Nam Thần Quốc Dân Là Nữ Sinh: Ác Ma, Ở Cách Vách
Chương 440: Ngươi chừng nào thì cong
Chiến Thất Thiếu
07/08/2020
Beta: NM
Bóng đêm đánh úp lại quá nhanh, thế cho nên khi chưa kịp phản ứng, ngoài cửa sổ sương mù đã dày đặc.
Bên ngoài thực lạnh.
Trừ bỏ người đại diện Phong Dật tới Lâm Thành có xã giao ở ngoài.
Người còn lại Đế Minh đều ở tại khách sạn nghỉ ngơi, vì ngày mai phải thi đấu.
Phó Cửu vẫn luôn nghĩ đến việc tìm đại thần đem xấu hổ cởi bỏ, nào biết sau khi tới phòng, chỉ có mình Vân Hổ ở đó.
Vân Hổ mở cửa nhìn thấy Phó Cửu, cũng liền không thèm để ý: “Tìm đội trưởng?”
“Ừ.” Phó Cửu không phủ nhận.
Vân Hổ xoa xoa tóc: “Anh ấy không ở chỗ này, một mình một phòng, đại khái chỉ có mình anh ấy biết là phòng nào.”
Vậy có chút khó tìm, một khách sạn lớn như vậy.
Phó Cửu rũ mắt nghĩ, thật ra cô có thể dùng máy tính xâm lấn hệ thống bảo an của khách sạn, bất quá cô bên này vừa động, đại thần lại phát hiện điểm gì, liền lại muốn cô giải thích.
Tính toán qua lại, vẫn là ngày mai chờ đấu xong lại nói.
Phó Cửu nghĩ như vậy xong liền muốn đi.
Không dự đoán được cô mới vừa chuẩn bị bước đi, Vân Hổ bên kia liền mở miệng: “Cậu ngủ phòng này của tôi đi.”
Phó Cửu nghe vậy, nhíu mày, ánh mắt nhìn Vân Hổ, rõ ràng ý vị thâm trường hơn rất nhiều.
Vân Gổ nhưng thật ra rất hào phóng, cười một tiếng: “Tôi không muốn để tên kia ngoài tôi ra còn ngủ chung với người khác."
Phó Cửu câu môi: “Tôi hiểu rồi, nhưng mà hắn giống như không rõ được tâm tư của anh đối với hắn.”
“Không rõ mới dễ dàng xuống tay.” Sau khi Vân Hổ nói xong, lại liếc mắt nhìn thiếu niên trước mặt một cái: “Cậu là khi nào bắt đầu cong?” Phó Cửu rất muốn nói, cô cũng không phải cong.
Nhưng Vân Hổ lại tiếp tục nói một câu: “Trước đây tôi có nhìn thấy tin tức về cậu."
Câu này làm cho Phó Cửu chỉ có thể cười: “Anh có thể hiểu đó là thứ tôi yêu thích."
“Yêu thích sao?” Sau khi Vân Hổ thu thập tốt mọi thứ, ánh mắt thâm thúy nhìn Phó Cửu: “Nếu là nói yêu thích, cũng nên xem đối phương là ai, có chút người vẫn là không cần tùy tiện nói cho người đó biết, bất quá, tôi rất bội phục cậu, có thể ở trước mặt nhiều người như vậy, không sợ hãi ánh mắt chung quanh biểu hiện ra tình cảm của mình, mặc dù là đối phương cũng là một nam nhân. “
Phó Cửu:…… Khích lệ như vậy, cô thật sự không muốn tiếp thu
“Anh nói nam nhân kia là ai?” Cô phải về nhớ một chút, những người trước đây cô từng tỏ tình qua.
Vân Hổ nhíu mày: “Chính là Lăng Khiếu hôm này vừa gặp, trước đây cậu giống như rất thích hắn, cậu không nhớ sao?”
Phó Cửu cười khẽ: “Không nhớ rõ. “
Vân Hổ khốn đốn: “Vậy cũng tốt.”
Phó Cửu nhướng mày, xem bộ dáng Vân Hổ này, cô cùng Lăng Khiếu thật đúng là có gì đó không minh bạch?
“Hắn bất quá là trêu đùa cậu, người bên cạnh đều nhìn ra, cũng chỉ là muốn sai sử cậu đi mua cái này đi mua cái kia, dù sao cậu là người nhiều tiền “Vân Hổ nói tới đây, lại bỏ thêm một câu:” Bất quá, rất kỳ quái, cậu cùng trước kia không quá giống nhau…… “
Nói tới đây, Phó Cửu quyết định đình chỉ: “Tôi vào bệnh viện một lần, chỗ bị đánh là trên đầu,sau khi bệnh tình tốt lên, cả người liền thanh tỉnh, sự tình trước kia là do đầu óc tôi có vấn đề”
Vân Hổ gật gật đầu, một bộ dáng nhìn cậu liền biết là người tốt.
Phó Cửu:…… Thật là một chút đều không che dấu!
“Đúng rồi. “Vân Hổ dừng bước chân, thân ngọc cao dài: “Không cần nói cho tên kia, tôi không muốn cho hắn biết tôi và cậu là đồng loại, thời cơ còn chưa tới, hắn không giống với đội trưởng có tính cách cường ngạnh, có thể đối mặt với bất kỳ sự kiện đột phát gì xảy ra,Lam Phong thì khác, khẳng định sẽ bị dọa chạy. “
Phó Cửu đặc biệt muốn nói, tôi thật sự không phải đồng loại của anh, bất quá chắc chắn Vân Hổ sẽ không tin,
Trải qua sự kiện liên tiếp ngày hôm này.
Cô ở trong mắt các đội viên tuyệt đối được khẳng định là "Cong"
Bóng đêm đánh úp lại quá nhanh, thế cho nên khi chưa kịp phản ứng, ngoài cửa sổ sương mù đã dày đặc.
Bên ngoài thực lạnh.
Trừ bỏ người đại diện Phong Dật tới Lâm Thành có xã giao ở ngoài.
Người còn lại Đế Minh đều ở tại khách sạn nghỉ ngơi, vì ngày mai phải thi đấu.
Phó Cửu vẫn luôn nghĩ đến việc tìm đại thần đem xấu hổ cởi bỏ, nào biết sau khi tới phòng, chỉ có mình Vân Hổ ở đó.
Vân Hổ mở cửa nhìn thấy Phó Cửu, cũng liền không thèm để ý: “Tìm đội trưởng?”
“Ừ.” Phó Cửu không phủ nhận.
Vân Hổ xoa xoa tóc: “Anh ấy không ở chỗ này, một mình một phòng, đại khái chỉ có mình anh ấy biết là phòng nào.”
Vậy có chút khó tìm, một khách sạn lớn như vậy.
Phó Cửu rũ mắt nghĩ, thật ra cô có thể dùng máy tính xâm lấn hệ thống bảo an của khách sạn, bất quá cô bên này vừa động, đại thần lại phát hiện điểm gì, liền lại muốn cô giải thích.
Tính toán qua lại, vẫn là ngày mai chờ đấu xong lại nói.
Phó Cửu nghĩ như vậy xong liền muốn đi.
Không dự đoán được cô mới vừa chuẩn bị bước đi, Vân Hổ bên kia liền mở miệng: “Cậu ngủ phòng này của tôi đi.”
Phó Cửu nghe vậy, nhíu mày, ánh mắt nhìn Vân Hổ, rõ ràng ý vị thâm trường hơn rất nhiều.
Vân Gổ nhưng thật ra rất hào phóng, cười một tiếng: “Tôi không muốn để tên kia ngoài tôi ra còn ngủ chung với người khác."
Phó Cửu câu môi: “Tôi hiểu rồi, nhưng mà hắn giống như không rõ được tâm tư của anh đối với hắn.”
“Không rõ mới dễ dàng xuống tay.” Sau khi Vân Hổ nói xong, lại liếc mắt nhìn thiếu niên trước mặt một cái: “Cậu là khi nào bắt đầu cong?” Phó Cửu rất muốn nói, cô cũng không phải cong.
Nhưng Vân Hổ lại tiếp tục nói một câu: “Trước đây tôi có nhìn thấy tin tức về cậu."
Câu này làm cho Phó Cửu chỉ có thể cười: “Anh có thể hiểu đó là thứ tôi yêu thích."
“Yêu thích sao?” Sau khi Vân Hổ thu thập tốt mọi thứ, ánh mắt thâm thúy nhìn Phó Cửu: “Nếu là nói yêu thích, cũng nên xem đối phương là ai, có chút người vẫn là không cần tùy tiện nói cho người đó biết, bất quá, tôi rất bội phục cậu, có thể ở trước mặt nhiều người như vậy, không sợ hãi ánh mắt chung quanh biểu hiện ra tình cảm của mình, mặc dù là đối phương cũng là một nam nhân. “
Phó Cửu:…… Khích lệ như vậy, cô thật sự không muốn tiếp thu
“Anh nói nam nhân kia là ai?” Cô phải về nhớ một chút, những người trước đây cô từng tỏ tình qua.
Vân Hổ nhíu mày: “Chính là Lăng Khiếu hôm này vừa gặp, trước đây cậu giống như rất thích hắn, cậu không nhớ sao?”
Phó Cửu cười khẽ: “Không nhớ rõ. “
Vân Hổ khốn đốn: “Vậy cũng tốt.”
Phó Cửu nhướng mày, xem bộ dáng Vân Hổ này, cô cùng Lăng Khiếu thật đúng là có gì đó không minh bạch?
“Hắn bất quá là trêu đùa cậu, người bên cạnh đều nhìn ra, cũng chỉ là muốn sai sử cậu đi mua cái này đi mua cái kia, dù sao cậu là người nhiều tiền “Vân Hổ nói tới đây, lại bỏ thêm một câu:” Bất quá, rất kỳ quái, cậu cùng trước kia không quá giống nhau…… “
Nói tới đây, Phó Cửu quyết định đình chỉ: “Tôi vào bệnh viện một lần, chỗ bị đánh là trên đầu,sau khi bệnh tình tốt lên, cả người liền thanh tỉnh, sự tình trước kia là do đầu óc tôi có vấn đề”
Vân Hổ gật gật đầu, một bộ dáng nhìn cậu liền biết là người tốt.
Phó Cửu:…… Thật là một chút đều không che dấu!
“Đúng rồi. “Vân Hổ dừng bước chân, thân ngọc cao dài: “Không cần nói cho tên kia, tôi không muốn cho hắn biết tôi và cậu là đồng loại, thời cơ còn chưa tới, hắn không giống với đội trưởng có tính cách cường ngạnh, có thể đối mặt với bất kỳ sự kiện đột phát gì xảy ra,Lam Phong thì khác, khẳng định sẽ bị dọa chạy. “
Phó Cửu đặc biệt muốn nói, tôi thật sự không phải đồng loại của anh, bất quá chắc chắn Vân Hổ sẽ không tin,
Trải qua sự kiện liên tiếp ngày hôm này.
Cô ở trong mắt các đội viên tuyệt đối được khẳng định là "Cong"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.