Nam Tức Phụ Của Đông Bắc Hổ

Chương 141: Chương 141

Sơ Vẫn Giang Hồ

06/01/2018

Trước tiên nói về Vũ Khánh Cương, hoặc là nói, trước tiên nói một chút về Triệu Thục Đình, Triệu đại tiểu thư đã bị mọi người quên lãng.

Từ sau khi xảy ra chuyện video kia, xí nghiệp Triệu thị quả thực thành chuyện cười trong giới, ai nhìn thấy người nhà họ Triệu đều sẽ đâm chọc hai câu trêu ghẹo ba tiếng, đặc biệt là cha của Triệu Thục Đình, càng mang nhiều kỳ vọng với con gái thì lúc này lại càng thất vọng.

Ban đầu Triệu gia phất lên là nhờ khoản bồi thường diện tích khai phá, đầu óc người Triệu gia linh hoạt, mấy người anh em lấy hết khoản bồi thường ra, đầu cơ trục lợi mua miếng đất, sau đó liền giải tỏa, tiếp tục cầm khoản bồi thường, sau đó ở một nơi không ai thèm mua, bọn họ liền mua vài căn lầu mới xây, chờ kinh tế hồi phục, sau khi bán sang tay kiếm lời không ít.

Cứ như vậy đầu cơ trục lợi tích góp được phần gia nghiệp này, còn rất chính quy thành lập xí nghiệp Triệu thị, như vậy một khi có chuyện, tất cả đều đi theo quy trình chính quy, có thể nhận được không ít trợ giúp.

Nhưng mà đầu cơ trục lợi, đầu cơ trục lợi, cũng phải có cơ hội cho bạn trục được lợi mới được, đây chính là việc có thể gặp mà không thể cầu, không phải con đường kinh doanh lâu dài của một xí nghiệp, nhưng mà Triệu gia không ai nhìn ra vấn đề này, bọn họ đều bị cách kiếm tiền dễ dàng như vậy che mất tâm trí, tuy rằng cuối cùng mua một ít cửa hàng dùng để cho thuê, sống bằng tiền cho thuê phòng, thuê đất, nhưng dù sao, chút tiền thuê này đã không thỏa mãn được khẩu vị của Triệu gia.

Một lần liền kiếm được hơn triệu, đột nhiên một năm mới kiếm lời mười mấy vạn, chênh lệch quá lớn, bọn họ không thích ứng được, nhưng mà mấy lần đầu tư cuối cùng đều là thất bại, tài sản rút lại lợi hại, lúc này người nhà họ Triệu mới ý thức được mình không phải là đầu tư buôn bán vật liệu, lúc này mới ngừng chiến tranh.

Từ sau khi Triệu Thục Đình từ nước ngoài trở về, mang đến lượng lớn thông tin phía ngoài, cùng với lý thuyết kinh doanh thích hợp nhất, sau khi thử nghiệm, quả thực khiến cho xí nghiệp Triệu thị vẫn luôn miễn cưỡng duy trì hoạt động kiếm lời được một chút tiền, có ý tứ cải tử hồi sinh.

Triệu Phúc, cũng chính là cha của Triệu Thục Đình và Triệu Khải Đức, nâng đỡ con gái lớn của mình tiếp nhận xí nghiệp Triệu thị, mà những người nhà họ Triệu khác bởi vì không thể có hậu bối ưu tú hơn so với Triệu Thục Đình, không thể làm gì khác hơn là gật đầu đồng ý để Triệu Thục Đình quản lý xí nghiệp Triệu thị.

Triệu Thục Đình vừa mới nhậm chức thực sự là có tư thế muốn làm một vố lớn, nhưng mà cô ta lòng cao hơn trời mệnh mỏng hơn giấy, vốn là một đám thùng rỗng kêu to, xí nghiệp lớn như vậy, cô ta không nâng dậy nổi, người nhà họ Triệu lại không đoàn kết, lúc cản trở cô ta cũng không hề chừa lực.

Triệu Thục Đình không làm ra được thành tích như mong muốn, người nhà họ Triệu cái gì cũng nói được, lúc Triệu Thục Đình vạn bất đắc dĩ, không đường để đi, vừa vặn Đông Bắc Hổ đến tân thành Lan Châu, bút tích lớn đến mức kinh người, tất cả đều lấy tiền mở đường, thổ hào đến rối tinh rối mù!

Mới chỉ mượn uy danh Đông Bắc Hổ, ám muội như có như không với Vũ Khánh Cương, nhân cơ hội làm thành vài nét bút hợp đồng, hóa giải nguy cơ bên trong.

Chuyện sau đó, mọi người đều biết, Triệu Thục Đình ngã nhào, sau khi không còn mặt mũi gặp người, Triệu Phúc lại kéo Triệu Khải Đức ra ngoài, thay thế vị trí của Triệu Thục Đình, quản lý xí nghiệp Triệu thị.

Triệu Thục Đình há có thể chịu phục?

“Nó có thể làm cái gì? Sống phóng túng thì ngược lại rất tinh thông!” Hai mắt Triệu Thục Đình đều khóc sưng lên, nhưng mà khí thế không giảm, cô ta nỗ lực lâu như vậy, dựa vào cái gì phải đem vị trí vừa ngồi nóng hổi nhường cho Triệu Khải Đức?

“Ít nhất sẽ không để cho Triệu gia thành trò hề!” Triệu gia chia làm sáu nhà, Triệu Phúc là cháu trai lớn trong đó, cho nên nói chuyện mới có phân lượng như vậy, mới an bài con gái của mình tiếp nhận xí nghiệp Triệu thị làm người lèo lái.

Nếu như đích tôn không có hậu bối có năng lực xuất chúng, vậy thì phải thuận thế bắt đầu từ chi thứ hai, tìm ra người Triệu gia có năng lực có thể nhậm chức tổng giám đốc xí nghiệp Triệu thị.

“Con là vì cái gì?” Nhắc tới cái này Triệu Thục Đình liền tức muốn chết, cũng uất ức muốn chết: “Con còn không phải là vì cái nhà này? Vì Triệu thị sao? Nếu như con có thể gả cho Vũ Khánh Cương, tiền của Đông Bắc Hổ, còn không phải là tùy các người tiêu à?”

Câu nói này, quá động lòng người rồi!

“Chị, chị tỉnh táo một chút đi? Chị cho rằng chỉ mình chị thông minh, người khác đều là kẻ ngu si à?” Triệu Khải Đức cũng không tin lời Triệu Thục Đình: “Chị xem con dâu nhà ai có thể lấy tiền bên nhà chồng cho người nhà mẹ đẻ tùy tiện tiêu?”

Hắn vừa nói như thế, người nhà họ Triệu cũng đều tỉnh táo, đổi vị trí suy nghĩ một chút, bà xã mình cầm tiền nhà mình, cho người nhà mẹ đẻ tùy tiện tiêu… Bọn họ cũng không làm!

“Vũ gia xuất thân chân đất, có thể có lòng dạ gì? Lẽ nào một sinh viên tài cao từng du học nước ngoài như tao, còn bắt không được hắn à?” Triệu Thục Đình rất có lòng tin đối với mình.



“Vậy sao chị náo động đến mức thất bại như thế? Còn có tai tiếng?” Triệu Khải Đức vạch trần cô ta không để lại đường sống.

“Đây là ngoài ý muốn!” Triệu Thục Đình hận nhất bị người ta nhắc tới cái chuyện xấu này: “Ai biết video sẽ truyền ra ngoài chứ? Mặc dù lên tòa thua, nhưng mà cái phòng trang điểm kia, lúc đó chẳng phải đóng cửa sao?” Đây ngược lại là lời nói thật, bị Triệu Thục Đình gây sức ép như thế, cũng sẽ không ai đến cái phòng trang điểm tạo ra sơn pháo tiểu thư nữa, kết quả việc không ai đến thăm, dĩ nhiên là đóng cửa rồi.

Người nhà họ Triệu lắc lư bất định giữa hai chị em, bọn họ hoài nghi năng lực của Triệu Thục Đình, cũng tương tự rất ngóng trông đối với cái bánh mì lớn mà Triệu Thục Đình vẽ ra; nhưng mà Triệu Khải Đức nói cũng rất có đạo lý, vợ nhà ai có thể tùy tiện trợ cấp nhà mẹ đẻ mà nhà chồng còn không lên tiếng chứ?

Triệu Thục Đình mãi mới chờ đến lúc phong ba dừng lại một chút, đang muốn tái nhậm chức lại bị Triệu Khải Đức cản đường, đối với người em trai này rất oán hận.

Triệu Khải Đức thật vất vả có được một cơ hội ngàn năm một thuở như thế, có thể quang minh chính đại đá Triệu Thục Đình xuống, chính mình thượng vị chấp chưởng xí nghiệp Triệu thị, tự nhiên là gắt gao cắn chặt cơ hội này tuyệt đối không há miệng.

Hai chị em đúng là bát tiên qua biển, mỗi người đều trổ hết tài năng.

Dồn dập chứng minh năng lực của mình với người nhà họ Triệu.

Đầu tiên chính là Triệu Khải Đức, mặc dù hắn không có tiếp nhận chức vị của Triệu Thục Đình, nhưng cũng vào xí nghiệp Triệu thị, sau đó triển khai đa dạng các loại thủ đoạn quan hệ xã hội, lại âm thầm tuôn ra không ít chuyện nhiễu loạn tầm mắt đại chúng, khiến đề tài “sơn pháo tiểu thư” dần dần bị đề tài mới thay thế; sau đó là tích cực mở rộng giao thiệp, hắn vốn là công tử bột, người quen biết cũng là công tử bột, nhưng mà gia đình tạo ra công tử bột lại đều có chút tư bản, cho nên mối quan hệ này ngược lại cũng dễ mở rộng, có mạng lưới liên hệ, dĩ nhiên liền ra nghiệp vụ, tuy rằng không nhiều nhưng nhét kẽ răng thì ngược lại là được rồi.

Hơn nữa bởi vì đám anh em cùng là công tử bột cũng ít nhiều có khuynh hướng làm chính sự, trái lại khiến trưởng bối trong nhà nhận một cái ân tình không lớn không nhỏ của Triệu Khải Đức, quan hệ này liền càng ngày càng bền chắc…

Triệu Thục Đình vừa thấy bên phía Triệu Khải Đức phát triển khí thế hừng hực, cô ta cũng không chịu cô đơn, cô ta vốn có mạng lưới quan hệ của mình, mấy người bạn thân đồng tình cô ta, cho nên cô ta cũng bắt đầu hành động.

Bất đắc dĩ mục tiêu của cô ta là Vũ Khánh Cương không có ở tân thành Lan Châu, hành tung lơ lửng không cố định, Hứa Tư Văn cũng không thấy tung tích, phái người đến Hứa gia tập thận trọng tìm một vòng, cũng không thấy một cọng tóc gáy của Hứa Tư Văn.

Biệt thự phòng vệ quá nghiêm, bất luận là cô ta hay là mời trinh thám thuê nhân viên đặc thù, đều không chen vào được, cô ta cũng không dám quá đáng, chỉ lo đánh rắn động cỏ.

Kỳ thực vào lúc ấy, Vũ Khánh Cương cùng Hứa Tư Văn đang nuôi nấng tiểu ma nữ Nữu Nữu mà bọn họ nhận về, cô nhóc chơi đùa hăng hái, hai người thiếu chút nữa là mệt chết!

Còn thật sự không có thời gian chú ý xem bên ngoài đến tột cùng xảy ra chuyện gì.

Hơn nữa xí nghiệp Triệu thị cũng không phải xí nghiệp lớn gì, đám Ngụy Diên không thể để ý quá nhiều đối với xí nghiệp nhỏ, bọn họ xem là tình thế quốc tế, quan sát là hướng đi tài chính.

Ngay cả Phùng Tấn Thần tọa trấn ở tân thành Lan châu, sau khi thả ra tiếng gió không hợp tác với xí nghiệp Triệu thị, liền bỏ nó qua một bên, một cái xí nghiệp nhỏ, còn có thể lật trời à?

Tới tới lui lui, liền không ai biết đến tình hình của xí nghiệp Triệu thị.

Có điều bọn họ không tính đến, cũng không có nghĩa là liền không có ai nhớ thương bọn họ.

Mấy cô gái có thể làm bạn thân với Triệu Thục Đình, thân phận địa vị cũng không kém, nhà mấy cô cũng trong cái giới này, muốn nghe ngóng chuyện của Đông Bắc Hổ, cũng không phải khó làm, khó làm chính là, làm sao mới có thể hỏi thăm được hành tung của Vũ Khánh Cương.

Bất luận là cao ốc VT hay là bên phía biệt thự, phòng vệ thật sự không phải mạnh bình thường, hơn nữa Vũ Khánh Cương không có chuyện gì tuyệt đối không ra khỏi cửa, vừa ra khỏi cửa thì bên cạnh liền có một đám người ào ào đi theo, muốn đến trước mặt cũng khó khăn.

So với trước kia, hiện tại ý thức phòng bị của Vũ Khánh Cương càng mạnh hơn.



Một hồi về Đông Bắc lại càng làm cho Triệu Thục Đình nhớ thương hắn ngoài tầm tay với.

Tình huống như vậy, khiến Triệu Thục Đình rất có một loại cảm giác chó cắn nhím không có chỗ hạ miệng, cô ta sốt ruột nha!

Mắt thấy bên phía Triệu Khải Đức càng ngày càng phong quang, mà bên phía cô ta một chút động tĩnh cũng không có, người nhà họ Triệu đối với cô ta lại là càng ngày càng không có kiên nhẫn.

Cơ mà vừa lúc đó, Vũ Khánh Cương liền trở lại!

Trung tâm thương mại bọn họ mua được trước đó đã trang trí xong xuôi, muốn khai trương!

Ông chủ Vũ phát thiếp mời xung quanh, tuy rằng ra cửa đều mang theo người, cũng không ít, còn là một tấc cũng không rời, nhưng tốt xấu cũng lộ diện rồi!

Ngay lúc tập đoàn Đông Bắc Hổ tìm kiếm khách sạn hợp tác đãi tiệc tối, có một khách sạn cho ra điều kiện cùng giá cả đều rất ưu đãi, lại có ý định hợp tác dài lâu, bởi vì Đông Bắc Hổ vẫn không có khách sạn của chính mình, hợp tác dài lâu, nhất định sẽ thu được không ít tiền. Nguồn:

Thế nhưng còn có mấy khách sạn khác cũng có ý này, cuối cùng khách sạn này liền nói gánh vác tiệc tối trước, nếu như làm tốt, lại nói việc hợp tác, làm không tốt, tình nguyện không cần tiền.

Lời nói đặc biệt rộng rãi, người bên Đông Bắc Hổ liền ký cho khách sạn này gánh vác tiệc tối.

Không biết rằng, ông chủ khách sạn này họ Chung, Chung Quế Húc, có đứa con trai ruột du học nước ngoài chưa về, còn có một đứa con gái, tên Chung Linh Huyên, chính là bạn thân với Triệu Thục Đình, các cô cùng đi nước ngoài, cùng học, cùng về nước!

Từ nhỏ cùng nhau lớn lên, có thể nói là cái loại bạn bè thân.

“Đình Đình, cậu thật sự muốn làm như thế sao?” Chung Linh Huyên nhìn bạn thân, một lần cuối cùng xác nhận ý của cô.

“Huyên Huyên, phụ nữ, phải đối xử tốt với mình một chút!” Triệu Thục Đình thưởng thức bình nhỏ trong suốt trong tay, trên mặt là dáng vẻ tình thế bắt buộc.

“Được rồi, cậu yên tâm, bên phía cha mình mình sẽ giúp cậu, điện thoại tới cũng vô dụng, mình sẽ tìm cơ hội khiến điện thoại di động của ông ấy tắt máy, chừa cho cậu đầy đủ thời gian.”

“Cám ơn cậu Huyên Huyên, sau khi chuyện thành công, mình cho cậu một phần tạ lễ, đại lễ!”

“Hai chúng ta ai với ai chứ?” Chung Linh Huyên cười cười rất quyến rũ, tiến đến trước mặt Triệu Thục Đình hỏi thăm: “Cậu nói Vũ Khánh Cương kia, lớn lên khỏe mạnh như vậy, ở trên giường, khẳng định quá sức!”

“Nếu cậu muốn, ngủ một lần chẳng phải sẽ biết sao?”

“Cậu bỏ được sao?”

“Là cậu thì có cái gì không bỏ được? Mình cũng không phải chưa từng thử mấy người bạn trai của cậu…”

Hai người bắt đầu nói chút đề tài tư mật…

Hết chương 141

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Nam Tức Phụ Của Đông Bắc Hổ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook