Nàng Bảo Mẫu... Đồng Ý Làm Mẹ Của Con Tôi Chứ?
Chương 9: Chương Nụ Hôn Bất Ngờ
AZ130
02/12/2015
Cô đứng trên cao nhìn tổng quan ngôi biệt thự. Mới vừa rồi bước vào, cô
biết chắc rằng ngôi biệt thự-tạm gọi là "nhà chính" ấy, không bình
thường rồi. tuy ngụy trang thành ngôi biệt thự nhưng những cửa kính,
những mạng lưới an ninh ở đây đều tối tân cả. Ngôi biệt thự có tất cả 4
tầng, mỗi tầng đều có người canh gác, lắp camera hết, Cô đoán không
chừng đây có thể là một tổ chức hắc đạo ngầm. Haizzz có lẽ cô rước họa
vào thân rồi. Lững thững quay đầu lại thì đụng phải một bức tường thịt.
Anh đang đứng trước mặt cô nhìn cô chăm chú, tóc anh bị gió làm rối mù
nhìn rất lãng tử. Làm tim cô đập lệch đi một nhịp. Cô lùi về sau một
bước ngước nhìn anh hỏi:-"có chuyện muốn nói với tôi à?"
-"ừm, hãy cẩn thận, từ đây về sau cô hãy chăm sóc hai tiểu bảo bối thật tốt, đi đâu nhớ mang vệ sĩ theo". anh nhàn nhạt lên tiếng, nhưng mắt anh lại nhìn xa xăm. Anh biết bà ta sẻ không tha cho anh đâu. Còn hai tiểu bảo bối thì chắc hẳn bà ta sẽ dùng chúng để uy hiếp anh. Còn cô thì anh không rỏ nhưng chắc là sẽ. Mọi chuyện sắp bắt đầu rồi
-"vâng, tôi nhớ rồi". Cô không hiểu hết sự tình nhưng cô cũng hiểu một chút về tình hình hiện tại. Có lẽ anh sợ Bà Loan sẽ gây khó dể cho hai tiểu bảo bối. Nhắc mới nhớ cô không tài nào ưa nỗi bà ta, người gì đâu mà trát lên mặt cả tấn phấn, môi đỏ chét, ăn mặt hở hang..vv và vv. Nhưng khi nhìn thấy hình săm hoa hồng đen nơi rãnh ngực bà ta cô lại thấy quen mắt hình như đã gặp ở đâu rồi thì phải.. ở đâu ta.. ở.. Cô cuối mặt xuống vò vò tóc suy nghĩ.
-"này..này. Cô nghe tôi nói gì không?" Anh khom ngang người gọi cô, cô bị gì mà vò đầu bức tóc thế nhỉ, Anh nhíu mài suy nghĩ.
-"hả..ưm..ưm" Cô vừa ngước mặt lên thì môi chạm môi. Mắt cô mở tròn vội lùi lại,cô đỏ mặt vội vàng xin lỗi anh:
-" xin lỗi, xin lỗi..tôi..tôi không cố ý". Nói xong rồi cô vội chạy vào phòng. Còn anh đứng ở đó không nhìn theo cô ,cũng không nói , chỉ là đứng, không ai biết anh đang suy nghĩ gì.
Cô đưa tay lên môi, cảm thấy tim đập rất nhanh, chỉ một nụ hôn phớt qua nhưng cô cảm nhận được làn môi bạc của anh rất lạnh. Cô không ghét bỏ nụ hôn này. Phải chăng cô đã thích anh rồi.
-"không được, bỏ ngay cái suy nghĩ điên khùng của mày đi Vĩ Nha à". Cô lắt đầu lẩm bẩm.
-" cô bảo mẫu, Sun đói rồi". Sun trên giường chạy lại cô ôm cô nũng nịu. Cô nhìn Sun giật mình rồi lại cười tươi với cô bé.
-"rồi cô bế Sun đi ăn nhé. Đi nào". Bế Sun lên cô đi ra khỏi phòng, vừa đi được vài bước anh đi tới
-"Ba Vũ, Sun đi ăn ba ăn không?" Sun lanh chanh nói
-"Không ,Sun ăn đi, ba phải đi gặp ông con, Ngoan nhé" Anh vuốt tóc Sun rồi cuối người thơm vào má Sun. Cô vẫn còn ngại việc hồi nãy nên chỉ nhìn Sun mỉm cười, không dám chạm mắt anh.
-"Vâng ạ, một lát ba qua phòng Sun và hai Ken chơi nha ba. hihi." Sun cười rủ rê anh qua phòng cô bé, đúng là dể thương
-"rồi lát ba qua, bye con gái yêu". Anh cười nhẹ với Sun rồi trở về vẻ mặt băng lãnh đời thường. Đi lướt qua cô rồi đi vào thư phòng.
Cô bế bé Sun xuống phòng bếp. Đầu bếp nhìn cô gật đầu một cái rồi làm việc tiếp. Cô đặt Sun xuống bàn ăn rồi đi làm món ăn. Tự túc là hạnh phúc. Cô làm cari gà, và một phần súp. Làm xong cô để lên bàn ăn lấy vài ổ bánh mì làm nóng rồi đưa cho Sun
-"oa, ngon quá.. để Sun đi gọi hai Ken" nói rồi Sun chạy nhanh lên lầu gọi Ken. Trong lúc này cô quan sát phòng bếp lại một lần nữa, tuy phòng bếp được thiết kế đơn giản nhưng cô vẫn cảm thấy không ổn một nơi nào đó. Lia nhanh qua tất cả cô trở về trạng thát ban đầu. Thì cũng là lúc Sun và Ken xuống.
Ngồi vào bàn ăn Ken và Sun vừa ăn vừa đùa. Cô nhìn thấy rất hạnh phúc. Lâu lâu lại quay qua hỏi cô cái này hỏi cô cái kia. Đúng là trẻ con bao giờ cũng vậy. Đang ăn thì tiếng Bà Loan cất lên,làm phá tan bầu không khí trong lành:
-"hạnh phúc quá, nếu ai không biết còn tưởng cô là mẹ tụi nó nữa chứ". Bà ta chảnh chọe lên tiếng
Ken nhìn bà ta bằng đôi mắt lãnh lẽo. Cô thấy vậy lên tiếng
-" bà quá khen, được làm mẹ hai đứa bé ngoan như thế này là mọt điều vinh hạnh đối với tôi"
-"vậy à, oa.. cô cũng muốn như vậy à, cũng thuộc dạng mồi chài đàn ông à. Thấy Vũ gia thế cao sang bèn bỏ mồi à..chật.. chật..". Bà ta chưởi xéo cô
-"mồi chài.. giống như bà vậy à". Ken lạnh giọng lên tiếng.
-"mày..mày đồ mất dạy..mày". Bà ta chỉ tay vào mặt Ken và giơ tay lên định tát Ken Nhưng cô kịp dùng cái thìa của Sun phi vào cổ tay bà ta làm bà ta la oai oái:
-"aaaaa...cô cô được lắm".
Cô không nói gì chỉ đứng trước mặt Ken rồi nhìn thăng mặt bà ta và nói nhỏ:
-"Bà đấu với tôi còn yếu lắm. Đừng động vào tụi nhỏ". Nói xong cô dắt ken và Sun lên phòng. Bỏ lại bà ta lửa cháy phừng phừng đỏ cả mặt mài
-"cứ đợi đấy..hư"
+++
"Em làm được rồi đấy, buông tay anh và nhìn anh hạnh phúc.
Nhưng,, anh à.. Em đau"
-"ừm, hãy cẩn thận, từ đây về sau cô hãy chăm sóc hai tiểu bảo bối thật tốt, đi đâu nhớ mang vệ sĩ theo". anh nhàn nhạt lên tiếng, nhưng mắt anh lại nhìn xa xăm. Anh biết bà ta sẻ không tha cho anh đâu. Còn hai tiểu bảo bối thì chắc hẳn bà ta sẽ dùng chúng để uy hiếp anh. Còn cô thì anh không rỏ nhưng chắc là sẽ. Mọi chuyện sắp bắt đầu rồi
-"vâng, tôi nhớ rồi". Cô không hiểu hết sự tình nhưng cô cũng hiểu một chút về tình hình hiện tại. Có lẽ anh sợ Bà Loan sẽ gây khó dể cho hai tiểu bảo bối. Nhắc mới nhớ cô không tài nào ưa nỗi bà ta, người gì đâu mà trát lên mặt cả tấn phấn, môi đỏ chét, ăn mặt hở hang..vv và vv. Nhưng khi nhìn thấy hình săm hoa hồng đen nơi rãnh ngực bà ta cô lại thấy quen mắt hình như đã gặp ở đâu rồi thì phải.. ở đâu ta.. ở.. Cô cuối mặt xuống vò vò tóc suy nghĩ.
-"này..này. Cô nghe tôi nói gì không?" Anh khom ngang người gọi cô, cô bị gì mà vò đầu bức tóc thế nhỉ, Anh nhíu mài suy nghĩ.
-"hả..ưm..ưm" Cô vừa ngước mặt lên thì môi chạm môi. Mắt cô mở tròn vội lùi lại,cô đỏ mặt vội vàng xin lỗi anh:
-" xin lỗi, xin lỗi..tôi..tôi không cố ý". Nói xong rồi cô vội chạy vào phòng. Còn anh đứng ở đó không nhìn theo cô ,cũng không nói , chỉ là đứng, không ai biết anh đang suy nghĩ gì.
Cô đưa tay lên môi, cảm thấy tim đập rất nhanh, chỉ một nụ hôn phớt qua nhưng cô cảm nhận được làn môi bạc của anh rất lạnh. Cô không ghét bỏ nụ hôn này. Phải chăng cô đã thích anh rồi.
-"không được, bỏ ngay cái suy nghĩ điên khùng của mày đi Vĩ Nha à". Cô lắt đầu lẩm bẩm.
-" cô bảo mẫu, Sun đói rồi". Sun trên giường chạy lại cô ôm cô nũng nịu. Cô nhìn Sun giật mình rồi lại cười tươi với cô bé.
-"rồi cô bế Sun đi ăn nhé. Đi nào". Bế Sun lên cô đi ra khỏi phòng, vừa đi được vài bước anh đi tới
-"Ba Vũ, Sun đi ăn ba ăn không?" Sun lanh chanh nói
-"Không ,Sun ăn đi, ba phải đi gặp ông con, Ngoan nhé" Anh vuốt tóc Sun rồi cuối người thơm vào má Sun. Cô vẫn còn ngại việc hồi nãy nên chỉ nhìn Sun mỉm cười, không dám chạm mắt anh.
-"Vâng ạ, một lát ba qua phòng Sun và hai Ken chơi nha ba. hihi." Sun cười rủ rê anh qua phòng cô bé, đúng là dể thương
-"rồi lát ba qua, bye con gái yêu". Anh cười nhẹ với Sun rồi trở về vẻ mặt băng lãnh đời thường. Đi lướt qua cô rồi đi vào thư phòng.
Cô bế bé Sun xuống phòng bếp. Đầu bếp nhìn cô gật đầu một cái rồi làm việc tiếp. Cô đặt Sun xuống bàn ăn rồi đi làm món ăn. Tự túc là hạnh phúc. Cô làm cari gà, và một phần súp. Làm xong cô để lên bàn ăn lấy vài ổ bánh mì làm nóng rồi đưa cho Sun
-"oa, ngon quá.. để Sun đi gọi hai Ken" nói rồi Sun chạy nhanh lên lầu gọi Ken. Trong lúc này cô quan sát phòng bếp lại một lần nữa, tuy phòng bếp được thiết kế đơn giản nhưng cô vẫn cảm thấy không ổn một nơi nào đó. Lia nhanh qua tất cả cô trở về trạng thát ban đầu. Thì cũng là lúc Sun và Ken xuống.
Ngồi vào bàn ăn Ken và Sun vừa ăn vừa đùa. Cô nhìn thấy rất hạnh phúc. Lâu lâu lại quay qua hỏi cô cái này hỏi cô cái kia. Đúng là trẻ con bao giờ cũng vậy. Đang ăn thì tiếng Bà Loan cất lên,làm phá tan bầu không khí trong lành:
-"hạnh phúc quá, nếu ai không biết còn tưởng cô là mẹ tụi nó nữa chứ". Bà ta chảnh chọe lên tiếng
Ken nhìn bà ta bằng đôi mắt lãnh lẽo. Cô thấy vậy lên tiếng
-" bà quá khen, được làm mẹ hai đứa bé ngoan như thế này là mọt điều vinh hạnh đối với tôi"
-"vậy à, oa.. cô cũng muốn như vậy à, cũng thuộc dạng mồi chài đàn ông à. Thấy Vũ gia thế cao sang bèn bỏ mồi à..chật.. chật..". Bà ta chưởi xéo cô
-"mồi chài.. giống như bà vậy à". Ken lạnh giọng lên tiếng.
-"mày..mày đồ mất dạy..mày". Bà ta chỉ tay vào mặt Ken và giơ tay lên định tát Ken Nhưng cô kịp dùng cái thìa của Sun phi vào cổ tay bà ta làm bà ta la oai oái:
-"aaaaa...cô cô được lắm".
Cô không nói gì chỉ đứng trước mặt Ken rồi nhìn thăng mặt bà ta và nói nhỏ:
-"Bà đấu với tôi còn yếu lắm. Đừng động vào tụi nhỏ". Nói xong cô dắt ken và Sun lên phòng. Bỏ lại bà ta lửa cháy phừng phừng đỏ cả mặt mài
-"cứ đợi đấy..hư"
+++
"Em làm được rồi đấy, buông tay anh và nhìn anh hạnh phúc.
Nhưng,, anh à.. Em đau"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.