Năm Tháng Còn Dài, Có Anh Không Hoang Mang
Chương 178
Vô Danh
14/09/2020
Sự thật chứng minh, Bạc Giản Thương tuyệt đối thuộc nhóm cường thủ hào đoạt, Lôi Hoan Ni là mục tiêu của anh, anh liền sẽ kiên định không dời “tiêu diệt” mục tiêu đến ngay cả xác cũng không còn.
Cảnh “bi thảm thế gian” này cứ duy trì đày đọa đến giữa khuya, lúc Lôi Hoan Ni lần thứ bảy bị Bạc Giản Thương tiến công mạnh mẽ đến ngất đi, Bạc Giản Thương cuối cùng mới hài lòng tha cho cô.
Bạc Giản Thương là lần đầu làm chuyện này, tuy rằng về sau càng làm càng thuận lợi, đến cuối cùng vẫn là không biết nặng nhẹ, sau khi kết thúc, anh nhìn thấy vết tích thâm tím trên làn da mịn màng của phụ nữ, trên giường một đống bừa bộn, đôi mày hơi cau lại, đứng dậy xuống giường.
Lúc đầu định nhờ người giúp việc giúp Lôi Hoan Ni dọn dẹp lại, nhưng lại thay đổi chủ ý, bản thân đích thân ra tay……sau đó, anh mặc đồ cho Lôi Hoan Ni, ôm đi phòng sách ngủ, đồng thời thông báo cho người giúp việc dọn dẹp phòng ngủ.
Lôi Hoan Ni trong một hoàn cảnh lạ lẫm tỉnh dậy, nghĩ đến những chuyện đã xảy ra, tức thời giận đến nghiến răng.
Sự trong sạch của cô, không ngờ trong tình huống không có sức phản kháng, bị một tên ngang ngược cô căm ghét lấy đi!
Quan trọng nhất đó là, người đàn ông đó không biết gì gọi là thương hoa tiếc ngọc, xé nát cô xong, như là cái máy đóng cọc không biết mệt mỏi, một khắc cũng không ngừng mà xung phong, xung phong, lại xung phong! Làm cô xỉu đi rồi cũng chưa tha cho cô, đến nỗi cô cũng không nhớ bản thân đã ngất xỉu lặp đi lặp lại bao nhiêu lần……
Vị hôn phu cái gì! Anh hai rốt cuộc là nghĩ như thế nào, tại sao lại tìm vị hôn phu như thế này cho cô?
Nghĩ đến Hoắc Nhất Hàng đối xử với Vân Khuynh, dịu dàng chu đáo biết bao, nhưng cô lại bị tên ngang ngược này bám lấy.
Cô muốn bỏ trốn, muốn nghĩ tất cả cách để bỏ trốn!
Đã định được chủ ý, Lôi Hoan Ni đã nhịn cơn đau của toàn thân, vùng vẫy ngồi dậy, trên người đã mặc quần áo rồi, không phải kiểu áo nửa trong suốt trước đó khiến người khác hoang tưởng, mà là một bộ quần áo nhà rộng lớn, độ dài qua khỏi đầu gối, tuy rằng không có mặc áo lót quần lót, có chút hơi lồi ra, nhưng cô không quan tâm nhiều nữa.
Cô xuống giường, mặc đôi dép được đặt kế bên giường, nhìn sang bốn bên, cầm lấy một bình hoa trên tay, nhẹ nhàng đi ra hướng ngoài cửa.
Ở vùng kín đúng là rất đau, hơi dang rộng bước chân đi, liền như bị xé rách vậy, đôi chân cũng có chút mềm nhũn, cô nhất thiết phải cắn răng chịu đựng mới có thể bước qua đó.
Không mấy dễ dàng bước đến trước cửa, cô dùng một tay cầm lấy bình hoa, một tay khác mở cái cầm tay cửa, cửa được mở một khe hở nho nhỏ.
Âm thanh bên ngoài lập tức truyền vào đây. Hiển nhiên, hiệu quả cách âm của căn phòng ngủ nhỏ này vẫn làm cực tốt.
“Vương tử Sarri, vì muốn cứu anh từ trong tay bọn phản quân, người của tôi, đã hi sinh hai người, thương nặng một người, thương nhẹ chín người, tổn thất cực lớn, nhưng anh lại khuyên nhủ cha anh đừng dựa theo lời hứa hẹn chi trả tiền cho tôi, anh biết hậu quả làm như thế là cái gì không?”
Đây là tiếng của Bạc Giản Thương, nghe rất là bình tĩnh, nhưng bên trong lại ẩn chứa sự khát máu lạnh lẽo tức giận.
“Là anh mở to miệng sư tử! Anh cần, không ngờ còn nhiều hơn bọn phản quân, anh đúng là……thừa nước đục thả câu!” Người bị xưng là vương tử Sarri nói là tiếng nước ngoài, Lôi Hoan Ni nghe hiểu được.
“Bọn phản quân cần là chính quyền trong tay cha anh, sinh mạng của anh và cha anh, tiền, còn chúng tôi chỉ là cần một số tiền, lựa một trong ba, có vấn đề gì ở đây sao?” Tiếng nói chuyện rất lạ lẫm, nghĩ chắc là người của Bạc Giản Thương.
“Vương tử Sarri, tôi không thể không nhắc nhở anh, là cha anh đích thân tìm quan chỉ huy của chúng tôi bàn chuyện làm ăn, mà không phải chúng tôi đi tìm các người, chúng tôi là quân đánh thuê, trong mắt của chúng tôi, không có sự khác biệt giữa bạn bè và quân địch, chỉ có lợi ích là chẳng bao giờ thay đổi, chúng tôi tuân theo lời hứa hẹn, cứu anh an toàn từ trong tay của bọn phản quân ra, các người lại không chịu chi trả thù lao của chúng tôi, đây khẳng định là vi phạm lời hứa rồi. Chúng tôi thông thường đối xử hàng hóa vi phạm lời hứa, đều sẽ trực tiếp giết chết, bây giờ, mời anh nói cho chúng tôi nghe thêm một lần, anh và cha anh là lựa chọn thù lao đáng có của chúng tôi, hay là……”
Người này chưa nói xong, vương tử Sarri đã la lớn lên, “Không! Các người không thể làm như thế, đừng tưởng rằng tôi không biết, ở đây là Vinh Thành! Pháp luật của Vinh Thành không chấp nhận cho người giết người!”
“Anh nói không sai, cho nên, nhất định chúng tôi sẽ để lại mạng sống của anh, để máu của anh, đến vùng biển xong mới chảy cạn!”
“Cố chấp không hiểu!” Giọng nói của Bạc Giản Thương lạnh lùng vang lên, “Lãng phí thời gian quá nhiều rồi, Đường Kính, ra tay!”
“Vâng! Quan chỉ huy!”
“Bằng!”
“Bằng bằng bằng bằng!”
Tiếng súng vang lên, tiếng la thảm thiết của vương tử Sarri cũng vang lên.
Đây là……đang giết người?
Lôi Hoan Ni run rẩy vài cái, kéo mạnh cửa ra.
Cô không biết bản thân tại sao lại làm thế, có lẽ chỉ muốn xác nhận lại, Bạc Giản Thương có thật là dám ra tay giết người ở Vinh Thành không?
Trong cảnh tượng trước mắt, nhưng lại khiến cô đột nhiên trố to mắt.
Trên cơ thể của người đàn ông thêm ba cái lỗ máu, phân biệt ở hai đầu gối của chân, hai cánh tay của tay, và nơi hơi gần chỗ tim, máu tươi phun ra tung tóe, đã nhuộm đỏ màu áo của người đàn ông, không cần nghĩ, đã biết người đàn ông này đã phế.
“Bốp!” một tiếng, bình hoa trên tay Lôi Hoan Ni rớt xuống đất, vỡ thành nhiều mảnh.
Thân là công chúa hắc đạo, tính cách của cô không được gọi là hiền lành, thường xuyên cũng cho người đi xử lý những kể chống đối bản thân hoặc kẻ thù của Lôi gia, nhưng cảnh tượng máu me này, cô lại là chưa từng gặp qua thật.
Lôi Đông Hãn bảo vệ cô rất tốt, dễ dàng không để cô tiếp xúc mặt tối tăm, sự kiêu ngạo và ngang ngược của cô đến từ sự bảo vệ kín đáo của Lôi gia, tuy rằng Lôi Đông Hãn vẫn luôn biết rằng, sự bảo vệ này không hề có nhiều ích lợi cho cô……
Anh lựa chọn giao em gái cho Bạc Giản Thương, cũng biết được năng lực của Bạc Giản Thương, có thể bảo vệ em gái của mình rất tốt, chỉ là anh không nghĩ rằng, Bạc Giản Thương không như anh nghĩ vậy, để Lôi Hoan Ni nhìn thấy cảnh tượng tối tăm máu me.
Bạc Giản Thương trước đó đã điều tra qua Lôi Hoan Ni trước, vừa nãy cô vừa có động tĩnh, anh liền biết được, lúc này, đối với phản ứng của cô, cũng không có gì là lạ.
Anh đứng dậy, vài bước đi đến trước mặt Lôi Hoan Ni, cánh tay đưa qua đó, ôm lấy cơ thể đang run rẩy của Lôi Hoan Ni vào lòng, một bàn tay lấy đà ôm lấy cái eo thon nhỏ của cô, cúi đầu xuống, hôn lên cổ cô, nhưng lời lại là nói với Đường Kính, “Không phát hiện phụ nữ của tôi không thích nghe tiếng súng? Đổi kiểu khác!”
Trong mắt Đường Kính hiện lên ngạc nhiên, anh biết là quan chỉ huy có dẫn theo vị hôn thê về, cũng biết vị hôn thê của quan chỉ huy là con gái của Lôi gia, chỉ là, ngay cả anh cũng không ngờ rằng, Lôi gia là xã hội đen, con gái của Lôi gia đối diện những chuyện này, không ngờ còn biết sợ hãi?
Công chúa hắc đạo không thấy máu được?
Vậy……quan chỉ huy là cố ý dẫn vương tử Sarri đến đây xử lý? Mục đích là kích thích vị hôn thê của anh ấy?
Những suy nghĩ này, chỉ là chuyện trong phút chốc, thân là thuộc hạ của Bạc Giản Thương, đối với mệnh lệnh của Bạc Giản Thương, Đường Kính trước giờ đều là phục tùng tuyệt đối.
“Vâng, quan chỉ huy!”
Anh lập tức dẹp súng, lấy ra một cây dao găm bén nhọn, quỳ xuống trước mặt vương tử Sarri, một tay đưa qua đó, “xoẹt” một tiếng tháo đi cằm dưới của vương tử Sarri, móc lưỡi của anh ta ra, định muốn cắt đi, nói, “Cơ hội cuối cùng, tôi đếm ba lần, sau ba lần, anh cũng không cần đưa ra lựa chọn nữa.”
“Một.”
“Các người không thể đối xử như thế với tôi, cha của tôi là quốc vương của nước W, các người giết tôi, cha của tôi nhất định sẽ báo thù cho tôi.”
“Hai.”
“Tôi không có nói không đưa tiền, chỉ là tiền các anh cần rất nhiều, tôi đồng ý trả một nửa, một nửa!”
“Ba!”
“Không không không! Đừng làm như thế, tôi đưa tiền, tôi lập tức liên hệ với cha tôi, để ông ấy chuyển tiền vào tài khoản của quan chỉ huy.”
“Bao nhiêu?” Đường Kính truy hỏi.
“Các người cần bao nhiêu thì trả bấy nhiêu.” Vương tử Sarri cuối cùng chịu thua.
Chịu đạn súng rồi không nói, còn sẽ bị trở thành kẻ câm, anh ta cuối cùng hiểu rõ, trong thế giới của Bạc Giản Thương, không có chuyện thất hứa, anh có thể giữ mạng anh ta đến bây giờ, chỉ là chưa lấy được tiền.
Nếu như anh ta không đồng ý yêu cầu của Bạc Giản Thương nữa, Bạc Giản Thương sẽ để Đường Kính triệt để giết chết anh ta thật.
Tuy rằng anh ta tiếc tiền, nhưng càng tiếc mạng hơn.
Bạc Giản Thương ôm chặt lấy Lôi Hoan Ni, nói với Đường Kính, “Đưa anh ta điện thoại vệ tinh.”
Đường Kính lập tức lấy điện thoại vệ tinh cho vương tử Sarri.
Tay của vương tử Sarri còn đang chảy máu, căn bản không thể nào cầm nổi điện thoại, Đường Kính tốt bụng cầm lấy để kế bên tai anh.
Vương tử Sarri kinh hãi nói một vài lời bằng tiếng nước W với điện thoại, Đường Kính lập tức cúp điện thoại đi.
Khoảng năm phút sau, Bạc Giản Thương nhận được tiền, mép miệng nhếch lên, lạnh lùng hạ lệnh, “Tiếp tục!”
Đường Kính không hề do dự xuống dao, một đầu lưỡi máu me bị cắt xuống, vứt lên người của vương tử Sarri.
“Á~ á á á!” Vương tử Sarri gào khóc thảm thiết, mở miệng ra định nói gì đó, trong mắt toàn là phẫn nộ, hình như muốn trách mắng Bạc Giản Thương không giữ lời hứa, nhưng chỉ có thể phát ra âm đơn.
“Con người của tôi, lòng tương đối tốt, không thích người khác thách thức tôi.” Bạc Giản Thương tốt bụng nói ra nguyên nhân.
Giữ mạng của vương tử Sarri, đúng thật là vì muốn lấy được tiền, tiền đến tay rồi, cái người muốn thách thức anh này, cũng không còn nhất thiết phải tồn tại nữa, tàn rồi, phế rồi, liền có thể quăng đến biển lớn cho cá mập ăn!
Đường Kính bổ sung nói rõ, “Vương tử Sarri, chúng tôi làm việc luôn công bằng công chính, tiền cha anh chi trả, là thù lao cứu anh từ tay bọn phản quân ra, bây giờ chúng tôi tính là, anh ý đồ muốn thách thức quan chỉ huy của chúng tôi, món nợ lãng phí hơn 24 giờ của chúng tôi!”
Ý này chính là nói, cho dù đưa tiền rồi, vương tử Sarri vẫn là khó thoát cái chết, hơn nữa, trước khi chết còn phải trải qua sự đày đọa đau đớn.
Từ lúc vương tử Sarri bắt đầu cả gan thách thức Bạc Giản Thương, Bạc Giản Thương đã không có dự định tha cho anh ta.
“Lôi người này xuống!” Vứt xuống câu nói này, Bạc Giản Thương ẵm Lôi Hoan Ni rời khỏi phòng sách.
Lôi Hoan Ni im lặng, ngay cả thở cũng không dám lớn tiếng, cô đâu phải là con ngốc, đương nhiên biết được lời nói của Bạc Giản Thương, không những là nói với vương tử Sarri, cũng nói lời cảnh cáo cho cô.
Người đàn ông này không những ngang ngược, quả thật là tên quỷ dữ!
Nhưng cô không muốn trở thành tên vương tử Sarri kia đâu……
Bạc Giản Thương ẵm Lôi Hoan Ni về phòng chủ nhân, ga giường bao gối cũng đã thay rồi, nhưng hai sợi xích thép vẫn còn đặt ở nơi đó!
Bạc Giản Thương đặt Lôi Hoan Ni lên giường lớn, cô lập tức nhịn đau lùi về sau, lùi cho đến góc của giường, kéo xa khoảng cách với Bạc Giản Thương, “Anh……anh không thể lại làm chuyện ấy với tôi, cơ thể của tôi……tôi không khỏe!”
Cảnh “bi thảm thế gian” này cứ duy trì đày đọa đến giữa khuya, lúc Lôi Hoan Ni lần thứ bảy bị Bạc Giản Thương tiến công mạnh mẽ đến ngất đi, Bạc Giản Thương cuối cùng mới hài lòng tha cho cô.
Bạc Giản Thương là lần đầu làm chuyện này, tuy rằng về sau càng làm càng thuận lợi, đến cuối cùng vẫn là không biết nặng nhẹ, sau khi kết thúc, anh nhìn thấy vết tích thâm tím trên làn da mịn màng của phụ nữ, trên giường một đống bừa bộn, đôi mày hơi cau lại, đứng dậy xuống giường.
Lúc đầu định nhờ người giúp việc giúp Lôi Hoan Ni dọn dẹp lại, nhưng lại thay đổi chủ ý, bản thân đích thân ra tay……sau đó, anh mặc đồ cho Lôi Hoan Ni, ôm đi phòng sách ngủ, đồng thời thông báo cho người giúp việc dọn dẹp phòng ngủ.
Lôi Hoan Ni trong một hoàn cảnh lạ lẫm tỉnh dậy, nghĩ đến những chuyện đã xảy ra, tức thời giận đến nghiến răng.
Sự trong sạch của cô, không ngờ trong tình huống không có sức phản kháng, bị một tên ngang ngược cô căm ghét lấy đi!
Quan trọng nhất đó là, người đàn ông đó không biết gì gọi là thương hoa tiếc ngọc, xé nát cô xong, như là cái máy đóng cọc không biết mệt mỏi, một khắc cũng không ngừng mà xung phong, xung phong, lại xung phong! Làm cô xỉu đi rồi cũng chưa tha cho cô, đến nỗi cô cũng không nhớ bản thân đã ngất xỉu lặp đi lặp lại bao nhiêu lần……
Vị hôn phu cái gì! Anh hai rốt cuộc là nghĩ như thế nào, tại sao lại tìm vị hôn phu như thế này cho cô?
Nghĩ đến Hoắc Nhất Hàng đối xử với Vân Khuynh, dịu dàng chu đáo biết bao, nhưng cô lại bị tên ngang ngược này bám lấy.
Cô muốn bỏ trốn, muốn nghĩ tất cả cách để bỏ trốn!
Đã định được chủ ý, Lôi Hoan Ni đã nhịn cơn đau của toàn thân, vùng vẫy ngồi dậy, trên người đã mặc quần áo rồi, không phải kiểu áo nửa trong suốt trước đó khiến người khác hoang tưởng, mà là một bộ quần áo nhà rộng lớn, độ dài qua khỏi đầu gối, tuy rằng không có mặc áo lót quần lót, có chút hơi lồi ra, nhưng cô không quan tâm nhiều nữa.
Cô xuống giường, mặc đôi dép được đặt kế bên giường, nhìn sang bốn bên, cầm lấy một bình hoa trên tay, nhẹ nhàng đi ra hướng ngoài cửa.
Ở vùng kín đúng là rất đau, hơi dang rộng bước chân đi, liền như bị xé rách vậy, đôi chân cũng có chút mềm nhũn, cô nhất thiết phải cắn răng chịu đựng mới có thể bước qua đó.
Không mấy dễ dàng bước đến trước cửa, cô dùng một tay cầm lấy bình hoa, một tay khác mở cái cầm tay cửa, cửa được mở một khe hở nho nhỏ.
Âm thanh bên ngoài lập tức truyền vào đây. Hiển nhiên, hiệu quả cách âm của căn phòng ngủ nhỏ này vẫn làm cực tốt.
“Vương tử Sarri, vì muốn cứu anh từ trong tay bọn phản quân, người của tôi, đã hi sinh hai người, thương nặng một người, thương nhẹ chín người, tổn thất cực lớn, nhưng anh lại khuyên nhủ cha anh đừng dựa theo lời hứa hẹn chi trả tiền cho tôi, anh biết hậu quả làm như thế là cái gì không?”
Đây là tiếng của Bạc Giản Thương, nghe rất là bình tĩnh, nhưng bên trong lại ẩn chứa sự khát máu lạnh lẽo tức giận.
“Là anh mở to miệng sư tử! Anh cần, không ngờ còn nhiều hơn bọn phản quân, anh đúng là……thừa nước đục thả câu!” Người bị xưng là vương tử Sarri nói là tiếng nước ngoài, Lôi Hoan Ni nghe hiểu được.
“Bọn phản quân cần là chính quyền trong tay cha anh, sinh mạng của anh và cha anh, tiền, còn chúng tôi chỉ là cần một số tiền, lựa một trong ba, có vấn đề gì ở đây sao?” Tiếng nói chuyện rất lạ lẫm, nghĩ chắc là người của Bạc Giản Thương.
“Vương tử Sarri, tôi không thể không nhắc nhở anh, là cha anh đích thân tìm quan chỉ huy của chúng tôi bàn chuyện làm ăn, mà không phải chúng tôi đi tìm các người, chúng tôi là quân đánh thuê, trong mắt của chúng tôi, không có sự khác biệt giữa bạn bè và quân địch, chỉ có lợi ích là chẳng bao giờ thay đổi, chúng tôi tuân theo lời hứa hẹn, cứu anh an toàn từ trong tay của bọn phản quân ra, các người lại không chịu chi trả thù lao của chúng tôi, đây khẳng định là vi phạm lời hứa rồi. Chúng tôi thông thường đối xử hàng hóa vi phạm lời hứa, đều sẽ trực tiếp giết chết, bây giờ, mời anh nói cho chúng tôi nghe thêm một lần, anh và cha anh là lựa chọn thù lao đáng có của chúng tôi, hay là……”
Người này chưa nói xong, vương tử Sarri đã la lớn lên, “Không! Các người không thể làm như thế, đừng tưởng rằng tôi không biết, ở đây là Vinh Thành! Pháp luật của Vinh Thành không chấp nhận cho người giết người!”
“Anh nói không sai, cho nên, nhất định chúng tôi sẽ để lại mạng sống của anh, để máu của anh, đến vùng biển xong mới chảy cạn!”
“Cố chấp không hiểu!” Giọng nói của Bạc Giản Thương lạnh lùng vang lên, “Lãng phí thời gian quá nhiều rồi, Đường Kính, ra tay!”
“Vâng! Quan chỉ huy!”
“Bằng!”
“Bằng bằng bằng bằng!”
Tiếng súng vang lên, tiếng la thảm thiết của vương tử Sarri cũng vang lên.
Đây là……đang giết người?
Lôi Hoan Ni run rẩy vài cái, kéo mạnh cửa ra.
Cô không biết bản thân tại sao lại làm thế, có lẽ chỉ muốn xác nhận lại, Bạc Giản Thương có thật là dám ra tay giết người ở Vinh Thành không?
Trong cảnh tượng trước mắt, nhưng lại khiến cô đột nhiên trố to mắt.
Trên cơ thể của người đàn ông thêm ba cái lỗ máu, phân biệt ở hai đầu gối của chân, hai cánh tay của tay, và nơi hơi gần chỗ tim, máu tươi phun ra tung tóe, đã nhuộm đỏ màu áo của người đàn ông, không cần nghĩ, đã biết người đàn ông này đã phế.
“Bốp!” một tiếng, bình hoa trên tay Lôi Hoan Ni rớt xuống đất, vỡ thành nhiều mảnh.
Thân là công chúa hắc đạo, tính cách của cô không được gọi là hiền lành, thường xuyên cũng cho người đi xử lý những kể chống đối bản thân hoặc kẻ thù của Lôi gia, nhưng cảnh tượng máu me này, cô lại là chưa từng gặp qua thật.
Lôi Đông Hãn bảo vệ cô rất tốt, dễ dàng không để cô tiếp xúc mặt tối tăm, sự kiêu ngạo và ngang ngược của cô đến từ sự bảo vệ kín đáo của Lôi gia, tuy rằng Lôi Đông Hãn vẫn luôn biết rằng, sự bảo vệ này không hề có nhiều ích lợi cho cô……
Anh lựa chọn giao em gái cho Bạc Giản Thương, cũng biết được năng lực của Bạc Giản Thương, có thể bảo vệ em gái của mình rất tốt, chỉ là anh không nghĩ rằng, Bạc Giản Thương không như anh nghĩ vậy, để Lôi Hoan Ni nhìn thấy cảnh tượng tối tăm máu me.
Bạc Giản Thương trước đó đã điều tra qua Lôi Hoan Ni trước, vừa nãy cô vừa có động tĩnh, anh liền biết được, lúc này, đối với phản ứng của cô, cũng không có gì là lạ.
Anh đứng dậy, vài bước đi đến trước mặt Lôi Hoan Ni, cánh tay đưa qua đó, ôm lấy cơ thể đang run rẩy của Lôi Hoan Ni vào lòng, một bàn tay lấy đà ôm lấy cái eo thon nhỏ của cô, cúi đầu xuống, hôn lên cổ cô, nhưng lời lại là nói với Đường Kính, “Không phát hiện phụ nữ của tôi không thích nghe tiếng súng? Đổi kiểu khác!”
Trong mắt Đường Kính hiện lên ngạc nhiên, anh biết là quan chỉ huy có dẫn theo vị hôn thê về, cũng biết vị hôn thê của quan chỉ huy là con gái của Lôi gia, chỉ là, ngay cả anh cũng không ngờ rằng, Lôi gia là xã hội đen, con gái của Lôi gia đối diện những chuyện này, không ngờ còn biết sợ hãi?
Công chúa hắc đạo không thấy máu được?
Vậy……quan chỉ huy là cố ý dẫn vương tử Sarri đến đây xử lý? Mục đích là kích thích vị hôn thê của anh ấy?
Những suy nghĩ này, chỉ là chuyện trong phút chốc, thân là thuộc hạ của Bạc Giản Thương, đối với mệnh lệnh của Bạc Giản Thương, Đường Kính trước giờ đều là phục tùng tuyệt đối.
“Vâng, quan chỉ huy!”
Anh lập tức dẹp súng, lấy ra một cây dao găm bén nhọn, quỳ xuống trước mặt vương tử Sarri, một tay đưa qua đó, “xoẹt” một tiếng tháo đi cằm dưới của vương tử Sarri, móc lưỡi của anh ta ra, định muốn cắt đi, nói, “Cơ hội cuối cùng, tôi đếm ba lần, sau ba lần, anh cũng không cần đưa ra lựa chọn nữa.”
“Một.”
“Các người không thể đối xử như thế với tôi, cha của tôi là quốc vương của nước W, các người giết tôi, cha của tôi nhất định sẽ báo thù cho tôi.”
“Hai.”
“Tôi không có nói không đưa tiền, chỉ là tiền các anh cần rất nhiều, tôi đồng ý trả một nửa, một nửa!”
“Ba!”
“Không không không! Đừng làm như thế, tôi đưa tiền, tôi lập tức liên hệ với cha tôi, để ông ấy chuyển tiền vào tài khoản của quan chỉ huy.”
“Bao nhiêu?” Đường Kính truy hỏi.
“Các người cần bao nhiêu thì trả bấy nhiêu.” Vương tử Sarri cuối cùng chịu thua.
Chịu đạn súng rồi không nói, còn sẽ bị trở thành kẻ câm, anh ta cuối cùng hiểu rõ, trong thế giới của Bạc Giản Thương, không có chuyện thất hứa, anh có thể giữ mạng anh ta đến bây giờ, chỉ là chưa lấy được tiền.
Nếu như anh ta không đồng ý yêu cầu của Bạc Giản Thương nữa, Bạc Giản Thương sẽ để Đường Kính triệt để giết chết anh ta thật.
Tuy rằng anh ta tiếc tiền, nhưng càng tiếc mạng hơn.
Bạc Giản Thương ôm chặt lấy Lôi Hoan Ni, nói với Đường Kính, “Đưa anh ta điện thoại vệ tinh.”
Đường Kính lập tức lấy điện thoại vệ tinh cho vương tử Sarri.
Tay của vương tử Sarri còn đang chảy máu, căn bản không thể nào cầm nổi điện thoại, Đường Kính tốt bụng cầm lấy để kế bên tai anh.
Vương tử Sarri kinh hãi nói một vài lời bằng tiếng nước W với điện thoại, Đường Kính lập tức cúp điện thoại đi.
Khoảng năm phút sau, Bạc Giản Thương nhận được tiền, mép miệng nhếch lên, lạnh lùng hạ lệnh, “Tiếp tục!”
Đường Kính không hề do dự xuống dao, một đầu lưỡi máu me bị cắt xuống, vứt lên người của vương tử Sarri.
“Á~ á á á!” Vương tử Sarri gào khóc thảm thiết, mở miệng ra định nói gì đó, trong mắt toàn là phẫn nộ, hình như muốn trách mắng Bạc Giản Thương không giữ lời hứa, nhưng chỉ có thể phát ra âm đơn.
“Con người của tôi, lòng tương đối tốt, không thích người khác thách thức tôi.” Bạc Giản Thương tốt bụng nói ra nguyên nhân.
Giữ mạng của vương tử Sarri, đúng thật là vì muốn lấy được tiền, tiền đến tay rồi, cái người muốn thách thức anh này, cũng không còn nhất thiết phải tồn tại nữa, tàn rồi, phế rồi, liền có thể quăng đến biển lớn cho cá mập ăn!
Đường Kính bổ sung nói rõ, “Vương tử Sarri, chúng tôi làm việc luôn công bằng công chính, tiền cha anh chi trả, là thù lao cứu anh từ tay bọn phản quân ra, bây giờ chúng tôi tính là, anh ý đồ muốn thách thức quan chỉ huy của chúng tôi, món nợ lãng phí hơn 24 giờ của chúng tôi!”
Ý này chính là nói, cho dù đưa tiền rồi, vương tử Sarri vẫn là khó thoát cái chết, hơn nữa, trước khi chết còn phải trải qua sự đày đọa đau đớn.
Từ lúc vương tử Sarri bắt đầu cả gan thách thức Bạc Giản Thương, Bạc Giản Thương đã không có dự định tha cho anh ta.
“Lôi người này xuống!” Vứt xuống câu nói này, Bạc Giản Thương ẵm Lôi Hoan Ni rời khỏi phòng sách.
Lôi Hoan Ni im lặng, ngay cả thở cũng không dám lớn tiếng, cô đâu phải là con ngốc, đương nhiên biết được lời nói của Bạc Giản Thương, không những là nói với vương tử Sarri, cũng nói lời cảnh cáo cho cô.
Người đàn ông này không những ngang ngược, quả thật là tên quỷ dữ!
Nhưng cô không muốn trở thành tên vương tử Sarri kia đâu……
Bạc Giản Thương ẵm Lôi Hoan Ni về phòng chủ nhân, ga giường bao gối cũng đã thay rồi, nhưng hai sợi xích thép vẫn còn đặt ở nơi đó!
Bạc Giản Thương đặt Lôi Hoan Ni lên giường lớn, cô lập tức nhịn đau lùi về sau, lùi cho đến góc của giường, kéo xa khoảng cách với Bạc Giản Thương, “Anh……anh không thể lại làm chuyện ấy với tôi, cơ thể của tôi……tôi không khỏe!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.