Nam Xứng Ác Độc Không Tranh Giành
Chương 4: Cũng được mọi người yêu mến
Ngô Thất Họa
19/11/2021
Edit: Mymy, Quả Quả
Beta: Quả Quả
- ------------------------------
Yến Cảo không biết bản thân có phải người dễ dụ hay không, nhưng được người khác công nhận và khen ngợi cõ lẽ là chuyện đáng mừng.
"Đàn em, trao đổi số điện thoại đi, lần sau có đổi linh kiện nữa thì lại tìm em" Thịnh Hằng nói.
"À, dạ được" Yến Cảo không do dự đọc số điện thoại của mình, hai người rất nhanh đã thêm bạn bè với nhau.
Trình Văn Khang cũng thừa cơ mà thêm bạn với cậu, còn nhiệt tình bày tỏ đợi sau này chính thức nhập học sẽ mời cậu ăn cơm. Yến Cảo ban đầu định từ chối, dù sao giúp Trịnh Hằng là để cám ơn đối phương đã chỉ đường giúp mình, nhưng khi thấy bộ dạng nhiệt tình của hai người, cậu lại hơi do dự.
Qua một đời, bốn năm đại học, tất cả tinh lực của cậu đã dùng hết vào khoa y dược, mà cậu còn so đo khắp nơi với Yến Phi, tính hiếu thắng và tâm lí trọng thành tích quá nặng, giáo sư và bạn học đều không thích cậu, nên ở trường cậu cũng không hề có bạn bè.
Thịnh Hằng và Trình Văn Khang đều là hệ cơ giáp, trong sách hình như cũng không có quan hệ gì với Yến Phi, chắc có thể kết bạn.
"Được ạ." Yến Cảo cười đồng ý.
Mấy ngày kế tiếp, Yến Cảo dùng tất cả tinh tệ mình có đi mua sách chế tạo cơ giáp, sách cậu mua cũng không phải sách nâng cao, tất cả đều là sách căn bản.
Lúc trước cậu từng học qua hệ chế tạo cơ giáp một năm, nhưng đã qua rất lâu rồi, tuy rằng mấy năm gần đây thỉnh thoảng cậu cũng lật xem vài cuốn liên quan, nhưng đó cũng chỉ là sở thích, chuyên môn cũng không sâu. Hiện giờ nếu muốn vào hệ chế tạo cơ giáp phải học lại kiến thức mới được.
Đối với bất kì môn học nào, nền tảng là quan trọng nhất. Đời trước, cậu phải dựa vào kiến thức căn bản của riêng cậu mới có thể ngang sức ngang tài với Yến Phi có thiên phú cực cao.
Vì thế suốt ba ngày, Yến Cảo nhốt mình trong phòng khách sạn, ngay cả cơm cũng gọi nhân viên phục vụ, tập trung tự học hết các sách căn bản. Bởi vì hôm trước đến rạng sáng mới ngủ nên sáng hôm nay Yến Cảo khó mà tránh khỏi việc dậy trễ được.
Bên cạnh phòng Yến Cảo, vừa sáng Yến Phi đã bất an chờ danh sách trúng tuyển.
"Chín giờ rồi." Đồng hồ báo thức vang lên trong nháy mắt, Yến Phi hồi hộp, "Minh xuyên, tôi, tôi có thể đậu không?"
"Yên tâm, cậu nhất định có thể thi đậu." Võ Minh Xuyên an ủi.
"Nếu không đậu, thì năm sau tôi lại thi lại." Yến Phi cắn răng nói.
Chuyên ngành dược học khác với các chuyên ngành khác, nếu không thi đậu, học sẽ được phân tới chuyên ngành khác trong trường, hoặc là năm sau thi lại.
"Cậu thích dược học như vậy, bên ngành dược học nếu không nhận thì chắc bị mù rồi." Võ Minh Xuyên cổ vũ.
"Đều do tôi không tốt, tôi không nên tự coi mình thông minh mà thay đổi cách điều chế lúc đang thi." Yến Phi nản lòng nói, "Minh xuyên, tôi không dám nhìn."
"Tôi xem giúp cậu." Võ Minh Xuyên thấy bạn tốt căng thẳng như vậy thì mở quang não của mình ra, tra danh sách công bố tuyển chọn chuyên ngành dược học giúp Yến Phi. Rất nhanh, hắn liền thấy được cái tên quen thuộc trong danh sách tuyển chọn, lập tức mừng như điên la to, "Yến Phi, cậu trúng tuyển rồi."
"Thật không?" Yến Phi không dám tin.
"Thật, cậu nhìn đi, tên của cậu." Võ Minh Xuyên chỉ tên Yến Phi trong danh sách.
"Thật, thật sự là tên của tôi." Yến Phi lúc này mới dám mở quang não của mình, sau đó quả nhiên tìm được thư thông báo trúng tuyển chuyên ngành nhà trường phát cho hắn trong hộp thư.
Yến Phi cao hứng muốn điên rồi, trực tiếp gọi điện thoại cho cha mẹ, báo tin mình được trúng tuyển với bọn họ.
Ba Yến mẹ Yến nghe thấy con trai trúng tuyển, sau khi khen ngợi một hồi, ba Yến chuyển cho Yến Phi một khoản tiền: "Ngành dược học cần phải mua các loại dụng cụ thí nghiệm và thuốc, con cầm số tiền này trước đi, không đủ thì nói với ba."
"Ba, mấy thứ này trường học đều có." Yến Phi ngại ngùng nói.
"Trường học có, vậy con cũng phải luyện tập ở kí túc mà. Không phải con muốn thay đổi cách điều chế sao? Không luyện tập nhiều thì sao làm được?" . Truyện Bách Hợp
"Cám ơn ba, con sẽ cố gắng học tập để trở thành dược tề sư giỏi."
" Được, hôm nay khai giảng đúng không, vậy con nhanh đi báo cáo đi." Mẹ Yến thúc giục.
Một nhà ba miệng trò chuyện thân thiết xong, toàn bộ quá trình đều không ai nhớ tới Yến Cảo năm nay cũng thi đậu đại học liên bang, cũng phải thi chuyên ngành dược học ở cách vách. Ngược lại thì Võ Minh Xuyên đang tra danh sách ở một bên lại nhớ đến Yến Cảo.
"Ơ, Yến Phi, hình như anh cậu không thi đậu." Võ Minh Xuyên ngạc nhiên nói.
"Cái gì? Sao có thể?" Yến Phi không tin.
"Thật đấy, tôi cũng đã xác nhận lại ba lần rồi." Võ Minh Xuyên mặc dù không thích Yến Cảo, nhưng chưa từng nghi ngờ năng lực của Yến Cảo, từ nhỏ đến lớn, chỉ cần Yến Cảo đi thi thì luôn luôn được hạng nhất. Vì vậy, dù hắn nghĩ tới vệc Yến Phi sẽ sơ sẩy thi rớt ngành dược, lại chưa từng nghĩ Yến Cảo sẽ không đậu.
"Không thể nào, khả năng học dược của anh ấy tốt hơn tôi nhiều, thuốc an thần cấp ba thì lớp mười một anh ấy đã luyện chế ra rồi." Yến Phi lúc này cũng hơi bối rối.
"Hay là phát huy thất thường." Võ Minh Xuyên nói, "Lần trước thi xong lúc chúng ta gặp anh ta, anh ta không có khoe khoang, cũng không cố ý kích thích cậu như bình thường. Mấy ngày nay cũng không đi gặp người khác, nhất định là anh ta biết mình không thi tốt, nên không còn mặt mũi tới khoe mẽ trước mặt cậu."
Phát huy thất thường?!
Yến Phi ngơ người, sau đó đứng dậy ra khỏi phòng, đứng trước cửa phòng bên cạnh.
"Cậu làm gì vậy?" Võ Minh Xuyên vội vàng ngăn Yến Phi đang muốn gõ cửa lại.
"Tôi muốn gặp anh trai một lát." Yến Phi nói, "Anh ấy là một người rất cố chấp, nếu như thi rớt khẳng định sẽ rất buồn."
"Cậu lo cho anh ta làm gì, tôi thấy anh ta đáng bị như vậy." Võ Minh Xuyên hả hê nói, "Cậu quên trước kia anh ta đối xử với cậu thế nào à, thi hơn cậu một điểm đều phải tới khoe trước mặt cậu. Bây giờ anh ta phát huy thất thường cũng tốt, cho anh ta cảm nhận mùi vị của thất bại một chút."
"Nhưng..."
"Đi thôi, ngươi thực sự quá hiền lành, tôi nói với cậu, loại người như Yến Cảo sẽ không cảm kích hay gì đâu. Bây giờ cậu đi vào, coi chừng anh ta sẽ cho rằng cậu cố ý lên mặt." Võ Minh Xuyên nói.
Rốt cuộc lý do này thành công thuyết phục Yến Phi, hắn không tiếp tục gõ cửa, mà rời khỏi khách sạn trước để đến trường làm thủ tục nhập học với Võ Minh Xuyên.
Sau khi bọn họ rời đi, Yến Cảo mới chậm rãi từ trên giường ngồi dậy. Võ Minh Xuyên nói không sai, nếu như lúc này Yến Phi vào an ủi cậu, cậu nhất định sẽ cho rằng Yến Phi muốn phô trương.
Đời trước, vì Tử Kim Thảo thưa thớt, trường học thành lập một tổ nghiên cứu nhỏ, muốn nghiên cứu ra một loại thảo mộc có thể thay thế tử kim thảo, cậu không ngủ không nghỉ nghiên cứu trong phòng thí nghiệm ba tháng, cuối cùng vẫn thua Yến Phi. Đó là lần đầu tiên cậu thua bởi Yến Phi, thất bại, Yến Phi tới an ủi cậu, nói do hắn vận khí tốt thôi. Lúc ấy cậu cảm thấy Yến Phi cố ý tới khoe khang, nói hắn là mèo khóc chuột, giả từ bi(1), đạo đức giả.
(1):Tục ngữ Trung Quốc chỉ người có tâm địa độc ác, giả bộ thương hại người khác.
Yến Phi bị cậu mắng chạy đi, từ đó về sau, cuộc sống của cậu ở phòng thí nghiệm thì không tốt lắm. Ngay cả thầy giáo luôn coi trọng cậu, cũng nghiêm khắc phê bình cậu, nói cậulòng dạ hẹp hòi, ích kỷ, khó mà thành công được.
Hung hăng lắc đầu, Yến Cảo ép mình quên đi kí ức liên quan tới kiếp trước trong đầu, cậu mở quang não bên người, định kiểm tra danh sách tuyển chọn hệ chế tạo cơ giáp, chẳng qua là cậu còn chưa kịp mở hộp thư, bên trong quang não lại nhảy ra hai tin nhắn trước.
Thịnh Hằng: [Tiểu học đệ, chúc mừng.]
Trình Văn Khang: [Trời má, được nha Yến Cảo, thủ khoa chuyên ngành, trâu bò. Sau này cơ giáp của anh, coi như nhờ em sửa rồi.]
Tâm trạng chán nản mới nãy sau khi nhìn thấy 2 cái tin nhắn liền biến mất trong nháy mắt, cậu đứng dậy, nhảy xuống giường, kéo rèm cửa sổ ngoài sân thượng ở khách sạn, để ánh nắng chiếu khắp phòng, sau đó trả lời từng người một.
Đến Thịnh Hằng: [Cảm ơn đàn anh.]
Đến Trình Văn Khang: [Chỉ cần đàn anh không chê thì em rất sẵn lòng.]
Quả nhiên lựa chọn học chế tạo cơ giáp là một quyết định chính xác, chỉ cần không tranh giành với vai chính, cậu thi hạng nhất, sẽ không làm người khác ghét bỏ nữa, thậm chí, cũng sẽ có người vì cậu nói một câu chúc mừng.
Nếu cứ mãi như vậy, có phải cậu cũng sẽ được người ta yêu mến không?
- ----------------------
wattpad bây giờ cứ thế nào ấy, tui muốn vô mà phải chờ cả ngày nó mới cho vô, tui muốn bình luận cũng không được QAQ. Bữa sau nó mà không cho vô luôn chắc ko đăng được luôn quá T-T
Beta: Quả Quả
- ------------------------------
Yến Cảo không biết bản thân có phải người dễ dụ hay không, nhưng được người khác công nhận và khen ngợi cõ lẽ là chuyện đáng mừng.
"Đàn em, trao đổi số điện thoại đi, lần sau có đổi linh kiện nữa thì lại tìm em" Thịnh Hằng nói.
"À, dạ được" Yến Cảo không do dự đọc số điện thoại của mình, hai người rất nhanh đã thêm bạn bè với nhau.
Trình Văn Khang cũng thừa cơ mà thêm bạn với cậu, còn nhiệt tình bày tỏ đợi sau này chính thức nhập học sẽ mời cậu ăn cơm. Yến Cảo ban đầu định từ chối, dù sao giúp Trịnh Hằng là để cám ơn đối phương đã chỉ đường giúp mình, nhưng khi thấy bộ dạng nhiệt tình của hai người, cậu lại hơi do dự.
Qua một đời, bốn năm đại học, tất cả tinh lực của cậu đã dùng hết vào khoa y dược, mà cậu còn so đo khắp nơi với Yến Phi, tính hiếu thắng và tâm lí trọng thành tích quá nặng, giáo sư và bạn học đều không thích cậu, nên ở trường cậu cũng không hề có bạn bè.
Thịnh Hằng và Trình Văn Khang đều là hệ cơ giáp, trong sách hình như cũng không có quan hệ gì với Yến Phi, chắc có thể kết bạn.
"Được ạ." Yến Cảo cười đồng ý.
Mấy ngày kế tiếp, Yến Cảo dùng tất cả tinh tệ mình có đi mua sách chế tạo cơ giáp, sách cậu mua cũng không phải sách nâng cao, tất cả đều là sách căn bản.
Lúc trước cậu từng học qua hệ chế tạo cơ giáp một năm, nhưng đã qua rất lâu rồi, tuy rằng mấy năm gần đây thỉnh thoảng cậu cũng lật xem vài cuốn liên quan, nhưng đó cũng chỉ là sở thích, chuyên môn cũng không sâu. Hiện giờ nếu muốn vào hệ chế tạo cơ giáp phải học lại kiến thức mới được.
Đối với bất kì môn học nào, nền tảng là quan trọng nhất. Đời trước, cậu phải dựa vào kiến thức căn bản của riêng cậu mới có thể ngang sức ngang tài với Yến Phi có thiên phú cực cao.
Vì thế suốt ba ngày, Yến Cảo nhốt mình trong phòng khách sạn, ngay cả cơm cũng gọi nhân viên phục vụ, tập trung tự học hết các sách căn bản. Bởi vì hôm trước đến rạng sáng mới ngủ nên sáng hôm nay Yến Cảo khó mà tránh khỏi việc dậy trễ được.
Bên cạnh phòng Yến Cảo, vừa sáng Yến Phi đã bất an chờ danh sách trúng tuyển.
"Chín giờ rồi." Đồng hồ báo thức vang lên trong nháy mắt, Yến Phi hồi hộp, "Minh xuyên, tôi, tôi có thể đậu không?"
"Yên tâm, cậu nhất định có thể thi đậu." Võ Minh Xuyên an ủi.
"Nếu không đậu, thì năm sau tôi lại thi lại." Yến Phi cắn răng nói.
Chuyên ngành dược học khác với các chuyên ngành khác, nếu không thi đậu, học sẽ được phân tới chuyên ngành khác trong trường, hoặc là năm sau thi lại.
"Cậu thích dược học như vậy, bên ngành dược học nếu không nhận thì chắc bị mù rồi." Võ Minh Xuyên cổ vũ.
"Đều do tôi không tốt, tôi không nên tự coi mình thông minh mà thay đổi cách điều chế lúc đang thi." Yến Phi nản lòng nói, "Minh xuyên, tôi không dám nhìn."
"Tôi xem giúp cậu." Võ Minh Xuyên thấy bạn tốt căng thẳng như vậy thì mở quang não của mình ra, tra danh sách công bố tuyển chọn chuyên ngành dược học giúp Yến Phi. Rất nhanh, hắn liền thấy được cái tên quen thuộc trong danh sách tuyển chọn, lập tức mừng như điên la to, "Yến Phi, cậu trúng tuyển rồi."
"Thật không?" Yến Phi không dám tin.
"Thật, cậu nhìn đi, tên của cậu." Võ Minh Xuyên chỉ tên Yến Phi trong danh sách.
"Thật, thật sự là tên của tôi." Yến Phi lúc này mới dám mở quang não của mình, sau đó quả nhiên tìm được thư thông báo trúng tuyển chuyên ngành nhà trường phát cho hắn trong hộp thư.
Yến Phi cao hứng muốn điên rồi, trực tiếp gọi điện thoại cho cha mẹ, báo tin mình được trúng tuyển với bọn họ.
Ba Yến mẹ Yến nghe thấy con trai trúng tuyển, sau khi khen ngợi một hồi, ba Yến chuyển cho Yến Phi một khoản tiền: "Ngành dược học cần phải mua các loại dụng cụ thí nghiệm và thuốc, con cầm số tiền này trước đi, không đủ thì nói với ba."
"Ba, mấy thứ này trường học đều có." Yến Phi ngại ngùng nói.
"Trường học có, vậy con cũng phải luyện tập ở kí túc mà. Không phải con muốn thay đổi cách điều chế sao? Không luyện tập nhiều thì sao làm được?" . Truyện Bách Hợp
"Cám ơn ba, con sẽ cố gắng học tập để trở thành dược tề sư giỏi."
" Được, hôm nay khai giảng đúng không, vậy con nhanh đi báo cáo đi." Mẹ Yến thúc giục.
Một nhà ba miệng trò chuyện thân thiết xong, toàn bộ quá trình đều không ai nhớ tới Yến Cảo năm nay cũng thi đậu đại học liên bang, cũng phải thi chuyên ngành dược học ở cách vách. Ngược lại thì Võ Minh Xuyên đang tra danh sách ở một bên lại nhớ đến Yến Cảo.
"Ơ, Yến Phi, hình như anh cậu không thi đậu." Võ Minh Xuyên ngạc nhiên nói.
"Cái gì? Sao có thể?" Yến Phi không tin.
"Thật đấy, tôi cũng đã xác nhận lại ba lần rồi." Võ Minh Xuyên mặc dù không thích Yến Cảo, nhưng chưa từng nghi ngờ năng lực của Yến Cảo, từ nhỏ đến lớn, chỉ cần Yến Cảo đi thi thì luôn luôn được hạng nhất. Vì vậy, dù hắn nghĩ tới vệc Yến Phi sẽ sơ sẩy thi rớt ngành dược, lại chưa từng nghĩ Yến Cảo sẽ không đậu.
"Không thể nào, khả năng học dược của anh ấy tốt hơn tôi nhiều, thuốc an thần cấp ba thì lớp mười một anh ấy đã luyện chế ra rồi." Yến Phi lúc này cũng hơi bối rối.
"Hay là phát huy thất thường." Võ Minh Xuyên nói, "Lần trước thi xong lúc chúng ta gặp anh ta, anh ta không có khoe khoang, cũng không cố ý kích thích cậu như bình thường. Mấy ngày nay cũng không đi gặp người khác, nhất định là anh ta biết mình không thi tốt, nên không còn mặt mũi tới khoe mẽ trước mặt cậu."
Phát huy thất thường?!
Yến Phi ngơ người, sau đó đứng dậy ra khỏi phòng, đứng trước cửa phòng bên cạnh.
"Cậu làm gì vậy?" Võ Minh Xuyên vội vàng ngăn Yến Phi đang muốn gõ cửa lại.
"Tôi muốn gặp anh trai một lát." Yến Phi nói, "Anh ấy là một người rất cố chấp, nếu như thi rớt khẳng định sẽ rất buồn."
"Cậu lo cho anh ta làm gì, tôi thấy anh ta đáng bị như vậy." Võ Minh Xuyên hả hê nói, "Cậu quên trước kia anh ta đối xử với cậu thế nào à, thi hơn cậu một điểm đều phải tới khoe trước mặt cậu. Bây giờ anh ta phát huy thất thường cũng tốt, cho anh ta cảm nhận mùi vị của thất bại một chút."
"Nhưng..."
"Đi thôi, ngươi thực sự quá hiền lành, tôi nói với cậu, loại người như Yến Cảo sẽ không cảm kích hay gì đâu. Bây giờ cậu đi vào, coi chừng anh ta sẽ cho rằng cậu cố ý lên mặt." Võ Minh Xuyên nói.
Rốt cuộc lý do này thành công thuyết phục Yến Phi, hắn không tiếp tục gõ cửa, mà rời khỏi khách sạn trước để đến trường làm thủ tục nhập học với Võ Minh Xuyên.
Sau khi bọn họ rời đi, Yến Cảo mới chậm rãi từ trên giường ngồi dậy. Võ Minh Xuyên nói không sai, nếu như lúc này Yến Phi vào an ủi cậu, cậu nhất định sẽ cho rằng Yến Phi muốn phô trương.
Đời trước, vì Tử Kim Thảo thưa thớt, trường học thành lập một tổ nghiên cứu nhỏ, muốn nghiên cứu ra một loại thảo mộc có thể thay thế tử kim thảo, cậu không ngủ không nghỉ nghiên cứu trong phòng thí nghiệm ba tháng, cuối cùng vẫn thua Yến Phi. Đó là lần đầu tiên cậu thua bởi Yến Phi, thất bại, Yến Phi tới an ủi cậu, nói do hắn vận khí tốt thôi. Lúc ấy cậu cảm thấy Yến Phi cố ý tới khoe khang, nói hắn là mèo khóc chuột, giả từ bi(1), đạo đức giả.
(1):Tục ngữ Trung Quốc chỉ người có tâm địa độc ác, giả bộ thương hại người khác.
Yến Phi bị cậu mắng chạy đi, từ đó về sau, cuộc sống của cậu ở phòng thí nghiệm thì không tốt lắm. Ngay cả thầy giáo luôn coi trọng cậu, cũng nghiêm khắc phê bình cậu, nói cậulòng dạ hẹp hòi, ích kỷ, khó mà thành công được.
Hung hăng lắc đầu, Yến Cảo ép mình quên đi kí ức liên quan tới kiếp trước trong đầu, cậu mở quang não bên người, định kiểm tra danh sách tuyển chọn hệ chế tạo cơ giáp, chẳng qua là cậu còn chưa kịp mở hộp thư, bên trong quang não lại nhảy ra hai tin nhắn trước.
Thịnh Hằng: [Tiểu học đệ, chúc mừng.]
Trình Văn Khang: [Trời má, được nha Yến Cảo, thủ khoa chuyên ngành, trâu bò. Sau này cơ giáp của anh, coi như nhờ em sửa rồi.]
Tâm trạng chán nản mới nãy sau khi nhìn thấy 2 cái tin nhắn liền biến mất trong nháy mắt, cậu đứng dậy, nhảy xuống giường, kéo rèm cửa sổ ngoài sân thượng ở khách sạn, để ánh nắng chiếu khắp phòng, sau đó trả lời từng người một.
Đến Thịnh Hằng: [Cảm ơn đàn anh.]
Đến Trình Văn Khang: [Chỉ cần đàn anh không chê thì em rất sẵn lòng.]
Quả nhiên lựa chọn học chế tạo cơ giáp là một quyết định chính xác, chỉ cần không tranh giành với vai chính, cậu thi hạng nhất, sẽ không làm người khác ghét bỏ nữa, thậm chí, cũng sẽ có người vì cậu nói một câu chúc mừng.
Nếu cứ mãi như vậy, có phải cậu cũng sẽ được người ta yêu mến không?
- ----------------------
wattpad bây giờ cứ thế nào ấy, tui muốn vô mà phải chờ cả ngày nó mới cho vô, tui muốn bình luận cũng không được QAQ. Bữa sau nó mà không cho vô luôn chắc ko đăng được luôn quá T-T
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.