Nam Thần Nhà Tôi

Chương 479: Ăn thịt không tới phiên tôi, ra sức cõng nồi sao đều là tôi?

Thất Thất

16/07/2020

Tin tức trên mạng đang náo nhiệt, Dương Yến cũng không có thời gian đi xem.

Vì đạo diễn Văn đã cắt xong clip, gửi cho cô.

Điều này nghĩa là sản phẩm mới của Hòa Tụng sắp bước vào thời kỳ tuyên truyền.

Lượng bán ra của sản phẩm mới không chỉ liên quan tới đánh cược thắng thua của Hòa Tụng và công ty khác, còn liên quan tới Hứa Cung Diễn.

Cho nên cô phải tự mình theo dõi sát sản phẩm mới.

Hứa Cung Diễn phải xử lý công ty ở nước R, còn phải vì chuyện của em trai cô mà đấu trí với Kỷ Gia Trí, cô cũng không giúp được gì, chỉ hy vọng công ty bên này không làm anh lo lắng là được.

Video đạo diễn Văn gửi tới, Dương Yến chưa xem, là không còn dũng khí mở nữa.

Cô sợ nhìn thấy người trong video.

Thêm nữa, thực lực của đạo diễn Văn cô cũng biết, trực tiếp giao video cho bộ phận quan hệ công chúng, để họ xử lý.

Cách hai ngày, Dương Yến cầm đến sản phẩm mới.

Bất kể là bình nước hoa, màu sắc, thậm chí hộp đựng, đều là Dương Yến tự mình chọn, đều rất hài lòng.

Lúc này cầm được sản phẩm mới, cô lại phát hiện chữ sai trong lời tuyên truyền của hộp đựng bên ngoài, mày nhíu chặt: "Bộ phận kế hoạch làm việc thế nào, sao lại có chữ sai?"

Trợ lý còn chưa đi, nghe thấy lời của Dương Yến, vội chạy tới nhìn.

Nhìn thấy chữ sai rõ ràng như vậy, trợ lý hít một ngụm khí lạnh: "Trời ạ, hẳn là "làm", bên mỹ thuật đánh nhầm thành "làn" rồi."

"Nhưng hộp đựng đã sản xuất mấy chục ngàn hộp rồi, nhân viên cũng đang làm gấp..." Lời nói của trợ lý khựng lại, bất giác nhìn Dương Yến: "Giám đốc Dương, làm sao đây?"

"Sao kiểu sai lầm cơ bản này cũng có thể mắc phải!" Dương Yến dùng ngón tay xoa xoa giữa trán." May mắn phát hiện, nếu không đợi sản phẩm ra thị trường, ký giả không biết sẽ cười nhạo Hòa Tụng chúng ta thế nào."

Trợ lý lập tức lấy điện thoại ra: "Bây giờ tôi đi liên hệ với nhà máy."

"Vô dụng, đống hộp này đều hư rồi." Dương Yến nhìn hộp đựng trong tay, trầm tư một chút, bình tĩnh phân phó trợ lý: "Đi tìm tổ kế hoạch, kêu họ dùng bao bì bản B, nhất định phải kiểm tra chữ."

"Trang bìa sửa xong thì gửi cho nhà máy, kêu nhà máy tăng ca thêm một chút, nhanh chóng làm một số trước, nếu nhà máy thấy thời gian quá gấp, thì đàm phán với họ, tăng thêm tiền."

"Dạ." Trợ lý cẩn thân ghi lại lời của cô: "Giám đốc Dương, còn có việc khác sao?"



Dương Yến bổ sung: "Cô đặt việc khác xuống, đi xem nhà máy, sau khi những hộp đầu tiên hoàn thành, lập tức cho nhân viên bắt tay vào đóng gói, vận chuyển tới các cửa hàng."

Trợ lý gật đầu: "Được, tôi hiểu rồi."

Lúc hai người đang nói chuyện, cửa văn phòng đột ngột bị gõ.

"Giám đốc Dương, cô có ở trong không?"

Dương Yến nghe giọng nói hình như là phó giám đốc bộ phận quan hệ công chúng, bèn cất giọng: "Tôi ở đây, vào đi."

Một giây sau cửa được đẩy ra.

Người vào chính là phó giám đốc Diêu Sơ của bộ phận quan hệ công chúng, trong tay cầm tập văn kiện, sắc mặt ảm đạm.

"Giám đốc Dương, vậy tôi đi xuống trước." Trợ lý xoay người rời đi.

Sau khi trợ lý rời đi, Dương Yến nhìn Diêu Sơ: "Xảy ra chuyện gì, sắc mặt khó coi như vậy?"

"Tổng công ty không ai gọi điện thoại cho cô sao?" Diêu Sơ hỏi, đưa văn kiện mang tới cho Dương Yến: "Một công ty nước hoa tên "Bạch Lộ" kiện chúng ta ăn cắp sản phẩm cũ của công ty họ."

"Sao có thể!" Dương Yến phủ nhận: "Sản phẩm mới là tổng công ty mua từ một nhà điều chế nước hoa, đã ký hợp đồng. Nhà điều chế nước hoa này trừ khi không muốn ở trong ngành nữa thì mới ăn tiền hai đầu."

Diêu Sơ nói: "Tôi cũng nghĩ vậy, nhưng mà... giám đốc Dương, cô xem văn kiện trước đi."

Dương Yến mở văn kiện lướt nhìn.

Là thư tố cáo của công ty Bạch Lộ, phía sau là chứng cứ công ty Bạch Lộ đưa ra, nói sản phẩm của họ tháng trước bán ra, còn chưa bán được bao nhiêu thì kết quả bị Hòa Tụng ăn cắp.

Công ty Bạch Lộ phát hiện chuyện này là vì chị của một nhân viên trong công ty làm việc ở Hòa Tụng, vừa khéo ở bộ phận sản phẩm, chị của nhân viên có mẫu thử sản phẩm mới, cô ta cũng muốn thử.

Không nghĩ tới vừa ngửi thì đã phát hiện nước hoa mới của Hòa Tụng giống hệt mùi nước hoa bán ra trước đó của công ty họ.

Công ty Bạch Lộ bán nước hoa này trước, sau khi biết sản phẩm mới của Hòa Tụng giống công ty mình thì đương nhiên tức giận không kìm được, nên đã khởi kiện Hòa Tụng ra tòa.

Lúc Dương Yến xem văn kiện, phó giám đốc bộ phận quan hệ công chúng Diêu Sơ nói: "Tôi còn cho rằng công ty Bạch Lộ muốn ăn vạ, nhưng tôi ngửi nước hoa của họ rồi, quả thực giống hệt mùi của sản phẩm mới công ty chúng ta.

"Công ty Bạch Lộ còn trực tiếp thông báo, làm cho tất cả mọi người đều biết, tôi cũng không rõ chuyện này là thế nào, kêu vài người người xử lý, trước hết chạy đến tìm giám đốc Dương."

Xem hai lần tập văn kiện, sắc mặt Dương Yến âm trầm: "Bộ phận sản phẩm không ký hiệp định bảo mật sao? Mẫu thử của sản phẩm mới là cho họ dùng, họ thật tốt, còn cầm đến cho công ty đối thủ dùng!"



Trước đây cô tặng mẫu thử cho Úy Úy là vì Úy Úy và cô không phải người cùng ngành.

Hơn nữa, nước hoa 5ml không nhiều, xịt vài lần là hết rồi, Úy Úy cũng không thể nào tặng cho người khác.

Diêu Sơ nói: "Họ phá hoại hiệp định bảo mật, xác thực không đúng, nhưng bây giờ quan trọng nhất là chuyện sản phẩm. Nước hoa đó của Bạch Lộ tôi cũng đem tới."

Diêu Sơ xịt thử nước hoa lên giấy thử nước hoa, lắc lắc, đưa cho Dương Yến.

Dương Yến nhẹ nhàng ngửi một chút, lập tức sắc mặt khó coi vô cùng.

Nước hoa này của công ty Bạch Lộ, quả thực mùi hương giống hệt nước hoa mới công ty họ muốn ra mắt.

Cô hít thở sâu, hỏi Diêu Sơ: "Gọi điện thoại cho tổng công ty chưa?"

"Lúc tôi lên tìm cô, tôi đã gọi rồi." Diêu Sơ trả lời: "Tổng công ty liên hệ nhà điều chế nước hoa đó, nhà điều chế nước hoa nói phương pháp điều chế nước hoa không bán cho bất kỳ công ty nào, hơn nữa, sau khi anh ta bán phương pháp điều chế mới xảy ra chuyện, là vấn đề của chúng ta, anh ta cũng có thể phối hợp điều tra, cung cấp các loại chứng cứ."

Công ty Bạch Lộ tháng trước bán ra sản phẩm, không phải là nhà điều chế nước hoa, vậy thì phương pháp điều chế nước hoa sao lại bị lộ ra?" Dương Yến nhíu chặt mày: "Chẳng lẽ cấp quản lý có nội gián?"

"Có lẽ đúng, giám đốc Dương, cô phải điều tra thật kỹ." Diêu Sơ thấp giọng nói: "Tổng công ty nói, có ba nhân viên cấp cao từng xem phương pháp điều chế nước hoa, họ và công ty quan hệ mật thiết, không thể nào sẽ tiết lộ."

"Nói là chuyện của công ty con, để cô tự mình xử lý, họ không quản, nếu xảy ra chuyện, sẽ do công ty con và cô chịu trách nhiệm."

Nghe vậy, Dương Yến cười lạnh: "Ăn thịt thì không tới lượt tôi, ra sức cõng nồi thì toàn bộ đều là tôi?"

"Cái gì gọi là họ và công ty quan hệ mật thiết, không thể nào tiết lộ phương pháp điều chế nước hoa? Thật vô nghĩa!"

Diêu Sơ bất đắc dĩ nói: "Bạch Lộ tháng trước bán ra sản phẩm, sản phẩm mới của chúng ta còn đang trong thời gian tuyên truyền, bất kể xem thế nào đều là chúng ta dùng trộm sản phẩm của Bạch Lộ, không có cách nào tẩy trắng."

"Liên hệ với tòa soạn, diễn đàn mạng, kêu họ dùng tin tức khác che lấp trước." Dương Yến lạnh lùng nói: "Từ thấp đến cao, lần lượt điều tra, ba nhân viên cấp cao của tổng công ty cũng phải điều tra!"

"Chuyện này..." Sắc mặt Diêu Sơ khó xử: "Giám đốc Dương, tôi không có quyền hạn to như vậy để tra họ."

Dương Yến đóng văn kiện đưa cho anh ta, sắc mặt nhàn nhạt, cả người lại có khí thế sắc bén: "Vậy cô nói với tổng công ty, nếu không tra được ai là nội gián, chính là chúng ta dùng trộm sản phẩm của Bạch Lộ."

"Sản phẩm mới cũng không cần bán ra nữa, trực tiếp đợi bồi thường tiền cho họ đi, hiệp nghị cược thua rồi, tổn thất lớn nhất là tổng công ty."

Diêu Sơ gật gật đầu, đồng thời trong lòng âm thầm khâm phục vị Dương Yến này.

Xảy ra chuyện lớn như vậy, cô còn có thể bình tĩnh phân phó mình chuyện phải xử lý, không hoảng loạn chút nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nam Thần Nhà Tôi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook