Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)
Chương 306
Thỏ Kỉ Đích Hồ La Bắc
20/04/2019
Thấy thời gian còn sớm, chưa tới giờ lên máy bay, Diệp Sơ Dương lúc này đang ngồi trong chiếc Bentley màu đen của Diệp Tu Bạch, nheo mắt gập ngón tay nhấn mạnh với chú út nhà mình một số việc không đâu vào đâu.
Ví dụ như không được uống nhiều rượu ở bên ngoài.
Không được ra ngoài tìm đàn bà.
Hàng ngày đều phải ăn cơm...
Diệp Tu Bạch thực sự không nghe được nữa liền nhíu mày, nghe tới câu "hàng ngày đều phải ăn cơm" mới cảm thấy việc dặn dò này là bình thường.
Bởi anh không thích uống rượu, càng không thể uống rượu với người khác ở bên ngoài, anh cũng không đi tìm người nào khác ngoài thằng nhóc nhà mình. Vì thế thằng nhóc nhà anh sao lại nghĩ ra những lời như vậy chứ?
Nghĩ vậy, Diệp Tu Bạch liền hỏi ngay.
Nào ngờ đối phương chỉ nói một câu: "Cháu thấy trong phim đều diễn như vậy cả."
Sau khi nói xong, thiếu niên lại giả đò rầu rĩ xòe tay.
Diệp Tu Bạch: "..."
Cuối cùng thấy sắp tới giờ lên máy bay, Diệp Sơ Dương cuối cùng cũng trở nên nghiêm túc.
"Cháu đã chuẩn bị cho chú rất nhiều dưa muối..., có thể ăn kèm, đừng để đói bụng. Cháu không muốn nhìn thấy chú đi truyền dịch dinh dưỡng đâu."
Bất ngờ nghe được một câu như vậy, ánh mắt người đàn ông lập tức ánh lên nụ cười.
Thằng nhóc này chắc biết anh mắc chứng chán ăn, chắc chắn vẫn là tên to mồm Túc Nhất nói với cô.
Có điều chứng chán ăn đối với anh không là vấn đề gì cả.
Chỉ có điều để không khiến thằng nhóc nhà anh lo lắng, Diệp Tu Bạch vẫn gật đầu, sau đó lại cúi đầu hôn lên vầng trán mịn mạng của cô: "Chúc cậu thuận buồm xuôi gió."
"Vâng." Thiếu niên gật đầu sau đó mới mở cửa xe bước đi.
***
Nước L.
Sau khi Diệp Sơ Dương tới nơi liền đi thẳng tới khách sạn bên cạnh địa điểm quay phim thích ứng múi giờ.
Tới ngày hôm sau mới bắt đầu tới đoàn làm phim.
Jonathan và Martha khi nhìn thấy Diệp Sơ Dương lâu ngày không gặp đều vô cùng vui mừng.
Đặc biệt là Jonathan.
Anh đứng bên cạnh Diệp Sơ Dương, mỉm cười nói với cô: "Tôi đọc được tin đồn tình cảm của cậu với gã họ Ôn trên mạng internet nước cậu."
Nghe vậy, Diệp Sơ Dương liền bất lực chống trán.
Người huynh đệ này mới chỉ ở cùng mấy người nước Z họ được vài ngày đã bỏ ngay facebook và Ins để chuyển sang chơi weibo?
Cô buồn cười tới co giật khóe miệng, sau đó liền nghiêm túc nói: "Ôn chỉ là bạn mà thôi."
Vừa dứt lời anh liền bật cười ha hả: "Tôi biết, tôi biết chứ, nhưng tôi rất muốn biết người đó của cậu sau khi biết chuyện có tức giận không, nghe nói đàn ông ghen lên sẽ rất hẹp hòi!"
"Không chỉ đàn ông, đàn bà khi ghen cũng rất hẹp hòi." Martha đứng bên cạnh sau khi nghe Jonathan nói vậy liền chậm rãi bổ sung.
Diệp Sơ Dương: "..." Các người ai cũng biết rõ đàn ông và đàn bà ghen sẽ thế nào sao?
Có điều nghĩ lại chú út nhà mình khi đó.
Ừ...
Đúng là rất hẹp hòi.
Thế là thiếu niên liền gật đầu, nghiêm túc nói ba chữ: "Rất hẹp hòi."
Vừa dứt lời, Jonathan và Martha càng cười vui vẻ hơn.
"Nói chứ, lần trước chưa thể ăn cơm trò chuyện với đối tượng của cậu, thật đáng tiếc." Jonathan bất ngờ cảm khái.
Diệp Sơ Dương nghe vậy liền xòe tay mỉm cười: "Lần sau, cơ hội có rất nhiều."
Có điều nếu như để chú út nhà cô ra ngoài ăn cơm, chắc chắn sẽ không hề động đũa.
Cô nghĩ vậy, nụ cười trên môi lại càng trở nên rạng rỡ hơn.
Ba người trò chuyện một lúc thì tới cảnh quay của Jonathan và Ngu Nhan Trạch.
Lúc này chỉ có một mình Martha đứng bên cạnh Diệp Sơ Dương, cô nhìn về phía hai người đàn ông ở xa, mỉm cười nói: "Khả năng diễn xuất của Ngu không ổn."
Ví dụ như không được uống nhiều rượu ở bên ngoài.
Không được ra ngoài tìm đàn bà.
Hàng ngày đều phải ăn cơm...
Diệp Tu Bạch thực sự không nghe được nữa liền nhíu mày, nghe tới câu "hàng ngày đều phải ăn cơm" mới cảm thấy việc dặn dò này là bình thường.
Bởi anh không thích uống rượu, càng không thể uống rượu với người khác ở bên ngoài, anh cũng không đi tìm người nào khác ngoài thằng nhóc nhà mình. Vì thế thằng nhóc nhà anh sao lại nghĩ ra những lời như vậy chứ?
Nghĩ vậy, Diệp Tu Bạch liền hỏi ngay.
Nào ngờ đối phương chỉ nói một câu: "Cháu thấy trong phim đều diễn như vậy cả."
Sau khi nói xong, thiếu niên lại giả đò rầu rĩ xòe tay.
Diệp Tu Bạch: "..."
Cuối cùng thấy sắp tới giờ lên máy bay, Diệp Sơ Dương cuối cùng cũng trở nên nghiêm túc.
"Cháu đã chuẩn bị cho chú rất nhiều dưa muối..., có thể ăn kèm, đừng để đói bụng. Cháu không muốn nhìn thấy chú đi truyền dịch dinh dưỡng đâu."
Bất ngờ nghe được một câu như vậy, ánh mắt người đàn ông lập tức ánh lên nụ cười.
Thằng nhóc này chắc biết anh mắc chứng chán ăn, chắc chắn vẫn là tên to mồm Túc Nhất nói với cô.
Có điều chứng chán ăn đối với anh không là vấn đề gì cả.
Chỉ có điều để không khiến thằng nhóc nhà anh lo lắng, Diệp Tu Bạch vẫn gật đầu, sau đó lại cúi đầu hôn lên vầng trán mịn mạng của cô: "Chúc cậu thuận buồm xuôi gió."
"Vâng." Thiếu niên gật đầu sau đó mới mở cửa xe bước đi.
***
Nước L.
Sau khi Diệp Sơ Dương tới nơi liền đi thẳng tới khách sạn bên cạnh địa điểm quay phim thích ứng múi giờ.
Tới ngày hôm sau mới bắt đầu tới đoàn làm phim.
Jonathan và Martha khi nhìn thấy Diệp Sơ Dương lâu ngày không gặp đều vô cùng vui mừng.
Đặc biệt là Jonathan.
Anh đứng bên cạnh Diệp Sơ Dương, mỉm cười nói với cô: "Tôi đọc được tin đồn tình cảm của cậu với gã họ Ôn trên mạng internet nước cậu."
Nghe vậy, Diệp Sơ Dương liền bất lực chống trán.
Người huynh đệ này mới chỉ ở cùng mấy người nước Z họ được vài ngày đã bỏ ngay facebook và Ins để chuyển sang chơi weibo?
Cô buồn cười tới co giật khóe miệng, sau đó liền nghiêm túc nói: "Ôn chỉ là bạn mà thôi."
Vừa dứt lời anh liền bật cười ha hả: "Tôi biết, tôi biết chứ, nhưng tôi rất muốn biết người đó của cậu sau khi biết chuyện có tức giận không, nghe nói đàn ông ghen lên sẽ rất hẹp hòi!"
"Không chỉ đàn ông, đàn bà khi ghen cũng rất hẹp hòi." Martha đứng bên cạnh sau khi nghe Jonathan nói vậy liền chậm rãi bổ sung.
Diệp Sơ Dương: "..." Các người ai cũng biết rõ đàn ông và đàn bà ghen sẽ thế nào sao?
Có điều nghĩ lại chú út nhà mình khi đó.
Ừ...
Đúng là rất hẹp hòi.
Thế là thiếu niên liền gật đầu, nghiêm túc nói ba chữ: "Rất hẹp hòi."
Vừa dứt lời, Jonathan và Martha càng cười vui vẻ hơn.
"Nói chứ, lần trước chưa thể ăn cơm trò chuyện với đối tượng của cậu, thật đáng tiếc." Jonathan bất ngờ cảm khái.
Diệp Sơ Dương nghe vậy liền xòe tay mỉm cười: "Lần sau, cơ hội có rất nhiều."
Có điều nếu như để chú út nhà cô ra ngoài ăn cơm, chắc chắn sẽ không hề động đũa.
Cô nghĩ vậy, nụ cười trên môi lại càng trở nên rạng rỡ hơn.
Ba người trò chuyện một lúc thì tới cảnh quay của Jonathan và Ngu Nhan Trạch.
Lúc này chỉ có một mình Martha đứng bên cạnh Diệp Sơ Dương, cô nhìn về phía hai người đàn ông ở xa, mỉm cười nói: "Khả năng diễn xuất của Ngu không ổn."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.