Chương 90: Tự nhiên ân cần (1)
Mèo Tứ Nhi
05/03/2016
Editor: Xẩm Xẩm
Tô Song Song nháy mắt mấy cái, cô cảm giác đang gặp ảo giác, Tần Mặc luôn lạnh lùng, tiểu cầm thú này luôn coi con gái là loài sinh vật nguy hiểm, sao có thể để mặc cô ta lôi kéo thân mật như vây.
Tô Song Song tin đưa tay dụi mắt mình, lúc mỹ nữ kia lôi kéo anh, trong mắt Tần Mặ còn lộ ra vẻ chế nhạo và thăm dò, không chút kiêng kỵ đánh giá cô.
Tô Song Song tự hiểu là anh đang trắng trợn khiêu khích mình, cô cũng mở to mắt nhìn lại, chẳng qua vừa nhìn một cái đã thấy bản thân vô cùng tự ti.
Mỹ nữ đối diện dáng dấp cao gầy, vóc người có lồi có lõm, một đôi mắt quyến rũ hồn nhiên, môi đầy đặn gợi cảm, quanh thân lại lượn lờ một loại khí chất tao nhã.
Mỹ nữ này đến Thẩm ôn uyển cũng không thể so sánh, mà cô lại tự thấy bản thân như một cây củ cải đỏ đứng trước mặt người ta, theo bản năng liên cắn môi.
Nào biết Âu Dương Minh lại đột nhiên đưa tay ra, nhẹ nhàng bóp cằm của cô, đột kích bất ngờ khiến Tô Song Song ứng phó không kịp.
Tô Song Song bị sợ đến ngây ngẩn, chờ đến khi kịp phản ứng, Âu Dương Minh đã thu tay về, mang theo giọng nói dịu dàng: "Cắn môi không tốt."
"..." Tô Song Song xấu hổ, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, nuốt nước miếng một cái, không biết nên nói gì.
Tần Mặc nãy giờ trầm mặc, lạnh lẽo càng tăng thêm, bao phủ lấy cả người anh, đang muốn bước lên trước, lại bị đại mỹ nữ dùng sức kéo lại.
Mỹ nữ kia nét mặt tươi cười như hoa nhìn Tô Song Song, chân mày nhỏ nhẹ khều một cái, giọng nói lại có phần trêu chọc: "Cô chính là cô giúp việc đó? Dáng dấp thật đáng yêu mà!"
Tô Song Song nghe xong, nụ cười có chút cứng ngắc, cô nhìn Tần Mặc, không nghĩ tới anh lại dây dưa với loại người này, cảm giác khó chịu ngày càng rõ ràng, không ngừng châm chích nơi trái tim nhỏ bé của cô.
Âu Dương Minh cảm giác được sự khác thường của Tô Song Song, tay nắm đầu vai của cô hơi hơi dùng sức, anh cúi đầu thân mật nhìn Tô Song Song, dịu dàng nói: "Thời gian không còn sớm, chúng ta vào đi thôi!"
Tô Song Song vốn còn muốn muốn giải thích với Tần Mặc, nhưng là bây giờ nhìn Tần Mặc như vậy, lại cảm giác mình tự đa tình giải thích cái gì đây?
Người ta đi theo đại mỹ nữ tới ước hẹn, căn bản cũng sẽ không để ý cô ở cùng ai, Tô Song Song khó chịu nghĩ, cô rốt cuộc ở chỗ này túng quẫn cái gì.
Tô Song Song nháy mắt mấy cái, cô cảm giác đang gặp ảo giác, Tần Mặc luôn lạnh lùng, tiểu cầm thú này luôn coi con gái là loài sinh vật nguy hiểm, sao có thể để mặc cô ta lôi kéo thân mật như vây.
Tô Song Song tin đưa tay dụi mắt mình, lúc mỹ nữ kia lôi kéo anh, trong mắt Tần Mặ còn lộ ra vẻ chế nhạo và thăm dò, không chút kiêng kỵ đánh giá cô.
Tô Song Song tự hiểu là anh đang trắng trợn khiêu khích mình, cô cũng mở to mắt nhìn lại, chẳng qua vừa nhìn một cái đã thấy bản thân vô cùng tự ti.
Mỹ nữ đối diện dáng dấp cao gầy, vóc người có lồi có lõm, một đôi mắt quyến rũ hồn nhiên, môi đầy đặn gợi cảm, quanh thân lại lượn lờ một loại khí chất tao nhã.
Mỹ nữ này đến Thẩm ôn uyển cũng không thể so sánh, mà cô lại tự thấy bản thân như một cây củ cải đỏ đứng trước mặt người ta, theo bản năng liên cắn môi.
Nào biết Âu Dương Minh lại đột nhiên đưa tay ra, nhẹ nhàng bóp cằm của cô, đột kích bất ngờ khiến Tô Song Song ứng phó không kịp.
Tô Song Song bị sợ đến ngây ngẩn, chờ đến khi kịp phản ứng, Âu Dương Minh đã thu tay về, mang theo giọng nói dịu dàng: "Cắn môi không tốt."
"..." Tô Song Song xấu hổ, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, nuốt nước miếng một cái, không biết nên nói gì.
Tần Mặc nãy giờ trầm mặc, lạnh lẽo càng tăng thêm, bao phủ lấy cả người anh, đang muốn bước lên trước, lại bị đại mỹ nữ dùng sức kéo lại.
Mỹ nữ kia nét mặt tươi cười như hoa nhìn Tô Song Song, chân mày nhỏ nhẹ khều một cái, giọng nói lại có phần trêu chọc: "Cô chính là cô giúp việc đó? Dáng dấp thật đáng yêu mà!"
Tô Song Song nghe xong, nụ cười có chút cứng ngắc, cô nhìn Tần Mặc, không nghĩ tới anh lại dây dưa với loại người này, cảm giác khó chịu ngày càng rõ ràng, không ngừng châm chích nơi trái tim nhỏ bé của cô.
Âu Dương Minh cảm giác được sự khác thường của Tô Song Song, tay nắm đầu vai của cô hơi hơi dùng sức, anh cúi đầu thân mật nhìn Tô Song Song, dịu dàng nói: "Thời gian không còn sớm, chúng ta vào đi thôi!"
Tô Song Song vốn còn muốn muốn giải thích với Tần Mặc, nhưng là bây giờ nhìn Tần Mặc như vậy, lại cảm giác mình tự đa tình giải thích cái gì đây?
Người ta đi theo đại mỹ nữ tới ước hẹn, căn bản cũng sẽ không để ý cô ở cùng ai, Tô Song Song khó chịu nghĩ, cô rốt cuộc ở chỗ này túng quẫn cái gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.