Nam Thần Kiêu Ngạo Ở Nhà Tôi: Nói Yêu Em 99 Lần
Chương 93: Sự quan tâm của cô (3)
Diệp Phi Dạ
20/08/2016
Tống Thanh Xuân đem
hết những gì mình muốn nói nói ra hết, lúc này mới cảm thấy đáy lòng
thoải mái rất nhiều, cô căn bản không có ý muốn dừng lại liền xoay người rời đi, hoàn toàn không để ý tới mọi người trong phòng vì một câu nói
của mình mà chấn động khôn tả.
Giày cao gót dẫm trên đất, phát ra tiếng lộc cộc giòn giã, ở trong phòng làm việc có vẻ cực kỳ sáng lạn.
Tống Thanh Xuân ngồi lại ghế làm việc, cố gắng gít thở sâu một chút để lấy lại bình tĩnh sau đó cầm chiếc điện thoại di động trên bàn lên, mở tin nhắn.
Cô nhìn dãy mã số quen thuộc gởi tới bốn chữ "Mùa hè hít thuốc phiện", vẻ mặt từ từ trở nên mềm mại .
Thật ra thì ngay cả cô lúc ban đầu thấy cái tin nhắn đó, cũng không dám tin.
Trong mắt mọi người thì mùa hè vẫn luôn là hoá thân hoàn mỹ nhất, nuôi dạy con trẻ tốt, tư cách và tâm tình thoải mái, không dính vào thuốc lá rượu bia. . . . . . Chính là bởi vì có quá nhiều ưu điểm, cho nên mới bị mọi người tôn thờ như thần thánh và truy lùng triệt để,cứ như vậy mà sản sinh ra lợi nhuận.
Cho nên lúc đó Đường Noãn nói cô ta lấy được tin tức về mùa hè kết hôn thì ngay cả cô đều cho rằng mình chắc chắn thất bại rồi !
Thế nhưng cái tin nhắn có bốn chữ này lại như chiếc lò xo giúp cô ta thay đổi cục diện, hơn nữa thay đổi là đến hoàn hảo!
Phải biết cái tin tức về mùa hè đang ở trong tay Đường Noãn, để cho cô khỏi phải dương dương tự đắc.
Mà Tống Thanh Xuân dùng tin tức mùa hè đánh bại cô ta, đối với Đường Noãn mà nói, hẳn là không thể tưởng tượng nổi vẻ mặt lúc đó.
-
Tô Chi Niệm mười giờ rưỡi sớm hẹn khách hàng ở Câu Lạc Bộ kinh thành, Trình Thanh Thông cùng tài xế đến lúc tám giờ để đón anh.
Hôm nay đường xá cực kỳ ùn tắc, cho xe chạy ở vòng hai đều tê liệt, nhìn thấy từ giờ cho đến thời giờ hẹn chỉ còn lại không tới nửa giờ, tài xế không thể làm gì khác hơn là từ đi vòng đường tam hoàn.
Ai ngờ đường xá tam hoàn, cũng không khá hơn chút nào.
Mặc dù xe Tô Chi Niệm không phải mở, nhưng anh cũng có chút tâm tình phiền não, cuối cùng dứt khoát cầm tài liệu trong tay nhìn “Bụp" một tiếng lập tức khép lại, ném vào một bên chỗ trống, sau đó quay đầu nhìn một cái ra ngoài cửa sổ, muốn nhìn một chút tới nơi nào đó, kết quả lại thấy hai chữ ở đường đối diện.
Là công ty Tống Thanh Xuân. . . . . . bây giờ cô cũng đã đi làm rồi. . . . . . Không biết cô ấy đã tra được tin tức chưa?
Tô Chi Niệm ngưng mắt nhìn TW hai chữ này, theo bản năng liền nhắm mắt lại, chuyên chú cảm nhận giọng nói của Tống Thanh Xuân.
"Thật ra thì, anh thật không cần ghen tỵ với tôi, anh xem hai tiếng trước tôi mới vừa vạch trần cái kia, là có thể nói rõ một cái vấn đề. . . . . ."
Ấn đường Tô Chi Niệm khẽ nhíu lại, Tống Thanh Xuân đang cãi nhau với người khác sao?
"Vứt bỏ đi cả thể diện của mình, Tống Thanh xuân tôi thật sự là không sánh bằng Đường Noãn cô, thật sự bái phục.”
Qua lời nói của Tống Thanh Xuân, Tô Chi Niệm mơ hồ nghe có người giơ tay lên, vung bàn tay phá vỡ không khí phát ra tiếng vang thật nhỏ.
Mặc dù tô chi niệm không thấy được cảnh tượng hiện tại của Tống Thanh Xuân hiện tại, nhưng là anh cũng biết, nhất định là lời nói của Tống Thanh Xuân đã khiến cho Đường Noãn thẹn quá thành giận, vươn tay đánh người.
Toàn thân Tô Chi Niệm tỏa ra khí thế có chút âm lãnh, anh không hề nghĩ ngợi hay dùng ý niệm đã khống chế Đường Noãn, sau đó để cho cô ta có sức khỏe lớn đến đâu sẽ dùng sức khỏe lớn đến đấy mà hung hăng cho chính mình một bạt tai!
Kèm theo tiếng tay tiếp xúc với mặt của Đường Noãn, trên mặt Tô Chi Niệm cũng chợt phục hồi tinh thần lại, theo bản năng cầm lấy tập tài liệu một bên, che mặt mình ở sau đó.
Giày cao gót dẫm trên đất, phát ra tiếng lộc cộc giòn giã, ở trong phòng làm việc có vẻ cực kỳ sáng lạn.
Tống Thanh Xuân ngồi lại ghế làm việc, cố gắng gít thở sâu một chút để lấy lại bình tĩnh sau đó cầm chiếc điện thoại di động trên bàn lên, mở tin nhắn.
Cô nhìn dãy mã số quen thuộc gởi tới bốn chữ "Mùa hè hít thuốc phiện", vẻ mặt từ từ trở nên mềm mại .
Thật ra thì ngay cả cô lúc ban đầu thấy cái tin nhắn đó, cũng không dám tin.
Trong mắt mọi người thì mùa hè vẫn luôn là hoá thân hoàn mỹ nhất, nuôi dạy con trẻ tốt, tư cách và tâm tình thoải mái, không dính vào thuốc lá rượu bia. . . . . . Chính là bởi vì có quá nhiều ưu điểm, cho nên mới bị mọi người tôn thờ như thần thánh và truy lùng triệt để,cứ như vậy mà sản sinh ra lợi nhuận.
Cho nên lúc đó Đường Noãn nói cô ta lấy được tin tức về mùa hè kết hôn thì ngay cả cô đều cho rằng mình chắc chắn thất bại rồi !
Thế nhưng cái tin nhắn có bốn chữ này lại như chiếc lò xo giúp cô ta thay đổi cục diện, hơn nữa thay đổi là đến hoàn hảo!
Phải biết cái tin tức về mùa hè đang ở trong tay Đường Noãn, để cho cô khỏi phải dương dương tự đắc.
Mà Tống Thanh Xuân dùng tin tức mùa hè đánh bại cô ta, đối với Đường Noãn mà nói, hẳn là không thể tưởng tượng nổi vẻ mặt lúc đó.
-
Tô Chi Niệm mười giờ rưỡi sớm hẹn khách hàng ở Câu Lạc Bộ kinh thành, Trình Thanh Thông cùng tài xế đến lúc tám giờ để đón anh.
Hôm nay đường xá cực kỳ ùn tắc, cho xe chạy ở vòng hai đều tê liệt, nhìn thấy từ giờ cho đến thời giờ hẹn chỉ còn lại không tới nửa giờ, tài xế không thể làm gì khác hơn là từ đi vòng đường tam hoàn.
Ai ngờ đường xá tam hoàn, cũng không khá hơn chút nào.
Mặc dù xe Tô Chi Niệm không phải mở, nhưng anh cũng có chút tâm tình phiền não, cuối cùng dứt khoát cầm tài liệu trong tay nhìn “Bụp" một tiếng lập tức khép lại, ném vào một bên chỗ trống, sau đó quay đầu nhìn một cái ra ngoài cửa sổ, muốn nhìn một chút tới nơi nào đó, kết quả lại thấy hai chữ ở đường đối diện.
Là công ty Tống Thanh Xuân. . . . . . bây giờ cô cũng đã đi làm rồi. . . . . . Không biết cô ấy đã tra được tin tức chưa?
Tô Chi Niệm ngưng mắt nhìn TW hai chữ này, theo bản năng liền nhắm mắt lại, chuyên chú cảm nhận giọng nói của Tống Thanh Xuân.
"Thật ra thì, anh thật không cần ghen tỵ với tôi, anh xem hai tiếng trước tôi mới vừa vạch trần cái kia, là có thể nói rõ một cái vấn đề. . . . . ."
Ấn đường Tô Chi Niệm khẽ nhíu lại, Tống Thanh Xuân đang cãi nhau với người khác sao?
"Vứt bỏ đi cả thể diện của mình, Tống Thanh xuân tôi thật sự là không sánh bằng Đường Noãn cô, thật sự bái phục.”
Qua lời nói của Tống Thanh Xuân, Tô Chi Niệm mơ hồ nghe có người giơ tay lên, vung bàn tay phá vỡ không khí phát ra tiếng vang thật nhỏ.
Mặc dù tô chi niệm không thấy được cảnh tượng hiện tại của Tống Thanh Xuân hiện tại, nhưng là anh cũng biết, nhất định là lời nói của Tống Thanh Xuân đã khiến cho Đường Noãn thẹn quá thành giận, vươn tay đánh người.
Toàn thân Tô Chi Niệm tỏa ra khí thế có chút âm lãnh, anh không hề nghĩ ngợi hay dùng ý niệm đã khống chế Đường Noãn, sau đó để cho cô ta có sức khỏe lớn đến đâu sẽ dùng sức khỏe lớn đến đấy mà hung hăng cho chính mình một bạt tai!
Kèm theo tiếng tay tiếp xúc với mặt của Đường Noãn, trên mặt Tô Chi Niệm cũng chợt phục hồi tinh thần lại, theo bản năng cầm lấy tập tài liệu một bên, che mặt mình ở sau đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.