Nam Thần Nhà Tôi Tuyệt Không Nam Thần
Chương 6: Thanh Âm Giang Tô Mềm Mại
Quỳnh Phi
10/12/2020
Câu nói “Im miệng” mà Trang Uẩn vừa nói không hề có chút sức lực, nhưng vẫn khiến Sở Điềm
cảm thấy kinh hãi, trong lòng tự nhủ, học trưởng bình thường luôn nho
nhã lễ độ, tại sao hôm nay lại không khách khí đến mức trực tiếp quát
người im miệng như vậy chứ? Nhất định là do thân thể không thoải mái nên có chút bực mình đi, đúng vậy.
Sở Điềm cố tình chú ý đến vẻ mặt của Tùy Phong một chút, thấy hắn mặc dù có chút không hiểu, nhưng bất quá lại không hề tức giận. Cô cảm thấy Tùy Phong hôm nay có chút không đúng, kể từ đêm qua đã cảm thấy không đúng rồi. . . . . Thế mà lại chủ động liên hệ với cô nói muốn tham gia hoạt động du lịch này, hôm nay ở trên xe còn phản ứng với Trang Uẩn, sau đó còn nói rất nhiều câu, khiến Sở Điềm cảm thấy rất kinh ngạc.
Phải biết, bình thường Sở Điềm chủ động nói chuyện với Tùy Phong, hắn có thể phun ra được một chữ, cô đã cảm thấy mình, oa, thật may mắn. Chẳng lẽ là do nam sinh với nhau nên có thể dễ dàng trò chuyện? Nhưng cô cũng đâu nghe bọn họ hàn huyên cái gì đâu. . . . .
Tùy Phong khép miệng lại, sau đó chân Trang Uẩn rất nhanh đã không còn mềm nhũn, mặt cũng không còn nóng. Sáu người liền đi đến trước nhà nghỉ tư nhân đặt 3 phòng, hai người một gian, bởi vì chỉ có 2 nam, nên tất nhiên Trang Uẩn cùng Tùy Phong ở chung một gian. Trang Uẩn biết cách sắp xếp này rất bình thường, nhưng vẫn có chút không thể tiếp nhận nổi, thanh âm của Tùy Phong đối với anh mà nói chính là sát thương lớn nhất đấy!
Mặc dù nhìn Trang Uẩn có vẻ đã khoẻ hơn một chút rồi, nhưng khó tránh khỏi chuyện ngoài ý muốn, nên Sở Điềm vẫn kiên trì kêu Trang Uẩn ở trong phòng nghỉ ngơi, trước đừng đi tham quan du lịch, dù sao đây cũng là một chuyện rất cần thể lực.
Sở Điềm vừa nói xong, liếc thấy Tùy Phong cũng nằm dài trên chiếc giường khác, cô sững sờ, “Cậu cũng không đi à?”
Tùy Phong đánh ngáp một cái, lắc đầu.
Lại bắt đầu tích chữ như vàng, Sở Điềm cực kỳ hoài nghi người buổi sáng nói nhiều lời với Trang Uẩn như vậy có thật sự là bản thân Tùy Phong hay không, “Tốt lắm, vậy phiền cậu tiện thể quan tâm đến học trưởng Trang luôn nhé, có chuyện gì thì gọi điện cho tôi.”
Sở Điềm rời khỏi phòng của hai người, hai em gái khác đã đợi ở ngoài cửa, nếu như không phải vì sợ bất lịch sự, các cô cũng muốn vào trong xem thử, có thể nhìn Tùy Phong nhiều thêm một chút, kết quả khi biết được Tùy Phong không đi, hai người đều cảm thấy rất thất vọng. Lúc đầu còn nghĩ khi đến địa điểm du lịch rồi thì có thể lấy cớ chụp ảnh chung với Tùy Phong để lưu làm ảnh lưu niệm, như vậy thì sẽ có cơ hội được gần nhau hơn. . . . .
Sở Điềm vừa đi, Tùy Phong liền ngồi thẳng dậy, bất quá hắn vẫn đổi qua một tư thế thoải mái hơn, gối đầu để sau vai, tựa ở đầu giường, đôi chân dài duỗi thẳng ra, “Học trưởng, anh thật sự không sao chứ?”
Thân thể nhỏ nhắn của Trang Uẩn run lên một cái, anh thật sự rất muốn đi tìm chết, tại sao Tùy Phong lại nói chứ. Dẫu vậy Tùy Phong hiện tại quả thật có chút buồn ngủ, ngữ khí so với khi ở trên xe tùy ý hơn mà cũng lười biếng hơn, bộ dạng này càng đâm vào tim anh hơn đấy! Trái tim truyền đến cảm giác tê dại, cả người như có ảo giác lâng lâng.
Trang Uẩn “Ừ” một tiếng, kéo chăn mền qua đắp lên trên người, giả bộ như mình lại muốn ngủ, ý đồ khiến Tùy Phong chủ động ngậm miệng.
“Học trưởng, lúc ở trên xe tại sao anh lại muốn em im miệng, là chê em nói nhiều sao?” Trong giọng nói của Tùy Phong mang theo ủy khuất, hoàn toàn không phù hợp với khuôn mặt của hắn!
Nhưng càng là giọng nói này, càng có lực sát thương rất lớn đối với Trang Uẩn, sống hơn 20 năm trong cuộc sống hiện thực không gặp được thanh âm chân chính khiến anh cảm thấy tê dại, lúc trước anh vẫn luôn nghĩ việc mất khống chế với âm thanh này sẽ không mang lại phiền toái gì cho bản thân, nhưng một khi gặp được đúng người. . . . . Cả người đều cảm thấy khó chịu. Mất khống chế với âm thanh khiến anh rơi vào bệnh trạng này, thật sự muốn giết người mà.
“Ừm, đúng, cậu nói quá nhiều.”
Tùy Phong bên kia trầm mặc một chút, “Nhưng học tỷ nói nhiều hơn em mà.”
Trang Uẩn lại run rẩy một cái, chầm chậm nói, “Giọng của em ấy êm tai hơn cậu. . . . . .” Mới là lạ.
“À. . . . .”
Trong tiếng “À” của Tùy Phong không hề có vẻ thất vọng cũng không hề có vẻ không vui, ngược lại còn có chút ý tứ sâu xa, chỉ là hiện tại Trang Uẩn khẳng định không còn tâm tư để đi chú ý đến chút biến hóa bé nhỏ này.
Sau đó Tùy Phong cứ một mực không lên tiếng, Trang Uẩn cũng đồng thời thở dài một hơi, nhưng lại cảm thấy đôi chút có lỗi với tiểu học đệ, một câu nói kia sẽ không tổn thương đến trái tim bé nhỏ của tiểu học đệ chứ? Nhưng mà cũng không có biện pháp. . . . . Anh ở trong lòng thầm nói một câu xin lỗi, hắn có nhiều mỹ nữ fan hâm mộ vây quanh đến như vậy, muốn người khen giọng nói của hắn đẹp là chuyện cực kì dễ dàng, hi vọng hắn sẽ không để ý đến câu nói này của anh.
Đây không phải là câu nói thật —— Kỳ thực giọng của cậu đặc mùi Giang Tô cực kỳ mềm mại, khiến cả người tôi tê dại.
Trong phòng lập tức yên tĩnh trở lại. Một lát sau, Trang Uẩn làm bộ xoay người, nhìn thoáng qua Tùy Phong ở bên kia, chỉ thấy hắn cầm điện thoại di động không biết gửi tin nhắn cho ai.
Ừm. . . . . Có lẽ hắn không để trong lòng.
Vừa rồi đã ngủ một đường trên xe, cho nên tạm thời Trang Uẩn không có buồn ngủ, vì vậy anh cũng lấy điện thoại ra, dù sao nhà nghỉ có wifi, lên YY cũng không cần đau lòng tốn lưu lượng điện thoại.
Gần đây anh đã quen nghe nhạc một chút trước khi ngủ, tai nghe hiển nhiên cũng là thứ thiết yếu. YY anh còn chưa rõ cách sử dụng, kiếm rất lâu mới tìm được kênh cần đến, ấn vào, rồi nhảy vô.
Kênh Khuynh Ca Lan Âm 78748 đặc biệt nhớ rất rõ —— Đi thôi, đi chết nào, thật là may mắn quá đi.
Trung Thu cộng thêm ngày nghỉ lễ Quốc Khánh, nhưng tại sao lại không có ca sĩ nào hát chứ, với lại các em gái trong kênh trò chuyện nhiều như vậy, xem ra trạch nam trạch nữ quả thật không ít.
Mấy người trên bình luận đang đếm số, lúc đầu Trang Uẩn không hiểu vì sao, về sau mới biết được hoá ra các cô đang nhao nhao báo lại lần nghỉ lễ ngắn hạn này có thể nghỉ ngơi được bao nhiêu ngày. Ngắn nhất thì 3 ngày, dài nhất thì 20 ngày, Trang Uẩn vẫn cảm thấy ngày nghỉ mà C đại cho thật sự đã rất có nhân tính rồi, tốt lắm, so với các trường khác thì quả thực có nhân tính. Chỉ là ít khi thất thường như vậy thôi.
Ở lại kênh ca hội một lúc, nghe hai ca sĩ lên mạch, Trang Uẩn đều cảm thấy không có cảm giác gì. Lỗ tai Trang Uẩn rất kỳ quái, giống như chỉ cần không phải loại thanh âm mà anh mất khống chế, thì các loại thanh âm khác đều không có cảm giác gì, cảm thấy giọng nói của những người kia đều cực kỳ bình thường, không có gì đặc sắc, hầu như đều cùng một dạng.
Mân mê nửa ngày mới tìm được nút nhảy kênh, tìm từ khoá Cổ Phong, thì thấy được một kênh cực lớn, hù Trang Uẩn lập tức chạy thoát ra khỏi kênh.
Đã từng nghe qua « Bang Chủ Phu Nhân » (1) phiên bản hung tợn chưa? Chính là bài mà ca sĩ Cổ Phong Cùng Kỳ đang biểu diễn trên Khuynh Ca Lan Âm đấy, quả là hù chết người không đền mạng. . . . .
Trang Uẩn đợi một hồi, xem chừng Cùng Kỳ đang trên mạch, nên anh cố ý ra ngoài tắt tiếng vì chưa phòng ngừa vạn nhất, làm xong mới lại nhảy vào, vừa rồi rời đi quá đột ngột nên chưa nhìn kĩ Phượng Khởi có đang lên mạch hay chưa.
Anh nhìn thoáng qua mạch, quả nhiên không có Phượng Khởi, nhưng cũng không thất vọng bao nhiêu. Thấy trên mạch đổi người anh yên lòng ấn mở tiếng, đồng thời cũng chú ý trên bình luận, cùng người nói chuyện phiếm trên khung bình luận đôi khi cũng khá vui, dùng để giết thời gian rất tốt.
Khuynh Ca Lan Âm Dâu Xanh: QAQ Bảo bảo vừa mới bị Cùng Kỳ đại đại dọa sợ.
Khuynh Ca Lan Âm Ô Mai: Áo may ô của đại đại lấy hình tượng rất đặc biệt, không hổ là một trong tứ đại mãnh thú, quả nhiên cực kỳ hung tàn 2333
Khuynh Ca Lan Âm Chuối Tiêu: Cầu ghi âm vừa rồi! Mang lại cảm giác rất đặc biệt!
Khuynh Ca Lan Âm Quà Dừa: Mang lại cảm giác +1 @Bảo Bảo điều khiển hiện trường, về sau trên mạch không có ca sĩ, muốn thả ghi âm, làm ơn hãy giữ lại khúc nhạc này rồi thả vào nhé.
Khuynh Ca Lan Âm Quả Chanh: Nói là mang lại cảm giác, sức đề kháng của các cậu thật mạnh mẽ _(:зゝ∠)_
Bây giờ trên mạch đã chuyển sang ca sĩ tên Triều Ca, xem ra chính là nghệ danh đặc biệt của ca sĩ Cổ Phong, người đang hát rất nghiêm túc chọn một bài Cổ Phong, nhưng y lại cực kỳ ngạo kiều nói trên khung bình luận rằng không có người nghe y hát, y cũng muốn hát một ca khúc giống vậy.
Sau đó trời đất xoay chuyển. . . . . Trang Uẩn không kịp đóng mạch, liền nghe thấy y hát lên bài « Uy Phong Đường Đường » (2). . . . .
Khuynh Ca Lan Âm Chuối Tiêu: CMN! Chảy máu mũi!
Khuynh Ca Lan Âm Quả Chanh: Tao tao tao!
Khuynh Ca Lan Âm Lê Tuyết: A~~~ A~~~ Triều Ca đại đại không nên gọi là Triều Ca, phải gọi là Triều Phun mới đúng! ! ! !
Khuynh Ca Lan Âm Quà Dừa: Y~ Lầu trên tốt lắm~
Trang Uẩn không hề kích động như trên khung bình luận, « Uy Phong Đường Đường » quả đúng là một bài hát cực kỳ cợt nhả, nhìn phản ứng trên bình luận, Triều Ca quả thực cũng rất cố sức hát cợt nhả, nhưng Trang Uẩn lại không có cảm giác, hoàn toàn không có cảm giác, nên chỉ cảm thấy giống bài Cổ Phong nghiêm túc trước đó.
Nghĩ như vậy, anh nhịn không được nhìn Tùy Phong một chút. . . . . Nếu như Tùy Phong hát bài hát này. . . . . Tốt lắm, anh không có cách nào tưởng tượng nổi, Tùy Phong căn bản không cần giả bộ cợt nhả, hắn tùy tiện nói một câu cũng có thể khiến cho mình cả người mềm nhũn.
Tựa hồ cảm nhận được ánh mắt của Trang Uẩn, Tùy Phong quay đầu nhìn về phía Trang Uẩn, Trang Uẩn lập tức chột dạ cúi đầu, giả bộ như cái gì cũng không biết. Tim của anh đập rất nhanh, có loại cảm giác chột dạ khi nhìn trộm nhưng lại bị phát hiện, ngay cả khi Cùng Kỳ trong kênh YY đang hát « Uy Phong Đường Đường » phiên bản hung tợn cũng không có chú ý.
Đương nhiên anh càng không chú ý tới chính là, trong một khắc khi anh cúi đầu xuống, Tùy Phong cũng lặng yên cong khóe môi lên.
Sở Điềm cố tình chú ý đến vẻ mặt của Tùy Phong một chút, thấy hắn mặc dù có chút không hiểu, nhưng bất quá lại không hề tức giận. Cô cảm thấy Tùy Phong hôm nay có chút không đúng, kể từ đêm qua đã cảm thấy không đúng rồi. . . . . Thế mà lại chủ động liên hệ với cô nói muốn tham gia hoạt động du lịch này, hôm nay ở trên xe còn phản ứng với Trang Uẩn, sau đó còn nói rất nhiều câu, khiến Sở Điềm cảm thấy rất kinh ngạc.
Phải biết, bình thường Sở Điềm chủ động nói chuyện với Tùy Phong, hắn có thể phun ra được một chữ, cô đã cảm thấy mình, oa, thật may mắn. Chẳng lẽ là do nam sinh với nhau nên có thể dễ dàng trò chuyện? Nhưng cô cũng đâu nghe bọn họ hàn huyên cái gì đâu. . . . .
Tùy Phong khép miệng lại, sau đó chân Trang Uẩn rất nhanh đã không còn mềm nhũn, mặt cũng không còn nóng. Sáu người liền đi đến trước nhà nghỉ tư nhân đặt 3 phòng, hai người một gian, bởi vì chỉ có 2 nam, nên tất nhiên Trang Uẩn cùng Tùy Phong ở chung một gian. Trang Uẩn biết cách sắp xếp này rất bình thường, nhưng vẫn có chút không thể tiếp nhận nổi, thanh âm của Tùy Phong đối với anh mà nói chính là sát thương lớn nhất đấy!
Mặc dù nhìn Trang Uẩn có vẻ đã khoẻ hơn một chút rồi, nhưng khó tránh khỏi chuyện ngoài ý muốn, nên Sở Điềm vẫn kiên trì kêu Trang Uẩn ở trong phòng nghỉ ngơi, trước đừng đi tham quan du lịch, dù sao đây cũng là một chuyện rất cần thể lực.
Sở Điềm vừa nói xong, liếc thấy Tùy Phong cũng nằm dài trên chiếc giường khác, cô sững sờ, “Cậu cũng không đi à?”
Tùy Phong đánh ngáp một cái, lắc đầu.
Lại bắt đầu tích chữ như vàng, Sở Điềm cực kỳ hoài nghi người buổi sáng nói nhiều lời với Trang Uẩn như vậy có thật sự là bản thân Tùy Phong hay không, “Tốt lắm, vậy phiền cậu tiện thể quan tâm đến học trưởng Trang luôn nhé, có chuyện gì thì gọi điện cho tôi.”
Sở Điềm rời khỏi phòng của hai người, hai em gái khác đã đợi ở ngoài cửa, nếu như không phải vì sợ bất lịch sự, các cô cũng muốn vào trong xem thử, có thể nhìn Tùy Phong nhiều thêm một chút, kết quả khi biết được Tùy Phong không đi, hai người đều cảm thấy rất thất vọng. Lúc đầu còn nghĩ khi đến địa điểm du lịch rồi thì có thể lấy cớ chụp ảnh chung với Tùy Phong để lưu làm ảnh lưu niệm, như vậy thì sẽ có cơ hội được gần nhau hơn. . . . .
Sở Điềm vừa đi, Tùy Phong liền ngồi thẳng dậy, bất quá hắn vẫn đổi qua một tư thế thoải mái hơn, gối đầu để sau vai, tựa ở đầu giường, đôi chân dài duỗi thẳng ra, “Học trưởng, anh thật sự không sao chứ?”
Thân thể nhỏ nhắn của Trang Uẩn run lên một cái, anh thật sự rất muốn đi tìm chết, tại sao Tùy Phong lại nói chứ. Dẫu vậy Tùy Phong hiện tại quả thật có chút buồn ngủ, ngữ khí so với khi ở trên xe tùy ý hơn mà cũng lười biếng hơn, bộ dạng này càng đâm vào tim anh hơn đấy! Trái tim truyền đến cảm giác tê dại, cả người như có ảo giác lâng lâng.
Trang Uẩn “Ừ” một tiếng, kéo chăn mền qua đắp lên trên người, giả bộ như mình lại muốn ngủ, ý đồ khiến Tùy Phong chủ động ngậm miệng.
“Học trưởng, lúc ở trên xe tại sao anh lại muốn em im miệng, là chê em nói nhiều sao?” Trong giọng nói của Tùy Phong mang theo ủy khuất, hoàn toàn không phù hợp với khuôn mặt của hắn!
Nhưng càng là giọng nói này, càng có lực sát thương rất lớn đối với Trang Uẩn, sống hơn 20 năm trong cuộc sống hiện thực không gặp được thanh âm chân chính khiến anh cảm thấy tê dại, lúc trước anh vẫn luôn nghĩ việc mất khống chế với âm thanh này sẽ không mang lại phiền toái gì cho bản thân, nhưng một khi gặp được đúng người. . . . . Cả người đều cảm thấy khó chịu. Mất khống chế với âm thanh khiến anh rơi vào bệnh trạng này, thật sự muốn giết người mà.
“Ừm, đúng, cậu nói quá nhiều.”
Tùy Phong bên kia trầm mặc một chút, “Nhưng học tỷ nói nhiều hơn em mà.”
Trang Uẩn lại run rẩy một cái, chầm chậm nói, “Giọng của em ấy êm tai hơn cậu. . . . . .” Mới là lạ.
“À. . . . .”
Trong tiếng “À” của Tùy Phong không hề có vẻ thất vọng cũng không hề có vẻ không vui, ngược lại còn có chút ý tứ sâu xa, chỉ là hiện tại Trang Uẩn khẳng định không còn tâm tư để đi chú ý đến chút biến hóa bé nhỏ này.
Sau đó Tùy Phong cứ một mực không lên tiếng, Trang Uẩn cũng đồng thời thở dài một hơi, nhưng lại cảm thấy đôi chút có lỗi với tiểu học đệ, một câu nói kia sẽ không tổn thương đến trái tim bé nhỏ của tiểu học đệ chứ? Nhưng mà cũng không có biện pháp. . . . . Anh ở trong lòng thầm nói một câu xin lỗi, hắn có nhiều mỹ nữ fan hâm mộ vây quanh đến như vậy, muốn người khen giọng nói của hắn đẹp là chuyện cực kì dễ dàng, hi vọng hắn sẽ không để ý đến câu nói này của anh.
Đây không phải là câu nói thật —— Kỳ thực giọng của cậu đặc mùi Giang Tô cực kỳ mềm mại, khiến cả người tôi tê dại.
Trong phòng lập tức yên tĩnh trở lại. Một lát sau, Trang Uẩn làm bộ xoay người, nhìn thoáng qua Tùy Phong ở bên kia, chỉ thấy hắn cầm điện thoại di động không biết gửi tin nhắn cho ai.
Ừm. . . . . Có lẽ hắn không để trong lòng.
Vừa rồi đã ngủ một đường trên xe, cho nên tạm thời Trang Uẩn không có buồn ngủ, vì vậy anh cũng lấy điện thoại ra, dù sao nhà nghỉ có wifi, lên YY cũng không cần đau lòng tốn lưu lượng điện thoại.
Gần đây anh đã quen nghe nhạc một chút trước khi ngủ, tai nghe hiển nhiên cũng là thứ thiết yếu. YY anh còn chưa rõ cách sử dụng, kiếm rất lâu mới tìm được kênh cần đến, ấn vào, rồi nhảy vô.
Kênh Khuynh Ca Lan Âm 78748 đặc biệt nhớ rất rõ —— Đi thôi, đi chết nào, thật là may mắn quá đi.
Trung Thu cộng thêm ngày nghỉ lễ Quốc Khánh, nhưng tại sao lại không có ca sĩ nào hát chứ, với lại các em gái trong kênh trò chuyện nhiều như vậy, xem ra trạch nam trạch nữ quả thật không ít.
Mấy người trên bình luận đang đếm số, lúc đầu Trang Uẩn không hiểu vì sao, về sau mới biết được hoá ra các cô đang nhao nhao báo lại lần nghỉ lễ ngắn hạn này có thể nghỉ ngơi được bao nhiêu ngày. Ngắn nhất thì 3 ngày, dài nhất thì 20 ngày, Trang Uẩn vẫn cảm thấy ngày nghỉ mà C đại cho thật sự đã rất có nhân tính rồi, tốt lắm, so với các trường khác thì quả thực có nhân tính. Chỉ là ít khi thất thường như vậy thôi.
Ở lại kênh ca hội một lúc, nghe hai ca sĩ lên mạch, Trang Uẩn đều cảm thấy không có cảm giác gì. Lỗ tai Trang Uẩn rất kỳ quái, giống như chỉ cần không phải loại thanh âm mà anh mất khống chế, thì các loại thanh âm khác đều không có cảm giác gì, cảm thấy giọng nói của những người kia đều cực kỳ bình thường, không có gì đặc sắc, hầu như đều cùng một dạng.
Mân mê nửa ngày mới tìm được nút nhảy kênh, tìm từ khoá Cổ Phong, thì thấy được một kênh cực lớn, hù Trang Uẩn lập tức chạy thoát ra khỏi kênh.
Đã từng nghe qua « Bang Chủ Phu Nhân » (1) phiên bản hung tợn chưa? Chính là bài mà ca sĩ Cổ Phong Cùng Kỳ đang biểu diễn trên Khuynh Ca Lan Âm đấy, quả là hù chết người không đền mạng. . . . .
Trang Uẩn đợi một hồi, xem chừng Cùng Kỳ đang trên mạch, nên anh cố ý ra ngoài tắt tiếng vì chưa phòng ngừa vạn nhất, làm xong mới lại nhảy vào, vừa rồi rời đi quá đột ngột nên chưa nhìn kĩ Phượng Khởi có đang lên mạch hay chưa.
Anh nhìn thoáng qua mạch, quả nhiên không có Phượng Khởi, nhưng cũng không thất vọng bao nhiêu. Thấy trên mạch đổi người anh yên lòng ấn mở tiếng, đồng thời cũng chú ý trên bình luận, cùng người nói chuyện phiếm trên khung bình luận đôi khi cũng khá vui, dùng để giết thời gian rất tốt.
Khuynh Ca Lan Âm Dâu Xanh: QAQ Bảo bảo vừa mới bị Cùng Kỳ đại đại dọa sợ.
Khuynh Ca Lan Âm Ô Mai: Áo may ô của đại đại lấy hình tượng rất đặc biệt, không hổ là một trong tứ đại mãnh thú, quả nhiên cực kỳ hung tàn 2333
Khuynh Ca Lan Âm Chuối Tiêu: Cầu ghi âm vừa rồi! Mang lại cảm giác rất đặc biệt!
Khuynh Ca Lan Âm Quà Dừa: Mang lại cảm giác +1 @Bảo Bảo điều khiển hiện trường, về sau trên mạch không có ca sĩ, muốn thả ghi âm, làm ơn hãy giữ lại khúc nhạc này rồi thả vào nhé.
Khuynh Ca Lan Âm Quả Chanh: Nói là mang lại cảm giác, sức đề kháng của các cậu thật mạnh mẽ _(:зゝ∠)_
Bây giờ trên mạch đã chuyển sang ca sĩ tên Triều Ca, xem ra chính là nghệ danh đặc biệt của ca sĩ Cổ Phong, người đang hát rất nghiêm túc chọn một bài Cổ Phong, nhưng y lại cực kỳ ngạo kiều nói trên khung bình luận rằng không có người nghe y hát, y cũng muốn hát một ca khúc giống vậy.
Sau đó trời đất xoay chuyển. . . . . Trang Uẩn không kịp đóng mạch, liền nghe thấy y hát lên bài « Uy Phong Đường Đường » (2). . . . .
Khuynh Ca Lan Âm Chuối Tiêu: CMN! Chảy máu mũi!
Khuynh Ca Lan Âm Quả Chanh: Tao tao tao!
Khuynh Ca Lan Âm Lê Tuyết: A~~~ A~~~ Triều Ca đại đại không nên gọi là Triều Ca, phải gọi là Triều Phun mới đúng! ! ! !
Khuynh Ca Lan Âm Quà Dừa: Y~ Lầu trên tốt lắm~
Trang Uẩn không hề kích động như trên khung bình luận, « Uy Phong Đường Đường » quả đúng là một bài hát cực kỳ cợt nhả, nhìn phản ứng trên bình luận, Triều Ca quả thực cũng rất cố sức hát cợt nhả, nhưng Trang Uẩn lại không có cảm giác, hoàn toàn không có cảm giác, nên chỉ cảm thấy giống bài Cổ Phong nghiêm túc trước đó.
Nghĩ như vậy, anh nhịn không được nhìn Tùy Phong một chút. . . . . Nếu như Tùy Phong hát bài hát này. . . . . Tốt lắm, anh không có cách nào tưởng tượng nổi, Tùy Phong căn bản không cần giả bộ cợt nhả, hắn tùy tiện nói một câu cũng có thể khiến cho mình cả người mềm nhũn.
Tựa hồ cảm nhận được ánh mắt của Trang Uẩn, Tùy Phong quay đầu nhìn về phía Trang Uẩn, Trang Uẩn lập tức chột dạ cúi đầu, giả bộ như cái gì cũng không biết. Tim của anh đập rất nhanh, có loại cảm giác chột dạ khi nhìn trộm nhưng lại bị phát hiện, ngay cả khi Cùng Kỳ trong kênh YY đang hát « Uy Phong Đường Đường » phiên bản hung tợn cũng không có chú ý.
Đương nhiên anh càng không chú ý tới chính là, trong một khắc khi anh cúi đầu xuống, Tùy Phong cũng lặng yên cong khóe môi lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.