Chương 41: Trước bữa tiệc nhỏ.
Akashiro Blackblue
13/04/2021
//Illya góc nhìn//
-Này, Sakura em muốn làm gì không?
Nhìn cô bé tóc tím nhỏ hơn mình bốn tuổi, tôi hỏi.
Mặc dù là theo lý trí, tôi nên từ chối nhận chăm sóc cô bé, nhưng tôi không phải một người hay hành động theo lý trí, tôi là một người dễ bị cảm xúc ảnh hưởng.
Nhưng mà đây không phải điều xấu, dù sao, ước nguyện vốn là một thứ mong muốn mơ hồ, có lẽ tôi bị ảnh hưởng bởi chính bản chất của bản thân, điều này thực sự có thể xúc tác tôi trưởng thành.
Nhìn vào đang thất thần Sakura, tôi thở dài, có lẽ cô bé vẫn chưa hồi phục tinh thần sau khi rời khỏi địa ngục côn trùng, cũng có thể là vì chứng kiến người đã cứu cô khỏi địa ngục ra đi không lâu.
Sau khi được sự đồng ý của tôi, Berserker nhóm cũng đã tới cái khách sạn này nghỉ ngơi, Kariya đã dành những giây phút cuối đời bên cạnh Sakura.
Mặc dù tôi có thể cứu ông ta, nhưng theo Ria nói, can thiệp vào vận mệnh, sinh tử của một người thực sự không tốt, trừ khi thật sự cần thiết.
Cũng đúng, tôi không thể gặp ai cũng cứu, nhất là khi dù là tôi ra tay, liệu Kariya còn lý do gì để tiếp tục sống sót sao?
Tự mình nuôi lớn Sakura thay vì nhờ vả tôi?
Tôi đã đề nghị và cũng đã bị bác bỏ bởi chính Kariya, Kariya cho rằng, đi theo tôi, Sakura sẽ có tiền đồ hơn, vì thế hắn nguyện chết để đổi lấy tương lai Sakura, và bản thân hắn cũng không còn vương vấn gì nữa,...
-Kỳ thực cũng không phải không có, nhưng nó không đáng để ta làm mất cơ hội đổi đời của Sakura.
Nhớ lại ánh mắt chắc chắn cùng lời Kariya nói, tôi lại một lần nữa thở dài. Sao trên thế giới lại nhiều cáo vậy chứ.
Tôi không thích nghĩ nhiều, làm ơn đừng bắt tôi dùng đầu óc nhiều như thế này.
Từ đâu mà ông chú nghĩ là theo tôi, Sakura sẽ có tương lai tốt hơn? Ông chú biết tương lai Sakura sao? Từ đâu mà lại có suy đoán này???
Dù sao thì, thời khắc này Kariya đã là người đã vong, vào vài giờ trước, là lúc ông chú này buông những lời dặn dò cuối cùng cho Sakura.
Sau đó Berserker đã được chuyển nhượng cho Ria.
Khi Kariya đề nghị chuyển nhượng Berserker cho Sakura, tôi bỗng nhớ tới Caster Medea hành động trong cuộc chiến tranh chén thánh lần thứ năm.
Nhận được lời gợi ý của tôi, Ria đã tiến vào nghiên cứu, mặc dù có vẻ như đã thất bại, nhưng Ria lại thành công giữ lại linh cơ của Berserker.
Tuy là hiện tại không có tác dụng trong chiến đấu, không có tác dụng gì trong cuộc Chiến Chén Thánh lần này. Thậm chí vì nó mà tôi có khả năng phải tiến vào con đường trở thành kẻ thù của cả Saber nhóm. Tôi thở dài suy nghĩ tiếp.
Vì Chén Thánh khởi động cần ít nhất năm linh cơ của các Servant, Berserker linh cơ đã bị bọn tôi giữ lại, lại thêm Ria, nên giờ đây muốn giành được Chén Thánh, bọn tôi phải tiêu diệt hết thảy Servant.
-Ừm, xin lỗi, em làm chị thấy phiền sao?
Nghe được âm thanh mờ nhạt, tôi nhìn về phía Sakura, con bé ánh mắt vô thần nhìn tôi hỏi, nhưng lần này có vẻ như trong mắt con bé nhiều hơn trước một chút rụt rè, lo lắng. Có vẻ nhưng những tiếng thở dài của tôi đã gây một sự hiểu lầm không nhỏ cho cô bé.
Tuy chỉ là cảm xúc tiêu cực, nhưng còn đỡ hơn là không phản ứng, lo lắng tức là con bé có quan tâm tới tôi, như vậy là đã tốt rồi.
-Đúng, em có muốn đi chơi không?
Với hy vọng việc đi chơi có thể khiến con bé mở lòng nhiều hơn, tôi lên tiếng hỏi, hơn nữa tranh thủ hôm nay giải trí một lúc cũng tốt.
-Quyết định vậy đi, em vào bếp nói Caitlin-nee chiều nay ăn ở ngoài nhé, chị lên lầu nói cho Ria biết.
Nhìn Sakura như sợ làm phiền tôi đang muốn từ chối lời mời của tôi, tôi cũng lập tức ra quyết định mà không cần câu trả lời của con bé.
Muốn từ chối? Xin lỗi, Illya này không còn là Illya ngày xưa nhá, em muốn từ chối sao? Không, em không có quyền từ chối.
=-=-=-=-=-=-=
=-=-=-=-=-=-=
Hoàng hôn buông xuống, Fuyuki bãi biển, một nhóm thiếu nữ ngồi trên mỏm đá ngắm nhìn hoàng hôn.
-Quà vặt đến rồi đây!
Từ đằng xa, Ria chạy đến, hay tay cậu ấy cầm đầy đồ ăn vặt, và cả nước giải khát.
-Ria, hơi lâu đấy?
Nhìn xem kẻ đã tốn gần nửa tiếng để mua đồ ăn vặt Ria, tôi lên tiếng tò mò hỏi.
Vì gần đây có bãi tắm nên xung quanh đây không ít tiệm đồ ăn, cảnh sắc về đêm nơi đây cũng rất đẹp nên những tiệm này không ít đóng cửa khá trễ, giờ mới sáu giờ hơn, còn quá sớm so với giờ đóng cửa nhỉ?
Ria hẳn không tốn nhiều thời gian để lắp lên hai tay cậu ấy đầy ắp những túi quà vặt mới đúng.
Nghe tôi hỏi, Ria cũng cười cười hoạt bát trả lời.
-Gặp người quen nha.
-Người quen?
Ria mới tới đây không lâu, hầu như toàn bộ thời gian cậu ta đều bồi bên cạnh tôi, nên người quen cậu ấy, tôi hẳn là cũng gặp qua…
-Ừ, là Rider cùng tên màu vàng chóe.
Nghe Ria nói, tôi đột nhiên nhớ tới một sự kiện, Vương tiệc rượu, theo mốc thời gian trong cố sự, thì nó hẳn diễn ra vào tối nay, vào khoảng chín giờ đến mười hai giờ trong khoảng đó.
-Rider mời bọn mình tham gia một tiệc rượu, vào khoảng bảy giờ tối nay, ở lâu đài Einzbern.
Quả nhiên,... Khoan, bảy giờ, nó không phải có hơi sớm so với trong cố sự sao?
Vào lúc đó, trong cố sự Rider nhóm hẳn là còn đi điều tra hang ổ Caster mới đúng?
Caster? Đúng rồi, trong cố sự, bởi vì Caster vốn chỉ là một tay mở trong ma thuật, nên đã để lộ manh mối cho Waver Velvet, từ đó Rider nhóm mới có hành động điều tra.
Nhưng Ria thì sẽ không mắc mấy lỗi cơ bản đó, từ việc thu thập mẫu nước mà không có tác dụng gì, nên họ đi dạo đêm thời điểm so với trong cố sự sớm hơn, bữa tiệc bị thúc đẩy lên cũng không có gì là lạ.
-Illya muốn tham gia sao? Nghe nói Rider muốn tổ chức bữa tiệc rượu của các vị vua đó nha.
-Hả? Sao lại hỏi tớ, không phải chuyện này Ria quyết định tốt hơn sao, dù sao cậu cũng là King Arthur mà?
Nghe Ria không chút để ý hay mong muốn gì mà tùy tiện để tôi quyết định, tôi ngạc nhiên hỏi, thân là vua Ria hẳn phải có lòng kiêu hãnh hay gì đó tương tự chứ?
-Haha, không phải tớ nói rồi sao, King Arthur đã chết, tớ chỉ đơn giản là Artoria Pendragon, một ma thuật sư, một hiệp sĩ, thế thôi.
Hiểu được ý tôi, Ria cười phá lên giải thích.
-King Arthur đã sớm hoàn thành sứ mệnh của mình, giờ là tớ sống vì bản thân mình, sống vì bạn bè của mình.
-Tớ không phải Saber cái kia đồ ngốc, không phải cậu đã biết sao?
-Tuy là không biết sao hai cậu lại biết nhiều thứ liên quan đến cuộc chiến Chén Thánh lần này như thế, nhưng có vẻ hai cậu biết về bản thân tớ cũng không đặc biệt nhiều.
-Nhớ kỹ nha, tớ khác với các King Arthur khác, tớ không chỉ được Merlin nuôi lớn với tiêu chí của một hiệp sĩ, một vị vua như bao vị King Arthur ở các thế giới song song khác.
-Mà tớ còn lớn lên với tư cách một hiền giả, một ma thuật sư. Tư tưởng tớ khác với các vị King Arthur bình thường rất lớn.
-Nói thật, tớ không hứng thú tham gia lắm với bữa tiệc này, nhưng tham gia bữa tiệc này cũng là một cơ hội cho Illya học hỏi, nên quyết định là ở Illya thôi, cậu là Master tớ mà.
Xác thực, tuy rằng đã nhiều lần nhắc nhở bản thân rằng Ria với Saber là hai người khác nhau, nhưng đôi lúc tôi lại vô thức đem Saber như Ria hình mẫu.
-Vậy, chúng ta tham gia đi, còn tới hơn bốn lăm phút mà nhỉ, ăn xong rồi bọn mình đi vậy, ba người về trước được chứ?
Nếu Ria đã nghĩ như thế, vậy cũng nên tham gia, dù sao người được lợi cũng là tôi.
-Ừ, lần này hành động Illya làm chủ mà.
Caitlin không một chút phản đối, phận chí là có phần ủng hộ.
-Em không có vấn đề, em đi theo cũng chỉ sợ làm vướng chân mọi người.
Có vẻ như buổi đi chơi, ăn uống có tác dụng, em ấy ít nhất cũng đã mở lòng với những người ở đây.
-Mewww.
Đừng lén theo đấy đấy, tôi trừng mắt nhìn cái nào đó thần thú ám chỉ.
-Này, Sakura em muốn làm gì không?
Nhìn cô bé tóc tím nhỏ hơn mình bốn tuổi, tôi hỏi.
Mặc dù là theo lý trí, tôi nên từ chối nhận chăm sóc cô bé, nhưng tôi không phải một người hay hành động theo lý trí, tôi là một người dễ bị cảm xúc ảnh hưởng.
Nhưng mà đây không phải điều xấu, dù sao, ước nguyện vốn là một thứ mong muốn mơ hồ, có lẽ tôi bị ảnh hưởng bởi chính bản chất của bản thân, điều này thực sự có thể xúc tác tôi trưởng thành.
Nhìn vào đang thất thần Sakura, tôi thở dài, có lẽ cô bé vẫn chưa hồi phục tinh thần sau khi rời khỏi địa ngục côn trùng, cũng có thể là vì chứng kiến người đã cứu cô khỏi địa ngục ra đi không lâu.
Sau khi được sự đồng ý của tôi, Berserker nhóm cũng đã tới cái khách sạn này nghỉ ngơi, Kariya đã dành những giây phút cuối đời bên cạnh Sakura.
Mặc dù tôi có thể cứu ông ta, nhưng theo Ria nói, can thiệp vào vận mệnh, sinh tử của một người thực sự không tốt, trừ khi thật sự cần thiết.
Cũng đúng, tôi không thể gặp ai cũng cứu, nhất là khi dù là tôi ra tay, liệu Kariya còn lý do gì để tiếp tục sống sót sao?
Tự mình nuôi lớn Sakura thay vì nhờ vả tôi?
Tôi đã đề nghị và cũng đã bị bác bỏ bởi chính Kariya, Kariya cho rằng, đi theo tôi, Sakura sẽ có tiền đồ hơn, vì thế hắn nguyện chết để đổi lấy tương lai Sakura, và bản thân hắn cũng không còn vương vấn gì nữa,...
-Kỳ thực cũng không phải không có, nhưng nó không đáng để ta làm mất cơ hội đổi đời của Sakura.
Nhớ lại ánh mắt chắc chắn cùng lời Kariya nói, tôi lại một lần nữa thở dài. Sao trên thế giới lại nhiều cáo vậy chứ.
Tôi không thích nghĩ nhiều, làm ơn đừng bắt tôi dùng đầu óc nhiều như thế này.
Từ đâu mà ông chú nghĩ là theo tôi, Sakura sẽ có tương lai tốt hơn? Ông chú biết tương lai Sakura sao? Từ đâu mà lại có suy đoán này???
Dù sao thì, thời khắc này Kariya đã là người đã vong, vào vài giờ trước, là lúc ông chú này buông những lời dặn dò cuối cùng cho Sakura.
Sau đó Berserker đã được chuyển nhượng cho Ria.
Khi Kariya đề nghị chuyển nhượng Berserker cho Sakura, tôi bỗng nhớ tới Caster Medea hành động trong cuộc chiến tranh chén thánh lần thứ năm.
Nhận được lời gợi ý của tôi, Ria đã tiến vào nghiên cứu, mặc dù có vẻ như đã thất bại, nhưng Ria lại thành công giữ lại linh cơ của Berserker.
Tuy là hiện tại không có tác dụng trong chiến đấu, không có tác dụng gì trong cuộc Chiến Chén Thánh lần này. Thậm chí vì nó mà tôi có khả năng phải tiến vào con đường trở thành kẻ thù của cả Saber nhóm. Tôi thở dài suy nghĩ tiếp.
Vì Chén Thánh khởi động cần ít nhất năm linh cơ của các Servant, Berserker linh cơ đã bị bọn tôi giữ lại, lại thêm Ria, nên giờ đây muốn giành được Chén Thánh, bọn tôi phải tiêu diệt hết thảy Servant.
-Ừm, xin lỗi, em làm chị thấy phiền sao?
Nghe được âm thanh mờ nhạt, tôi nhìn về phía Sakura, con bé ánh mắt vô thần nhìn tôi hỏi, nhưng lần này có vẻ như trong mắt con bé nhiều hơn trước một chút rụt rè, lo lắng. Có vẻ nhưng những tiếng thở dài của tôi đã gây một sự hiểu lầm không nhỏ cho cô bé.
Tuy chỉ là cảm xúc tiêu cực, nhưng còn đỡ hơn là không phản ứng, lo lắng tức là con bé có quan tâm tới tôi, như vậy là đã tốt rồi.
-Đúng, em có muốn đi chơi không?
Với hy vọng việc đi chơi có thể khiến con bé mở lòng nhiều hơn, tôi lên tiếng hỏi, hơn nữa tranh thủ hôm nay giải trí một lúc cũng tốt.
-Quyết định vậy đi, em vào bếp nói Caitlin-nee chiều nay ăn ở ngoài nhé, chị lên lầu nói cho Ria biết.
Nhìn Sakura như sợ làm phiền tôi đang muốn từ chối lời mời của tôi, tôi cũng lập tức ra quyết định mà không cần câu trả lời của con bé.
Muốn từ chối? Xin lỗi, Illya này không còn là Illya ngày xưa nhá, em muốn từ chối sao? Không, em không có quyền từ chối.
=-=-=-=-=-=-=
=-=-=-=-=-=-=
Hoàng hôn buông xuống, Fuyuki bãi biển, một nhóm thiếu nữ ngồi trên mỏm đá ngắm nhìn hoàng hôn.
-Quà vặt đến rồi đây!
Từ đằng xa, Ria chạy đến, hay tay cậu ấy cầm đầy đồ ăn vặt, và cả nước giải khát.
-Ria, hơi lâu đấy?
Nhìn xem kẻ đã tốn gần nửa tiếng để mua đồ ăn vặt Ria, tôi lên tiếng tò mò hỏi.
Vì gần đây có bãi tắm nên xung quanh đây không ít tiệm đồ ăn, cảnh sắc về đêm nơi đây cũng rất đẹp nên những tiệm này không ít đóng cửa khá trễ, giờ mới sáu giờ hơn, còn quá sớm so với giờ đóng cửa nhỉ?
Ria hẳn không tốn nhiều thời gian để lắp lên hai tay cậu ấy đầy ắp những túi quà vặt mới đúng.
Nghe tôi hỏi, Ria cũng cười cười hoạt bát trả lời.
-Gặp người quen nha.
-Người quen?
Ria mới tới đây không lâu, hầu như toàn bộ thời gian cậu ta đều bồi bên cạnh tôi, nên người quen cậu ấy, tôi hẳn là cũng gặp qua…
-Ừ, là Rider cùng tên màu vàng chóe.
Nghe Ria nói, tôi đột nhiên nhớ tới một sự kiện, Vương tiệc rượu, theo mốc thời gian trong cố sự, thì nó hẳn diễn ra vào tối nay, vào khoảng chín giờ đến mười hai giờ trong khoảng đó.
-Rider mời bọn mình tham gia một tiệc rượu, vào khoảng bảy giờ tối nay, ở lâu đài Einzbern.
Quả nhiên,... Khoan, bảy giờ, nó không phải có hơi sớm so với trong cố sự sao?
Vào lúc đó, trong cố sự Rider nhóm hẳn là còn đi điều tra hang ổ Caster mới đúng?
Caster? Đúng rồi, trong cố sự, bởi vì Caster vốn chỉ là một tay mở trong ma thuật, nên đã để lộ manh mối cho Waver Velvet, từ đó Rider nhóm mới có hành động điều tra.
Nhưng Ria thì sẽ không mắc mấy lỗi cơ bản đó, từ việc thu thập mẫu nước mà không có tác dụng gì, nên họ đi dạo đêm thời điểm so với trong cố sự sớm hơn, bữa tiệc bị thúc đẩy lên cũng không có gì là lạ.
-Illya muốn tham gia sao? Nghe nói Rider muốn tổ chức bữa tiệc rượu của các vị vua đó nha.
-Hả? Sao lại hỏi tớ, không phải chuyện này Ria quyết định tốt hơn sao, dù sao cậu cũng là King Arthur mà?
Nghe Ria không chút để ý hay mong muốn gì mà tùy tiện để tôi quyết định, tôi ngạc nhiên hỏi, thân là vua Ria hẳn phải có lòng kiêu hãnh hay gì đó tương tự chứ?
-Haha, không phải tớ nói rồi sao, King Arthur đã chết, tớ chỉ đơn giản là Artoria Pendragon, một ma thuật sư, một hiệp sĩ, thế thôi.
Hiểu được ý tôi, Ria cười phá lên giải thích.
-King Arthur đã sớm hoàn thành sứ mệnh của mình, giờ là tớ sống vì bản thân mình, sống vì bạn bè của mình.
-Tớ không phải Saber cái kia đồ ngốc, không phải cậu đã biết sao?
-Tuy là không biết sao hai cậu lại biết nhiều thứ liên quan đến cuộc chiến Chén Thánh lần này như thế, nhưng có vẻ hai cậu biết về bản thân tớ cũng không đặc biệt nhiều.
-Nhớ kỹ nha, tớ khác với các King Arthur khác, tớ không chỉ được Merlin nuôi lớn với tiêu chí của một hiệp sĩ, một vị vua như bao vị King Arthur ở các thế giới song song khác.
-Mà tớ còn lớn lên với tư cách một hiền giả, một ma thuật sư. Tư tưởng tớ khác với các vị King Arthur bình thường rất lớn.
-Nói thật, tớ không hứng thú tham gia lắm với bữa tiệc này, nhưng tham gia bữa tiệc này cũng là một cơ hội cho Illya học hỏi, nên quyết định là ở Illya thôi, cậu là Master tớ mà.
Xác thực, tuy rằng đã nhiều lần nhắc nhở bản thân rằng Ria với Saber là hai người khác nhau, nhưng đôi lúc tôi lại vô thức đem Saber như Ria hình mẫu.
-Vậy, chúng ta tham gia đi, còn tới hơn bốn lăm phút mà nhỉ, ăn xong rồi bọn mình đi vậy, ba người về trước được chứ?
Nếu Ria đã nghĩ như thế, vậy cũng nên tham gia, dù sao người được lợi cũng là tôi.
-Ừ, lần này hành động Illya làm chủ mà.
Caitlin không một chút phản đối, phận chí là có phần ủng hộ.
-Em không có vấn đề, em đi theo cũng chỉ sợ làm vướng chân mọi người.
Có vẻ như buổi đi chơi, ăn uống có tác dụng, em ấy ít nhất cũng đã mở lòng với những người ở đây.
-Mewww.
Đừng lén theo đấy đấy, tôi trừng mắt nhìn cái nào đó thần thú ám chỉ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.