Chương 7: Mở Rộng Chân Ra H
Ác Nữ Lị Lị Tử
27/10/2023
Đồ lừa đảo! Hạ Mạt nhắm mắt lại, trong lòng yếu ớt mắng thầm.
Nhưng cô lại cảm thấy bản thân thật buồn cười, những người bắt cóc cô đến đây vốn dĩ không phải người tốt, là do cô quá ngây thơ đi tin lời anh nói.
Cô cảm thấy trên mặt mình ươn ướt, trong nháy mắt, những giọt nước mắt tích tụ lại trong mắt đã bắt đầu chảy ra.
Còn tưởng rằng.....nước mắt đã cạn rồi....
Chu Cẩn Nghiêu nhìn cô im lặng khóc, trong lòng bỗng rung động, anh nghiêng người về phía trước lau nước mắt cho cô, nhưng hành động đó của anh không những không làm cho Hạ Mạt ngừng khóc, mà còn làm cô khóc dữ dội hơn.
Anh dùng lưỡi liếm những giọt nước mắt trên mặt cô, nụ nôn dịu dàng khiến Hạ Mạt có cảm giác như anh đang dỗ dành mình.
Hạ Mạt cảm thấy lồng ngực có chút khó chịu, cô quay đầu sang một bên hít thở, vừa nãy lúc người đàn ông điên cuồng làm, có mấy lần cô mất ý thức quên cả hít thở, bây giờ bình tĩnh lại một chút đã bắt đầu cảm thấy lồng ngực thiếu oxy.
“Há miệng”, Chu Cẩn Nghiêu quay đầu cô lại, nâng mặt cô lên và hôn vào.
Hạ Mạt chống cự mấy cái, nhận ra anh đang truyền dưỡng khí cho mình nên không giãy giụa nữa, im lặng tiếp nhận “ý tốt” của anh.
Hôn một lúc, thấy hơi thở của Hạ Mạt đã trở lại trạng thái bình thường, Chu Cẩn Nghiêu lại đưa lưỡi vào miệng cô trêu chọc một hồi, sau đó lại mút lấy chiếc lưỡi của Hạ Mạt.
“Ưm”, Hạ Mạt cảm thấy anh mút và cắn cô hơi đau nên muốn rụt đầu lưỡi lại, nhưng người đàn ông xảo quyệt kia lại dùng lưỡi quấn lấy cô, không để cho cô có đường lui.
Hạ Mạt yếu ớt chịu đựng, cảm nhận được ngọn lửa dục vọng đang quấn lấy hai người.
Chu Cẩn Nghiêu chống người dậy, đứng xa cô một chút.
Hạ Mạt mơ màng mở mắt ra, cô nhìn thấy sợi chỉ bạc được kéo ra từ trong miệng mình.
Đùng một cái, trong đầu như có gì đó nổ tung.
Cảm nhận được côn thịt nóng bỏng và cứng giữa hai chân, Hạ Mạt bỗng dưng cảm thấy bụng dưới đau xót, một dòng nước ấm chảy ra.
Cô kẹp chặt hai chân theo bản năng, nhưng người đàn ông đã đưa tay xuống dưới, vừa chạm vào miệng huyệt liền bị xuân thủy làm ướt cả bàn tay.
Chu Cẩn Nghiêu nhướng mày, nữ nhân này sao lại chảy nước nhiều như vậy, làm bằng nước sao? Vừa vào của đã khóc, phía trên chảy, phía dưới cũng đang chảy không ngừng.
Hạ Mạt xấu hổ không biết nên làm gì với phản ứng sinh lý của mình, cô rụt rè nhìn người đàn ông, đôi môi đỏ mọng khẽ mím lại, vành tai đỏ ửng.
“Mở rộng hai chân ra”
Hạ Mạt bị yêu cầu đột ngột của anh dọa sợ, cả người run lên, trong ánh mắt cô tràn ngập sự sợ hãi, nhưng vẫn nghe lời mở rộng chân ra hai bên.
Người đàn ông khép tay lại véo nhẹ giữa hai cánh hoa, Hạ Mạt run lên một cái, tiểu huyệt bất giác nhẹ nhàng đóng vào mở ra.
Chu Cẩn Nghiêu đưa tay ra sờ côn thịt của mình, nhẹ nhàng đem quy đầu tiến vào hoa huyệt ẩm ướt kia.
“’Ưm...” Hạ Mạt bị côn thịt thô to làm cho choáng váng không nói lên lời, hai chân không chịu được mà khép chặt lại.
Người đàn ông nắm lấy đôi chân thon dài của cô đẩy lên.
Hạ Mạt không chịu được khi nơi riêng tư của mình hoàn toàn bị lộ ra trước mặt người đàn ông, trong lòng căng thẳng, tiểu huyệt cũng theo đó mà co rút lại.
Đột nhiên bị cắn mút như vậy khiến Chu Cẩn Nghiêu khó chịu gầm lên một tiếng.
Anh cắn chặt quai hàm, nhìn vào nơi hai người đang kết hợp.
Cánh hoa huyệt sưng lên vì lúc nãy bị chà đạp, khiến cho tiểu huyệt phấn nộn càng trở nên càng mê người. Chu Cẩn Nghiêu cảm thấy toàn bộ tế bào trong cơ thể mình đang gào thét, làm cho anh càng muốn hung hăng mà đâm vào nơi thần bí kia.
Anh chậm rãi tiến vào, côn thịt đâm vào sâu bên trong, cảm nhận được sự ấm nóng bao quanh.
Chu Cẩn Nghiêu chậm rãi đâm vào rồi lại rút ra, từng cái đều đâm vào điểm G của cô, động tác thành thạo như và tỉ mỉ như vậy làm bụng dưới của Hạ Mạt vô cùng trướng đau, đồng thời cũng khiến toàn thân cô cảm thấy tê dại và ngứa ngáy.
“Cầu xin anh, xin anh dừng lại.....”
Cô vừa nói xong, người đàn ông liền đẩy mạnh một cái, đâm thẳng vào cổ tử cung chật hẹp của cô.
“A......”, Hạ Mạt bị anh thao đến mức không nói lên lời, cô vô thức há miệng, cơ thể căng cứng như dây cung.
Nhưng cô lại cảm thấy bản thân thật buồn cười, những người bắt cóc cô đến đây vốn dĩ không phải người tốt, là do cô quá ngây thơ đi tin lời anh nói.
Cô cảm thấy trên mặt mình ươn ướt, trong nháy mắt, những giọt nước mắt tích tụ lại trong mắt đã bắt đầu chảy ra.
Còn tưởng rằng.....nước mắt đã cạn rồi....
Chu Cẩn Nghiêu nhìn cô im lặng khóc, trong lòng bỗng rung động, anh nghiêng người về phía trước lau nước mắt cho cô, nhưng hành động đó của anh không những không làm cho Hạ Mạt ngừng khóc, mà còn làm cô khóc dữ dội hơn.
Anh dùng lưỡi liếm những giọt nước mắt trên mặt cô, nụ nôn dịu dàng khiến Hạ Mạt có cảm giác như anh đang dỗ dành mình.
Hạ Mạt cảm thấy lồng ngực có chút khó chịu, cô quay đầu sang một bên hít thở, vừa nãy lúc người đàn ông điên cuồng làm, có mấy lần cô mất ý thức quên cả hít thở, bây giờ bình tĩnh lại một chút đã bắt đầu cảm thấy lồng ngực thiếu oxy.
“Há miệng”, Chu Cẩn Nghiêu quay đầu cô lại, nâng mặt cô lên và hôn vào.
Hạ Mạt chống cự mấy cái, nhận ra anh đang truyền dưỡng khí cho mình nên không giãy giụa nữa, im lặng tiếp nhận “ý tốt” của anh.
Hôn một lúc, thấy hơi thở của Hạ Mạt đã trở lại trạng thái bình thường, Chu Cẩn Nghiêu lại đưa lưỡi vào miệng cô trêu chọc một hồi, sau đó lại mút lấy chiếc lưỡi của Hạ Mạt.
“Ưm”, Hạ Mạt cảm thấy anh mút và cắn cô hơi đau nên muốn rụt đầu lưỡi lại, nhưng người đàn ông xảo quyệt kia lại dùng lưỡi quấn lấy cô, không để cho cô có đường lui.
Hạ Mạt yếu ớt chịu đựng, cảm nhận được ngọn lửa dục vọng đang quấn lấy hai người.
Chu Cẩn Nghiêu chống người dậy, đứng xa cô một chút.
Hạ Mạt mơ màng mở mắt ra, cô nhìn thấy sợi chỉ bạc được kéo ra từ trong miệng mình.
Đùng một cái, trong đầu như có gì đó nổ tung.
Cảm nhận được côn thịt nóng bỏng và cứng giữa hai chân, Hạ Mạt bỗng dưng cảm thấy bụng dưới đau xót, một dòng nước ấm chảy ra.
Cô kẹp chặt hai chân theo bản năng, nhưng người đàn ông đã đưa tay xuống dưới, vừa chạm vào miệng huyệt liền bị xuân thủy làm ướt cả bàn tay.
Chu Cẩn Nghiêu nhướng mày, nữ nhân này sao lại chảy nước nhiều như vậy, làm bằng nước sao? Vừa vào của đã khóc, phía trên chảy, phía dưới cũng đang chảy không ngừng.
Hạ Mạt xấu hổ không biết nên làm gì với phản ứng sinh lý của mình, cô rụt rè nhìn người đàn ông, đôi môi đỏ mọng khẽ mím lại, vành tai đỏ ửng.
“Mở rộng hai chân ra”
Hạ Mạt bị yêu cầu đột ngột của anh dọa sợ, cả người run lên, trong ánh mắt cô tràn ngập sự sợ hãi, nhưng vẫn nghe lời mở rộng chân ra hai bên.
Người đàn ông khép tay lại véo nhẹ giữa hai cánh hoa, Hạ Mạt run lên một cái, tiểu huyệt bất giác nhẹ nhàng đóng vào mở ra.
Chu Cẩn Nghiêu đưa tay ra sờ côn thịt của mình, nhẹ nhàng đem quy đầu tiến vào hoa huyệt ẩm ướt kia.
“’Ưm...” Hạ Mạt bị côn thịt thô to làm cho choáng váng không nói lên lời, hai chân không chịu được mà khép chặt lại.
Người đàn ông nắm lấy đôi chân thon dài của cô đẩy lên.
Hạ Mạt không chịu được khi nơi riêng tư của mình hoàn toàn bị lộ ra trước mặt người đàn ông, trong lòng căng thẳng, tiểu huyệt cũng theo đó mà co rút lại.
Đột nhiên bị cắn mút như vậy khiến Chu Cẩn Nghiêu khó chịu gầm lên một tiếng.
Anh cắn chặt quai hàm, nhìn vào nơi hai người đang kết hợp.
Cánh hoa huyệt sưng lên vì lúc nãy bị chà đạp, khiến cho tiểu huyệt phấn nộn càng trở nên càng mê người. Chu Cẩn Nghiêu cảm thấy toàn bộ tế bào trong cơ thể mình đang gào thét, làm cho anh càng muốn hung hăng mà đâm vào nơi thần bí kia.
Anh chậm rãi tiến vào, côn thịt đâm vào sâu bên trong, cảm nhận được sự ấm nóng bao quanh.
Chu Cẩn Nghiêu chậm rãi đâm vào rồi lại rút ra, từng cái đều đâm vào điểm G của cô, động tác thành thạo như và tỉ mỉ như vậy làm bụng dưới của Hạ Mạt vô cùng trướng đau, đồng thời cũng khiến toàn thân cô cảm thấy tê dại và ngứa ngáy.
“Cầu xin anh, xin anh dừng lại.....”
Cô vừa nói xong, người đàn ông liền đẩy mạnh một cái, đâm thẳng vào cổ tử cung chật hẹp của cô.
“A......”, Hạ Mạt bị anh thao đến mức không nói lên lời, cô vô thức há miệng, cơ thể căng cứng như dây cung.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.