở tin nhắn mà số điện thoại mười một con số đó đã gửi cho mình, sau đó nháy mắt hiểu rõ.
Cảm giác ấm áp yên tĩnh mà Tô Chi Niệm vừa mới mang lại cho cô, và cảm giác tin nhắn gửi tới từ mười một con số này là giống hệt nhau...
Nội dung tin nhắn, mãi mãi cũng là lời nói ngắn gọn nhất, con số ít ỏi, lại bao hàm rất nhiều ấm áp.
Tô Chi Niệm nói chuyện, trước giờ đều là đôi câu vài lời, chạm nhẹ đến là dừng, nhưng sau lưng lại che giấu quan tâm.
Suy nghĩ như vậy, tác phong của chủ nhân tin nhắn và Tô Chi Niệm, thật là cực kỳ giống...
Hơn nữa, trước kia cô từng phân tích qua, chủ nhân tin nhắn sẽ là ai, chỉ là không có phân tích ra được người xác thực, nhưng cô biết, chủ nhân tin nhắn nhất định là người rất quen thuộc với cô, hơn nữa thân phận nhất định không đơn giản, nếu không anh sẽ không thể biết rất chuyện tư mật của minh tinh có tiếng và thế lực như vậy, sau đó gửi hết cho cô.
Tô Chi Niệm hoàn toàn thỏa mãn hai điểm này... Chẳng lẽ, Tô Chi Niệm là chủ nhân tin nhắn?
Tống Thanh Xuân bị giả thuyết hiện lên trong đầu chấn động thật mạnh.
Cô mở một đôi mắt to đen nhánh trong suốt, xuyên qua kính chiếu hậu, lặng yên không một tiếng động đánh giá Tô Chi Niệm.
Tầm mắt của cô dời xuống từ trên mặt anh, sau đó liền dừng ở trên tay nắm tay lái của anh.
Có máu... Đã khô khốc ... Anh bị thương ?
Mi tâm của Tống Thanh Xuân khẽ nhúc nhích một chút, tầm mắt liền bắt đầu nhìn quanh thân Tô Chi Niệm, sau đó phát hiện trên áo sơ mi màu trắng của anh có vài chỗ cũng dính vài giọt máu đỏ, bởi vì khô khốc, màu sắc hơi tối.
Giống như không phải anh bị thương, bởi vì vết máu rất rời rạc, ngược lại giống như là bắn tung toé lên.
Tống Thanh Xuân nghĩ đến ở trong cục cảnh sát, nhìn thấy mặt mũi anh chàng chuyển phát nhanh đó bầm dập, là bị Tô Chi Niệm đánh trúng.
Lúc đó cô bị anh chàng chuyển phát nhanh dán dao lên lồng ngực, dọa đến hồn phi phách tán, hoàn toàn không có chú ý đến Tô Chi Niệm lao khỏi thang máy như thế nào, lại đánh anh chàng chuyển phát nhanh như thế nào.
Nhưng, từ vết thương anh chàng chuyển phát nhanh bị đánh, đều nhận không ra hình dạng mặt mũi ban đầu, liền có thể đoán được, rốt cuộc Tô Chi Niệm đã ra tay ngoan độc như thế nào.
Thật ra, không cần đoán, cô cũng có thể tưởng tượng được Tô Chi Niệm đánh người ngoan độc, bởi vì nhiều năm trước, ở trong quán bar, lần cô đại nghĩa cứu Đường Noãn, cô từng tận mắt nhìn thấy sự thô bạo của anh.
Cho nên xem ra, máu trên người anh là của anh chàng chuyển phát nhanh đó...
Có một số việc, là bởi vì lúc đó quá khủng hoảng mà không nghĩ tới, lúc này cảm xúc cô ổn định một chút, đầu óc suy nghĩ cũng bay xa được một chút.
Sao Tô Chi Niệm lại có thể xuất hiện trong công ty TW, cứu cô ở thời khắc mấu chốt?
Giống y như đúc một loạt nguy hiểm cô gặp được vào trước đêm giao thừa, mỗi một lần đều là tìm được đường sống trong chỗ chết vào thời khắc quan trọng nhất...
Vào đêm giao thừa, cô liền biết phía sau cô có một người luôn luôn lặng lẽ bảo vệ cô.
Người đó, tuyệt đối là người quan tâm cô nhất, cho nên mới có thể xuất hiện vào những thời khắc quan trọng nhất.
Mà hôm nay, Tô Chi Niệm chính là nhảy ra vào trong lúc trí mạng nhất...
Mùng một đầu năm, cô liền xác định, chủ nhân tin nhắn chính là người bảo vệ cô.
Tô Chi Niệm đã có thể giống như chủ nhân tin nhắn, cùng cho cô cảm giác cảm động giống nhau, lại có thể giống như người bảo vệ cô, xuất hiện vào thời khắc cô cần nhất...
Cô nhấn mở tin nhắn mà số điện thoại mười một con số đó đã gửi cho mình, sau đó nháy mắt hiểu rõ.
Cảm giác ấm áp yên tĩnh mà Tô Chi Niệm vừa mới mang lại cho cô, và cảm giác tin nhắn gửi tới từ mười một con số này là giống hệt nhau...
Nội dung tin nhắn, mãi mãi cũng là lời nói ngắn gọn nhất, con số ít ỏi, lại bao hàm rất nhiều ấm áp.
Tô Chi Niệm nói chuyện, trước giờ đều là đôi câu vài lời, chạm nhẹ đến là dừng, nhưng sau lưng lại che giấu quan tâm.
Suy nghĩ như vậy, tác phong của chủ nhân tin nhắn và Tô Chi Niệm, thật là cực kỳ giống...
Hơn nữa, trước kia cô từng phân tích qua, chủ nhân tin nhắn sẽ là ai, chỉ là không có phân tích ra được người xác thực, nhưng cô biết, chủ nhân tin nhắn nhất định là người rất quen thuộc với cô, hơn nữa thân phận nhất định không đơn giản, nếu không anh sẽ không thể biết rất chuyện tư mật của minh tinh có tiếng và thế lực như vậy, sau đó gửi hết cho cô.
Tô Chi Niệm hoàn toàn thỏa mãn hai điểm này... Chẳng lẽ, Tô Chi Niệm là chủ nhân tin nhắn?
Tống Thanh Xuân bị giả thuyết hiện lên trong đầu chấn động thật mạnh.
Cô mở một đôi mắt to đen nhánh trong suốt, xuyên qua kính chiếu hậu, lặng yên không một tiếng động đánh giá Tô Chi Niệm.
Tầm mắt của cô dời xuống từ trên mặt anh, sau đó liền dừng ở trên tay nắm tay lái của anh.
Có máu... Đã khô khốc ... Anh bị thương ?
Mi tâm của Tống Thanh Xuân khẽ nhúc nhích một chút, tầm mắt liền bắt đầu nhìn quanh thân Tô Chi Niệm, sau đó phát hiện trên áo sơ mi màu trắng của anh có vài chỗ cũng dính vài giọt máu đỏ, bởi vì khô khốc, màu sắc hơi tối.
Giống như không phải anh bị thương, bởi vì vết máu rất rời rạc, ngược lại giống như là bắn tung toé lên.
Tống Thanh Xuân nghĩ đến ở trong cục cảnh sát, nhìn thấy mặt mũi anh chàng chuyển phát nhanh đó bầm dập, là bị Tô Chi Niệm đánh trúng.
Lúc đó cô bị anh chàng chuyển phát nhanh dán dao lên lồng ngực, dọa đến hồn phi phách tán, hoàn toàn không có chú ý đến Tô Chi Niệm lao khỏi thang máy như thế nào, lại đánh anh chàng chuyển phát nhanh như thế nào.
Nhưng, từ vết thương anh chàng chuyển phát nhanh bị đánh, đều nhận không ra hình dạng mặt mũi ban đầu, liền có thể đoán được, rốt cuộc Tô Chi Niệm đã ra tay ngoan độc như thế nào.
Thật ra, không cần đoán, cô cũng có thể tưởng tượng được Tô Chi Niệm đánh người ngoan độc, bởi vì nhiều năm trước, ở trong quán bar, lần cô đại nghĩa cứu Đường Noãn, cô từng tận mắt nhìn thấy sự thô bạo của anh.
Cho nên xem ra, máu trên người anh là của anh chàng chuyển phát nhanh đó...
Có một số việc, là bởi vì lúc đó quá khủng hoảng mà không nghĩ tới, lúc này cảm xúc cô ổn định một chút, đầu óc suy nghĩ cũng bay xa được một chút.
Sao Tô Chi Niệm lại có thể xuất hiện trong công ty TW, cứu cô ở thời khắc mấu chốt?
Giống y như đúc một loạt nguy hiểm cô gặp được vào trước đêm giao thừa, mỗi một lần đều là tìm được đường sống trong chỗ chết vào thời khắc quan trọng nhất...
Vào đêm giao thừa, cô liền biết phía sau cô có một người luôn luôn lặng lẽ bảo vệ cô.
Người đó, tuyệt đối là người quan tâm cô nhất, cho nên mới có thể xuất hiện vào những thời khắc quan trọng nhất.
Mà hôm nay, Tô Chi Niệm chính là nhảy ra vào trong lúc trí mạng nhất...
Mùng một đầu năm, cô liền xác định, chủ nhân tin nhắn chính là người bảo vệ cô.
Tô Chi Niệm đã có thể giống như chủ nhân tin nhắn, cùng cho cô cảm giác cảm động giống nhau, lại có thể giống như người bảo vệ cô, xuất hiện vào thời khắc cô cần nhất...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.