Chương 20:
Lam Ngải Thảo
09/09/2021
Đậu Lộ ôm bụng chỉ cảm giác được ngũ tạng lục phủ đều bị lộn ngược, đau đến độ nói không nên lời, nghe nàng từng chữ một phát ra, chỉ cảm thấy toàn thân lạnh toát, chỉ biết rằng nàng chưa nể ai bao giờ, ngay cả lời nói của Định Bắc Hầu cũng chưa chắc đã nghe lọt tai, huống hồ là việc hôm nay, lập tức chỉ hận không thể hôn mê ngay tại chỗ.
( Nguồn từ: Dtruyen , Người dịch: Kelly Lu )
Mỹ nhân nổi danh của thành U châu, Tư Tư cô nương sửa lại vạt áo, chỉ biết lui về sau, nhưng lại nghe thấy vị công tử cao quý đang đạp trên người Đậu Lộ vẫy tay gọi nàng: “Tư Tư cô nương ngươi qua đây.”
Mặt nàng xanh lè bước qua, đầu gối mềm nhũn mà quỳ trên sàn, vị công tử trẻ tuổi nâng cầm nàng lên để nhìn rõ một lần, cười nói: “Đúng là một giai nhân tuyệt sắc, nghe nói Đậu đại công tử đang chuẩn bị chuộc thân cho Tư Tư cô nương, không biết rằng đang chuẩn bị sắp xếp đến ở nơi nào?”
Đậu Lộ còn muốn giảo biện: “Ai…Ai nói thế?”
Kim Bất Ngữ đạp hắn không buông, lớn giọng cười nói: “Thiên hạ không có tường nào không thông gió, Thế tử như ta tuy rằng là một tên vô dụng, không được dùng đến, nhưng phải làm sao đây? Tỷ tỷ của mình còn phải được bảo hộ.” Nàng từ trong giày rút ra một cây chủy thủ, mặt dao lạnh băng vỗ lên mặt Đậu Lộ hai cái: “Hay là Đại công tử nói xem, hành vi của ngươi, có để tỷ tỷ ta vào trong mắt?”
Đặng Lợi Vân làm vị bằng hữu xấu đúng nghĩa, giờ khắc quan trọng luôn sẽ đứng về phía huynh đệ, lập tức nói giúp: “Đúng vậy, Đậu đại công tử có hành vi như thế, có đem tỷ tỷ ta vào trong mắt?”
( Nguồn từ: Dtruyen , Người dịch: Kelly Lu )
Kim Bất Ngữ là huynh đệ của hắn, tỷ tỷ của nàng tự nhiên liền sẽ là tỷ tỷ của hắn thôi.
Đậu Lộ bị cậu em vợ vô dụng bắt gian tại phòng trước mặt biết bao nhiêu người, bị đạp dưới chân, vừa xấu hổ lại vừa bực bội, lập tức liều mạng giãy giụa, không nhịn được nữa mà lớn giọng quát: “Kim Bất Ngữ, ngươi là cái thá gì? Chỉ mang hư danh của Thế tử, lại đảm đương không nổi trọng trách của một Thế tử, chỉ là một tên vô dụng suốt ngày chỉ biết ăn chơi hưởng lạc, ngươi đang quản việc của lão tử sao? Còn về tỷ tỷ của ngươi, nàng gả vào Đậu phủ lại không thể vì Đậu phủ nối dõi, lão tử không hưu nàng đã là rất tốt rồi, không lẽ nàng còn dám quản việc lão tử ra ngoài tìm nữ nhân sao?”
Kim Bất Ngữ thấy hắn giãy giụa trên sàn như con giòi, đột nhiên cảm thấy buồn nôn, “Phì” một cái mà nhổ nước bọt lên mặt hắn: “Nếu không phải nể mặt tỷ tỷ, thì ngươi lại là cái thá gì. Nói đến việc sinh con nối dõi …” Nàng đứng trước mặt mọi người nâng cao giọng nói: “Tỷ tỷ ta gả vào Đậu phủ ba năm, vì con nối dõi mà nạp bốn thiếp thất cho Đại công tử, cộng thêm nha đầu thông phòng, ngươi còn lén lút vụng trộm nhiều lần ở bên ngoài như vậy, ruộng đất màu mỡ đều đặt trước mặt Đại công tư, nhưng đã nảy mầm qua lần nào chưa?”
Đặng Lợi Vân: “Đúng thế, cũng chưa nghe qua Đậu đại công tử có nhi nữ bên ngoài.”
Mọi người: “…”
Kim Bất Ngữ: “Không lẽ … là hạt giống không tốt?” còn ác ý mà quét mắt đến nữa thân dưới của hắn.
Kim Bất Vĩ: “…” tiêu rồi !
Định bắc hầu phủ phải kết oán cùng với Đậu phủ rồi đây !
Đám người sau lưng hắn nhỏ giọng bàn tán: “Không lẽ đã bị Thế tử nói trúng rồi sao? Là hạt giống không tốt ?”
( Nguồn từ: Dtruyen , Người dịch: Kelly Lu )
Còn có kẻ ngày thường khó chịu với tính khí kiêu căng ngạo mạng của Đậu Lộ, ánh mắt không có ý tốt mà nhìn đến nữa thân dưới của Đậu Lộ, cùng người bên cạnh bàn tán: “Đừng nói là … không có giống đấy chứ ?”
Đậu Lộ xấu hổ giận dữ muốn chết, hận không thể lột quần ra để chứng minh sự trong sạch của mình.
Bên ngoài đám người, gương mặt lạnh lùng của Quách Tử Hoa hiện lên ý cười, giờ đây hắn có thể chắc chắn rằng, Thế tử đến Như Ý Quán này là vì Đậu Lộ, vì muốn xả hận thay đích tỷ mình.
Kim Bất Vĩ còn muốn làm người giản hòa, bước qua kéo Kim Bất Ngữ: “Nhị đệ, không thể làm nhục đại tỷ phu như thế, mau mau buông chân ra.”
Kim Bất Ngữ lạnh giọng nói: “lời này của đại ca thực nực cười, là Đậu Lộ xem thường hầu phủ trước, sau đó lại khinh rẻ trưởng tỷ, người làm đệ đệ như ngươi không suy nghĩ cho hầu phủ, cư nhiên còn muốn nói giúp cho Đậu Lộ, đây là đạo lý gì? Không lẽ cảm thấy trưởng tỷ không cùng mẹ với ngươi, đao không rơi trúng đầu ngươi nên ngươi không cảm giác đau có đúng không?”
Suy nghĩ của Kim Bất Vĩ bị nàng không khách khí mà vạch trần, lập tức còn quẫn bách hơn cả Đậu Lộ, đè nén cơn giận nói: “Ngươi muốn thế nào?”
Kim Bất Ngữ ngang nhiên nói: “Nghe nói Đậu gia gia phong trong sạch nghiêm chính, nên phụ thân mới nhận lời hôn sự này, nếu Đậu Lộ đã khinh thường trưởng tỷ đến nước này, lại không xem Thế tử như ta ra gì, ta đây liền trói hắn lại dẫn đến doanh trại tìm các vị thúc bá phân xử !”
( Nguồn từ: Dtruyen , Người dịch: Kelly Lu )
Mỹ nhân nổi danh của thành U châu, Tư Tư cô nương sửa lại vạt áo, chỉ biết lui về sau, nhưng lại nghe thấy vị công tử cao quý đang đạp trên người Đậu Lộ vẫy tay gọi nàng: “Tư Tư cô nương ngươi qua đây.”
Mặt nàng xanh lè bước qua, đầu gối mềm nhũn mà quỳ trên sàn, vị công tử trẻ tuổi nâng cầm nàng lên để nhìn rõ một lần, cười nói: “Đúng là một giai nhân tuyệt sắc, nghe nói Đậu đại công tử đang chuẩn bị chuộc thân cho Tư Tư cô nương, không biết rằng đang chuẩn bị sắp xếp đến ở nơi nào?”
Đậu Lộ còn muốn giảo biện: “Ai…Ai nói thế?”
Kim Bất Ngữ đạp hắn không buông, lớn giọng cười nói: “Thiên hạ không có tường nào không thông gió, Thế tử như ta tuy rằng là một tên vô dụng, không được dùng đến, nhưng phải làm sao đây? Tỷ tỷ của mình còn phải được bảo hộ.” Nàng từ trong giày rút ra một cây chủy thủ, mặt dao lạnh băng vỗ lên mặt Đậu Lộ hai cái: “Hay là Đại công tử nói xem, hành vi của ngươi, có để tỷ tỷ ta vào trong mắt?”
Đặng Lợi Vân làm vị bằng hữu xấu đúng nghĩa, giờ khắc quan trọng luôn sẽ đứng về phía huynh đệ, lập tức nói giúp: “Đúng vậy, Đậu đại công tử có hành vi như thế, có đem tỷ tỷ ta vào trong mắt?”
( Nguồn từ: Dtruyen , Người dịch: Kelly Lu )
Kim Bất Ngữ là huynh đệ của hắn, tỷ tỷ của nàng tự nhiên liền sẽ là tỷ tỷ của hắn thôi.
Đậu Lộ bị cậu em vợ vô dụng bắt gian tại phòng trước mặt biết bao nhiêu người, bị đạp dưới chân, vừa xấu hổ lại vừa bực bội, lập tức liều mạng giãy giụa, không nhịn được nữa mà lớn giọng quát: “Kim Bất Ngữ, ngươi là cái thá gì? Chỉ mang hư danh của Thế tử, lại đảm đương không nổi trọng trách của một Thế tử, chỉ là một tên vô dụng suốt ngày chỉ biết ăn chơi hưởng lạc, ngươi đang quản việc của lão tử sao? Còn về tỷ tỷ của ngươi, nàng gả vào Đậu phủ lại không thể vì Đậu phủ nối dõi, lão tử không hưu nàng đã là rất tốt rồi, không lẽ nàng còn dám quản việc lão tử ra ngoài tìm nữ nhân sao?”
Kim Bất Ngữ thấy hắn giãy giụa trên sàn như con giòi, đột nhiên cảm thấy buồn nôn, “Phì” một cái mà nhổ nước bọt lên mặt hắn: “Nếu không phải nể mặt tỷ tỷ, thì ngươi lại là cái thá gì. Nói đến việc sinh con nối dõi …” Nàng đứng trước mặt mọi người nâng cao giọng nói: “Tỷ tỷ ta gả vào Đậu phủ ba năm, vì con nối dõi mà nạp bốn thiếp thất cho Đại công tử, cộng thêm nha đầu thông phòng, ngươi còn lén lút vụng trộm nhiều lần ở bên ngoài như vậy, ruộng đất màu mỡ đều đặt trước mặt Đại công tư, nhưng đã nảy mầm qua lần nào chưa?”
Đặng Lợi Vân: “Đúng thế, cũng chưa nghe qua Đậu đại công tử có nhi nữ bên ngoài.”
Mọi người: “…”
Kim Bất Ngữ: “Không lẽ … là hạt giống không tốt?” còn ác ý mà quét mắt đến nữa thân dưới của hắn.
Kim Bất Vĩ: “…” tiêu rồi !
Định bắc hầu phủ phải kết oán cùng với Đậu phủ rồi đây !
Đám người sau lưng hắn nhỏ giọng bàn tán: “Không lẽ đã bị Thế tử nói trúng rồi sao? Là hạt giống không tốt ?”
( Nguồn từ: Dtruyen , Người dịch: Kelly Lu )
Còn có kẻ ngày thường khó chịu với tính khí kiêu căng ngạo mạng của Đậu Lộ, ánh mắt không có ý tốt mà nhìn đến nữa thân dưới của Đậu Lộ, cùng người bên cạnh bàn tán: “Đừng nói là … không có giống đấy chứ ?”
Đậu Lộ xấu hổ giận dữ muốn chết, hận không thể lột quần ra để chứng minh sự trong sạch của mình.
Bên ngoài đám người, gương mặt lạnh lùng của Quách Tử Hoa hiện lên ý cười, giờ đây hắn có thể chắc chắn rằng, Thế tử đến Như Ý Quán này là vì Đậu Lộ, vì muốn xả hận thay đích tỷ mình.
Kim Bất Vĩ còn muốn làm người giản hòa, bước qua kéo Kim Bất Ngữ: “Nhị đệ, không thể làm nhục đại tỷ phu như thế, mau mau buông chân ra.”
Kim Bất Ngữ lạnh giọng nói: “lời này của đại ca thực nực cười, là Đậu Lộ xem thường hầu phủ trước, sau đó lại khinh rẻ trưởng tỷ, người làm đệ đệ như ngươi không suy nghĩ cho hầu phủ, cư nhiên còn muốn nói giúp cho Đậu Lộ, đây là đạo lý gì? Không lẽ cảm thấy trưởng tỷ không cùng mẹ với ngươi, đao không rơi trúng đầu ngươi nên ngươi không cảm giác đau có đúng không?”
Suy nghĩ của Kim Bất Vĩ bị nàng không khách khí mà vạch trần, lập tức còn quẫn bách hơn cả Đậu Lộ, đè nén cơn giận nói: “Ngươi muốn thế nào?”
Kim Bất Ngữ ngang nhiên nói: “Nghe nói Đậu gia gia phong trong sạch nghiêm chính, nên phụ thân mới nhận lời hôn sự này, nếu Đậu Lộ đã khinh thường trưởng tỷ đến nước này, lại không xem Thế tử như ta ra gì, ta đây liền trói hắn lại dẫn đến doanh trại tìm các vị thúc bá phân xử !”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.