Chương 33: Nàng Muốn Sống Tiếp
Đại Quả Lạp
31/08/2024
Hôn sự của Tống Đỉnh và Hoa Khanh Khanh sở dĩ cuối cùng thất bại, chủ yếu là phải quy về công lao của nữ phụ não tàn ác độc Hoa Mạn Mạn.
Từ nhỏ Hoa Mạn Mạn đã thích tranh đồ vật với tỷ tỷ, đối với nam nhân của tỷ tỷ đương nhiên cũng sẽ không bỏ qua.
Đúng vậy, cốt truyện chính là máu chó như thế!
Trong truyện Hoa Mạn Mạn vì có thể cướp được hôn phu của tỷ tỷ, cố ý tìm cơ hội tiếp cận Tống Đỉnh, vừa lúc nàng chính là kiểu mà Tống Đỉnh thích, hai người thường xuyên qua lại liền có tình cảm mập mờ. Hoa Mạn Mạn lại cố tình không nói rõ ràng, cố ý đong đưa với Tống Đỉnh.
Cho đến thời điểm trước thành thân hai ngày, Tống Đỉnh bị Hoa Mạn Mạn kích thích, bỗng nhiên đưa ra từ hôn.
Hắn trước mặt mọi người tỏ vẻ chính mình không thích Hoa Khanh Khanh, người hắn thích kỳ thật là Hoa Mạn Mạn!
Điều này không thể nghi ngờ là một cú vả mạnh vào mặt Hoa Khanh Khanh, làm danh tiếng của Hoa Khanh Khanh ở trong kinh thành mất hết.
Hoa Khanh Khanh quá tức giận, chạy đi tìm Hoa Mạn Mạn lý luận, kết quả bị Hoa Mạn Mạn tát mạnh 1 cái.
Mà đây là ngọn nguồn cái tát trong cốt truyện giữa Hoa Mạn Mạn và Hoa Khanh Khanh.
Từ khi Hoa Mạn Mạn xuyên qua đây, nàng chưa từng gặp Tống Đỉnh, nếu không phải Hà thị nhắc tới hắn, nàng đã quên còn có một nhân vật như vậy.
Hà thị còn có rất nhiều lời muốn nói với nữ nhi.
Nhưng Hoa Mạn Mạn lại không thể trì hoãn tiếp, hệ thống nhắc nhở khoảng thời gian thực hiện nhiệm vụ của nàng chỉ còn lại có hai mươi phút.
“Nương, con hiếm khi trở về một chuyến, còn chưa bái kiến tổ mẫu, con phải đi chào hỏi ngài ấy.”
Hà thị tỏ vẻ tán đồng: “Đúng đúng, nên đi chào hỏi, đi, ta cùng con đi qua đó”.
Bà biết chính mình cùng nữ nhi đều không được lão phu nhân thích gặp, bà chủ động muốn đi cùng nữ nhi đi gặp lão phu nhân, cũng là vì cho nữ nhi thêm can đảm, miễn cho về sau nữ nhi nhìn thấy lão phu nhân lại không được tự nhiên.
Hai mẹ con đi vào Trường Sinh Viện.
Lúc này Hoa Khanh Khanh đang ngồi hầu lão phu nhân uống trà nói chuyện phiếm, nhìn thấy Hà thị cùng Hoa Mạn Mạn tới, Hoa Khanh Khanh lập tức buông chén trà, đứng dậy nhẹ nhàng hành lễ.
“Nữ nhi thỉnh an mẫu thân.”
Hà thị dẫn Hoa Mạn Mạn chào hỏi lão phu nhân.
Lão phu nhân cười nói: “Đều là người trong nhà, không cần đa lễ, đều ngồi xuống đi.”
Hoa Mạn Mạn ngồi ở phía dưới Hà thị.
Nàng nhìn về phía Hoa Khanh Khanh ngồi ở bên cạnh lão phu nhân, tâm rạng vạn phần rối rắm.
Nếu có thể lựa chọn, nàng một vạn lần đều không muốn là địch với nữ chính.
Nhưng hiện tại không chấp nhận được nàng lựa chọn.
Nàng nếu là không hoàn thành nhiệm vụ, phải tiếp thu hệ thống trừng phạt.
Tưởng tượng đến cảm giác đau tim sống không bằng chết kia, nàng cũng chỉ có thể cắn răng đi hoàn thành nhiệm vụ.
Đắc tội nữ chính mà nói, về sau có thể nàng sẽ chết.
Nhưng nếu đắc tội hệ thống, nàng hiện tại sẽ phải chết!
Nàng muốn tiếp tục sống.
Chẳng sợ chỉ là tham sống sợ chết, nàng cũng muốn hèn mạt mà sống.
Hoa Mạn Mạn thầm nói trong lòng.
Chỉ có thể xin lỗi tỷ, Hoa Khanh Khanh.
Lão phu nhân theo thường lệ quan tâm Hoa Mạn Mạn vài câu.
Tuy nàng cố gắng giả bộ ngoan ngoãn tự nhiên, nhưng vẫn bị lão phu nhân phát giác nàng hơi căng thẳng.
Lão phu nhân cho rằng nàng không biết ở chung với bà thế nào nên không gượng ép, đuổi nàng và Hoa Khanh Khanh ra ngoài chơi.
Điều này vừa đúng như ý Hoa Mạn Mạn.
Nàng lập tức đứng lên, đi theo Hoa Khanh Khanh ra ngoài.
Hôm nay Hoa Khanh Khanh mặc áo váy bó ngực màu vàng, búi tóc đơn giản, mặt mày xinh đẹp thanh thoát, khí chất ưu nhã, lịch sự, rất có phong thái của tiểu thư khuê các.
Nàng cười nói: “Nhị muội muội đi tới phòng ta ngồi đi? Vừa lúc có thể cho muội xem Tiểu Bạch.”
Hoa Mạn Mạn gật đầu nói được.
Hoa Khanh Khanh nhận thấy nàng khác thường, không nhịn được nhìn nàng nhiều hơn.
“Hôm nay sao muội muội lại vâng lời khác thường thế? Hay là gặp cái gì phiền toái?”
Lúc này Hoa Mạn Mạn lại nghe hệ thống nhắc nhở.
“Khoảng cách nhiệm vụ chỉ còn mười phút cuối cùng, xin ký chủ mau chóng hoàn thành nhiệm vụ!”
Từ nhỏ Hoa Mạn Mạn đã thích tranh đồ vật với tỷ tỷ, đối với nam nhân của tỷ tỷ đương nhiên cũng sẽ không bỏ qua.
Đúng vậy, cốt truyện chính là máu chó như thế!
Trong truyện Hoa Mạn Mạn vì có thể cướp được hôn phu của tỷ tỷ, cố ý tìm cơ hội tiếp cận Tống Đỉnh, vừa lúc nàng chính là kiểu mà Tống Đỉnh thích, hai người thường xuyên qua lại liền có tình cảm mập mờ. Hoa Mạn Mạn lại cố tình không nói rõ ràng, cố ý đong đưa với Tống Đỉnh.
Cho đến thời điểm trước thành thân hai ngày, Tống Đỉnh bị Hoa Mạn Mạn kích thích, bỗng nhiên đưa ra từ hôn.
Hắn trước mặt mọi người tỏ vẻ chính mình không thích Hoa Khanh Khanh, người hắn thích kỳ thật là Hoa Mạn Mạn!
Điều này không thể nghi ngờ là một cú vả mạnh vào mặt Hoa Khanh Khanh, làm danh tiếng của Hoa Khanh Khanh ở trong kinh thành mất hết.
Hoa Khanh Khanh quá tức giận, chạy đi tìm Hoa Mạn Mạn lý luận, kết quả bị Hoa Mạn Mạn tát mạnh 1 cái.
Mà đây là ngọn nguồn cái tát trong cốt truyện giữa Hoa Mạn Mạn và Hoa Khanh Khanh.
Từ khi Hoa Mạn Mạn xuyên qua đây, nàng chưa từng gặp Tống Đỉnh, nếu không phải Hà thị nhắc tới hắn, nàng đã quên còn có một nhân vật như vậy.
Hà thị còn có rất nhiều lời muốn nói với nữ nhi.
Nhưng Hoa Mạn Mạn lại không thể trì hoãn tiếp, hệ thống nhắc nhở khoảng thời gian thực hiện nhiệm vụ của nàng chỉ còn lại có hai mươi phút.
“Nương, con hiếm khi trở về một chuyến, còn chưa bái kiến tổ mẫu, con phải đi chào hỏi ngài ấy.”
Hà thị tỏ vẻ tán đồng: “Đúng đúng, nên đi chào hỏi, đi, ta cùng con đi qua đó”.
Bà biết chính mình cùng nữ nhi đều không được lão phu nhân thích gặp, bà chủ động muốn đi cùng nữ nhi đi gặp lão phu nhân, cũng là vì cho nữ nhi thêm can đảm, miễn cho về sau nữ nhi nhìn thấy lão phu nhân lại không được tự nhiên.
Hai mẹ con đi vào Trường Sinh Viện.
Lúc này Hoa Khanh Khanh đang ngồi hầu lão phu nhân uống trà nói chuyện phiếm, nhìn thấy Hà thị cùng Hoa Mạn Mạn tới, Hoa Khanh Khanh lập tức buông chén trà, đứng dậy nhẹ nhàng hành lễ.
“Nữ nhi thỉnh an mẫu thân.”
Hà thị dẫn Hoa Mạn Mạn chào hỏi lão phu nhân.
Lão phu nhân cười nói: “Đều là người trong nhà, không cần đa lễ, đều ngồi xuống đi.”
Hoa Mạn Mạn ngồi ở phía dưới Hà thị.
Nàng nhìn về phía Hoa Khanh Khanh ngồi ở bên cạnh lão phu nhân, tâm rạng vạn phần rối rắm.
Nếu có thể lựa chọn, nàng một vạn lần đều không muốn là địch với nữ chính.
Nhưng hiện tại không chấp nhận được nàng lựa chọn.
Nàng nếu là không hoàn thành nhiệm vụ, phải tiếp thu hệ thống trừng phạt.
Tưởng tượng đến cảm giác đau tim sống không bằng chết kia, nàng cũng chỉ có thể cắn răng đi hoàn thành nhiệm vụ.
Đắc tội nữ chính mà nói, về sau có thể nàng sẽ chết.
Nhưng nếu đắc tội hệ thống, nàng hiện tại sẽ phải chết!
Nàng muốn tiếp tục sống.
Chẳng sợ chỉ là tham sống sợ chết, nàng cũng muốn hèn mạt mà sống.
Hoa Mạn Mạn thầm nói trong lòng.
Chỉ có thể xin lỗi tỷ, Hoa Khanh Khanh.
Lão phu nhân theo thường lệ quan tâm Hoa Mạn Mạn vài câu.
Tuy nàng cố gắng giả bộ ngoan ngoãn tự nhiên, nhưng vẫn bị lão phu nhân phát giác nàng hơi căng thẳng.
Lão phu nhân cho rằng nàng không biết ở chung với bà thế nào nên không gượng ép, đuổi nàng và Hoa Khanh Khanh ra ngoài chơi.
Điều này vừa đúng như ý Hoa Mạn Mạn.
Nàng lập tức đứng lên, đi theo Hoa Khanh Khanh ra ngoài.
Hôm nay Hoa Khanh Khanh mặc áo váy bó ngực màu vàng, búi tóc đơn giản, mặt mày xinh đẹp thanh thoát, khí chất ưu nhã, lịch sự, rất có phong thái của tiểu thư khuê các.
Nàng cười nói: “Nhị muội muội đi tới phòng ta ngồi đi? Vừa lúc có thể cho muội xem Tiểu Bạch.”
Hoa Mạn Mạn gật đầu nói được.
Hoa Khanh Khanh nhận thấy nàng khác thường, không nhịn được nhìn nàng nhiều hơn.
“Hôm nay sao muội muội lại vâng lời khác thường thế? Hay là gặp cái gì phiền toái?”
Lúc này Hoa Mạn Mạn lại nghe hệ thống nhắc nhở.
“Khoảng cách nhiệm vụ chỉ còn mười phút cuối cùng, xin ký chủ mau chóng hoàn thành nhiệm vụ!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.