Năm Tháng Còn Dài, Có Anh Không Hoang Mang

Chương 155

Vô Danh

14/09/2020

63155.

“Ngươi...ngươi muốn làm gì ta?” không gian chật hẹp hơn ở thang máy, lại bị người đàn ông đè lên người, Cố Du “trời không sợ đất không sợ” bỗng chốc biến mất.

Cơ thể cô cứng đơ như khúc gỗ. Tinh thần cũng khẩn chương muốn đứt cả dây thần kinh.

“Làm gì? Cô Cố, cô năm nay bao nhiêu tuổi rồi?” Giang Mạc Thần rất vui vẻ nhìn dáng vẻ sợ hãi của người phụ nữ dưới người anh ta, cho dù nén lại có chút khó chịu, anh cũng muốn trêu đùa Cố Du hơn nữa.

“2..21.” Cố Du không hiểu sao Giang Mạc Thần lại hỏi tuổi cô.

“21? Là người thành niên rồi” Giang Mạc Thần nói; “Muốn làm phóng viên, vậy thì đối với việc hai người thành niên đang làm việc này không lạ mới đúng, sao, thật là không hiểu khi một người đàn ông đè lên người một người phụ nữ thì muốn làm gì sao? Hay là giả hồ đồ với ông?”

“Anh...” Mặt của Cố Du càng đỏ.

“Thật không hiểu?” Giang Mạc Thần đưa tay ra, nắm lấy bầu ngực mềm mại của Cố Du: “Giờ, hiểu chưa?”

“Anh...Giang Mạc Thần, anh quá đáng lắm! Tôi cảnh cáo anh, anh không được đụng vào tôi!” Cố Du kích động vùng dậy, tay nắm chặt, không ngừng đánh anh.

Tuy nhiên, chút sức lực yếu ớt của cô, đối với Giang Mạc Thần mà nói, vốn chả là gì.

“Vậy xem ra cô còn không hiểu lắm,” Giang Mạc Thần móc môi lên: “Không Hiểu không sao, ông đây sẽ dùng sức lực toàn thân, dạy cô, thế nào gọi là, yêu!”

Nói xong, Giang Mạc Thần một tay, nhẹ nhàng nắm lấy đôi tay của Cố Du lên, sau đó, anh kéo cà vạt của mình, cột hai cổ tay cô lại, sau đó nhanh chóng cột thành nút thắt chặt.

“Giang Mạc Thần, anh không được làm thế, như vậy là bắt cóc! Là cưỡng dâm! Tôi có thể đi tố cáo anh!” Đôi tay mất đi tự do, trong lòng Cố Du quýnh lên.

“Ngoan! Đừng quậy, đừng quậy, còn quậy sẽ cột hai chân cô!” Giang Mạc Thần hù dọa Cố Du.

Lại nói: “ Cô biết ở càng C ba sản nghiệp lớn nhất là gì không? Là buôn lậu, hỏa quân và buôn bán xác thịt, ở nơi mê người như thế, đầy âm mưu đen tối như thế, cô gái thành niên, nếu không có bất cứ gì bảo vệ, cho dù bị lôi đi giữa phố, nguy cơ bị hiếp, cũng không ai nghe cô tố cáo, với lại, tôi cảm thấy, được anh đẹp trai như tôi làm vậy, là phước của cô!”

“Tôi không thèm phước phần đó!” Cố Du phẫn nộ nói: “Anh mau thả tôi ra.”

“Thả ra là không thể, cô đồ vật nhỏ này dám khiến lão gia nổi lửa lòng, còn muốn ông đây tha cho cô, cô tưởng ông đây người dễ tính sao?” Giang Mạc Thần vừa nói, một tay xé quần áo trên người Cố Du nát vụn: “Đồ vật nhỏ, ông đây lập tức khiến cô không thể “tố cáo” ông!”

Âm thanh vừa dứt, nụ hôn người đàn ông bắt đầu du ngoạn trên thân thể người phụ nữ.

Giang Mạc Thần được xưng là cao thủ tình trường, giàu có đẹp trai trên tình trường, là giấc mơ của cả trăm triệu thiếu nữ, nhưng trên thực tế, giáo dục của Giang gia vẫn theo hướng truyền thống nghiêm khắc, cha anh từ lúc anh hiểu chuyện nam nữ đã cảnh báo nah, đừng làm tổn thương cô gái vô tội, không phải đối tượng kết hôn, không thể xảy ra quan hệ trên giường!

Cho nên, nói ra chính anh cũng không tin, một giang thiếu ngông cuồng cả đời, vẫn là một trai tân, thần khiết!

Chuyện tình cảm nam nữ, anh không có tí kinh nghiệm, dù chưa ăn qua thịt heo hay là thấy heo chạy thì sao? Huống hồ đàn ông ở mặt này, thường là không thầy tự biết! Giang Thiếu cũng mò đến cửa đạo, thì làm cho nóng trước đã, con nha đầu này khi nãy vùng vẫy phẫn nộ giờ đã nhắm chặt hai mắt trước hàng ngàn tư thế của anh, toàn thân mềm như nước.



Anh lại lần nữa ổn định lại, tìm đúng vị trí chính xác, sau đó, ôm chặt người phụ nữ, đấm mạnh về phía trước!

“Á! Đau! Đau quá!” Con nha đầu bên dưới mặt mày nhăn một đống, bộ dạng đau khổ đó không có chút gì giống giả tạo.

Thế là, Giang Mạc Thần chưa từng sợ qua bất cứ chuyện gì lần đầu tiên thấy sợ, lại lên, thân thể con lớn của anh run rẩy nhẹ, xém chút chịu không nối, trực tiếp “giao hợp” rồi.

“Rất đau sao?”

“Đau! Anh ra đi, mau ra đi!”

“Không được!” Anh nhăn mày, quả nhiên cự tuyệt.

Lần đầu tiên cảm nhận được thân thể phụ nữ mềm như thế, ấm như thế, mướt như thế, lại n*ng như thế, đây...coi như cảm giác tuyệt nhất mà anh chưa từng trải qua, sự tuyệt diệu đó khiến hắn hận không nổi tiếp tục động tác ấy ngay, sao nỡ bỏ ra?

Anh nghĩ một lát, nói: “Tôi không động đẩy trước, em thích ứng xíu.”

“Không! Anh ra đi, giờ ra đi!” Cố Du cảm thấy dạo này chắc gặp vận xấu, vốn chỉ muốn chụp mấy tin tức để làm đồ án tốt nghiệp, ai ngờ lên thuyền đó không chỉ kẻ buôn người, còn có phạm pháp, ma túy!

Giờ coi như đã an toàn được cứu ra, nhưng lại gặp tên ma quân khốn kiếp Giang Mạc Thần!

Cô chẳng qua là vì hiểu nhầm mà làm hỏng bữa ăn của anh, không chỉ mất tự do, ngay đến thanh bạch cũng bị anh cướp đi!

Muốn khóc, mà không có nước mắt!

Tuy Cố Du không phải kiểu người cổ hủ, nhưng trinh tiết cũng muốn dành cho người chồng sau này của mình...tên lưu manh thúi đáng chết, tốt nhất đừng để có ngày rơi vào trong tay của Cố Du cô, nếu không, cô nhất định đem anh làm trai bao, cho đám bà già nện!

Giang Mạc Thần không biết Cố Du đang nghĩ gì, nhưng bộ dạng cắn chặt răng của cô đều bị anh thấy rõ ràng, rõ là nghĩ anh theo hướng xấu, thấy trán cô giãn ra chút, anh có không muốn nhịn nữa, lập tức gia tốc thực hiện.

Tâm tư của Cố Du không biết bị động tác quá kích của anh làm cho 7 8 lần, cảm thấy toàn thân mình bị Giang Mạc Thần đem lên trên cao, đến cả chiếc xe, cũng vì động tác lắc lư quá sức ấy phát tiếng kêu.

Không biết bao lâu nữa, trận chiến toàn do Giang Mạc Thần làm chủ đấu tranh cuối cùng cũng kết thúc, anh vui vẻ rút ra, mới phát hiện con nha đầu đã bị ngất đi từ lúc nào.

Hắn nhanh chóng rút ra, đưa tay vỗ hai má của con nha đầu: “Đồ vật nhỏ, tỉnh lại, mau tỉnh lại, không phải cô bị ông làm ra chuyện gì chứ? Trên tàu cô cũng có thể qua được, không đến nỗi yếu ớt vậy chứ?”

Giang Mạc Thần không biết, lần đầu của phụ nữ sức chịu đựng là có giới hạn, đây không phải là vấn đề thể lực, mà là sức chịu đựng!

Vỗ mấy lần, Cố Du vẫn không tỉnh, Giang Mạc Thần lại hoảng lần nữa.

Vội vàng mặc lại quần áo cho Hoắc Nhất Hàng người, lúc này, mới phát hiện một sự thật bị thương_ đồ của Cố Du trước đó bị anh xé nát, giờ dù có mặc lại, cũng không che giấu được gì, không còn cách nào khác, anh vô cùng vô cùng ngượng ngùng và “mạo muội” gọi điện thoại cho Vân Khuynh: “Em gái…cái đó, anh biết anh Hoắc đã chuẩn bị cho em mấy bộ đồ, bên anh có chút việc nhỏ, em có thể đem đồ của em cho anh được không? Tầng hầm dưới lầu 1, chỗ đỗ xe khu E.”

Vân Khuynh vừa được Hoắc Nhất Hàng đút cho ăn cháo xong, nhận được điện thoại đúng lúc đang uống nước, có chút nghi hoặc hỏi: “ Anh bảo em đem đồ đến làm gì?”

“Anh…anh nện con nha đầu Cố Du đó, bé đó không chịu nổi hành hạ, ngất đi, anh vỗ thế nào cũng không tỉnh, anh sợ xảy ra chuyện gì, muốn đem ngược lên đó khám thử, cái đó…quần áo không mặc được, không thể cứ thế khoác lên người!”



“Ặc ặc ặc” ngụm nước trong họng khiến Vân Khuynh bị sặc.

Nếu không phải cô sớm nghe từ miệng Hoắc Nhất Hàng Giang Mạc Thần chỉ là bề ngoài phóng túng bất cần, trên thực tế đến cả hôn còn chưa hôn qua phụ nữ, cô thật nghi ngờ Giang Mạc Thần là tên đàn ông khốn nạn, dù gì, ai đời nào mới gặp người ta một hai lần đã nện người ta…

Nhưng cũng chính vì thế, cô càng thấy vô cùng kinh ngạc, nên cảm xúc nhất thời kích động, làm mình bị sặc.

Hoắc Nhất Hàng thấy vật, liền qua lấy ly nước của cô, đưa tay ra vỗ lưng Vân Khuynh: “Chậm xíu, sao lại để mình bị sặc?”

“Em gái, cứu mạng như cứu lửa, em bảo anh Hoắc nhanh chút! Tiểu nha đầu không động đẩy, hô hấp yếu ớt, anh…sốt ruột chết đi được!” Giang Mạc Thần lại hối một câu, thật là biểu hiện vô cùng sốt ruột.

“Được, em lập tức nói với Nhất Hàng, bảo anh ấy mang quần áo xuống.” Vân Khuynh vội trả lời, sau đó lấy tay cúp điện thoại, nói với Giang Mạc Thần: “Nhất Hàng, anh đem bộ đồ của em xuống hầm gửi xe khu E cho anh em, anh …anh ấy…”

Lời này, Vân Khuynh vẫn có chút áy náy không dám nói.

Hoắc Nhất Hàng nhìn thấy Vân Khuynh đỏ mặt, lại liên hệ việc Giang Mạc Thần cần đồ nữ, rất nhanh hiểu rõ: “Nó và Cố Du phát sinh quan hệ?”

“Anh cũng biết anh ấy và Cố Du?”

“Có thể tượng tưởng ra.” Hoắc Nhất Hàng nói: “Từ lúc anh quen biết hắn, chưa từng thấy hắn có ý với ai rõ ràng như với con nha đầu đó.”

“Cố Du là cô gái tốt, lần này, may gặp được em ấy, em mới thoát nguy, em còn muốn cảm ơn em ấy, anh em lại…Nhất Hàng, anh mau xuống đi, nghe anh em nói khá nghiêm trọng, đừng để xảy ra hậu quả nghiêm trọng gì.”

“Gấu bắc cực đang ở ngoài, anh lấy đồ cho hắn, bảo hắn mang xuống là được.” Hoắc Nhất Hàng nói, thì quay người.

Anh không có hứng thú đi xem Giang Mạc Thần ngủ với gái như thế nào, anh chỉ muốn ở bên vợ mình, một phút cũng không muốn rời.

- ---

Hai tiếng sau, Cố Du tỉnh dậy, thì phát hiện mình đã trở thành bệnh nhân, cùng với Vân Khuynh ở chung một phòng.

Điểm khác nhau là, Vân Khuynh là do sức khỏe bị tổn hao quá độ mà nằm viện, mà cô, lại bị tên Giang Mạc Thần lưu manh thối nện cho nằm viện.

Chưa kịp cảm nhận được nỗi đau từ cơ thế, cô đã hận không thể đào cái lỗ chui xuống đất!

Đặc biệt là, Vân Khuynh thấy cô tỉnh dậy, mới quan tâm hỏi: “Bé Du em thấy sao? Đau không?”

Thực ra, Vân Khuynh cũng có chút ngại, dù sao, cô đã coi Giang Mạc Thần như anh trai của mình, anh trai nhà mình không biết thương hoa tiếc ngọc, lần đầu tiên của cô gái, bị rách tàn nhẫn như thế, không ngất đi mới lạ!

“Chị Vân Khuynh, em…” Cố Du không biết nói sao, uất ức, đương nhiên là có, nhưng dù cô không thừa nhận, cảm giác của cơ thể là thật, sau đó, quả thực có hưởng thụ, loại cảm giác tuyệt diệu không thể miêu tả bằng lời đó, đau mà vui sướng, suýt nữa khiến cô phát điên!

Nhưng cô…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Năm Tháng Còn Dài, Có Anh Không Hoang Mang

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook