Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)
Chương 511
Thỏ Kỉ Đích Hồ La Bắc
20/04/2019
59511.Vì ỷ vào việc có người đứng sau nên có thể làm điều ác sao?
Tôi cảm thấy bi ai thay cho Quách Thanh, đồng thời cũng cảm thấy vui mừng với kết cục ngày hôm nay của Trình Tử Giai.
Lần đầu nhìn thấy kiểu chết tanh tưởi như vậy mà không có sự đồng cảm, không có sự sợ hãi. Kẻ như Trình Tử Giai đáng phải xuống địa ngục.
Thế nhưng, loại người như này chỉ một là đủ.
……
Dòng tin Weibo của “Tử Phỉ” này sau khi đăng lên liền nhận được sự quan tâm rất lớn.
Đúng như Tử Phỉ nói, Trình Tử Giai đáng chết, nhưng ngoài Trình Tử Giai ra thì vẫn còn rất nhiều vấn đề cần phải được nhìn thẳng vào. Và những vấn đề cần được nhìn nhận thẳng thắn mới là mấu chốt.
Ví như vì sao rõ ràng Quách Thanh chết thảm dưới tay Trình Tử Giai nhưng kết quả điều tra cuối cùng của cảnh sát lại là tự sát.
Ví như chuyện Trình Tử Giai và lãnh đạo cấp cao của công ty làm nhiều việc bại hoại như vậy mà đến ngày hôm nay mới chịu sự trừng phạt. Thậm chí là kẻ phải nhận sự trừng phạt lại chỉ có một mình Trình Tử Giai, thế những lãnh đạo cấp cao của công ty thì sao?
Cư dân mạng cảm khái trong lòng cũng đồng loạt có suy nghĩ riêng của mình.
——“Trình Tử Giai thuộc Giải Trí Tinh Quang đúng không, vậy người phụ trách của Giải Trí Tinh Quang có biết việc này không? Không giao ra người gọi là lãnh đạo cấp cao sao?”
——“Tôi chỉ muốn nói là lòng người khó đoán, lúc trước câu nói của Diệp Sơ Dương đúng lắm, kẻ làm việc xấu sớm muộn gì cũng sẽ nhận báo ứng.”
——“Tuy lúc này nhắc đến Diệp Sơ Dương không hay lắm nhưng tôi vẫn muốn nói một câu thôi, nếu Trình Tử Giai mà cũng có được giác ngộ của Diệp Sơ Dương thì đã không làm ra cái chuyện này rồi.”
——“Tôi không biết nên nói gì nữa, chỉ là cảm thấy Quách Thanh chết oan uổng quá. Hy vọng sau này cái giới giải trí này sạch sẽ chút.”
……
Đám người Diệp Sơ Dương nhìn thấy những dòng bình luận này cũng không phát biểu gì cả.
Vẫn chỉ làm việc của mình như lúc trước.
Việc của Trình Tử Giai qua được mấy ngày thì đột nhiên Ôn Phi Vũ tìm Diệp Sơ Dương bảo đi ăn cơm, nhân tiện gọi cả Hà Khâm.
Ôn Phi Vũ nhắn tin cho Diệp Sơ Dương nói như này: Tôi đưa Giai Hàm đi, Hà Khâm đưa vợ anh ấy đi, FA như cậu liệu có đáng thương quá không?
Diệp Sơ Dương nhìn thấy câu này lập tức sa sầm nét mặt rồi im lặng.
Người trẻ tuổi bây giờ bị làm sao hết vậy, nói năng gợi đòn thế à?
Thế là Diệp Sơ Dương cười hơ hơ một tiếng rồi không chút do dự rep lại tin nhắn của đối phương: Hy vọng là khi tôi đem người tới sẽ không làm các anh hốt hoảng [smile]
Gửi xong tin nhắn này, Diệp Sơ Dương liền đi thẳng tới thư phòng.
Vốn dĩ là cô không nhìn thấy tin nhắn của Ôn Phi Vũ gửi tới như muốn nổ tung cả máy.
Có điều nội dung của những tin nhắn này cũng chẳng có gì đặc biệt.
Đại khái là~~~
Cái đẹt, cậu có người yêu rồi sao?!
Người yêu của cậu là ai? Tôi có quen không?
Tại sao cậu có người yêu mà không nói với tôi, cậu không coi tôi là bạn phải không?
Tôi nói cho cậu biết, không có người yêu thực ra cũng chẳng có gì đáng sợ cả, cái đáng sợ là không có mà chém gió là có, ngày mai không đem được tới thì ngại lắm đấy.
Cậu cứ yên tâm, kể cả ngày mai cậu có đến một mình thì tôi cũng không cười cậu đâu. Chúng ta vẫn là bạn tốt.
Cậu đâu rồi?
Hey, người anh em đâu rồi?! Đi tìm người yêu rồi à!?
…….
Đại khái là những tin nhắn như vậy.
Kể cả lúc này điện thoại có ở bên cạnh Diệp Sơ Dương thì e là cô cũng chẳng thèm trả lời. Huống hồ lúc này cô còn đang vào thư phòng mặc cả với người đàn ông nào đó.
Cậu thiếu niên vừa bước vào thư phòng liền không chút do dự mà ngồi khoanh chân ngay lên cái ghế trước bàm làm việc rồi hai tay chống cằm, khuỷu tay chống xuống bàn im lặng nhìn người đàn ông đang viết cái gì đó.
Tôi cảm thấy bi ai thay cho Quách Thanh, đồng thời cũng cảm thấy vui mừng với kết cục ngày hôm nay của Trình Tử Giai.
Lần đầu nhìn thấy kiểu chết tanh tưởi như vậy mà không có sự đồng cảm, không có sự sợ hãi. Kẻ như Trình Tử Giai đáng phải xuống địa ngục.
Thế nhưng, loại người như này chỉ một là đủ.
……
Dòng tin Weibo của “Tử Phỉ” này sau khi đăng lên liền nhận được sự quan tâm rất lớn.
Đúng như Tử Phỉ nói, Trình Tử Giai đáng chết, nhưng ngoài Trình Tử Giai ra thì vẫn còn rất nhiều vấn đề cần phải được nhìn thẳng vào. Và những vấn đề cần được nhìn nhận thẳng thắn mới là mấu chốt.
Ví như vì sao rõ ràng Quách Thanh chết thảm dưới tay Trình Tử Giai nhưng kết quả điều tra cuối cùng của cảnh sát lại là tự sát.
Ví như chuyện Trình Tử Giai và lãnh đạo cấp cao của công ty làm nhiều việc bại hoại như vậy mà đến ngày hôm nay mới chịu sự trừng phạt. Thậm chí là kẻ phải nhận sự trừng phạt lại chỉ có một mình Trình Tử Giai, thế những lãnh đạo cấp cao của công ty thì sao?
Cư dân mạng cảm khái trong lòng cũng đồng loạt có suy nghĩ riêng của mình.
——“Trình Tử Giai thuộc Giải Trí Tinh Quang đúng không, vậy người phụ trách của Giải Trí Tinh Quang có biết việc này không? Không giao ra người gọi là lãnh đạo cấp cao sao?”
——“Tôi chỉ muốn nói là lòng người khó đoán, lúc trước câu nói của Diệp Sơ Dương đúng lắm, kẻ làm việc xấu sớm muộn gì cũng sẽ nhận báo ứng.”
——“Tuy lúc này nhắc đến Diệp Sơ Dương không hay lắm nhưng tôi vẫn muốn nói một câu thôi, nếu Trình Tử Giai mà cũng có được giác ngộ của Diệp Sơ Dương thì đã không làm ra cái chuyện này rồi.”
——“Tôi không biết nên nói gì nữa, chỉ là cảm thấy Quách Thanh chết oan uổng quá. Hy vọng sau này cái giới giải trí này sạch sẽ chút.”
……
Đám người Diệp Sơ Dương nhìn thấy những dòng bình luận này cũng không phát biểu gì cả.
Vẫn chỉ làm việc của mình như lúc trước.
Việc của Trình Tử Giai qua được mấy ngày thì đột nhiên Ôn Phi Vũ tìm Diệp Sơ Dương bảo đi ăn cơm, nhân tiện gọi cả Hà Khâm.
Ôn Phi Vũ nhắn tin cho Diệp Sơ Dương nói như này: Tôi đưa Giai Hàm đi, Hà Khâm đưa vợ anh ấy đi, FA như cậu liệu có đáng thương quá không?
Diệp Sơ Dương nhìn thấy câu này lập tức sa sầm nét mặt rồi im lặng.
Người trẻ tuổi bây giờ bị làm sao hết vậy, nói năng gợi đòn thế à?
Thế là Diệp Sơ Dương cười hơ hơ một tiếng rồi không chút do dự rep lại tin nhắn của đối phương: Hy vọng là khi tôi đem người tới sẽ không làm các anh hốt hoảng [smile]
Gửi xong tin nhắn này, Diệp Sơ Dương liền đi thẳng tới thư phòng.
Vốn dĩ là cô không nhìn thấy tin nhắn của Ôn Phi Vũ gửi tới như muốn nổ tung cả máy.
Có điều nội dung của những tin nhắn này cũng chẳng có gì đặc biệt.
Đại khái là~~~
Cái đẹt, cậu có người yêu rồi sao?!
Người yêu của cậu là ai? Tôi có quen không?
Tại sao cậu có người yêu mà không nói với tôi, cậu không coi tôi là bạn phải không?
Tôi nói cho cậu biết, không có người yêu thực ra cũng chẳng có gì đáng sợ cả, cái đáng sợ là không có mà chém gió là có, ngày mai không đem được tới thì ngại lắm đấy.
Cậu cứ yên tâm, kể cả ngày mai cậu có đến một mình thì tôi cũng không cười cậu đâu. Chúng ta vẫn là bạn tốt.
Cậu đâu rồi?
Hey, người anh em đâu rồi?! Đi tìm người yêu rồi à!?
…….
Đại khái là những tin nhắn như vậy.
Kể cả lúc này điện thoại có ở bên cạnh Diệp Sơ Dương thì e là cô cũng chẳng thèm trả lời. Huống hồ lúc này cô còn đang vào thư phòng mặc cả với người đàn ông nào đó.
Cậu thiếu niên vừa bước vào thư phòng liền không chút do dự mà ngồi khoanh chân ngay lên cái ghế trước bàm làm việc rồi hai tay chống cằm, khuỷu tay chống xuống bàn im lặng nhìn người đàn ông đang viết cái gì đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.