Nam Thần Quốc Dân: Thiếu Niên Ác Ma Cầm Thú, Nhẹ Trêu Chọc
Chương 19
Nhĩ Đóa Mạc Bất Đắc
29/09/2019
Mái tóc màu đen che lại đôi mắt, càng thêm nổi bật trên làn da trắng
nõn, đôi môi đỏ mê người. Cô nằm ở trên sô pha, áo sơmi hơi mở, có thể
mơ hồ thấy được xương quai xanh quyến rũ, một bên tay lộ ra nửa cánh tay che khuất hơn phân nửa ánh sáng ở trước mặt, dáng vẻ giống như đang
nghỉ ngơi lấy lại sức.
Có vẻ không hợp với những náo nhiệt xung quanh lắm.
Từ xa nhìn lại chỉ thấy bóng dáng cô đơn lạnh lẽo của cô, vậy mà lại làm người khác cảm thấy có chút đáng thương.
Khi Trương Thanh và Thượng Dật Cảnh nhìn thấy Hoa Khâm, chính là tình cảnh như thế.
Mày Trương Thanh đã sớm nhăn lại, trong miệng còn nói thầm: “Muốn ngủ thì về nhà ngủ... Chạy đến nơi như thế này làm gì.”
Trương Thanh không biết, nhưng Thượng Dật Cảnh đã trải qua đời trước, hiểu biết về con đường giao dịch và kịch bản thương nghiệp hơn bất kì kẻ nào.
Nơi như thế này...
Thượng Dật Cảnh mím môi, ánh mắt nhìn Hoa Khâm có chút phức tạp.
Trương Thanh đi đến bên cạnh Hoa Khâm, nâng Hoa Khâm còn đang ngủ lên, nhưng bởi vì không chú ý, thân thể lung lay, lập tức nghiêng về một bên, vẫn là nhờ có Thượng Dật Cảnh giúp nên mới ổn định trở lại, trong nháy mắt khi chạm vào, Thượng Dật Cảnh ngửi thấy một mùi rượu nồng đậm.
Mà hành động này cũng đánh thức Hoa Khâm từ trong cơn ngủ nghỉ ngơi tỉnh táo lại.
Cô lập tức mở đôi mắt còn hơi buồn ngủ ra. Nhìn thấy dì Thanh đang dìu mình, đầu tiên Hoa Khâm nhăn mày lại, cảm thấy rất khó chịu, sau đó mới lạnh nhạt nói cảm ơn, bản thân mình thì đứng thẳng dậy.
“Không sao chứ Hoa tổng, nếu không hay là để tôi đỡ cậu?” Trương Thanh thử thăm dò hỏi một chút.
“Không cần, cảm ơn.” Giọng nói Hoa Khâm trầm thấp: “Về nhà thôi.”
Truyện được đăng tải trên wattpad @-alesrisann-.
Tài xế Lưu đã chờ ở trong xe, Trương Thanh trực tiếp ngồi trên ghế lái phụ, còn Hoa Khâm và Thượng Dật Cảnh ngồi ở phía sau.
Hoa Khâm cảm thấy hơi đau đầu, vì thế xoa xoa huyệt thái dương, nhưng không biết làm sao ánh mắt lại rơi vào trên người Thượng Dật Cảnh, tầm mắt đảo qua đảo lại trên mặt Thượng Dật Cảnh.
Chậc... Khuôn mặt này, nếu như làm minh tinh thì...
Ý tưởng này vừa nhảy ra, giống như là cây non nhanh chóng trưởng thành trở thành đại thụ, Hoa Khâm không khống chế được suy nghĩ tiếp theo của mình.
Lông mày là mày kiếm, nhìn qua rất anh tuấn.
Đôi mắt là mẫu mắt tiêu chuẩn, rất có thần... Cũng rất câu người, thích hợp với hình tượng yêu nghiệt, quyến rũ.
Mũi cao, không làm hạ thấp giá trị nhan sắc.
Nhưng mà làn da cần phải bồi bổ một chút.
Cánh môi...
Cánh môi rất mỏng, lộ ra chút ửng đỏ, hình như rất thích hợp để hôn?
Giống như...
Đôi mắt Hoa Khâm híp lại, nhưng nếu nhìn kỹ, trong mắt đã bị sương mù bao phủ, không nhìn thấy được thần trí.
Cô nhịn không được trong lòng suy nghĩ về điểm này.
Nói với hai người ngồi phía trước nâng tấm chắn ở giữa lên trong sự nghi hoặc của Thượng Dật Cảnh.
Truyện được đăng tải trên wattpad @-alesrisann-.
Chờ khi tấm chắn hoàn toàn che khuất tầm mắt ở phía trước, Hoa Khâm mới giữ chặt đầu của Thượng Dật Cảnh lại, để hắn đối diện với mình, nhẹ nhàng đặt môi lên.
Đôi mắt Thượng Dật Cảnh lập tức trừng lớn.
Hoa Khâm nhíu mày không vừa lòng, tiếp tục vươn đầu lưỡi liếm vào cánh môi Thượng Dật Cảnh.
Sau đó hoàn toàn đưa tới, cánh môi kề sát lại cọ cọ thêm chốc lát, cô mới lập tức duỗi lưỡi, cạy cánh môi của Thượng Dật Cảnh ra.
Thượng Dật Cảnh lập tức bừng tỉnh, sau đó phản ứng lại, duỗi tay đẩy Hoa Khâm đang trên người mình, trong lòng ghê tởm chỉ muốn tìm một chỗ nôn hết ra.
Rốt cuộc Hoa Khâm suy nghĩ cái gì mà lại dám hôn một người đàn ông! (Hơi high đam =)))
Không đúng... Thượng Dật Cảnh hắn hiện tại còn chưa thể xem là đàn ông, nhiều nhất chỉ có thể tính là một bé trai, Hoa Khâm người này bị điên rồi!
Nhưng hắn mới vừa lau miệng, cũng không biết làm sao lại chọc tới cô, chỉ nhìn thấy đôi mắt Hoa Khâm nhanh chóng trầm xuống, sau đó lại kéo hắn trở về, ôm chặt vào trong ngực cô, giọng nói từ tính gợi cảm xưa nay chưa từng có.
“Để tôi hôn cậu.”
Có vẻ không hợp với những náo nhiệt xung quanh lắm.
Từ xa nhìn lại chỉ thấy bóng dáng cô đơn lạnh lẽo của cô, vậy mà lại làm người khác cảm thấy có chút đáng thương.
Khi Trương Thanh và Thượng Dật Cảnh nhìn thấy Hoa Khâm, chính là tình cảnh như thế.
Mày Trương Thanh đã sớm nhăn lại, trong miệng còn nói thầm: “Muốn ngủ thì về nhà ngủ... Chạy đến nơi như thế này làm gì.”
Trương Thanh không biết, nhưng Thượng Dật Cảnh đã trải qua đời trước, hiểu biết về con đường giao dịch và kịch bản thương nghiệp hơn bất kì kẻ nào.
Nơi như thế này...
Thượng Dật Cảnh mím môi, ánh mắt nhìn Hoa Khâm có chút phức tạp.
Trương Thanh đi đến bên cạnh Hoa Khâm, nâng Hoa Khâm còn đang ngủ lên, nhưng bởi vì không chú ý, thân thể lung lay, lập tức nghiêng về một bên, vẫn là nhờ có Thượng Dật Cảnh giúp nên mới ổn định trở lại, trong nháy mắt khi chạm vào, Thượng Dật Cảnh ngửi thấy một mùi rượu nồng đậm.
Mà hành động này cũng đánh thức Hoa Khâm từ trong cơn ngủ nghỉ ngơi tỉnh táo lại.
Cô lập tức mở đôi mắt còn hơi buồn ngủ ra. Nhìn thấy dì Thanh đang dìu mình, đầu tiên Hoa Khâm nhăn mày lại, cảm thấy rất khó chịu, sau đó mới lạnh nhạt nói cảm ơn, bản thân mình thì đứng thẳng dậy.
“Không sao chứ Hoa tổng, nếu không hay là để tôi đỡ cậu?” Trương Thanh thử thăm dò hỏi một chút.
“Không cần, cảm ơn.” Giọng nói Hoa Khâm trầm thấp: “Về nhà thôi.”
Truyện được đăng tải trên wattpad @-alesrisann-.
Tài xế Lưu đã chờ ở trong xe, Trương Thanh trực tiếp ngồi trên ghế lái phụ, còn Hoa Khâm và Thượng Dật Cảnh ngồi ở phía sau.
Hoa Khâm cảm thấy hơi đau đầu, vì thế xoa xoa huyệt thái dương, nhưng không biết làm sao ánh mắt lại rơi vào trên người Thượng Dật Cảnh, tầm mắt đảo qua đảo lại trên mặt Thượng Dật Cảnh.
Chậc... Khuôn mặt này, nếu như làm minh tinh thì...
Ý tưởng này vừa nhảy ra, giống như là cây non nhanh chóng trưởng thành trở thành đại thụ, Hoa Khâm không khống chế được suy nghĩ tiếp theo của mình.
Lông mày là mày kiếm, nhìn qua rất anh tuấn.
Đôi mắt là mẫu mắt tiêu chuẩn, rất có thần... Cũng rất câu người, thích hợp với hình tượng yêu nghiệt, quyến rũ.
Mũi cao, không làm hạ thấp giá trị nhan sắc.
Nhưng mà làn da cần phải bồi bổ một chút.
Cánh môi...
Cánh môi rất mỏng, lộ ra chút ửng đỏ, hình như rất thích hợp để hôn?
Giống như...
Đôi mắt Hoa Khâm híp lại, nhưng nếu nhìn kỹ, trong mắt đã bị sương mù bao phủ, không nhìn thấy được thần trí.
Cô nhịn không được trong lòng suy nghĩ về điểm này.
Nói với hai người ngồi phía trước nâng tấm chắn ở giữa lên trong sự nghi hoặc của Thượng Dật Cảnh.
Truyện được đăng tải trên wattpad @-alesrisann-.
Chờ khi tấm chắn hoàn toàn che khuất tầm mắt ở phía trước, Hoa Khâm mới giữ chặt đầu của Thượng Dật Cảnh lại, để hắn đối diện với mình, nhẹ nhàng đặt môi lên.
Đôi mắt Thượng Dật Cảnh lập tức trừng lớn.
Hoa Khâm nhíu mày không vừa lòng, tiếp tục vươn đầu lưỡi liếm vào cánh môi Thượng Dật Cảnh.
Sau đó hoàn toàn đưa tới, cánh môi kề sát lại cọ cọ thêm chốc lát, cô mới lập tức duỗi lưỡi, cạy cánh môi của Thượng Dật Cảnh ra.
Thượng Dật Cảnh lập tức bừng tỉnh, sau đó phản ứng lại, duỗi tay đẩy Hoa Khâm đang trên người mình, trong lòng ghê tởm chỉ muốn tìm một chỗ nôn hết ra.
Rốt cuộc Hoa Khâm suy nghĩ cái gì mà lại dám hôn một người đàn ông! (Hơi high đam =)))
Không đúng... Thượng Dật Cảnh hắn hiện tại còn chưa thể xem là đàn ông, nhiều nhất chỉ có thể tính là một bé trai, Hoa Khâm người này bị điên rồi!
Nhưng hắn mới vừa lau miệng, cũng không biết làm sao lại chọc tới cô, chỉ nhìn thấy đôi mắt Hoa Khâm nhanh chóng trầm xuống, sau đó lại kéo hắn trở về, ôm chặt vào trong ngực cô, giọng nói từ tính gợi cảm xưa nay chưa từng có.
“Để tôi hôn cậu.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.